Chương 12 : Thay Đổi Và Bắt Đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thức dậy ở nơi chỉ toàn mây trắng xóa, giống như cái lần cậu chết xàm vậy. Và hẵn là cậu lại đoán ra được là cậu đang ở đâu

-con tỉnh rồi à (Tác)

Ngồi dậy mệt mỏi, cậu tỏ ra vẻ bực dọc vì được gọi lên mà sao đầu cậu đau đớn không tả xiết

-vâng, nhưng lần sau ông đừng làm cách này nữa. Nó khiến con đau đầu lắm(Rito)

-ta cũng không muốn đâu ha, nhưng tại chỉ có cách đó thôi, thông cảm cho ta (Tác) *gãi đầu cười trừ*

-rồi rồi. Mà ông gọi con lên đây có việc gì vậy??(Rito)
.........

========
Pov Rito

Sau cơn đau đầu triền miên, tôi thức dậy và thứ đầu tiên tôi thấy là mây và mây. Không cần phải hỏi nữa vì tôi đã biết được rằng đây là nơi của ông cố và ông đã đưa tôi lên đây.

[Không lẽ mình lại chết nữa sao?] đang suy nghĩ thì ông cố bắt chuyện và bắt đầu giải thích cho tôi nghe.

After A Few Minutes

-con đã hiểu chưa, hay để ta nói lại lần nữa ha. Là như thế này : thế giới con đang sống nếu ta không tác động thì nó khá là bình thường, mà bình thường ở đây ta nói đên là nó vẫn có phép thuật và ma thuật. Sau khi ta cho con đến đó sống và ta đã tác động đến nó 1 chút, vì ta đã xem qua những chuyện con thường làm khi mà con còn ở thế giới cũ. Ta để ý rằng con rất hay xem phim hoạt hình và nhất là Hoạt hình Nhật Bản mà ta gọi đó là Anime ha. Nên ta thấy, nếu cứ để con chinh phục cái thế giới đó rồi lên làm thần cai quản thì nó lại giống như lúc con chưa qua đây, nên ta đã dựa vào 3 Anime và 1 game mà ta thấy nó hợp lý nhất và đưa vào thế giới này để con khám phá. Đó là : Naruto, One Piece, Dragon Ball và Liên Minh Huyền Thoại. Và ta đã phân phát nó ra khắp thế giới này. Ta đã truyền đạt dữ liệu cho AI và những kẻ được cho là hiểu biết nhất ở dưới đó. Và đây là nhiệm vụ ta giao cho con. Hãy cầm lấy nó và làm những điều con thích (Tác)

-con cảm ơn ông (Rito)

-được rồi. Bây giờ con hãy về đi, ở dưới kia đang có người đợi con đấy (Tác)

-khoan con còn... (Rito)

Tôi còn chưa kịp hỏi thì 1 Ánh Sáng bao bọc từ chân tới đầu và kéo tôi đi mất (khỏi hỏi, tau biết mầy muốn gì mà - Tác)

Tỉnh dậy lần nữa, tôi thấy mình trong 1 căn phòng khá to, với cái rèn mùng trên đầu màu đỏ, phong cách quý"s tộc" s, 4 góc giường với 4 thanh nhôm cùng màu đỡ nó. Nhìn xuống thì thấy Lyli và Tokiho đang ngồi ngủ và Terashi thì cũng ngồi ngủ ở ghế cạnh bên. Tôi cười nhẹ, xoa đầu mỗi người, chắc họ lo lắng lắm nhở? Hẳn là phải bù lại rồi. Tôi ngồi dậy, bế cả 3 lên giường đắp chăn cho họ. Bên ngoài kia trời đã tối, trăng đã lên, thôi thì ra ngắm cảnh đêm khuya chút vậy.

