Meo meo-Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
ngân hàng, người mất khẳng định gấp muốn chết. Lan Lan cũng là làm việc tốt, tiền này liền nên đưa đến cục công an.”

“Làm việc tốt cũng không thể nhặt về một ổ mèo đen đi?” Vương Tú Chi ngẩng đầu trừng chồng: “Con bé liền không thể giật ví tiền chạy à, người lớn như thế còn không đánh lại một con mèo?”

“Bà nghĩ đến đơn giản! Nếu là con mèo kia cào Lan Lan bị thương, không cẩn thận làm hư mặt Lan Lan đâu?” Lâm Hữu Dư trực tiếp phản đối, “Trước kia bà không thấy có mấy con mèo, tôi với mẹ lúc ở trong thôn cũng đã gặp qua vài con mèo to hung hãn, hung hãn lên đó chính là chó đất cũng không dám trêu chọc! Lan Lan gặp phải con mèo linh này cũng thật sự tà, dám lật lọng bà nghĩ tới hậu quả sao? Ngẫm lại Tuyết Hoa nhà chúng ta thông minh nhận người như vậy đều chỉ có thể làm tiểu đệ cho người ta bà vẫn chưa rõ sao?”

Vương Tú Chi bị chồng nói đến dao động, mạnh miệng nói thầm: “Nào có quỷ quái như thế…” Đối mặt với Lâm Lan cũng không có nhả ra: “Con nói phải đưa túi tiền đến cục công an mẹ không ý kiến, chúng ta cũng không thiếu chút tiền ấy mà tham. Nhưng cái ổ mèo đen này, mẹ là không đồng ý…”

“Nuôi!” Bà còn chưa dứt lời, bà nội Lâm bên cạnh vỗ đùi, cao giọng nói đến đây một câu: “Lan Lan con nuôi, bà nội ủng hộ con!”

“Mẹ!?” Vương Tú Chi kinh ngạc nhìn về phía mẹ chồng bà.

“Mèo đen tốt, mèo đen trấn tà còn nhớ ân, bà nội kỳ thật thích nhất chính là mèo đen.” Lúc bà nội Lâm nói chuyện, đã muốn đi qua, đem một con mèo nhỏ nhảy khỏi ba lô chạy khắp nơi bắt được, ôm trong khuỷu tay nhẹ nhàng vuốt lông: “Lúc bà với ông nội con vừa kết hôn, quốc gia rất nghèo, trong thôn vì mặt mũi sáng rọi mà báo dối sản lượng lương thực, dẫn đến mỗi nhà đều thắt chặt lưng quần, thiếu chút nữa đói chết người. Nhà họ Lâm lúc ấy cũng là thế này, lúc thiếu chút nữa cũng phải ra chuyện, là mèo đen nuôi trong nhà từ nhỏ lên núi bắt rắn với chuột đưa tới đỡ đói, lúc này mới khó khăn lắm mà hầm qua được. Chỉ là con mèo kia vì cứu chúng ta không chịu ăn nhiều thịt săn tới, cuối cùng hầm đến thể cốt hỏng rất nhanh liền đi, ai—— “

Một đoạn chuyện cũ chưa bao giờ được nhắc tới này làm cho trong nhà đột nhiên một trận trầm mặc. Bà nội Lâm cũng bởi vì nhớ lại thời cũ, hốc mắt đỏ lên có chút ướt át, quay đầu nhìn về phía con dâu: “Tú Chi a, lúc này xem như mẹ cái người bề trên này tùy hứng, để cho Lan Lan nuôi đi.”

Mẹ chồng đều nói như vậy, Vương Tú Chi nơi nào còn có tâm tư phản đối.

