Chương 15: Cướp tân nương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước mặt cô là biết bao nhiêu đồ trang điểm và trang sức lấp lánh. Cô cảm thấy lạ lẫm vô cùng, cả đời cô chưa từng một lần động đến những thứ này.

- Mái tóc của ngươi mềm mại biết bao. Chả trách sao sư phụ mê mẩn ngươi như vậy... - R đứng sau lưng đang chải tóc cho cô.

Nghe đến đây cô không khỏi cười khẽ. Thật tốt biết bao khi cô có thể lấy được người như CJ làm phu quân.

Thế nhưng có điều gì đó không đúng. Trong lòng cô chợt cảm thấy vô cùng rối bời. Hôm nay là ngày vui của cô, T nên vui mừng mới đúng nhưng tâm trí của cô tràn ngập những hình ảnh lộn xộn, trong lòng cô rối bời như tơ vò. Vì sao?...

- Có chuyện gì vậy?

R tò mò nhìn T ngồi thẫn thờ. T quay ra nhìn R cười nói:

- Không có gì đâu. Ngươi cứ tiếp tục giúp ta chuẩn bị đi.

R đưa tay lên định tháo trâm trên đầu T ra để chỉnh lại chợt cô ta nhớ đến lời sư phụ dặn: ''Dù bất cứ việc gì xảy ra, không được tháo chiếc trâm có viên hồng ngọc chạm khắc bông hoa''. Mệnh lệnh của sư phụ là mạng sống đối với R. Cô ta nhún vai rồi nghĩ: ''Không tháo thì không tháo, nghĩ kiểu tóc khác là được chứ gì?''

============

T đang đứng trước tấm gương đồng lớn nhìn ngắm bóng của mình. Trong tấm gương kia cô gái đó quả là tuyệt mĩ giai nhân. Y phục đỏ của tân nương. Mái tóc đen dài tết ở đuôi tóc, trên lại cài trâm ngọc, trâm bạc, đá quý sáng lấp lánh. Môi đỏ thắm không cần son. Làn da trắng không cần phấn. Thực sự, những kẻ sĩ mới gặp cô khó có thể không si mê.

Nhưng càng nhìn bóng mình lộng lẫy bao nhiêu thì T càng cảm thấy u buồn bấy nhiêu. Cô không biết vì sao... T thấy thật trống rỗng. Đôi môi cô khó có thể mỉm cười tươi tắn được.

- Sư mẫu, xong rồi đó.

- Sư mẫu?

R nói sau khi kiểm tra kĩ lưỡng lại y phục của T. T ngạc nhiên quay người hỏi lại nhìn R, thấy vẻ mặt của R lúc này có chút kì lạ. Chỉ thấy R chậm rãi gật đầu khẳng định, cô ta từ tốn nói:

- Ngươi lấy sư phụ ta, sớm muộn gì thì ta cũng bị sư phụ bắt gọi ngươi là sư mẫu thôi. Gọi sớm còn hơn gọi muộn.

- Nhưng không hiểu sao, ta cảm thấy không vui...

- Đó là do lo lắng quá thôi. Tâm lý của mọi tân nương đều vậy

- Có lẽ là vậy...

T nói rồi quay lại nhìn bóng mình trong chiếc gương đồng mờ. Phía sau T, thoáng nét mặt R chẳng còn vui vẻ như mới nãy mà giờ đã trở nên sầu buồn. Đôi mắt cô ta đỏ lên, lấp lánh những giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống. R đưa tay lên vội lau đi nước mắt, nhưng dường như càng lau lệ càng tuôn rơi. Sau cùng, khi hàng lệ đã chảy dài, R liền quay người bước vội ra khỏi phòng của T.

T vẫn cứ vẩn vơ, đầu óc mông lung một nỗi sầu sầu buồn buồn lạ lùng. Cô nào đâu có nhận thấy những giọt nước R ngay phía sau mình cơ chứ. Ngay cả khi R đi ra khỏi phòng, T vẫn chìm sâu vào một cõi mơ hồ nào đó chẳng hề nhận ra thực tại xung quanh.

================

Song Bạch và X' đồng thời cùng nhảy xuống từ trên một ngọn cây cao. BH hỏi:

- Thế nào?

- Lạ lắm, có vẻ như có rất nhiều yêu quái đến nơi này tụ hội.

