22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày mới lại đón chào, mọi người lại quay cuồng tất bật với công việc, hối hả chạy theo sức nặng của đồng tiền. Vậy mà trên chiếc giường xa hoa rộng rãi có một thanh niên phơi phới với khuôn mặt cáu giận Lưu Mạc Thiên.

- Haizz, chỉ là tình một đêm thôi mà sao cứ phải nghĩ đến cậu nhóc Hy, mà đến lúc ngủ vẫn mơ thấy là sao. Mình còn đang tỉnh táo không vậy trời.

————-/////———————

Bịch bịch bịch

- "Chết rồi chết thật rồi mới ngày đầu mà muộn học không biết có sao không đây trời. Aissss chết tiệc". Dì ơi anh Hy đâu rồi ạ sao không thấy ảnh gọi con

- Tiểu Hy đi trước bỏ mặc con rồi. Cái thói ngủ nướng là không bao giờ bỏ được, lo mà lẹ lẹ đi học đi ngày đầu mà để mời phụ huynh thì đừng trách dì sao xinh đẹp mà tàn độc như bông hồng gai.

- Con đi học đâyyy - Mặt mày tái mét vội vàng xách cặp hồng hộc chạy đến trường mà khoan thầy đã đến rồi Diệp Du ơi.

Từ tốn mở cửa lớp chậm rãi bước vào, tim đập thình thịch " Em kia..." Diệp Du hoảng hốt lấm tấm mồ hôi ấp úng nói

- Dạ, thưa thầy.. tại bữa đầu em đi học mà nhà em xa cho nên là....

- Không có lí do lí trấu gì mà ở đây hết á. Em có coi tôi ra gì không vậy.

- Dạ bữa đầu sao em không dám coi thầy ra gì được.

Một cậu thang niên da đen đứng lên cách ngang cuộc trò chuyện

- Dạ xin lỗi thầy mốt em không dám vậy nữa.

Thầy chỉ tay vào mặt cậu thanh niên da đen dõng dạc nói

- Cậu lần sau đi toilet nhớ gội rửa kĩ cho tôi chứ lao công mắng vốn tôi hoài. Tôi cũng biết ngại chứ.

Trần Diệp Du thở phào khi thấy thầy không phải nói mình, nhẹ nhàng bước vào lớp. Lúc này người thầy mới ngó ra và tuyên bố với các bạn

- À thầy quên, nay lớp chúng ta sẽ có một bạn mới. Vào đây em, em giới thiệu làm quen với các bạn đi.

- Mình là Trần Diệp Du rất vui được cùng lớp với các bạn.
——————————-
Cùng thời điểm đó tại công ty nọ, một buổi họp đang diễn ra căng não tột cùng. Mọi người đang bàn nhau dự án mới cho công ty.

- Tôi nghĩ là công ty chúng ta nên cải tiến thay đổi sản phẩm để mang lại trải nghiệm mới cho người tiêu dùng và chúng ta sẽ suy nghĩ lại việc kí kết với công ty khách hàng. Ngài nghĩ sao thưa giám đốc

-" Aiss mình bị sao vậy nè. Bộ cậu ta không thể gọi cho mình một cuộc ha sao, chả lẽ mình bị coi thường ư. Trước giờ Lưu Mạc Thiên được người người săn đón vậy mà bây giờ mình lại nghĩ về Trần Diệp Hy hay sao. Điên thật rồi, điên thật rồi." - Điên chết mất.

- Giám đốc, giám đốc... ngài điên về vấn đề gì tôi vừa nói hay sao ạ.

Trợ lí thúc tay hắn bất chợt hoàn hồn - À không không chúng ta tan họp đi hiện tại tôi có hơi mệt để trợ lí tôi giải quyết rồi báo cáo lại.

———————-
Gió bay khe khẽ luồn vào cửa sổ làm rối nhẹ tóc của cậu trai đang chống cắm

- " Mình có nên nói cho Thiên Vũ biết mình bị xâm hại bởi thằng cha lạ mặt không đây trời. Lỡ mình nói, cậu ấy lại kì thị mình nghĩ mình ứ ừ thì sao đây." Diệp Hy suy tư trằn trọc gào thầm trong lòng

-" Sao những người tàn ác thì được sống thảnh thơi ước chi mình không phải đụng phải thằng cha đồi truỵ chỉ được có khuôn mặt đẹp trai đóoo một lần nào nữa."

* HẮT XÌ*

Chàn chan tui quay trở lại rùi đây.😆
Chap lần này hơi ngắn tui viết nhanh sợ mấy người chờ áaa. Thương tui chưa👁👄👁,đợi tui suy nghĩ ý tưởng và hứa lần này sẽ ra chap sớm 2 tuần một chap đi ha🌚 hihi chúc mọi người zui zẻ nghen😆❤️


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net