CHƯƠNG 59: KẾT QUẢ ĐIỀU TRA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tần Mộc Ngữ là người đi sau cùng, cánh cửa phòng thẩm tra ở trước mặt giống như một nhà giam.
Thân ảnh cao lớn của Thượng Quan Hạo chậm rãi dừng lại.
Cảm thấy khó thở, cô cũng dừng lại, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, không dâm tiến lên trước dù chỉ một bước.
Một cánh tay dài đưa ra, giữ chặt lấy bờ vai cô, cô khẽ kêu một tiếng rồi đột nhiên bị kéo đẩy vào tường. Đôi mắt hung ác nham hiểm của Thượng Quan Hạo nhìn cô chằm chằm, cánh môi mỏng tái nhợt, như ác ma dưới địa ngục nói từng chữ rõ ràng: "Lần này, đừng để tôi phát hiện ra cô có liên quan đến chuyện này.... Những kẻ đã làm tổn thương Cẩn Lan, tôi sẽ để bọn họ chết một cách thật thê thảm... Mà về phần cô, lập tức cút ra khỏi tầm mắt tôi càng xa càng tốt....."
Nói xong, cả người cô đã bị kéo mạnh vào trong phòng.
Bên trong, hai cảnh sát đang thu xếp tư liệu.
"Tình hình là như thế này, Thượng Quan tiên sinh, tôi biết ngài là hôn phu của tiểu thư Tần Cẩn Lan, cho nên tôi nhất định phải nói rõ mọi chuyện với ngài. Vụ cưỡng hiếp tập thể này không phải là chuyện xảy ra ngoài ý muốn." Viên cảnh sát nhìn thoáng qua Tần Mộc Ngữ, từ tốn nói: "Vụ việc này đã được lên kế hoạch từ trước."
Giống có một con dao sắc bén kề lên cổ, đôi mắt lạnh lẽo của Thượng Quan Hạo ngước lên, cảm thấy khó thở, giọng nói lạnh lùng: "Được lên kế hoạch trước là sao?"
"Chúng tôi vừa thẩm vấn một kẻ trong nhóm phạm tội cưỡng hiếp. Hắn ta đã thừa nhận là có người ra lệnh cho bọn họ cưỡng bức Tần Cẩn Lan. Nếu thành công thù sẽ trả thù lao cho họ." Cảnh sát cầm một tờ giấy lên, "*138********, đây là số điện thoại của ai?"
Cả căn phòng rơi vào sự trầm mặc.
Cảnh sát hỏi lại một lần nữa: "Là của ai?"
Lúc này Tần Mộc Ngữ  mới phản ứng lại, khuôn mặt nhỏ trắng bệch như tờ giấy, nghe rõ dãy số đó.
Miệng cô hơi há ra, gần như không thể phát ra âm thanh gì, nhưng vẫn cố thốt ra vài từ: ".....Là của tôi."

Cảnh sát nhìn chằm chằm biểu cảm trên mặt cô: "Cô là em gái của tiểu thư Tần Cẩn Lan?"
Cô khó khăn gật đầu.
"Lúc sự việc phát sinh cô đang ở đâu?"
"... Tôi ở phía dưới trung tâm thương mại."
"Vậy lúc Tần Cẩn Lan gặp nạn, đã gọi cho cô trên mười cuộc điện thoại cầu cứu, tại sao cô không bắt máy?"
Cô nhắm mắt lại, dòng lệ ấm áp dâng lên trong hốc mắt: "...Tôi tắt điện thoại."
Đôi mắt phức tạp của viên cảnh sát nhìn cô, lại nhìn sang Thượng Quan Hạo, mở miệng nói: "Vậy là đúng rồi."
Đôi môi mỏng của Thượng Quan Hạo nhếch lên, cảm giác đầu óc ù cả đi như muốn nổ tung. Anh nắm chặt chiếc điện thoại màu hồng nhạt của Tần Mộc Ngữ trong lòng bàn tay, gần như bóp nát. Anh ngước mắt lên, giọng khàn khàn nói: "Vì vậy, số điện thoại đã liên hệ giao dịch với mấy gã đó chính là của cô ta."
Cảnh sát gật đầu, liếc nhìn Tần Mộc Ngữ lần nữa: "Anh có thể xem lại lịch sự cuộc gọi. Lúc hai người họ vẫn còn ở trong trung tâm thương mại cô ta đã liên lạc với những gã đó. Sau đó chị gái của cô ta đến bãi đỗ xe tìm xe thì lại xảy ra chuyện. Hơn nữa di động của cô ta còn tắt máy, sau khi sự việc xong xuôi mới mở máy trở lại —— Tất nhiên, đã quá muộn."
Cuối cùng Tần Mộc Ngữ cũng ngước mắt lên trong đó là sự sợ hãi và ngờ vực, nhìn hai người đang đứng trước mặt cô.
"Hai người đang nói gì? Vì sao tôi nghe mà không hiểu gì cả?" Trong giọng nói lạnh lùng của cô có chút run rẩy và khàn khàn.
Cảnh sát im lặng không nói gì, vài giây sau mới mở miệng: "Trong thành phố này Tần gia được xem là một danh gia vọng tộc, chúng tôi rất hiểu điều đó, nhưng mà... Vị Tần tiểu thư này, xin hỏi cô bao nhiêu tuổi? Theo như điều tra thì tiểu thư Tần Cẩn Lan là chị gái cùng cha khác mẹ của cô. Cho dù giữa hai người có xảy ra tranh chấp tài sản, nhưng người được hưởng lợi là cô mới đúng. Chẳng là vì cha cô đã để lại cho tiền và bất động sản cho chị gái cô thừa kế, nên cô muốn huỷ hoại cô ấy?"
Viên cảnh sát biết.
Tần Cẩn Lan vừa mới đính hôn. Cô đến trung tâm thương mại, chính là để chọn nhẫn đính hôn.
Nhưng chỉ trong vòng có vài giờ, cuộc đời của cô gần như đã bị huỷ hoại hoàn toàn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net