Năm người họ đã đến núi Tiên Mai này đêm hôm trước. Họ nghỉ ngơi trong rừng cây hẻo lánh gần đó bởi quãng đường dài cũng không khỏi khiến cả năm mệt mỏi. Bất chợt sáng nay, khi thám thính xung quanh thấy có rất nhiều yêu quái xuất hiện trong lòng không khỏi cảm thấy chấn động.

MC lúc này nhìn về phía núi Tiên Mai, trong lòng nghĩ lại cuộc giao tranh với CJ Đại bàng tinh, giờ lại thấy yêu quái tụ hội trong lòng cảm thấy lo lắng. Chỉ riêng CJ đã vô cùng khó đối phó, cho dù năm người ở đây có hợp lực cũng chưa chắc nắm được phần thắng. T thì vẫn biệt vô âm tính, hai kẻ Hắc Xà Bạch Xà thì chẳng thấy đâu.

BH nhìn xung quanh toan tính. Dấu hiệu phép thuật khi trên người T vẫn còn, thật đáng mừng, xem ra T ở trong Động Tiên Mai trên núi kia. Vách núi hiểm trở, giờ lại tụ hội nhiều yêu quái quả là thập phần nguy hiểm. Hơn nữa, giờ phải xoay chuyển tình thế như nào để MC vẫn góp sức mà không liều mạng.

Lúc này, Song Hắc độn thổ trở về. Song Hắc nhận đi thám thính xung quanh dò xét tin tức của các yêu quái tới nơi đây để xem đã xảy ra chuyện gì. Hắn lên tiếng:

- Ta đã có thám thính qua, hình như bên trong tổ chức đại yến tiệc mừng lễ thành thân của Đại bàng tinh CJ.

Chợt rồi vẻ mặt của Song Hắc trở nên thập phần phiền muộn, hắn tiếp lời nói:

- Tuy nhiên, tân nương của CJ là người quen của ta, người đó bị CJ bắt đi, giờ lại bị ép thành thân.

MC, BH và X' lúc này vô cùng ngạc nhiên.

X' chỉ đơn thuần ngạc nhiên trước sự việc. Xem ra anh em họ Song tới đây là muốn cứu người quen. Hắn vẫn chưa biết phải mở lời với Song Bạch về bức tranh thế nào. Hơn nữa, trò chuyện với Song Bạch rất thoải mái hắn muốn ở lại kết giao hảo hữu đồng hành với người này. Giúp đỡ anh em họ Song chính là việc nên làm, hắn không có điều gì phải thoái thác.

BH từ ngạc nhiên nhanh chóng chuyển thành hài lòng. Hắn lúc này đã nắm chắc mươi mười danh tính của anh em họ Song này. Quãng đường đi vừa rồi cũng không hề có động tĩnh dù hắn soi xét cẩn thận. Xem ra họ vốn không hề có ác ý từ đầu. Giờ Song Hắc mở lời thế này, quả là diệu kế. Lần này sẽ đủ đồng minh để hành động cứu người, đồng thời mọi người có thể bình tĩnh thực hiện kế hoạch. Tuy rằng năm người thế này, chắc hẳn hắn không thể thay đổi kí ức của T được. Vật mà hắn cần phải lấy xem chừng ít nhiều cũng ở đây, Đại Bàng Tinh hẳn lấy cắp thứ đó mới có thể ép T thành thân với hắn được.

MC lần này là ngạc nhiên trước tin CJ thành thân. Qua lời kể của T và lần đụng độ với CJ, hắn biết được tình cảm của CJ đối với T. Thế mà, CJ có thể nhanh chóng thay lòng đổi dạ ép kẻ khác thành thân với mình, quả đúng là một tên yêu quái xấu xa vô lại. MC liền lên tiếng nói:

- Đã là người thân của hảo huynh đệ đây chúng ta không thể không giúp đỡ. Nếu vậy, giờ chúng ta xông vào cướp tân nương.

X' lúc này gạt đi, nói:

- Đại Bàng Tinh tiếng xấu vang xa, uy lực mạnh mẽ, nếu cứ liều mạng tiến tới nhất định người sẽ không cứu được mà còn nguy hiểm tính mạng.