Chính là…

Ngẩng đầu nhìn về phòng khách phòng ăn trong nhà, trừ bỏ bàn ăn cùng ghế sô pha bàn trà ra, từ sau khi nuôi Tuyết Hoa thêm ổ mèo, nhà cây cho mèo, máy lọc nước, chậu cơm mèo; mà sau khi nuôi Lam Bảo, lại thêm rương ổn định nhiệt độ, lồng mèo cách ly, máy nước nóng tự động…… các vật; diện tích không gian vốn không nhỏ trong ấn tượng đã muốn chen chúc thật lợi hại.

Mà bây giờ, lại một hơi thêm sáu con mèo.

Vương Tú Chi thật sự nhức đầu: “Trong nhà thật sự nuôi không nổi nhiều mèo như vậy a.”

Đối với cái vấn đề này, Lâm Lan yên lặng nhấc tay trả lời: “Cái này trên đường con đã nghĩ xong, con sẽ đem mèo trong nhà đều chuyển qua bộ phòng kia của con, bộ dáng này, trong nhà liền có thể nhẹ nhàng khoan khoái.”

“Cái này sao có thể được!” Vương Tú Chi đột nhiên cao giọng: “Phòng kia mẹ còn chờ lúc con kết hôn dùng làm phòng cưới đó, sao có thể người còn chưa ở qua một lần liền cho mèo ở!”

“Có sao đâu, dù sao cũng chưa trang hoàng đâu.” Lâm Lan đối với cái này thật đúng là không coi trọng, cô làm một phòng nhị đại thừa kế một tòa lầu, diện mạo lại không kém cho tới bây giờ nhưng không cảm thấy chính mình sẽ thiếu đàn ông theo đuổi: “Trong phòng nhiều mèo sẽ có mùi lớn, vẫn là chuyển đi hết tương đối tốt.”

“Cái này có thể!” Lâm Hữu Dư cùng ý nghĩ với khuê nữ, lúc này tán thành: “Ăn cơm xong ba cùng giúp con khuân đồ, đến lúc đó trong phòng nuôi mèo còn thiếu cái gì còn có thể thêm nhiều chút nữa.”

Làm tử tôn Lâm gia, nghe được mẹ già nói một đoạn chuyện cũ của cha mẹ như vậy, Lâm Hữu Dư nhìn về phía ổ mèo đen này cũng phi thường thân thiết, dù sao nghiêm chỉnh mà nói thì con mèo đen kia cứu được cha mẹ ông, liền tương đương với cứu được ông lúc đó còn chưa ra đời a, không phải chỉ là nuôi nhiều mấy con mèo sao, nhà họ Lâm nuôi nổi!

“Đúng rồi Lan Lan, có đặt tên cho nhóm mèo đen chưa a?”

“Còn chưa có đâu, trước tiên đem chuyện ví tiền cùng chuyển mèo đều giải quyết hết lại suy xét cái này đi.”

Hai cha con đã bắt đầu thảo luận lên công việc tiếp theo sau khi nuôi mèo, Vương Tú Chi một bên nghe được hoàn toàn không còn cách nào khác, dậm chân một cái vượt qua mèo đầy đất chui vào phòng bếp: “Tôi mặc kệ! Ăn cơm ăn cơm!”

Bởi vì trước đó đã được mèo lão đại dặn dò, biết mình muốn thành công dính lên một cái phiếu cơm dài hạn nhất định phải nhu thuận, mèo cái rất ngoan ngoãn, cũng ước thúc các con của nó cũng nhu thuận như vậy. Mấy con mèo con này đã lớn hơn năm tháng, mỗi một con đều thực hoạt bát khỏe mạnh quả thực cũng làm cho Lâm Lan nhẹ nhàng thở ra.

Nhờ ba ba mang cái ổ mèo đi phòng khám thú cưng làm kiểm tra sức khỏe lại tiêm thêm vắc xin phòng bệnh, Lâm Lan thì mang theo ví tiền mèo lão đại cho đi cục công an tại phụ cận.

Mặc dù thu dưỡng một ổ mèo đen, nhưng cô xác thực không có ý định tham ô cái ví tiền này.

