Chương 17: Quá khứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hồng Hoa Mộng?

Cả bốn người còn lại cùng hỏi lại BH. BH gật đầu khẳng định rồi chăm chú nhìn vào cái trâm bạc.

- Đúng vậy.

BH trầm ngâm, thực chất trong lòng hắn có chút tò mò. Đây là vật đã khiến cho người đó thay đổi như vậy thật sao. Hẵn cũng đã nhìn thấy phản ứng đối với T tuy nhiên, vẫn bán tính bán nghi. Hơn nữa, vật gây đại họa cho nhân gian thế này tại sao lại được ông ta trân trọng như vậy, chi bằng hủy vật này đi không phải tốt hơn sao. BH thở dài, dù hắn muốn hủy ngay Hồng Hoa Mộng nhưng nhiệm vụ vẫn còn, hắn không thể tùy tiện làm, huống chi người đó là thượng tiên mà hắn còn chịu nhiều ân nghĩa. Bốn người còn lại vẫn chăm chú nhìn hắn vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra và vật này có tác dụng gì đặc biệt. MC là người nóng nảy nhất liền lên tiếng hỏi BH:

- Hồng Hoa Mộng thì sao? Một chiếc trâm nhỏ bé này thì có gì đặc biệt.

BH mở miệng định trả lời, tuy nhiên cảm giác lời nói không thuyết phục, hơn nữa hắn thực sự tò mò sức mạnh của vật này. Khi còn ở Thiên giới hắn cũng đã nghe mọi người đồn đại nhau cách dùng, liền thở dài nói.

- Được ta sẽ cho các ngươi thấy công dụng của vật này.

Hắn cắn một đầu ngón tay của mình để cho máu bắt đầu chảy ra. Một giọt máu đỏ chót nhỏ lên mặt đá, mặt đá đó liền sáng lên lấp lánh rồi ánh sáng bắt đầu dịu dần. Mọi người đều chăm chú cúi nhìn, trong đó, MC là người gần Hồng Hoa Mộng nhất. Đột nhiên, MC biến sắc, vẻ mặt thất thần. U vội vã kéo tay tiểu muội T2 của mình nhảy ra xa. X' cũng lập tức lùi ra xa, hắn vô thức chắn trước mặt T2.

MC chưa phản ứng ngay mà qua một tuần trà, ánh mắt hắn liền thay đổi. Hắn ngước lên nhìn BH ánh mắt đắm đuối trịu mến. MC mở miệng nói:

- BH?

Mọi người nghe thấy liền rùng mình, mắt chữ O miệng chữ A nhìn hành xử kì quái của MC. BH thấy vậy vừa cảm thấy tức cười vừa cảm thấy rợn người liền thuận tay tát MC cho hắn tỉnh lại. Lần này, MC như người tỉnh cân mê, hắn ôm đầu, thấy mọi thứ choáng váng. Hắn ngạc nhiên hỏi lại mọi người:

- Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

- Lúc nãy người nhìn BH đắm đuối và gọi tên hắn. - U đáp

- Cái gì?!

MC vẫn còn choáng váng, tay đỡ lấy chán mình lẩm bẩm rằng "Hình như trần nhà đang chuyển động. Còn U thì vẻ mặt ngạc nhiên, miệng tủm tỉm cười. X' và T2 cũng không kiềm lại được mà khúc khích cười. BH cũng không giấu được nụ cười của mình, liền thở dài một hơn rồi lên tiếng nói:

- Ta đoán hẳn các ngươi đã hiểu công dụng của vật pháp thuật này. Mặt đá này là Hồng Hoa Mộng, một vật dụng ma thuật của Nguyệt Lão Dô trên thiên đình.

Mọi người cùng gật gù. MC giờ đã hết choáng váng nên cũng hiểu được tình hình nên cũng gật đầu kiên định. BH hắng giọng rồi tiếp lời.

- Nó khiến cho người mang vật này sẽ đem lòng yêu kẻ khác mà quên hết mọi thứ. Tồi tệ hơn là có thể sai khiến họ. Các hành xử bình thường, luôn thường đạo lý sẽ không còn quan trọng nữa khi bị vật này khống chế.

Một giọt máu nhỏ

Hồng Hoa Mộng đỏ

Duyên tình trái ngược

Lý trí bất tuân

================

Trong lúc nước đang xộc vào mũi và miệng cô, cô điên cuồng vùng vẫy cố gắng thoát ra khỏi đó thì có một người đỡ lấy cô. Một thứ ánh sáng chói lòa mắt. T mở mắt ra thấy mình đang đi trong đường hầm muôn sắc kì lạ.

- Cô không cần phải nhìn, dù sao những thứ này sẽ không còn trong kí ức của cô

T ngạc nhiên vô cùng hỏi hắn:

- Tại sao? Nhỡ ta muốn nhớ?

