Chap 1: Hôn ước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ở thôn An thời Pháp thuộc, mọi người luôn kháo nhau rằng nhà lão lý Phùng có đứa con gái tên Thuận Hòa, mới mười chín hai mươi, xinh đẹp, thông minh cùng tính cách dịu dàng, khôn khéo nên được mọi người quý lắm. Sau khi tốt nghiệp trường nữ sinh, Hòa muốn học nghề song lão lý trưởng ngăn cản vì không muốn con gái mình vất vả nên lão đang cố tìm mối tốt để gả con gái. Nhà nào trong làng cũng đều muốn có cô con dâu như Hòa nhưng rồi lại ngậm ngùi khi nghĩ về gia cảnh của mình.

Trong những mối tốt, lão ưng nhất là nhà cậu Bách con ông Bạc trên huyện. Nói về tài sản của ông Bạc thì không biết liệt kê bao nhiêu sấp giấy cho đủ, nhà ông Bạc mở xưởng gia công vàng và tiệm vàng có tiếng trong phủ, nghe đồn là do học được phong cách chế tác trang sức trang nhã của phương Tây nên được nhiều phú bà ưng lắm.

Nói về tài sản của nhà ông Bạc xong cũng phải nói về Bách, Bách bằng tuổi Hòa, cậu vốn là chàng trai khôi ngô, hiếu động và rất hiểu chuyện nhưng từ khi mẹ cậu – người mà cậu yêu thương nhất bệnh mất, chưa đầy một năm tang mẹ, cha cậu đã cặp kè người mới. Bách thả mình tìm đến những thú vui tệ nạn, cậu ngày càng trở nên kênh kiệu, cộc cằn.

Cậu tập tành yêu đương với nhiều cô gái nhưng hoa nở sớm tàn, cô nào cô đấy đều đến vì vẻ ngoài hào nhoáng cùng gia tài kếch xù của chàng công tử bột này cũng chóng vánh rời đi, rõ là không ai chịu được cậu rồi ! Cậu cũng biết mình không có chút tình cảm thật lòng với họ nhưng cứ tiếp tục ở trong vòng luẩn quẩn đó. 

 Ngoài chợ thôn An, có thể nghe thấy tiếng xì xào to nhỏ của mấy người đàn bà con gái đồn nhau :"Hôm xưa tôi thấy thằng con ông Bạc ăn diện y như bọn Tây, chắc lại chuẩn bị câu thêm ả nào nữa rồi lây bệnh lậu cho ả đây mà.", "Tôi còn từng gặp hắn ngồi hút thuốc ở sông Nam kia", "Nghe nói lão lý định mai mối cái Hòa cho nhà đó, lão tưởng cứ lắm tiền thì sung sướng lắm, gả nhỏ cho thằng phá gia chi tử kia thì chỉ phí đời con lão thôi".

Hẳn là ai cũng đoán được lý lịch sạch sẽ ấy đã sớm đến được tới tai Hòa, cô vốn không thích hôn ước sắp đặt, càng không thích dính dáng phải thứ trăng hoa lắm ong bướm vây quanh. Khi nghe những lời đồn về Bách thì nửa tin nửa ngờ nằng nặc từ chối gặp cậu nhưng nể cha mong mình sớm yên bề gia thất để có chỗ dựa thì đành thuận theo song cô tự nhủ phải sớm tìm cách thuyết phục hai nhà bỏ mối hôn sự này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net