Đương nhiên, nếu sau khi người mất của tới vì cảm tạ cô mà tự nguyện cho tiền thù lao, cô khẳng định là sẽ không khách khí.

Lúc Lâm Lan cưỡi lên xe đạp điện ấy không nghĩ tới, chỉ một hành động hảo tâm trả tiền như vậy, kém chút nữa rước lấy phiền toái lớn cho cô.

Trong cục công an thành phố.

Lý Hòa An đau đầu xoa mi tâm của mình, một cọc án kiện hình sự anh phụ trách đột nhiên lâm vào bình cảnh, người bị hại vào nửa tháng trước đột nhiên bị giết ở đường tắt không người, thủ pháp lưu loát một kích mất mạng không để manh mối gì rõ ràng, hơn nữa mảnh khu vực kia thiết bị lạc hậu không có một cái máy theo dõi ở, đến nay hung thủ đều không thấy bóng, toàn bộ tiểu tổ đều đang vì thế mà sứt đầu mẻ trán.

Mắt thấy giờ cơm đều sắp qua, anh cũng không có tâm tư ăn cơm, một mình đối với một đống tư liệu cùng ảnh chụp hiện trường trên bàn làm việc không ngừng lật xem so sánh chi tiết.

Đúng lúc này, một viên cảnh sát nhỏ đột nhiên kích động xông tới.

“Lý đội! Lý đội, có tiến triển mới!” Anh ta biểu lộ hưng phấn, lúc xông tới hai tay đè thật mạnh trên bàn làm việc, dời đến cái bàn đều đi theo lung lay: “Vừa nãy có một thị dân tới trả ví tiền, ví tiền kia vừa vặn chính là trên người người bị hại!”

“Cậu nói cái gì!?” Lý Hòa An nhảy lên một phen, vòng qua cái bàn liền vội vã chạy ra ngoài.

Mà trước quầy tiếp đãi ở cục công an, Lâm Lan nhìn đến cảnh sát càng ngày càng nhiều đều sắp muốn khóc: “Tôi, tôi thật sự không biết người mất ví tiền này đã xảy ra chuyện a!”

Vốn cho rằng chỉ là làm người tốt không nhặt của rơi, đưa cái ví tiền qua, không nghĩ tới thế nhưng liên lụy đến trên án giết người, quả thực oan đã chết!

“Chúng tôi biết, chúng tôi biết.” Đám cảnh sát lấy Lý Hòa An cầm đầu vội vàng trấn an, lấy giọng điệu hay nói giỡn làm dịu cảm xúc của cô: “Dù sao hung thủ cũng sẽ không ngốc đến mức cầm ví tiền đưa đến cục công an.”

Lâm Lan gật mạnh đầu, cô chẳng phải đồ ngốc, vốn dĩ vì bớt phiền phức không muốn dây dưa với chủ ví tiền, dự phòng sự kiện bạch nhãn lang* “Trong ví tiền này của tôi vốn có 1 vạn vì cái gì chỉ còn 2000” trên mạng, kết quả chọc tới kiện tụng án mạng còn phiền toái hơn so với kiện tụng tiền tài, quá thất sách!

*: Ý chỉ kẻ vô ơn bất nghĩa độc ác.

“Lâm tiểu thư, xin đừng nên khẩn trương.” Lý Hòa An ấm giọng hỏi thăm: “Chúng tôi chỉ là muốn biết người mất của nửa tháng trước đã bị sát hại, vì chuyện gì cách nửa tháng sau ví tiền lại hoàn chỉnh không thiếu sót gì ở trên tay cô? Dù sao cô cũng biết, người bình thường cách nhiều ngày như thế lại nhặt được bóp da, bên trong cơ bản đều rỗng.”

Đúng a, ví tiền đã mất nửa tháng chưa bị gì nửa tháng sau ở trong tay cô, còn cái gì cũng không thiếu, bản thân điểm này chính là nghi điểm lớn nhất.