- Như vậy sẽ nguy hiểm cho cô. Ta đã làm trái nguyên tắc Thiên Đình nhưng dù sao ta là Tiên tử, sẽ có cách tìm sự khoan hồng ở Niên thần. Cô thì khác, giờ bản thân cô là một yêu quái, nếu việc này bị phát hiện họ có thể sẽ khiến cô hồn phi phách tán, không thể chuyển kiếp.

Rồi mọi thứ trở nên không rõ ràng nữa...

=============

Cô thấy ánh mắt của BH chiếu thẳng đến chỗ mình. Chưởng phép của hắn đang bay thẳng đến mặt cô. Thế nhưng cô thấy chưởng phép này tuy dường như dồn hết công lực vào đây nhưng thực ra không phải chưởng phép chiến đấu mà lại là một loại phép thuật lạ lùng khác. Không chỉ thế, chưởng phép khi đã đến gần trước mặt cô còn lệch đi rất nhiều. Bạch xà lúc đó nhảy ra chắn trước mặt cô đánh lệch chưởng phép đó đi nhưng lại khiến nó quệt qua tạo một vết cắt trên tay cô.

Rồi cô thấy có một ánh nhìn lo lắng từ hắn về phía cô. Mọi thứ lại bắt đầu trở nên quay tròn trước mắt cô. Cô cảm thấy như mọi thứ trở nên không rõ ràng nữa. . .

Rồi ....

Lãng quên mất...

Quên mất ánh nhìn của hắn....

==============

T ôm đầu ngồi dậy, cô đưa mắt nhìn xung quanh thấy có rất nhiều người phong cảnh lạ lùng. Có vẻ như, mọi người cũng thấy cô tỉnh dậy liền vội vã tới bên giường của T. Một giọng nói vang lên, có vẻ sốt sắng:

- Tỷ tỷ đã tỉnh.

Cô cảm thấy mọi thứ thật rõ ràng hơn bao giờ hết. Cô đã nhớ lại mọi việc. Hiện tại lẫn quá khứ của cô đã trở nên phân định rõ ràng, không còn trôi nổi trong những ảo cảnh nữa. Đứng bật dậy, T nhìn quanh thấy có bốn người đang đứng xung quanh cô. Cô nhận ra đó là MC, U, T2 và một nam nhân lạ nào đó. MC lúc này bước lên nói với T, giọng nói cũng có phần lo lắng:

- Nàng nhận ra ta chứ?

T gật nhẹ đầu, cô vui mừng nói:

- MC. Ta sao có thể không nhận ra được huynh.

MC vô cùng vui mừng trước hành xử bình thường trở lại của T. T hắng giọng rồi kiên định nói:

- Ta đã nhớ hết tất cả mọi chuyện. Không còn bị CJ không chế nữa.

- Thật sao?

- Đúng vậy.

T gật đầu kiên định nói với mọi người.

- Phải! Ta là mẫu đơn của Tiên mẫu... Rồi ta bị tên Đại bàng tinh bắt đi truyền công lực để có hình dáng người... Sau đó, ta đã bỏ trốn... - T quay về phía MC nhìn hắn nói – Rồi ta đã gặp MC, huynh đã đưa ta đi trên những đồng cỏ rộng lớn... Rồi huynh phải rời đi... Sau đó – T quay về phía U và T2 nói – Ta đã gặp hai muội ... Chúng ta sống cùng nhau...

U và T2 cùng gật đầu. Cả hai đều vô cùng vui mừng, trong lòng có chút xúc động.

- Sau đó ta đã gặp được BH.

Lòng cô quặn thắt lại, cô không thể hiểu được con người mà cô từng tin tưởng này. Tại sao hắn lại hành động như vậy. T thở dài nói, đôi mắt cô vô thức ứ nước trở nên long lanh như sắp trào lệ, cô nói tiếp:

- Hắn là kẻ từng bảo vệ ta khi ta chỉ là một bông hoa vô chi vô giác. Sau đó, khi ta rời khỏi nơi ở của hai muội đã vô tình gặp hắn. Tuy nhiên hành xử của hắn ta không thể hiểu được. Tại sao ngươi lại làm vậy?

BH thở dài, hắn đứng lên rồi nói:

- Quá khứ vẫn là quá khứ thôi. Ta không còn gì để nói về nó hết. – BH đứng dậy rồi bước đi về phía khe đá – cửa hang.

- Đứng lại! Tại sao ngươi lại đưa ta đến thời điểm đó, còn phép thuật phong bế kí ức đấy là như thế nào?

Giọng cô giờ có chút run lên vì giận. Tuy vốn cô có được hình dáng này là do CJ nhưng dù sao đây vẫn là cuộc sống của cô, cách BH hành xử khó hiểu, ảnh hưởng đến cuộc đời cô như vậy T không thể nào không chút tức giận. MC lúc này bước tới đặt tay lên vai cô như trấn an rồi nói:

- Hãy kệ hắn đi. Nếu như hắn làm tổn thương nàng ta sẽ không tha thứ cho hắn.

BH quay lại nhìn MC nói:

- Chăm sóc tốt cho người ngươi thương.

Nói rồi hắn độn thổ biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net