Part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
còn đang làm việc trong một công ty, sau này ba cô có sự nghiệp thành đạt liền trở nên kiêu ngạo, được nhiều người đến nhà hối lộ, lúc này mẹ mới từ chức để toàn tâm toàn ý lo lắng việc nhà, không ngờ rằng không bao lâu sau, ba cô ở bên ngoài ăn chơi bồ bịch, cuối cùng đáp lại mẹ là việc bế một đứa bé về nhà.

Khi đó mẹ cô cũng đã không quan hệ xã hội được một thời gian dài, nghĩ muốn đi làm cũng không thể hòa hợp được như trước nữa, hơn nữa lúc đó cô lại còn nhỏ, ba nội của cô lại cũng rất cưng chiều yêu quý cháu trai, cuối cùng bị quá nhiều áp lực, mẹ cô chỉ còn biết nhẫn nhịn cho êm ấm cửa nhà.

Nhưng số tiền này cô không thể nhận, cô biết mẹ không hề có thu nhập, tích góp được số tiền này chắc chắn là đã phải rất vất vả, cô chạy nhanh tới đem tiền giao cho mẹ:"Con và Vương Kiến không phải chỉ có chuyện đó, con không thích hắn, hơn nữa mấy năm nay nhìn mẹ và ba như vậy khiến cho con đối với chuyện tình cảm cũng rất thờ ơ, dù sao con vẫn chưa sốt ruột về chuyện kết hôn, cứ chậm rãi thôi, với con mà nói, hiện tại việc quan trọng nhất là đi tìm một công việc tốt, ít nhất còn có được một khoản thu nhập ổn định......"

Mẹ của cô là người đã từng trải qua nhiều đau khổ, nên cũng không thúc giục Lâm Uyển phải nhanh chóng đi tìm đối tượng, nói thật là, thà lấy chồng muộn còn hơn là lấy sai người, nếu không sẽ hối hận cả đời.

Chờ mẹ cô đi rồi, Lâm Uyển nghĩ lại mọi chuyện, lúc trước cô bỏ việc là do quá mệt mỏi, thân thể lại không tốt, nhưng công việc hiện tại chắc cũng không làm được nữa, lại đến hôm nay Vương Kiến ở công ty náo loạn, cô cảm thấy quá kinh hãi vì gặp phải quá nhiều chuyện xui xẻo như vậy.

cô quyết định hay cũng nên cưỡi ngựa xem hoa xem sao, hơn nữa làm nhiều việc mới có thể gặp được nhiều loại người, mẹ cô đã như vậy, cô phải cố gắng sống thật tốt, thật thật tốt, rồi đem mẹ cô bước ra khỏi bùn lầy.

Nghĩ vậy Lâm Uyển liền mở máy tính ra, đảo qua một số thông tin tuyển dụng, lại thức đêm để viết hồ sơ, chuẩn bị chiến đấu.

Ngày hôm sau ngồi ăn điểm tâm, Lâm Uyển khó có được nhìn thấy ba.

Lâm Uyển cảm thấy hơi kỳ quái, ba cô rất ít khi dậy sớm như vậy, hơn nữa nhìn ba dường như đang rất cao hứng.

Ba cô là chủ thầu, dẫn theo một đội quân không lớn không nhỏ, cuộc sống cũng rất hỗn tạp, phần lớn đều là nhận thầu cho một công ty, hay căn tin trường học, lần này không biết như thế nào, ba cô hôm qua giống như đang nằm mơ, nhận được phần việc phụ trách trang trí nội thất cho một khách sạn năm sao.

Đây quả thật là một món hời lớn, ba cô vui sướng đến mức khoa chân múa tay, lần đầu tiên tỏ ra quan tâm đến cô, thậm chí còn hỏi tình hình công việc của cô, rồi lại hỏi đến chuyện của Vương Kiến.

Lâm Uyển có chút khó chịu, cô không thể không nói:"Con và hắn chia tay rồi."

"Vì sao?" Ba Lâm Uyển lập tức mất hứng.