Lâm Lan xiết chặt ngón tay, ở trước mặt cảnh sát có mạng lưới tình báo khổng lồ đều có thể điều tra ra chân tướng, cô thật sự không dám thêu dệt vô cớ, đành phải lắp ba lắp bắp trả lời: “Là, là một con mèo cho tôi…”

Đám cảnh sát đối diện mấy mặt mộng bức.

Lúc đang muốn hỏi, cửa ra vào truyền đến một trận tiếng kêu vui sướng: “Anh rể, em phụng mệnh lão tỷ đưa cơm tới cho anh nè!”

Lúc Trình Phong Dương mang theo cơm trưa tình yêu của chị gái thuần thục bước vào cửa cục công an, phát hiện bầu không khí bên trong không giống với lúc thường lui tới, nhìn lại, liền thấy mấy người cảnh sát lấy anh rể cầm đầu đang ở quầy tiếp khách vây quanh một cô gái.

Mà cô gái này còn nhìn rất quen mắt.

“A? Là cô à, người nhặt mèo con bệnh nuôi cuối cùng lại nuôi thành ragdoll kia!” Trình Phong Dương chỉ vào Lâm Lan thốt ra: “Lúc tôi mua phấn tăng lông cho Tinh Tinh nhà tôi nhưng đã nghe qua, tin tức thực nổi tiếng đâu!”

“Là anh!” Lâm Lan nhìn thấy Trình Phong Dương cũng nhận ra anh ta trước tiên, nhìn thấy một người quen mặt, hơn nữa còn là người đã giúp mình một lần trong lúc vô tình trước đó, Lâm Lan không khỏi thả lỏng lại.

“Anh rể các anh một đám đàn ông đây là làm sao lại vây quanh người ta một muội tử như vậy.” Trình Phong Dương ngẩng đầu nhìn về phía một đám mặt thật • quen phía đối diện, há mồm liền ra: “Đừng nói với tôi là muội tử phạm tội.”

“Cậu mới phạm tội!” Lý Hòa An tức giận liếc mắt trừng cậu em vợ này: “Đi đi, đừng vướng bận, thả đồ xuống liền cút đi!”

Trình Phong Dương đâu thể nào nghe lời bước đi, da mặt dày tiếp tục lưu lại, nghe bọn họ đối thọa, lúc biết được bọn họ đang thảo luận lúc nào liền lúc kinh lúc rống: “Mấy người sẽ không nghĩ đến muội tử này là hung thủ giết người đi? Không có khả năng! Lúc người kia bị giết, muội tử này còn đang ôm ragdoll nhỏ nhà cô ấy chạy đến phòng khám thú ý đâu, lại cho cô ấy hai cái đùi cũng không làm ra loại chuyện này!”

“Cậu lại đã biết?” Lý Hòa An tiếp tục trừng anh ta.

“Lúc ấy tôi đúng là thế, không tin các người có thể đi xem máy theo dõi ở hành lang của tôi còn có máy theo dõi ở phòng khám thú cưng!” Lâm Lan nhanh chóng phụ họa: “Đoạn thời gian kia tôi vì chữa bệnh cho mèo trừ bỏ phòng khám thú cưng ngay cả cửa không ra, về sau mèo con đỡ bệnh, hôm nay tôi mới ra ngoài dắt mèo dạo chơi. Không nghĩ tới đã bị một con mèo hoang dẫn lại nhận nuôi một ổ mèo đen, cái ví tiền kia là lúc tôi nhặt mèo đen mèo kia đẩy cho tôi!”

Nói mèo có thể nghe hiểu cô nói chủ động tặng cô khẳng định không ai tin, Lâm Lan đành phải bảy phần thật ba phần giả gia công một chút.

Lời cô nói tất cả đều có máy theo dõi hoặc nhân chứng có thể chứng minh, lại thêm bên cạnh vừa vặn có sẵn một “Người chứng kiến”, đám cảnh sát cũng không thật chuẩn bị níu lấy người không thả, rất nhanh liền bỏ qua.

