Chương 10 : Phán Xét (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Lyli, Tokiho đâu rôi? (Rito)

-anh hỏi cậu ta à? Cậu ta ra ngoài làm nhiệm vụ chưa thấy về (Lyli)

Tôi hỏi Lyli sau khi để ý không thấy Tokiho đâu. Đáng lý là phải về tối qua rồi chứ? Không lẽ thằng Hoàng tử nó lại dở chứng không muốn về. Mà nếu nó dám làm gì Tokiho thì tôi sẽ kím hắn đầu tiên

Ngay sau những suy nghĩ của tôi thì 1 đường kiếm chéo từ trên chéo xuống cổ tôi. Do là có phản xạ khá ổn nên tôi né được, mà không né thì không biết cái cây kiếm đó có gãy không ha, như cây rìu của thằng kia không chừng. Sau khi né, tôi tính ăn thua đủ với kẻ vừa chém tôi thì chưa kịp quay lại tôi lại cảm thấy luồng sát khí guống hệt như của Lyli.

-[thôi ăn loèn rồi] và đúng như tôi dự đoán, Tokiho đang đứng sau lưng với anh mắt vô hồn kèm câu hỏi

-CHÀ, Dạo Này Cậu Có Vẻ Thân Thiết với công chúa nhỉ?? Còn cô gái Thú Nhân kia nữa? Sẽ có 1 ngày dài cho cậu giải thích với tớ trước khi đêm dạ hội kia bắt đầu đấy RITO (Tokiho)

Danh hiệu : <Anh hùng sợ vợ> đã đạt cấp 2

Nội tại thay đổi

Nội tại duy nhất : nếu bạn làm từ 2 người bạn thương trở nên giận bạn thì mất khả năng duy chuyển kèm hiệu ứng hoảng sợ cấp độ trung (còn tăng cấp) + kèm nội tại cũ

-[cái đậu xanh? Tăng cấp danh hiệu là cái éo gì? Đã thế còn thay đổi nội tại nữa. Chơi bời gì] (Rito)

Sau thêm nữa tiếng nữa kèm với sự giúp sực của Lyli và Terashi, tôi đã thoát khỏi tình thế hiểm nghèo. Nhưng có vẻ như cô ta vẫn chưa hết giận, haizzzz con gái....

-mà sao cậu về trễ vậy? (Rito)

-à, tớ mua chút đồ. Mà sao hôm ấy cậu không dần nó luôn? Tớ thật sự thấy chướng mắt, nếu không phải lệnh vua ban thì tớ đã dần chết hắn rồi. (Tokiho)

Tokiho có vẻ cũng không thích tên hoàng tử này cho lắm, cũng phải thôi, sau khi nhìn thấy những việc hắn làm thì ai ưa nổi, mặc dù cha hắn là người được người dân vô cùng kính trọng, không hiểu tại sao hắn không giống như cha hắn nhở!! Chắc do mẹ hắn, kẻ chủ mưu đứng đằng sau tất cả, mà kệ, dù sao tối nay tôi cũng xử tội tất cả, kể cả tên anh hùng rơm kia.

Mà mấy đứa con gái dễ hợp cạ ha. Tokiho với Lyli thì tôi không nói làm gì, nhưng Terashi lúc đầu còn ngại ngùng không giám giao tiếp với công chúa thì giờ 3 người họ như 3 cô bạn thân lâu ngày chưa gặp nhau vậy. Tía lia tía lia đủ mọi chuyện trên trời dưới đất. Mà, thế cũng tốt

-anh ra ngoài chuẩn bị đây, các em nhớ làm những gì anh dặn, đừng làm quá, mệt thì anh không lo nổi đâu đấy (Rito)

-vângggggg (cả 3) *cười nhíu cả mắt*
[đáng yêu ×3 cmnl rồi] tôi tự hứa với bản thân là sẽ cố gắng, dù có dùng cái mạng này thì tôi cũng sẽ giữ cái hình ảnh này cho đến hết đời, tôi muốn thấy họ vui vẻ hạnh phúc.