Lâm Uyển không thể không đem chuyện của Vương Kiến ra nói lại một lần nữa.

Ba Lâm Uyển cho tới bây giờ đều đổ trách nhiệm lên đầu con gái nhà mình, lập tức phê bình Lâm Uyển, cái gì mà tính cách thì tùy hứng lại còn tham ăn.

Tính cách tùy hứng này đều là được thừa hưởng từ ba, Lâm Uyển chỉ xem như là gió thoảng bên tai, còn tham ăn, Lâm Uyển ngồi không yên, cô lúc nào thì tham ăn, liền phản bác một câu:"Con tham ăn gì chứ?"

"không phải là mày tranh nhau đùi gà với em à?"

Lâm Uyển tức muốn chết, chỉ vì một cái đùi gà mà phán xét cô như vậy sao!!

"Cả ngày hôm qua con không ăn gì, không phải chỉ có một cái đùi thôi sao, con đâu có ăn hết cả con gà." Hơn nữa tên Lâm Hiểu Huy này cũng quá bản lĩnh đi, ba cô hôm qua về muộn như vậy mà nó còn có thể đêm hôm khuya khoắt chạy tới mách lẻo, thật đúng là loại lòng dạ hẹp hòi!!

"Em trai mày còn nhỏ, mày làm chị thì phải biết nhường em, hơn nữa mày cũng nên đối tốt với em trai đi, như vậy mới có lợi cho mày, đây chính là người nhà của mày, nửa đời sau mày còn phải trông cậy vào em mày nhiều, không tin thì cứ thử xem, nếu không có nó, mày ở bên ngoài chịu ủy khuất, bị khi dễ thì phải làm gì? Còn không phải là dựa vào em trai sao?"

Lâm Uyển nhếch môi :"Nó không làm cho con tức chết mới là lạ đấy."

Mẹ Lâm Uyển ngồi bên cạnh, thấy hai người lại sắp cãi nhau, vội vàng chen ngang:"Đừng tranh cãi nữa."

nói xong liền nháy mắt với Lâm Uyển, Lâm Uyển không có khẩu vị, cô cơm cũng không ăn mà trực tiếp cầm lấy túi xách, nói với mẹ một tiếng rồi đi ra ngoài.

Lúc đi làm trái lại vẫn còn sóng yên biển lặng, cô vốn đang có chút lo lắng, mình ngày hôm qua cãi nhau với người ta, không biết sẽ bị khiển trách thế nào.

Dù sao bọn họ ở đây phải coi chủ nhà hơn cả ông trời, bất luận là lý do gì, chỉ cần bị khiếu nại là cô lập tức chết chắc.

Kết quả đợi một lúc, Lâm Uyển cũng không thấy gì khác thường, đang thầm cảm thấy may mắn thì quản lý lại tiến lại gần.

Vừa thấy sắc mặt của quản lý, Lâm Uyển liền bày ra bộ dạng làm chuyện xấu bị phát hiện.

Quản lý cũng không vòng vèo, trực tiếp chất vấn cô:"Hôm nay cô không đi chăm sóc chó sao?"

Lâm Uyển ai một tiếng, nhanh chóng giải thích:"Chủ của hai con chó hôm qua đã về rồi."

Tuy nhiên cô cũng biết rõ tần suất hoạt động của hai con chó kia, vị chủ kia đi đứng không tiện, phỏng chừng cũng không có khả năng dắt chúng đi dạo.

Nhưng cô vẫn kiên trì nói:"Tôi nghĩ là không cần phải dắt chúng đi dạo đâu."

"Bây giờ cô qua đó một lúc đi."

"Nhưng quản lý, đây vốn là việc của bên hậu cần, tôi chỉ là hỗ trợ thôi mà, chị xem xem có thể thay người khác được không?"

Quản lý lập tức nói với cô,"Dông dài cái gì, bảo cô đi thì đi đi, đừng chậm trễ nữa."

