Chương 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
vẻ.

Cau mày xoa thắt lưng đau xót, Vệ Thành Trạch chuẩn bị đi ra ngoài, lại đột nhiên bị người nắm cổ tay kéo một cái, nhất thời cả người lại gục trở về giường. Còn không kịp che dấu khiếp sợ trong mắt, hắn liền cảm thấy cổ tay bị kéo một cái, tiếng xiềng xích rơi xuống rõ ràng bên tai, sau đó liền cảm thấy cả người nặng xuống, người vốn nên đang hôn mê kia, đang hé ra khuôn mặt âm trầm, đè lên người hắn.

"Ngươi. . . . . ." Hai mắt không khỏi mà hơi trợn to, lời của Vệ Thành Trạch còn chưa phun ra, đã bị ép nuốt trở về.

Hai tay bị giữ trên đỉnh đầu, thắt lưng cũng bị dùng sức chặn lại, Vệ Thành Trạch muốn giãy dụa cũng chẳng có sức mà giãy.

Y phục mới vừa mặc vào chẳng bao lâu đã bị xé ra, trực tiếp ném qua một bên. Da thịt ướt chút mồ hôi dán lại, mang theo nhiệu độ nóng bỏng.

Y phục chết không có chỗ chôn: Sao lúc nào bị thương cũng là tui QAQ

"Quả nhiên, vẫn cần phải đem ngươi khóa đứng lên." Nặng nề mà cắn một ngụm trên môi Vệ Thành Trạch, nhất thời, mùi máu tươi liền tràn ngập trong miệng, Diệp nhẹ nhàng liếm miệng vết thương trên môi Vệ Thành Trạch, đôi mắt đỏ như máu hiện ra chút sung sướng.

Bị ăn đau mà kêu lên một tiếng đau đớn, Vệ Thành Trạch nghiêng đầu, muốn tránh môi Diệp, nhưng đối phương cũng không để hắn có cơ hội này, cường ngạnh mà nắm lấy cằm hắn, kéo đầu hắn lại.

Tận khi không khí trong phổi Vệ Thành Trạch bị hút cạn, Diệp rốt cục cũng buông hắn ra, Vệ Thành Trạch không khỏi mà từng ngụm từng ngụm thở hào hển, không hiểu sao lại có loại cảm giác sống sót sau tai nạn.

"Tin tui đi, kí chủ, " 5438 phi thường nghiêm túc mà mở miệng, nhưng âm thanh run rẩy không thể ức chế được này, vẫn là tiết lộ tâm tình cố nghẹn cười của nó, "Cũng chẳng có ai vì hôn môi mà bị nghẹn chết đâu."

Vệ Thành Trạch: . . . . . .

"Ha. . . . . ." Thân mình vừa trải qua tình sự hết sức mẫn cảm, miệng không tự chủ được mà than nhẹ một tiếng, nhận thấy cảm giác ướt át bên gáy kia từng chút từng chút mà hạ xuống dưới, hai tay bị chế trụ của Vệ Thành Trạch không khỏi mà hơi dùng sức, "Chờ, từ từ ——"

"Ân?" Nhẹ nhàng cắn xương quai xanh tinh xảo của Vệ Thành Trạch, Diệp nhẹ nhàng lên tiếng.

Khẽ thở hổn hển hai lần, lông mi của Vệ Thành Trạch khẽ run, trong mắt hiện lên một tầng hơi nước, thoạt nhìn thực sự có chút đáng thương hề hề: "Ta thật sự. . . . . . Ân. . . . . . !" Bị động tác của Diệp khiến thân mình không tự chủ được mà bắn ra, Vệ Thành Trạch dây dưa một lúc lâu, mới nói tiếp, ". . . . . . Không được. . . . . ." Hắn chớp mắt, trong thanh âm có chút nức nở, "Xin ngươi. . . . . ." (Ly: Một đêm bảy lần là chuyện có thực :))))))))

Nghe vậy, động tác của Diệp khựng lại một chút, y ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Vệ Thành Trạch một lúc lâu, đột nhiên cong môi cười, cúi người xuống, cọ lại gần tai Vệ Thành Trạch: "Sao lại nói như vậy hửm?"

"Rõ ràng. . . . . . Ngươi vẫn còn khí lực xuống giường, không phải sao?"

Vệ Thành Trạch: . . . . . .

5438 cảm thấy, nó đột nhiên có thiện cảm với người tên Diệp này rồi.

Tuy rằng thân là một hệ thống, vào lúc này hẳn nên đứng về phía Vệ Thành Trạch, nhưng chính là. . . . . . Nhìn thấy vị kí chủ này gặp chuyện không may thực sự là quá sảng khoái rồi A ha ha ha ha!

# trên đời này rốt cục cũng thấy được người có thể gây áp lực cho ký chủ rồi # (Ly: Tui cũng vui lắm muahahahaha)

Suy nghĩ của tác giả: Phó An Diệp: bị lừa nhiều, hẳn là phải có chút kinh nghiệm, ha hả.

# hoan nghênh tham quan hiện trường lão tài xế lật xe # (Ly: haha Vệ đại cuối cùng cũng lật xe r :)))))))))

Cám ơn 19050353, phù du vũ, lí bắc bắc, nhưng mà ta còn ở viên đích lôi, sao sao đát ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net