Chương 4: đại khai sát giới. (warning 21+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nữ nhân kia không ai khác chính Đan Nương, cơ thể bị đánh đập tra tấn tàn bạo nâng bao gông cùm xiềng xích trói buộc tứ chi theo tư thế hình chữ đại. Cặp ngực phập phồng kịch liệt còn mang theo một tầng hồng phấn, nơi tư mật đang phơi bày kia cũng sớm đã dầm dề ướt át. Tư Uý rùng mình, cậu nhìn bao quát gian nhà lao chứa đầy những đạo cụ tra tấn. Tần Giang Quý điên dại cười ha hả, đôi mắt của lão vương một tầng tơ máu đỏ ngầu. Trên tay lão là cây kéo bén ngót, lão quỳ gối xuống đất, gương mặt vừa vặn đối diện với nơi tư mật của ả đàn bà Đan Nương. Ngón tay mập mạp của lão vuốt ve, kẹp lấy vách thịt phấn ẩm ướt. Cả khoang miệng lão bao lấy nơi cấm địa lấp lánh ánh nước kia, đầu lưỡi thô ráp đảo qua đảo lại liếm láp trêu đùa hạt châu nhỏ khiến ả ta rên rỉ thở hổn hển. Lão cứ thế hăng say liếm láp, mút sùn sụt như một thứ nước thánh ngon lành.

Rốt cuộc khi lão chán rồi cũng buông tha cho ả, nơi tư mật kia sưng tấy đo đỏ. Tư Uý giật mình nhìn đi chỗ khác, hắn tự nhủ "sao đêm nay nhiều quá" dù bốn bể trời chẳng có lấy một bóng sao xa. Tần Giang Quý ngồi chồm hổm trên mặt đất, ngón tay múp máp đưa vào huyệt động tràn đầy chất dịch đã lỏng lẻo nhăn nhúm, như một túi quà mà moi móc, cọ sát vào thành nội bích nóng ẩm. Ả đàn bà nóng nảy vặn vẹo thân mình một cách thống khổ, cái miệng của mụ nhợt nhạt mấp máy trào ra những tiếng ú ớ không rõ thanh âm.

Lão cười một cách quỷ dị, cây kéo trên tay lão lạnh lẽo kề vào miệng huyệt đang gắt gao co siết của Đan Nương. Lão tỉ mỉ cắt từng tầng da thịt thâm thâm kia của ả, nâng niu lấy cái lỗ nho nhỏ rách nát lẫn lộn máu thịt tràn ra ngoài. Ả trợn trừng mắt không ngừng co giật từng cơn, con mắt trắng dã hằn lên từng tia máu đỏ au au trông phát khiếp. Cây kéo trong tay lão đâm sâu vào lỗ nhỏ máu thịt ứa ra của Đan Nương, đưa đẩy nhịp nhàng khiến vết cắt kia không ngừng rách rộng, xé toạc lên đến rốn. Lão hài lòng nâng hạ khố đã căng cứng xanh tím lên, ấn nó lọt thỏm vào cái nơi rách rưới kia của ả, lão sung sướng gầm một tiếng.

"Arghh, kỹ nữ ngươi thật khiến lão tử thoải mái"

"Ả đê tiện như ngươi, thao chết ngươi"

Tần Giang Quý vừa điên cuồng thúc vào thân thể Đan Nương, vừa gầm lên mấy tiếng tục tĩu, thô tục. Gã mạnh mẽ thúc vào sâu bên trong khiến mũi kéo nhọn hoắc kia đâm càng sâu, vị máu lỏng tanh nồng ấm áp tràn ra nhỏ tí tách trên sàn khiến lão cảm thấy vui vẻ. Ả đàn bà lúc này đã yếu hơi, chỉ có thể phát ra nhưng tiếng vô nghĩa rồi tắt lịm. Hiển nhiên, ả đã chết. Lão thống thống khoái khoái bắn một dòng bạch dịch vào bên trong rồi lui ra. Sảng khoái ngồi phịch xuống đất, Tần Giang Quý lầm bầm:

"Bản tôn tận dụng thật tốt cơ thể của tên mập này"

Đợi nửa canh giờ, rốt cuộc lão cũng bỏ ra ngoài. Cậu đạp ngói nhảy xuống, cái mùi tình dục nồng đậm trong gian ngục lao trộn lẫn mùi máu thịt be bét nát bấy dưới chân Đan Nương khiến hắn khó chịu đến cau mày. Tư Uý xuất ra một đạo phù chú phóng lên người mụ, lẩm nhẩm niệm một thứ tiếng như tiếng Phạn rồi rời khỏi gian lao tù. Cái không khí chết chóc, ứ đọng tù túng này làm hắn hãi hùng. Cậu cười cười, nghĩ "sư tôn, cái bí mật mà sư tôn muốn ta tra coi bộ khiếp đảm quá."

Cậu xoay lưng bỏ đi lưu lại cái xác be bét máu thịt đang cử động, bẻ răng rắc các khớp xương tay.

................

- Khoan đã! Đan Nương vốn là nửa người nửa rắn, cái xác kia không phải?!

Tư Uý ngồi bật dậy trong đêm, cậu nhảy khỏi giường, tìm lấy hòn đá đánh lửa thắp sáng cả căn phòng. Cậu chắc chắn Tần Giang Quý đã bị đoạt xá trước cả khi cậu tìm đến Cô Thi Viện, không lẽ Khưu Kinh Vị đã nhận ra điều này từ sớm nên y để cậu ở lại kiểm tra tình hình sao? Mọi thứ càng lúc càng rối, Tư Uý thở dài, nếu biết khi xuyên vào đây không thể dựa vào mấy con chữ trong nguyên tác của tác giả thì cậu thà xoá bỏ linh hồn vĩnh viễn còn hơn.

- Hệ thống.

[Hệ thống: Ký chủ có điều gì thắc mắc?]

Tiếng hệ thống máy móc lại vang lên.

- Ngươi có chắc ở thế giới này chỉ có mình ta xuyên sách vào chứ?

Bởi vì những hành động kỳ lạ đi ngược với nguyên tác của Khưu Kinh Vị, Tư Uý dần dấy lên cảm giác Khưu Kinh Vị cũng là một người xuyên sách tới đây. Không lẽ y vì nhiệm vụ thất bại nên sống lại một lần nữa, chơi phó bản lại từ đầu? Đồng môn huynh đệ, ta tới giúp ngươi đây. Cậu nghĩ đến đây thì có phần hào hứng hơn một chút.

[Hệ thống: hệ thống "Khi Sư Diệt Tổ" được sinh ra với mục tiêu là thoả mãn nam phụ. Dĩ nhiên người đó phải là nam phụ trong nguyên tác. Không thể là người ngoài được.]

Mặt cậu hiện rõ vẻ thất vọng sau khi nghe được đáp án của hệ thống, vì mọi thứ quá đột ngột khiến cậu chút nữa đã quên mình đến từ thời đại tương lai. Xem ra, cậu vẫn nên tập trung vào tình tiết cốt truyện thì hơn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net