Lâm Uyển chần chừ một chút, cô là đang muốn cưỡi ngựa xem hoa, song nếu bắt buộc cô phải đi, cô cũng không cần thiết phải làm, công việc này thật sự là rất nhàn hạ, nhưng thật ra thu nhập cũng chẳng được bao nhiêu.

cô cũng rất đơn giản kể lại chuyện hôm qua cho quản lý:"Về việc đó, tôi không muốn tới chăm sóc chó nữa cũng là vì có nguyên nhân, bởi vì ngày hôm qua đã xảy ra một việc, chủ căn hộ kia đối với tôi...... có hành vi quấy rối."

Quản lý đang đứng trước mặt cô lập tức có chút bất ngờ, tuy nhiên cũng rất khéo đưa đẩy, rất nhanh liền pha trò nói:"không phải là có hiểu lầm gì đó chứ? Hay là như vậy đi, trước tiên cô hãy đến gặp chủ nhà kia, nếu thật sự có hiểu lầm thì mặt đối mặt nói cho rõ ràng."

Lâm Uyển hiểu được ý tứ của quản lý, cô cũng không phải là không biết tập quán ở đây, địa phương này là nơi sa hoa, mỗi một phân tiền kiếm được đều là do chủ nhà cấp, nơi này đạt được nhiều thành công cũng là nhờ những lời đánh giá cao của chủ nhà.

nói không dễ nghe, nơi này cũng không phải là chưa từng phát sinh chuyện quấy rầy các nữ nhân viên xinh đẹp, nhưng đa phần đều là nhắm mắt cho qua chuyện.

Hơn nữa cấp trên đều là nam giới, ai lại muốn đem việc này mà báo cáo chứ.

hiện tại thấy quản lý nói như vậy, Lâm Uyển cũng thoải mái đáp lại:"Tôi với hắn không có gì để nói với nhau hết, nếu đã như vậy thì tôi xin từ chức."

Chương 5:

Lâm Uyển nộp đơn xin từ chức rồi đi về nhà.

Ngày thường hôm nào cô cũng về nhà lúc bảy giờ chứ chưa bao giờ về sớm thế này.

Ba cô đang ở nhà, hơn nữa trong nhà không chỉ có một mình ông mà còn có một nhân viên trong công ty, hai người hình như là đang bàn bạc về chuyện công việc.Hai người đang mải nói chuyện với nhau, cho nên lúc thấy cô đi vào, ba cô cũng không nói gì.

Tuy nhiên hệ thống cách âm của nhà Lâm Uyển không được tốt cho lắm, lúc Lâm Uyển đang ở trong phòng lên mạng chuẩn bị viết sơ yếu lý lịch, chợt nghe thấy hình như ba cô đang cùng người ta bàn bạc về chuyện hợp đồng.

Bất quá đừng thấy ba cô là người làm việc nghiêm túc mấy năm nay, nhưng nói đúng hơn, hay nói trắng ra chính là trong xương vẫn là một gã quê mùa, tuy làm ông chủ mấy năm nay nhưng kinh nghiệm cũng chưa chắc gì hơn được sinh viên vừa mới ra trường

Phía sau vừa nói đến phải cùng một gian khách sạn lớn như thế bàn việc làm ăn, hai người đàn ông thô lỗ kia đều đang nói đến những chuyện không chắc chắn cho lắm, hơn nữa theo Lâm Uyển nghe, ngay cả quản sự ba cô còn chưa có hẹn người ta đến nữa

Lâm Uyển nhịn không được bước ra ngoài, đề xuất ý kiến:"Ba à, giấy tờ công trình còn chưa rõ ràng, hợp đồng của hai người có ký thì cũng có tác dụng gì chứ, hơn nữa công việc lần này không phải trò đùa, hợp đồng ở các công ty lớn đều rất chặt chẽ, thiếu mất điều gì là cũng không kết toán cho ba đâu, không thể so với trước kia, đưa cho người ta hai bình rượu là người ta đã ký tên cho ba."