Ra khỏi cửa cục công an, Lâm Lan triệt để nhẹ nhàng thở ra.

“Bị hù dọa đi?” Trình Phong Dương bên cạnh đi ra cùng cô nói với cô: “Không có chuyện gì, đám cảnh sát chỉ làm theo thông lệ, không có chứng cứ thực tế bọn họ sẽ không tùy tiện bắt người.”

“Tôi biết mình sẽ không bị bắt vào rồi, nhưng là bị hù dọa là không có cách nào.” Vỗ vỗ ngực, thu hồi cảm xúc sốt ruột, Lâm Lan nhìn về phía thanh niên cười cười: “Vừa rồi cảm ơn anh vẫn luôn giúp tôi nói chuyện, tôi gọi là Lâm Lan, lần trước tại phòng khám thú cưng đã gặp qua, còn không biết anh tên gì vậy.”

“Tôi gọi Trình Phong Dương.” Thanh niên cười, sảng khoái báo lên tính danh: “Người cảnh sát mới nãy bắt lấy cô hỏi không ngừng là anh rể tôi Lý Hòa An, người rất tốt, cô đừng bởi vì chuyện này mà không có ấn tượng tốt với anh ấy.”

“Sẽ không.” Lâm Lan lắc đầu: “Anh với anh rể anh đều là người tốt.”

Nói xong, cô hướng về phía Trình Phong Dương lên tiếng chào, mình liền cưỡi lên xe đạp điện rời đi, lưu lại Trình Phong Dương một mặt khó hiểu: “Tôi với anh rể đều là người tốt?”

Thẳng đến sau khi anh ấy vô thức nhìn chằm chằm vào bóng dáng cưỡi xe đạp điện càng chạy càng xa kia, hơn nữa càng nhìn càng quen mắt giống như đã từng gặp ở nơi nào, lập tức giật mình.

Là muội tử gặp phải tối hôm đó!

Cô nhận ra anh dùng đèn xe chiếu sáng cho cô, cho nên mới sẽ nói như vậy.

“Có điểm ngượng ngùng a.” Cảm giác giống như là vốn dĩ muốn làm người tốt vô danh kết quả lại sớm đã mất đi áo choàng trong lúc vô tình vậy, da mặt thanh niên nóng lên sờ lên đầu.

Lúc đi không có cảm giác gì, khi trở về xuống xe đạp điện, Lâm Lan cảm thấy chân mình giống như có chút run rẩy –– –– thiếu chút nữa cho là mình phải bị xác nhận là hung thủ giết người, có thể không run à!

Đã lớn như vậy, trừ bỏ xử lý hộ tich cô liền chưa từng vào cục công an một lần, càng đừng đề cập tới bị cảnh sát đề ra nghi vấn!

Ũ rũ cúi đầu đưa xe vào tầng hầm, lại ũ rũ cúi đầu lên lầu, cảm thấy gương mặt tang này của mình không thể để cho người trong nhà lo lắng được, cô nghĩ nghĩ chưa đi đến cửa nhà, mà là đi phòng thả mèo mới.

Lấy chìa khóa mở cửa, phòng mới chỉ đơn giản quét tường trắng liền xuất hiện ở trước mắt, mà đám mèo đã phát giác được động tĩnh ở cửa ra vào đã muốn meo meo kêu lên xông tới.

“Meo ô!” (Lan Lan!)

“Meo meo!” (Lan Lan chị đã về rồi! Bọn em vẫn luôn rất ngoan a!)

Mấy cục màu đen nhỏ một đám trước lên sau tới liên tục chạy tới, giọng sữa manh manh lập tức an ủi tâm linh chịu kinh hách của cô.

“Đã quen thuộc hoàn cảnh mới chưa?” Lâm Lan ngồi xổm xuống đem mấy con mèo con ôm vào trong ngực: “Ổ mèo vừa mua còn phải giặt một chút mới có thể sử dụng, hôm nay mấy đứa liền gom lại ngủ trong ổ mèo cũ của Tuyết Hoa trước được không?”

