VẬT THÍ NGHIỆM BỎ TRỐN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


         Nhật Bản ngày 05/07/ 2050. Phòng thí nghiệm Okimono.......

       11h30'

       Báo động!!! Báo động!!!Tất cả vật thí nghiệm đã bỏ trốn khỏi buồng giam. Tất cả vật thí nghiệm đã bỏ trốn khỏi buồng giam!!!!

       -Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này!!!-Một vị giáo sư trẻ gương mặt tái xanh, tay run run bấu chặt lấy xấp tài liệu, đôi đồng tử khẽ dao động ánh lên tia sợ hãi,anh mới rời khỏi phòng thí nghiệm có một chút mà mọi chuyện đã trở thành như thế này, rồi anh quay sang một tên nhỏ người, thẻ nhân viên ghi rõ chữ "Bảo vệ", đang run rẩy đứng nép một góc phòng:

       -Đội canh gác các anh đã làm gì vậy hả??!!-Vị giáo sư lớn giọng quát

      Tên kia giật nảy người, hai hàm răng đánh vào nhau lập cập, tay hắn bấu chặt lấy gấu áo đến bật máu, gương mặt từ lâu đã tái xanh, hắn như một tên điên chạy đến vồ lấy vị giáo sư trẻ, lắc đầu nguầy nguậy, như sắp mất đi khả năng ngôn ngữ, hắn nói với chất giọng khàn đặc run run nơi cuống họng:

       -Giáo..giáo sư Satou...Tôi..tôi thật sự không có.....không có làm ...không...không phải tôi... làm..làm ơn hãy tin tôi....tôi thực sự không có....!!!

        Satou Shinkoku khá khó chịu, anh nắm chặt cổ tay người nhân viên kia mà nói lớn:

    -Các anh đã làm gì mà ra nông nỗi này hả??? Có biết nếu chúng thoát ra ngoài sẽ nguy hiểm lắm không !!! Những người khác đâu rồi!!!

     -Không!!!! tôi không biết...tôi thật sự không biết....xin hãy tha cho tôi....xin mấy người!!!-Tên nhân viên như mất đi nhận thức, hai tay hắn túm chặt lấy đầu, môi hắn run lẩy bẩy bị răng cắn vào đến chảy máu, hắn lúc này đã là một kẻ điên rồi.....

       -Tôi không hại anh, xin hãy nói cho tôi biết mọi người đang ở đâu, thời điểm những vật thí nghiệm đã trốn thoát là khi nào???

        -Tôi không biết...không biết....tha cho tôi đi....làm ơn....AAAAAAAA

       Shinkoku cho đến bây giờ đã không thể kiên nhẫn hơn được nữa, anh siết chặt lấy cổ tay hắn quát lớn:

        -TÊN KHỐN NÀY!! ANH ĐIÊN RỒI!! NÓI CHO TÔI NHỮNG NHÂN VIÊN KHÁC ĐANG Ở ĐÂU!! VẬT THÍ NGHIỆM ĐÃ BỎ CHẠY TỪ KHI NÀO!!! ĐỒ HÈN NÀY, ANH NHƯ THẾ NÀY SẼ GIẢI QUYẾT ĐƯỢC GÌ SAO!!TÔI GIẾT ANH BÂY GIỜ ĐẤY!!! -Shinkoku tức giận đến nỗi tát cho hắn một cú vào má phải

      -Giáo sư Satou....-  Tên bảo vệ lúc này mới hoàn hồn, hắn xoa xoa má, rồi cắn chặt môi:

     -Tôi...tôi....tôi và mọi người đang chuẩn bị thay ca đi ăn tối, bỗng nhiên.......

      2 tiếng trước....

      -Sano, anh đi mua café và bento(cơm hộp đó:>>) cho mọi người được không? Chúng ta sẽ ăn ngay tại phòng thí nghiệm-Một cô gái với mái tóc dài đến lưng mỉm cười nói với một tên "bảo vệ''

      -Chậc! Kobayashi, tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi, tôi không ăn cơm hộp đâu, vị nó thực sự tệ...... Này Sano! Mua tôi một phần Udon nhé!!- Một chàng trai nhỏ người nói

      -Tôi cá chắc cơm hộp của cửu hàng Hanoru sẽ làm anh ngon miệng đó Fukuda!! 

      -Tôi thực sự không muốn ăn lại Bento cá chuối!! Khủng khiếp thật!

      -Oi oi!! Tôi đã nói với anh bao nhiêu lần rồi!! Đó là Bento sốt cá đặc biệt do chính tay Kobayashi này làm đấy!! Dù thế nào đi nữa nó cũng tốt hơn việc ăn Udon cho bữa tối.

      -Chậc! Chính món đó đã làm tôi cảm thấy sợ tay nghề của cô đấy! Kobayashi.

      -Này tên khốn, anh coi thường tôi đấy à, có giỏi thì nấu ăn cho tôi xem nào! Anh làm tôi khó chịu rồi đấy!!

        -Tôi chắc chắn món dở nhất của tôi có muốn cũng không thể thua món Bento cá chuối của cô đâu.

         -Anh....

           -Thôi nào mọi người, tôi đói rồi! Tôi muốn thưởng thức một bữa tối ngon miệng.-Một cô gái tóc cam lên tiếng.-Sano, mua tôi một phần Bento rong biển nhé!

            -Vâng, Miyake-san...

             Anh vừa quay người bước ra cửa bỗng nhiên tiếng chuông báo động vang lên:

      Tít..tít...tít....Báo động!!!Báo động!!! Các số liệu tại những buồng chứa vật thí nghiệm đang thay đổi nhanh chóng, nhiệt độ và chỉ số HP của các Z từ 1 đến 10 đang tăng nhanh với tỉ lệ 1000HP/1s và 100*C/10s, màng bảo vệ PXRM căng giãn quá mức cho phép, hệ thống bảo mật số liệu và chế độ tạm ngưng ZPx đã bị ngắt .........

                BÙM!!!!

Một tiếng nổ long trời lở đất......

Choang!!!

Tiếng chuông báo hiệu vang lên inh ỏi trong phòng thí nghiệm Okimono: "JK-01 HP52 đã bỏ trốn khỏi buồng giam,JK-01 HP52 đã bỏ trốn khỏi buồng giam. Xin nhắc lại JK-01 HP52 đã bỏ trốn khỏi buồng giam......"

Choang!!

"YG-09 AX43 đã bỏ trốn khỏi buồng gia"

Choang!!

"ZB-06 XV74 đã bỏ trốn khỏi buồng giam......!!!!"

Choang!!

"FD-03 SK29 đã bỏ trốn hỏi buồng giam....!!!!"

Hàng loạt tiếng đổ vỡ vang lên kèm theo tiếng chuông báo động ngày càng lớn, cả một phòng thí nghiệm rộng lớn như chìm trong một màu đỏ chói mắt-màu đỏ của các thiết bị báo động tối tân nhất....

.................................

     

    

   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net