Ba cô từ trước đến nay vẫn luôn xem thường cô, lập tức nói:"Mày thì biết cái gì mà xen mồm vào."

Nhưng ngay lập tức ba cô như nhớ ra điều gì đó, hỏi:"Sao hôm nay lại về nhà sớm thế?"

"Con xin từ chức rồi." Lâm Uyển vừa nói vừa bước tới phòng ngủ.

Ba cô đứng ngay đó mắng cô:"Cả ngày không biết ngồi nghĩ những thứ gì, có đối tượng tốt cũng không biết giữ, bây giờ lại còn bị mất việc."

"Là con tự động xin từ chức." Chuyện đi tìm việc Lâm Uyển vẫn rất tự tin, dù sao cô cũng là một người có năng lực,"Con thấy bất mãn, công việc này thu nhập không cao, lại còn rất nhàn hạ, con sao có thể trông cậy vào nó để sau này nuôi gia đình chứ?"

Nhưng dường như người nhân viên kia như nhận ra điều gì, chạy tới nói chen vào:"Lưu tổng Lưu tổng, không phải là mấy ngày nữa phải đến đàm phán về hợp đồng sao, lúc đó chỉ có hai người chúng ta đi, chi bằng bảo Lâm Uyển đi cùng để trợ giúp?"

Ba cô vốn đang buồn bực về chuyện này, rất nhanh nói với Lâm Uyển:"Đúng vậy, mày đã từ chức rồi thì mấy ngày tới đến giúp ba đi, đi theo ba xem xét một chút, coi như là đóng giả thư ký."

Lâm Uyển suy nghĩ, rất nhanh nói lại:"Vậy ba định trả cho con bao nhiêu?"

Ba cô lập tức sinh khí:"Mày còn muốn kiếm tiền từ ba mày nữa à?"

"Sao lại không ạ?" Lâm Uyển thản nhiên nói,"Dù sao mọi thứ trong nhà sau này đều là của Lâm Hiểu Huy, ba cũng đã từng nói con chỉ là người ngoài, bây giờ lại nghĩ con là người trong gia đình rồi sao?"

Ba cô khó chịu không nói nên lời.

Mẹ Lâm Uyển đang ở trong bếp nghe thấy, chạy nhanh ra hoà giải:"Lâm Uyển, kỳ quá, đừng nói chuyện với ba con như vậy, cho con đi thì con phải đi, đừng để lãng phí cơ hội......"

Lâm Uyển mất hứng liếc nhìn mẹ một cái, nhưng cô biết nếu cô cứ ầm ĩ với ba như vậy thì cuối cùng người chịu khổ vẫn là mẹ, Lâm Uyển nhìn nét mặt mẹ, miễn cưỡng gật đầu đồng ý.

Song cũng không biết đối phương tuổi tác thế nào, ba cô lại hẹn thêm vài người giỏi giang nữa, may là Lâm Uyển vẫn chưa tìm được một công ty tốt, đến ngày đó, cô cũng sẽ tự động chỉnh đốn lại bản thân, nghĩ vậy cô liền cùng ba đi.

Địa điểm gặp mặt là trong khách sạn.

Lúc tới đây, khách sạn này vẫn chưa chính thức khai trương, tuy nhiên nhân viên trong này cũng không ít, toàn bộ đều có vóc dáng và ngoại hình tương đối giống nhau.Tất cả mọi nơi từ cổng vào, đại sảnh, thậm chí là chỗ nghỉ ngơi đều có người phục vụ.

Xem ra khách sạn này đã sẵn sàng cho mọi việc rồi.

Bọn họ vừa mới tiến vào đại sảnh, liền nhìn thấy gần đó tụ tập rất nhiều người, xem chừng đang rất sốt ruột, không ngừng lên tiếng thương lượng với một nhân viên nữ.

"Phiền toái thu xếp cho tôi đi, nhìn xem tôi đã chờ một tuần rồi......"

"thật ngại quá, Lưu trợ lý công việc rất bận rộn."