Đám mèo con cùng kêu lên trầm trồ khen ngợi, một con phía sau chen lấn nói nơi này thật tốt hơn nhiều so với chỗ ở trước kia, vừa được chơi lại vừa được ăn.

(Ông ngoại vừa nãy còn đút bọn em đồ ăn rất ngon!)

(Bọn em muốn vẫn luôn ở đây, cùng ông ngoại bọn họ cùng nhau nhau chơi đùa!)

Mèo sữa một chút ăn ngon đã bị dỗ đi a, Lâm Lan bất đắc dĩ lắc đầu, lúc để bọn nó xuống, liền thấy mèo đen mẹ dùng cặp mắt xanh biếc kia yếu ớt nhìn cô chằm chằm.

Lâm Lan không khỏi cũng vươn tay về phía nó: “Hoan nghênh tới nhà mới, trước bắt đầu từ một cái ôm đi.”

Mèo đen chậm rãi đến gần, cuối cùng ngoan ngoãn ôm cùng Lâm Lan một chút.

Giọng mèo mẹ rất giòn: “Meo –– ––“ (Ta cũng có thể bắt chuột, sẽ không phải cái gì cũng không làm.)

Mèo cái trưởng thành từng có kinh nghiệm lang thang càng hiểu thế giới tàn khốc, sau khi có nhà vì không bị vứt bỏ, sẽ nguyện ý buông xuống cao ngạo của mèo đi hết ý lấy lòng, tựa như đám mèo đen hiện tại làm, Lâm Lan nghe lòng đã có chút chua xót.

Mèo đen còn gọi là huyền miêu, có người yêu thích, cũng có người xem là không may mắn, bọn chúng cả người đen nhánh trời sinh sẽ không giống những con mèo lông màu khác có thể làm cho người khác càng ưa thích, tương phản có chút nghiêm túc, nếu làm mèo sủng vật, bọn chúng thật đúng là không có sức cạnh tranh bằng những con mèo khác.

Lập tức nuôi nhiều mèo như vậy, kỳ thật thời gian dài trong nhà khẳng định vẫn là sẽ có mâu thuẫn đi?

Nghĩ đến thái độ trước đó của mẹ, trong lòng Lâm Lan thở dài. Hai con kỳ thật đã là cực hạn của mẹ, lại đến sáu con thật sự vượt chỉ tiêu, liền tính là mặt mũi của bà nội đỉnh lấy ở phía trước, thời gian dài sớm muộn gì vẫn là phải bộc phát một trận.

Lâm Lan vừa không muốn buông tha cho mấy con mèo này, cũng không muốn làm mẹ tức giận bộc phát mâu thuẫn gia đình, vậy thì nhất định phải nghĩ một biện pháp giải quyết cho tốt.

Nhưng là, phải giải quyết thế nào đây?

Mang theo vẻ u sầu, cô rời khỏi phòng mới quay lại nhà mình, lúc vừa muốn mở cửa ra, cửa mở ra từ bên trong trước, một người phụ nữ trung niên ăn mặc thời thượng được ba mẹ hai người đưa ra.

Đây không phải chị Dương tiệm bán quần áo dưới lầu à, làm sao lại đột nhiên đến đây?

“Thật sự ngại quá, anh Lâm chị Lâm, tôi cũng chẳng còn cách nào khác.” Chị Dương còn chưa có phát hiện ra Lâm Lan ở bên cạnh, còn đang chào hỏi với ba mẹ cô: “Cái miệng trong nhà kia đột nhiên sinh bệnh cần một số tiền lớn, cửa hàng này tôi thật sự không có tiền tiếp tục thuê nữa, thật sự thực xin lỗi.”

Pen: Chương này dài quá dài, đánh muốn gãy tay, mình cố đánh xong để hôm nay đăng, mọi người đọc vui vẻ nhé (^_^)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net