MC lúc này cũng gật đầu đồng ý. Song Hắc lên tiếng nói tiếp:

- Ta do thám có có những yêu quái trung lập tới đây, xem ra tuy số lượng đông nhưng mục đích chủ yếu chỉ là dự buổi thành thân này. Nãy ta đã dò hỏi được tin tức từ Tuyết yêu ở đỉnh Tuyết Sơn, không ngờ lão ta cũng tới đây.

Song Bạch lúc này cũng vỗ tay nói:

- Tuyết yêu cũng ở đây sao?

Ba người còn lại thì cũng khó hiểu nhìn hai huynh đệ họ Song lời qua tiếng lại về yêu quái Tuyết yêu nọ. Lúc này, cả Song Hắc và Song Bạch cùng quay lại nhìn BH rồi nhìn sang MC và X', vẻ mặt họ ngạc nhiên. Song Bạch hỏi:

- Lẽ nào các ngươi không biết Tuyết yêu?

Cả ba người còn lại đều cùng lắc đầu. Song Bạch liền vui vẻ nói tiếp:

- Đó là yêu quái tốt nhất mà ta biết. Hắn lấy tên là Nhẫn, võ công cực hàn, vô cùng quái đản nhưng hắn luôn đứng trung lập. Hắn rất giỏi về y thuật, thú vui của hắn là đi bôn ba đây đó tìm thuốc và chữa bệnh cho mọi yêu quái và người thường.

BH trầm tư nói:

- Vậy xem ra cách tốt nhất là cải trang rồi trà trộn vào đám đông. Yêu quái khắp nơi đổ về đây vốn có cả trung lập và tà đạo, vì vậy, nếu trà trộn vào rồi yên lặng đưa người đi thì sẽ dễ dàng thành công, không thể truy ra hung thủ.

X' hỏi:

- Thế nhưng nên cải trang sao giờ?

- Ta nghĩ nên cải trang thành Ngũ Quái của Tây Vực để trà trộn vào trong. Ta từng đến Tây Vực gặp nhóm yêu quái. Bọn họ không chỉ bề ngoài cổ quái mà tính cách cũng cổ quái. Sống chỉ nhờ uống nước và tự nhốt mình ở một hẻm núi cao vút không tham gia vào việc đời.

===============

- Ngươi nghĩ là cách này sẽ hiệu quả sao? - X' thì thầm nói với Song Bạch đi phía trước mình.

X' cải trang thành một kẻ tóc dài đến đầu gối, trên lưng bị gù. BH cải trang thành một kẻ bị thọt một chân và chột một bên mắt. MC đóng một kẻ to béo như bị phù, râu tóc màu đỏ tía. Song Hắc chống gậy bằng trúc người đeo toàn xích sắt. Còn Song Bạch cải trang thành một kẻ đầu tóc rối mù cổ đeo một chuỗi hạt đậu.

- Chắc chắn là hiệu quả

Song Bạch nháy mắt với hắn. X' thấy tim mình loạn nhịp, liền bối rối quay đi không nhìn Song Bạch nữa. Chợt một giọng nói lớn khiến X' giật mình:

- Năm người các ngươi là ai?

Một tên yêu quái mặt hung tợn chặn trước cửa khoanh tay nhìn năm người. BH nhìn tên yêu quái này mà không khỏi cười khẩy trong lòng. "Lấy một kẻ mặt mày hung tợn để dọa sao? Chỉ nhìn điệu bộ của tên này cũng biết chỉ là một tên yêu quái tầm thường không có mấy công lực". Xem ra CJ chọn vài tay tiểu tốt làm kẻ trông coi cửa vào, hẳn là thông thường hắn chỉ hành động một mình không có nhiều thân tín thân cận.

Song Hắc tiến lên một bước ôm quyền đáp lễ nói:

- Chúng ta là Ngũ Quái đến từ Tây Vực xa xôi tới đây để chúc mừng cho đại lễ của Động chủ núi Tiên Mai. Nghe danh tiếng đã lâu giờ mới có dịp tận mắt chứng kiến.

Tên yêu quái gác cửa nhìn bộ dạng kì quái của năm người mất hồi lâu rồi gật đầu cho vào, miệng hắn còn lẩm bẩm:

- Kì dị thật...