Tôi bước đi trên dãy hành lang gần như là vô tận của cung điện xa hoa lộng lẫy của Arthur. Quả thật, cho dù bạn là kẻ làm biếng thì sau khi làm việc ở đây, chắc chắn bạn sẽ phải bỏ cái tính đó lun. Đang đi, đang suy nghĩ về chuyện ông cố đã tạo thêm tí thú vị về thế giới này thì tôi thấy cuối dãy hành lang, 2 người đàn ông đang trò chuyện với nhau

-haha, con cũng nghĩ như phụ thân vậy (Asuma)

-dù sao thì, ta đã quá sai lầm. Lỗi lầm của ta chắc chắn sẽ không bao giờ chữa được nếu không có cậu ta. (Arthur)

-thế ông giao Lyli cho tôi giữ hộ cho ha? (Rito)

Chen ngang cuộc nói chuyện, tôi đã tạo ra 1 cái ghế và ngồi gần ngay họ. Họ đang nói về quá khứ của nhau, từ lúc mà Arthur bị mụ vợ nói rằng Asuma đã chết nhằm giết anh và thực hiện kể hoạch khác để giết Lyli. Còn về phần Arthur, ông do mất đi người vợ đầu, đâm ra thương nhớ nên mới lấy mụ này. Thằng con trai út tôi giết hồi sáng là con của ả, nhưng có vẻ Arthur không mấy bận tậm, vì chính nó cũng không coi trọng ông nếu không vì ngai vàng.

-này này, không sao chứ? Tôi xin lỗi vì đã chen ngang nhé (Rito)

Họ bất ngờ vì tôi bất thình lình xuất hiện từ đằng sau nhưng sau câu hỏi của tôi thì họ đã trở lại

-à à, không sao, mời cậu dùng (Arthur)

Rót tôi chút rượu, Arthur mời tôi dùng

-thế thì tôi không cách sáo (Rito)

1 khung cảnh thật thanh bình. Đêm trăng tròn, yên tĩnh. 3 người đàn ông, 3 cốc rượu, nâng lên, rồi lại đặt xuống, vẫn chưa hết câu chuyện. Đôi lúc cả 3 đều im lặng, nhìn lên áng mây trôi nhẹ cùng với mặt trăng tỏ sáng lên vùng trời đen tối, tất cả đều đó như muốn hỏi rằng là :"rồi tương lai sẽ ra sao?" không ai biết cả, tất cả chỉ là sự bắt đầu. Bắt Đầu Của Kết Thúc nào đó

-lúc nãy cậu bảo là cậu muốn con gái ta? (Arthur)

-à không, tôi chỉ đùa thôi. Còn phải hỏi ý kiến công chúa như thế nào nữa (Rito)

-haha, tôi thấy cậu không cần hỏi đâu. Tôi thấy Lyli nó chấm cậu rồi đấy. Đó giờ nó chưa thân với con trai nào cả, cậu là người đầu tiên khiến nó lo lắng như thế đấy (Asuma)

Tôi cười, Arthur cũng cười, Asuma cũng nhém miệng mà cười. Cả 3 cười lên nhau, lại tiếp tục những cậu chuyện mà chúng tôi có thể chia sẽ cho nhau.

Rồi tiệc nào cũng tàn. Chúng tôi chào nhau rồi phòng ai về phòng ấy. Tôi tất nhiên cũng bảo mình về phòng, nhưng trước lúc về, tôu cần ra ngoài 1 lát. Dùng Fly, tôi cố gắng bay cao nhất cho phép. Xuyên qua các tầng mây, tôi dừng lại khi thấy mặt trăng và mình dường như chỉ con cách 1 gang tay. 1 quang cảnh vô cùng mỹ mãn : bên dưới là 1 trong những thành phố lớn và vĩ đại nhất thế giới, bên trên là ánh trăng tròn to và đang tỏ ra ánh sáng làm sáng cả vương quốc rộng lớn phía dưới. Tôi cuối xuống, nhìn qua 1 lượt

-mình có lẽ, hmmmm, may mắn ha. Thế giới này thật là đẹp, (Rito)

Tôi buột miệng nói ra khi thấy những ánh đèn cuối cùng còn sáng thưa thớt trên những con phố. Tôi bay về phòng mình, thấy 3 cô nàng mà tôi đã dốc công bảo vệ, nay đang ngủ như những nàng công chúa. Tôi thực sự cảm thấy hạnh phúc.

-Anh xin hứa, sẽ bảo vệ các em bằng chính sinh mạng của anh. Không một ai có thể chạm vào các em nếu không có sự cho phép của anh. Anh hứa đấy (Rito)

Hôn lên má từng người. Tôi ngồi lên cái ghế gần giường, chống càm và ngủ mất

-anh nói được thì làm được nhé (Terashi)

-chỉ...chỉ giỏi...mồm, hứ (Tokiho)

-hihi, em yêu anh (Lyli)

Và cứ như thế, cuộc phiêu lưu mới của tôi Bắt Đầu

End chap.

=========

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net