Lâm Uyển nghe xong có chút buồn bực, quay đầu nhìn ba cô một cái rồi đè thấp thanh âm hỏi:"Người mà chúng ta gặp là một trợ lý sao?"

Chỉ là một trợ lý mà còn phải hẹn trước bốn ngày?!!

Ba cô thần thái vui vẻ, đắc ý nói cho cô biết:"Có biết công ty Đạt Nhiễm không, đến nay đã đạt được không biết bao nhiêu công trình lớn, đến bây giờ vẫn không ngừng phát triển......"

Lâm Uyển ngây người, giống như đang độc thoại nói:"Đây là công ty nội thất đó sao, lợi hại như vậy, nếu muốn gặp ông chủ thì không chừng phải hẹn trước một năm mất......"

Hơn nữa Lâm Uyển vừa mới dỏng tai nghe, những người đang đứng chờ kia, hình như không chỉ thuộc bộ phận thiết kế nội thất, mà còn có cả bên thiết kế thời trang, Lâm Uyển cảm thấy thật sự khó tin, Lưu trợ lý này rốt cục là làm về chuyên môn gì, khối lượng công việc không phải là quá lớn sao?

Tuy nhiên càng thần kỳ hơn là, ba cô vừa mới nói với nhân viên nữ kia một câu thì dường như ngay lập tức, bọn họ đã được dẫn lên chỗ hẹn.Việc này khiến cho những người đang đứng chờ kia phải liếc mắt đố kỵ.

Lâm Uyển không phải là người làm trong giới kiến trúc, đương nhiên không thể nhận ra được ở đây đang có rất nhiều các lãnh đạo địa phương đích thân đứng chờ.Nhưng ba cô thì biết rõ, lập tức bước đi, dường như đang cảm thấy rất hãnh diện nên cước bộ cũng trở nên cực kỳ oai phong.

Đoàn người bọn họ được mấy nhân viên nữ rất xinh đẹp dẫn đi, rất nhanh đã tới được chỗ hẹn.

Nơi này vừa mới được xây xong không lâu, tuy nhiên trên đường đi, kể cả đại sảnh ở tầng 1 hay là hành lang tầng 16, thậm chí là cả nơi làm việc, cô cũng chưa ngửi được mùi sơn hay là mùi đồ nội thất còn mới.

Nhất thời ý thức được chuyện này, cô liền vội vàng nhắc nhở ba:"Ba, nơi này không đơn giản đâu, ba xem chung quanh được trang hoàng đẹp như vậy, đây lại là khách sạn vừa mới xây xong còn chưa khai trương, nhưng một chút mùi nội thất mới cũng không có!!"

So sánh với nhà cô vừa mới được thiết kế thêm một số đồ nội thất, nhưng mùi hương vẫn còn chưa bay hết, chứng tỏ nhà cô luôn được trang bị những đồ mới tốt, còn nơi này chẳng lẽ không như thế?

cô nhịn không được quay trái quay phải đánh giá khu vực này, cho dù là ngóc ngách nào, cũng chỉ nhìn ra được là tốn rất nhiều tiền.

Nơi này phải đầu tư bao nhiêu vốn mới có thể trang hoàng được như vậy?!

Lâm Uyển tuy cũng có chút kinh nghiệm làm việc trong công ty, nhưng khi đến nơi này vẫn cảm thấy có chút hồi hộp.

Hơn nữa sau khi được dẫn đến văn phòng, cũng không phải là có thể gặp được Lưu trợ lý kia ngay, mà bên ngoài văn phòng còn có một thư ký.Họ phải xác nhận lại với thư ký rồi mới được đi vào trong.

Như thể là "Qua năm ải, chém sáu tướng", ba Lâm Uyển rõ ràng cũng có chút căng thẳng, lo lắng chà xát hai tay.