Tôi bảo là đi ra ngoài thật ra là do tôi nghe được tiếng choảng nhau "gần" đấy, tầm 300m. Dùng Long Seen thì tôi lại thấy chuyện hy hữu giống như Lyli vậy, nhưng lần này là những con Orc với kích thích to tổ bố, chắc tầm 5m là ít. Và phía còn lại, hình như là đội MHG đang cố gắng hạ gục chúng nhưng họ còn không thể đã thương chứ nói chi là hạ gục. Nhưng trong số đó có 1 anh chàng, anh khoác 1 chiếc áo vải nâu, tuy rằng trong nó hơi cũ nhưng vẫn thể hiện rằng anh là 1 người tài năng. Dùng Thẩm Định lên cậu ta thì tôi mới bất ngờ vì

Tên : Asuma Vonsei Arthur
Giới tính : nam
Tuổi : 23
Chức nghiệp : Hoàng tử , Ma kiếm sư
Lv : 72
Hp : 500.000
Mp: 650.000
ATK : 350.000
DEF : 150.000
ASP : 50.000
SP : 200.000
IQ : 160 

ATK Ám : lv50/100
ATK Kim : lv50/100
ATK Mộc : 35/100

Kỹ năng :
+ Dục Cầu (Max) (tạo ra 1 quả cầu ma pháp hệ Ám tầm Cao, gây sát thương lớn, phạm vi hẹp. Sát thương tối đa 1.500.000 hp)

+ Liên Hoàn Chém(khi trang bị vũ khí) (lv65/100) (chém liên tục vào 1 mục tiêu trước mặt. Tiêu hao mana theo mỗi lần chém)

Special kill :

+tăng 100% tốc dộ hồi máu

+ tăng 50% tốc độ hồi mana

+ không bị các khống chế tầm trung ảnh hưởng

Biệt danh
<Đứa con bị ruồng bỏ>
<con trai trưởng của Vua Arthur>
<Hoàng tử đệ nhất bị lưu đày>
<kẻ sở hữu 3 nguyên tố>
<kẻ vui tính>

[Ấy dạ, lúc đầu cứ tưởng Anh hùng cơ, hóa ra là hoàng tử đệ nhất, cơ mà nhìn có vẻ cậu ta không giống như thằng kia ha. À mà, nếu không xuống cứu cậu ta chắc cậu ta chết mất, con Orc kia sắp giết cậu ra rồi]. Tôi bay xuống từ gốc cây gần đó đỡ 1 phát đánh chí tử của con Orc đang nhắm vào Asuma, à quên, giải thích luôn là 1 con Orc có độ khó bắt bằng A tới S, mà 1 bầy như này thì hơi khó rồi, đã chiều muộn rồi còn đi đánh Orc nữa mấy thanh niên này

Sau khi cứu hoàng tử, tôi muốn nhanh chóng kết thúc nên dùng Kịch Bạo Ma Diệm lên các con Orc trước mặt. Chúng bốc cháy lên nguy ngút và chết trong vòng 1 nốt nhac trọng sự kinh ngạc của đoàn MHG đằng sau. Không để giọt máu nào rơi xuống áo, dơ thì khó giặt lắm ha, tôi quay sang nhìn Hoàng tử với đoàn MHG với gương mặt hồn nhiên như chưa có gì xảy ra. Bọn họ vẫn kinh hãi, cái đám Orc mà bọn họ đánh mãi éo chết được thì bị tôi tới và thổi bay đi. Nhưng biết làm sao đươc, tôi đang gắp mà, sắp tới giờ rồi. Nhưng sau khi thấy hoàng tử với danh hiệu là <Hoàng tử đệ nhất bị lưu đày> Thì tôi lại mờn mợn ra câu chuyện của ngài ấy

-Kính chào ngài Asuma, tôi đến đây để mang ngài về (Rito)

-sao...sao cậu lại biết về thận phận của ta? Ta đã giấu kỹ rồi mà? (Asuma)

Sau khi giải thích ngắn ngọn súc tích thì tôi lại hỏi Asuma thêm lần nữa

-thế ngài muốn trả thù không? Ngài còn lời hứa với em gái ngài nữa! (Rito)

-được, trâm sự nhờ cậu (Asuma)

Tôi teleport ngay lập tức Asuma và tôi đến chỗ Lyli đang đợi sẵn
Lyli gặp được anh trai mình, liền ôm chầm lấy. Asuma cũng vậy

Cuộc chơi chính thức : Bắt Đầu

Lúc này, trong cung đang rất vui về đêm cuối của buổi dạ hội. Nhộn nhịp từ những nơi nhỏ nhất đến những chiếc bàn sang trọng. Còn trong phòng diện kiến? Arhur và cô vợ của ông đang từ từ thưởng thức các món ăn do đầu bếp mang ra. Đến món ***** (thật ra là hết biết gọi tên rồi - Tác) thì đột nhiên sắc mặt bà Hoàng Hậu thay đổi. Bà nở nụ cười, nụ cười chỉ có ác quỷ sỡ hữu, và thúc giục Vua ăn.

