05

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai đứa bước vào độ tuổi 20, học năm 2 đại học và cùng chung một trường đại học Seoul

Chúng tôi vẫn thân lắm, cả trường đại học đều biết đôi tri kỉ chúng tôi, ai cũng gán ghép, ai cũng bảo chúng tôi yêu đương, nhưng mà không phải

Jungkook càng lớn càng đẹp trai, nó mang một nét đẹp trưởng thành lịch lãm như một quý ông thừa hưởng từ ba nó, nó mang một nét đẹp ấm áp soái ca với đôi mắt to tròn và đôi môi mỏng thừa hưởng từ mẹ nó. Tôi ngưỡng mộ lắm, cũng đã nhiều lần ngẩn ngơ ngắm nó rất lâu, những lúc bị nó bắt gặp, nó hay cười toe toét thế này

"Jungkookie năm nào của mày giờ đã trưởng thành rồi đó"

Cũng những lúc đó, tôi gật đầu, giọng xa vắng

"Ừ... mày lớn rồi..."

[...]

Dạo này có một số chuyện lạ mà tôi để ý được ở Jungkook. Nó rất hay trốn tránh tôi điều gì đó, cụ thể là giờ về, nó bảo tôi đi trước, nó bận chút việc

Một hai lần thì không sao, nhưng cả tuần nay nó đều đi như vậy, mập mờ và bí ẩn. Tôi có hỏi, nhưng nó né, tôi hỏi nó né, riết rồi cũng nản

Hôm đó là chiều thứ năm, giảng viên vừa đứng lên chào lớp xong tôi liền quay qua nó

"Này, hôm nay đưa tao đi ăn bánh gạo cay đi, tao thèm quá"

"Để... mai nhé? Tao có việc..."

Biết ngay mà, tôi chộp lấy cánh tay lực lưỡng của nó, đôi mắt xoáy sâu vào ánh mắt nó

"Mày đi đâu mấy ngày nay mà không nói với tao?"

"Không có... tao có chuyện riêng mà..."

Jungkook khổ sở nhìn tôi

"Jeon Jungkook"

Toang, đã gọi cả họ tên thì khó thoát, nó biết tôi nghi ngờ lắm rồi

"Bạn bè 20 năm trời, mày chưa bao giờ giấu tao điều gì và ngược lại. Và mày cũng không hành tung mập mờ như vậy. Mày đang có chuyện gì?"

Giọng tôi rất nghiêm túc. Jungkook nó biết nó không thoát, khẽ thở dài

"Được rồi, tao nói"

Chúng tôi ngồi ở ghế đá trong sân trường, nhìn bộ dạng nó khá là bối rối

"Tao đến thư viện đấy"

Tôi ngạc nhiên, hỏi lại

"Thế thì có gì phải giấu tao?"

"Tao đến đó... để gặp một người bạn cùng khóa với chúng ta"

Tôi còn định bật lại, nhưng chợt đứng hình. Gặp một người bạn ở thư viên mà liên tiếp mỗi ngày, chỉ có thể là... là...

"Không phải... điều tao đang nghĩ đó chứ?"

"Ừm.... tao... thích cô bạn ấy"

Lần này tôi thật sự cứng họng, tôi cảm thấy đầu mình ong ong quay cuồng, não bộ cố tiếp nhận điều Jungkook vừa nói. Tôi cũng không biết nên bày ra vẻ mặt thế nào, tôi không biết mình nên có cảm xúc gì với chuyện này...

Nhưng hiện tại, tôi đang hụt hẫng, rất hụt hẫng

Không phải tôi yêu Jungkook rồi đấy chứ?

"Lần đầu tiên thấy cô ấy cũng là ở thư viện, lúc đó như tiếng sét ái tình vậy, tao cảm thấy... thích cô ấy lắm"

"Sao lại tránh né tao?"

Giọng tôi thập phần đau đớn, bản thân tôi đã từng nghĩ, mối quan hệ như thế này với Jungkook ổn áp lắm, NẾU không có người thứ ba

Nó không nói gì, quay sang nhìn tôi với đôi mắt to tròn đáng ghen tị ấy. Ánh mắt nó sâu thẳm, chứa đựng nhiều sự phức tạp, chứa đựng nhiều cung bậc cảm xúc tôi không thể tả được, và chứa đựng một chút gì đó đau đớn

Một lát sau, nó mở lời

"Về thôi"

Jungkook khoác cặp rồi kéo tay tôi đứng dậy, bá vai cùng tôi đi ra phía cổng trường

Những ngày sau đó, tôi chứng kiến được sự thay đổi rõ rệt của Jungkook. Từng cử chỉ nó hành động có vẻ bối rối hơn, với tôi, nó cũng nhiều lúc rất mất tự nhiên. Tôi cảm thấy vừa buồn vừa ngỡ ngàng, thằng bạn thân mà tôi quen đây sao? Nó... thay đổi rất nhiều...

Có một hôm đang tha thẩn đi vào thư viện trường tìm sách, tôi đã bắt gặp Jungkook trong đó

Nó lạ lắm. Jungkook chưa bao giờ thích đọc sách, nó vô đây chỉ để... nhìn ngắm cô nữ sinh kia. Tôi thấy nó ngồi chống cằm, khuôn mặt đờ đẫn nhìn về một hướng, tiến lại tôi mới hay nó đang nhìn trộm người thương, tôi đã sốc, và cũng cảm thấy rất đau lòng

Tôi nhăn mặt đập bốp lên vai nó, nó mới giật mình

"Ami hả? Làm gì ở đây vậy?"

"Tao hỏi mày mới đúng, đang làm gì ở đây?"

Hỏi vậy thôi chứ tôi thừa biết lý do rồi. Tôi thở dài kéo ghế ngồi cạnh nó

"Tại sao không mạnh dạn thổ lộ?"

"Tại vì không đủ can đảm, mày hiểu mà..."

"Con trai mà nhát quá"

"Chính vì là con trai nên mới nhát..."

Tôi lại thở dài một lần nữa, cái kiểu tôi nói một câu nó trả lời một câu làm tôi bất lực thật sự, vì nó trả lời đúng

Nó thu ánh mắt lại, chuyển sang nhìn tôi. Jungkook mỉm cười dịu dàng, đưa tay vuốt tóc tôi theo thói quen, nhưng tôi cảm nhận được hành động này muôn phần xa cách. Chỉ là, ánh mắt nó vẫn rất dịu dàng nhìn tôi, nhìn tôi rất lâu...

Tôi đau

"Jungkook này"

"Hửm?"

"Nếu như... mày và cô ấy đến được với nhau... tình bạn của chúng ta liệu có chấm dứt?"

"Không bao giờ đâu Ami"

Tôi không nói gì thêm, lời nói này của Jungkook, tôi có thể tin vào nó không?

[...]

Thứ tình cảm ngày một xốn xang, ngày một to lớn của Jungkook đã giày vò nó mấy tuần nay. Nó đã bắt chuyện được với cô gái ấy, nó đã làm quen được với cô gái ấy. Nhưng đôi lúc, nó tâm sự với tôi rằng, cô gái nó thương nhiều lúc rất lạnh lẽo, còn có một chút khinh khỉnh đối với nó

Tôi giận lắm, tôi giận Jungkook, một đứa hoàn hảo như nó lại phải lòng người có phước không biết hưởng như vậy

Nhưng tôi không muốn mắng nó đâu, tôi thương nó....

Tự nhiên có một hôm, cô gái nó thương lại chủ động tìm nó. Và trớ trêu thay, cô ta tìm Jungkook ngay đúng lúc nó đang đi chung với tôi

"Jungkook..."

Nó khoác vai tôi đi xéo sân trường, hai đứa đang nói về mấy chuyện lặt vặt dạo gần đây

"Ryu Yeon?"

Nụ cười trên môi tôi vụt tắt. Cả trường này đều biết chúng tôi là bạn cực thân với nhau, và có lẽ cô ta cũng biết, nhưng ánh nhìn cô ta ném cho tôi không được thân thương cho lắm

"Cậu lên thư viện với tôi nhé?"

Jungkook rất bối rối, khẽ liếc qua tôi

"Trễ rồi mà Ryu Yeon... để mai nhé?"

Cô gái nọ bắt đầu có vẻ ủy khuất, sắc mặt xuống trông thấy. Tôi không nhịn nổi nữa, dứt khoát gạt tay Jungkook khỏi vai

"Có vẻ ai đó vẫn cố chấp không tin chuyện chúng ta là bạn tri kỉ nhỉ? Thôi, tao về trước đây, gặp sau"

Jungkook rất muốn giữ tôi lại, nó cảm thấy khó khăn lắm, nhưng thấy tôi có vẻ rất dứt khoát và có phần tức giận, nó lại thôi

Nó đã đồng ý đi theo Ryu Yeon lên thư viện

Ngày mà tôi cho rằng bản thân hụt hẫng nhất, cảm thấy mất mát nhất, cảm thấy đau buồn nhất, là ngày Jungkook tỏ tình Ryu Yeon và cô ả đã đồng ý


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net