Hơn nữa sau khi tiến vào, người ở bên trong lại khiến cho Lâm Uyển và đoàn người trở nên kinh hãi.

cô không thể nghĩ rằng cái người gọi là Lưu trợ lý kia lại trẻ tuổi như vậy, hơn nữa lại còn là người phải rất khó khăn để hẹn gặp, nhưng lại không ngờ sau khi gặp bọn họ thì anh ta lại không tỏ ra phách lối chút nào, ngược lại còn rất khiêm nhường và lễ độ.

Vừa thấy bọn họ bước vào, Lưu trợ lý liền lập tức đứng dậy niềm nở đón chào, tác phong rất nhanh nhẹn.

Vốn là đang chuẩn bị để đối mặt với một người lạnh lùng, nhưng lại có chút ngoài ý muốn, Lâm Uyển còn tưởng đối phương là một người rất kiêu ngạo.

Lưu trợ lý này hành động nhã nhặn lịch sự, vừa nhìn đã thấy là một người có khí chất.

Chính là không biết tâm hồn cô đang ở đâu mà không để ý đến là ba cô vừa mới giới thiệu xong tên của cô.

Lưu trợ lý kia rõ ràng là đang ngây người, tuy nhiên anh ta cũng che dấu rất tốt, nhưng ánh mắt lại sáng lên tinh tế đánh giá, làm cho Lâm Uyển có cảm giác nghi ngờ.

cô lớn lên cũng không được coi là xinh đẹp, lúc này lại bị người khác nhìn chăm chú như vậy, cô đương nhiên cảm thấy rất kỳ lạ và khó hiểu.

Ba cô hiển nhiên cũng đang chú ý tới việc này.

Trong lúc đang nói chuyện, ba Lâm Uyển cũng tự nhiên nói muốn hẹn Lưu trợ lý thêm vài lần nữa, Lưu trợ lý kia liền lập tức đưa danh thiếp cho bọn họ, hơn nữa rất kỳ quái là, tấm danh thiếp kia, Lưu trợ lý lại đưa lướt qua mặt ba Lâm Uyển rồi phi thường trịnh trọng đưa tới trước mặt Lâm Uyển.

"Lâm tiểu thư, đây là danh thiếp của tôi, không cần khách sáo, về sau nếu có chuyện gì cần giúp thì cứ trực tiếp gọi cho tôi."

Lâm Uyển thật sự có chút thụ sủng nhược kinh, nhanh chóng đưa hai tay cầm lấy tấm danh thiếp rồi thật cẩn thận cho vào túi xách.

Chờ đến lúc ra về, ba cô vẫn khó tránh khỏi có chút suy ngẫm, vừa đi vừa chăm chú đánh giá Lâm Uyển.

Dáng vẻ của Lâm Uyển, tuy không phải là xấu, nhưng tuyệt đối không đến nỗi khiến cho người ta vừa gặp đã cảm thấy kinh diễm, nhưng Lưu trợ lý kia chắc chắn là có chút xem trọng Lâm Uyển, nếu không thì một người lãnh đạo lớn như vậy, có nhất thiết là vừa gặp Lâm Uyển đã tình nguyện đi pha trà rót nước mời bọn họ hay không?

Việc đó cứ trực tiếp bảo thư ký làm không phải tốt hơn sao?!

Ba cô vui vẻ nói đùa một câu:"Lâm Uyển, con nói xem có phải Lưu trợ lý kia để mắt tới con không? Hay là hôm nào con thử gọi điện thoại cho cậu ta đi, xem có thể hẹn cậu ta đi ăn một bữa được không."

Lâm Uyển xấu hổ, trừng mắt nhìn ba một cái.

"Ba, ba đừng có như vậy được không, chỉ vì làm ăn mà muốn bán cả con gái là thế nào......"

"thật ra ba vẫn luôn muốn bán, vấn đề là không biết có ai mua không thôi."

Nếu không phải đó là ba mình thì Lâm Uyển thật sự muốn đánh ông một cái.

cô đưa tay che miệng, thật sự vừa rồi cô cảm thấy rất ngượng, ánh mắt của Lưu trợ lý kia nhìn cô rất không bình thường, hơn nữa thái độ lại rất nhiệt tình niềm nở, thật quá kỳ lạ!