-Cha đừng ăn cái đó, nó độc đấy (Lyli)

Tiếng hét lớn của Lyli từ cửa lang vọng vào khiến tất cả vị khách, bà Hoàng Hậu và ông vua đang chuẩn bị cho thức ăn vào miệng rớt bà nó xuống đất. Tất cả dồn sự chú ý của mình vào cánh cửa, nơi âm thanh ấy phát ra

-chỗ đồ ăn ấy có độc, cha không được ăn (Lyli)

Lyli nói lại câu vừa rồi nhằm khẳng định lại

-xất xược, chỗ vua đang ăn dám làm càng, còn nói đây là đồ có độc. Dù là con gái vua ta cũng không tha (Hoàng Hậu)

-bà im đi. Bà còn dám nói như thế khi mà chính bà là người bỏ độc vào sao? (Lyli)

Câu nói của Lyli khiến tất cả sững sờ. Arthur nhìn người vợ của mình như đang trong chờ sự giải thích. Bà ta thì ngày càng chống chế

-ha, ngươi bảo ta bỏ độc, vậy ngươi có gì làm bằng chứng? (Hoàng hậu)

Lại đổi sự tập trung về Lyli

-ơ....tôi..tôi...(Lyli)

-haha, vậy là chính ngươi cũng không có bằng chứng thuyết phục. Người đâu, hộ tống công chúa ra (Hoàng Hậu)

-ta thách các ngươi dám chạm tay vào Lyli đấy (Tokiho)

Bà Hoàng Hậu giật mình sau câu nói đó, từ khi nào thì, Tokiho đã đứng kế bên Lyli và bảo vệ cô, giúp cô thoát khỏi sự bủa vây của binh sĩ. Các binh sĩ thấy Tokiho thì lui lại sợ hãi, cái danh Anh Hùng Mạnh Thứ 2 đâu phải để chưng

Tôi đập tay lên trán [sao nóng nảy hấp tấp thế, anh có hồi sinh mà, bó tay] tôi còn chưa kịp ra hiệu là Lyli đã bay ra rồi, Tokiho cũng nhảy cửng theo, đến chịu. Nhưng tôi thấy họ có vẻ lép vế hơn so với lính nhà vua ha, tại vì thằng Shito đang đứng đó và thách thức Tokiho

-ngươi có vẻ thích được chết nhỉ? Thế ta cho ngươi toại nguyện (Shito)

-mày bảo ai chết cơ? (Rito)

Tôi xuất hiện trước mặt hắn, dưới chân tôi còn 1 ít khói bóc lên vì ma sát với mặt đất, do chạy nhanh quá ha. Theo phản xạ tự nhiên, hắn nhảy ra sau, mồ hôi đầm đìa. Hắn biết, nếu lúc nãy hắn rút kiếm ra khỏi bao thì hắn đã mất tay rồi

-cậu....... Cậu còn sống sao? Ta thấy cậu đã chết rồi mà? (Arthur)

-vâng, tôi làm sao có thể chết được nếu không vạch trần kẻ có âm mưu giết tôi và công chúa Lyli được, như thế thì kỳ quá. (Rito)

Bà Hoàng hậu đang hốt hoảng trên kia bất giác lùi về sau, làm đổ cả khay thức ăn.

-đây.....đây không thể. Hắn là kẻ giả mạo. Lính giết hắn (Hoàng hậu)

Sau câu nói đó là có 1 toán lính từ 2 phía ập vào tôi. Họ có vẻ không sợ chết ha. Tôi chỉ quạt tay phải qua 1 bên. Tất cả người lính đang chạy tới tôi đều mất đi đầu của họ. Chỉ còn các xác và ngã khụy xuống, máu vương vãi khắp chỗ tôi đứng

-như thế này chưa đủ với những chuyện mụ đã làm đâu (Rito)

=========
Còn tiếp

End Chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net