Năm người họ nhìn nhau rồi cùng kiếm chỗ đứng lẩn vào đám đông. Lúc này họ mới nhìn thấy Đại bàng tinh – CJ đi ra. Hắn mặc trên mình y phục đỏ chói của tân lang, vẻ mặt vui mừng không che giấu. Song Bạch và Song Hắc nhìn thấy thế cùng đưa mắt nhìn nhau trong lòng cùng một ý nghĩ chẳng lành. Có lẽ, tân nương sẽ sớm xuất hiện thôi, không biết đến lúc đó kế hoạch liều lĩnh này có thể thành công được không.

Mọi người vỗ tay, CJ đưa tay lên ra hiệu im lặng rồi cười nói:

- Thật may mắn biết bao khi nhiều người đến dự ngày đại hỉ này của Đại bàng tinh ta.

Giọng nói của hắn âm vang khiến cho nền hang rung động, trần hang nứt ra một vệt lớn. Hắn chắc hẳn phải vận đến bảy, tám thành công lực để ra oai trước toàn thể yêu quái có mặt tại đây. Nhiều tiếng xì xào bắt đầu nổi lên, có kẻ tán dương công lực của hắn, có kẻ sợ hãi trước hắn, nhưng cũng có không ít kẻ ghét sự khoe khoang này của hắn. Nhưng rồi tất cả bắt đầu im lặng trở lại. Họ đều hướng mắt về phía cuối hang, nơi lúc này đã xuất hiện hai người.

Đó là R và tân nương...

Ai cũng nhìn theo phía đó rồi những tiếng xì xào bàn tán lại nổi lên. Nhiều kẻ tự hỏi rằng người thành thân với CJ là ai...

Hai người bước về phía CJ. CJ và tân nương cùng cúi đầu hướng về phía nhau. Xong xuôi, mọi người vỗ tay chúc mừng. CJ nắm lấy tay của tân nương dẫn cô ta đi khắp nơi để chúc rượu cho các yêu quái đã tới. Ai cũng tò mò muốn gỡ khăn che mặt của tân nương nhưng phải đợi đến cuối tiệc – đó là luật của yêu quái.

Khi tân nương và CJ đến phía Ngũ Quái để chúc rượu. MC cầm chén rượu cưới uống sạch nhưng rồi có thứ gì đó khiến hắn chợt dừng lại. Mùi hương quen thuộc khiến hắn trống ngực rối loạn. Trong lòng vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu, hắn liều lĩnh muốn kiểm chứng tiên đoán của mình liền thuận tay kéo tuột miếng vải che mặt vị tân nương. Tất cả mọi người đang ăn uống vui vẻ nhìn thấy MC như vậy đều dừng lại sững sờ nhìn MC.

BH lúc này thở dài, không ngờ mọi sự lại nhanh chóng xảy ra như vậy, hắn cũng tiên đoán được việc này nên không mấy ngạc nhiên, chỉ là thất vọng và bực mình trước hành động thiếu suy nghĩ của MC. Song Hắc vội cười cầm lấy chén rượu hướng phía CJ nói:

- Chúc mừng đại hỉ, huynh đệ này của ta luôn ở Tây Vực chưa từng đi ra ngoài nên không biết phép tắc mong các vị thông cảm. Tân nương quả là có sắc đẹp hơn người, chẳng trách lọt vào mắt xanh của Đại bàng oai phong đây.

CJ đang bàng hoàng trước hành động vô lễ của tên quái nhân to béo, nghe những lời này thì cười khà khà cho qua rồi hai tay cầm chén rượu hướng Song Hắc uống cạn. Mọi người cũng cười lớn tiếp tục ăn uống vui vẻ. Riêng người vẫn còn sững sờ là MC, mặt đối chất với vị tân nương của CJ, nói lớn:

- T?

Lời nói chưa dứt thì, MC đưa tay nắm lấy cánh tay của T. T nhìn MC sợ hãi rồi lại nhìn sang CJ. Lúc này CJ đang nheo mắt nhìn MC nói lớn:

- Ngươi là kẻ nào!

Bốn người BH, X' và anh em nhà họ Song nhìn nhau gật đầu rồi cùng tung chưởng phép tứ phía khiến cho tất cả các yêu quái bất ngờ không kịp trở tay. X' lấy từ trong bọc ra một lọ sứ nhỏ rồi ném mạnh xuống đất. Khói mịt mùng tỏa ra khắp nơi khiến mọi người không nhìn thấy gì cả. Khi khói đã tan đi, năm quái nhân kia đã độn thổ đi mất.

Tân nương cũng biến mất cùng năm quái nhân kia...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net