Lẽ ra với việc đàm phán làm ăn này, người phải nhún nhường đối phương là bọn họ mới đúng chứ!?

không lẽ là anh ta có ý với mình thật?

Nghĩ vậy, Lâm Uyển cũng có chút lung lay, cô thật sự chưa từng có cơ hội tiếp xúc với một người đàn ông xuất sắc như vậy, Lâm Uyển cũng đang do dự không biết có nên gọi điện thoại cho người ta hay không?

Chương 6:

Edit : Ngân Nhi

Sau khi ra khỏi khách sạn, Lâm Uyển có chút lo lắng thay cho ba cô, bởi vì cục diện của ngày hôm nay cô cũng đã được nhìn thấy.

Người trợ lý kia nhìn rất điềm đạm và nho nhã, nhưng đó lại là một công ty gia đình quy mô lớn như vậy, cô cảm thấy rất kỳ lạ, mắt của bọn họ có bị mù không mà lại đi thuê đội ngũ của ba cô đến để thiết kế nội thất chứ?

Cho nên sau khi về nhà, Lâm Uyển cũng vì ba cô mà suy nghĩ, dặn dò :"Việc lần này, ba cũng nên để tâm một chút, có rất nhiều khu vực trong khách sạn cần chú ý, ví dụ như hệ thống cứu hỏa, không phải cứ làm tùy tiện là có thể qua mắt họ......"

Kết quả ba cô liền gạt phắt đi lời cô nói, còn đi nhắc lại chuyện của người trợ lý kia.

Lâm Uyển chạy nhanh vào phòng không thèm quan tâm đến ba nữa, hơn nữa không bao lâu sau, cô nhận được hồi âm của một công ty mà cô đã nộp hồ sơ, Lâm Uyển cũng không còn hơi sức đâu mà để ý tới chuyện của ba, cô còn phải nhanh chóng lo cho tương lai của mình nữa chứ.

Công việc mới có thu nhập rất cao, Lâm Uyển vùng lên ý chí chiến đấu hăng say, rất muốn có cảm giác đạt được thành công.

Chính là đang trong lúc làm, cũng không biết vì cái gì mà Lưu trợ lý kia lại tự nhiên gọi điện thoại cho cô, còn hỏi cô là có việc gì cần giúp đỡ hay không.

Chuyện này có chút khó hiểu, Lâm Uyển lúc trước nghe anh ta nói như vậy, cứ tưởng đó chỉ là những lời xã giao khách sáo mà thôi, nhưng hiện tại Lưu trợ lý kia lại thật sự gọi cho cô?

nói là khách sáo thì cũng hơi quá đi?

Lâm Uyển cũng để tâm một chút, thận trọng đáp lại, sau khi ngắt máy, cô cảm thấy hơi động tâm, nhịn không được mà mơ tưởng hão huyền một chút, nhưng lại cảm thấy chuyện này rất khó tin.

Bất quá cô cũng không muốn nghĩ nhiều, khoảng cách giữa hai người quá lớn, cô nên tiếp tục cố gắng làm việc tiếp mới đúng, mới vừa nhận việc, cô thật sự muốn thể hiện ra hết năng lực của mình.

một thời gian sóng yên biển lặng trôi qua, hôm đó, cô đang ngồi đánh máy, bỗng nhiên nhận được cuộc gọi của mẹ.

Mẹ cô trong điện thoại vội vàng nói:"Tiểu Uyển ơi, ba con xảy ra chuyện rồi!"

Lâm Uyển lập tức hoảng sợ, còn tưởng rằng ba cô trong lúc lắp đặt thiết bị đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhanh chóng trấn an mẹ trong điện thoại:"Mẹ, mẹ đừng sốt ruột, cứ từ từ nói, ba con làm sao ạ?"

"Bây giờ đang có rất nhiều người đứng bên ngoài đòi nợ, mẹ vừa mới biết được, nguồn vốn của ba con bỏ ra sẽ không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC