Prologue - Lời mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi tên là Kim Joo Hyuk. Tôi là một Beta. Tôi chưa bao giờ xấu hổ hay thậm chí cảm thấy nghi ngờ về điều đó. Từ trước đến nay, tôi đã là một Beta và tôi sẽ luôn là một Beta.

Người ta nói rằng trên thế giới này có rất nhiều Beta, nhưng điều đó chẳng có ý nghĩa gì hết. Thế giới này chỉ xoay quanh Alpha và Omega thôi.

Trung tâm của tất cả sức mạnh là Alpha, và Omega thao túng sức mạnh đó đang ẩn nấp phía sau các Alpha. Khi tôi còn là một học sinh, tất cả các hiệu trưởng ở trường học đều là Alpha. Khi tôi vào đại học, tất cả những người được gọi là giáo sư đều là Alpha. Đến bây giờ vẫn như thế. Ngoại trừ một số ít các giám đốc điều hành của công ty chúng tôi thì giám đốc, phó giám đốc và trưởng phòng đều là Alpha. Còn mẹ của bạn thì sao? Họ đều là Omega.

À, vị quản lý đằng kia cũng là một Omega. Người đã giành được danh hiệu Omega Triển vọng của công ty chúng tôi, hôm nay dường như đang trong kỳ động dục thì phải. Anh ấy trông đã rất khó chịu kể từ sáng.

"Anh ổn chứ?" – tôi hỏi khi nhìn thấy anh ta đầy mồ hôi nhễ nhại. Anh ấy đã đáp lại rằng "Tôi.. tôi không sao đâu". Tất cả mọi người đều tin điều đó, ngoại trừ tôi. Tôi định gọi 911, nhưng quản lý đã ngăn tôi lại. Anh ấy lắc đầu, bảo rằng mình ổn. Thế giới này đang trở nên điên rồ thiệt mà.

Ồ, có một alpha ưu tú của công ty chúng ta đang chạy về hướng này. Trưởng bộ phận Seo lạnh lùng nắm lấy cánh tay của quản lý Lee.

"Quản lý Lee, anh điên rồi hả?"

"Seo Hee Tae... ... Trưởng bộ phận Seo... ... ư..hức... không cần phải quan tâm đâu. "

"Lee Hyun Jae!"

"Xin hãy...đi ...đi ... ... ! "

"Sao tôi có thể đi khi nhìn thấy anh trông bộ dạng như thế này chứ!"

Trưởng bộ phận Seo nắm lấy vai người quản lý một cách thật mạnh bạo. Anh ta nghiến chặt răng, thở dài một hơi và kéo quản lý Lee đi - người không còn miếng sức lực nào.

"Trợ lý Kim, bản fax đây ạ."

"À vâng."

Đây là Lim Hanna, trưởng phòng quản lý. Tôi được giao bản fax và nhập thông tin khách hàng vào máy tính. Không ai phản đối việc Trưởng bộ phận Seo và quản lý Lee đột ngột rời khỏi văn phòng. Tôi cũng chẳng thể làm gì ngoài việc cứ thế ngồi xuống và xem xét tài liệu trên máy tính một vài lần.

Khi mới vào công ty, tôi không biết gì và đã gọi điện báo cảnh sát. Do tôi đã nhìn thấy trưởng bộ phận Seo đã tát quản lý Lee một cái, khiến anh ấy ngã gục xuống.

"Hãy loại bỏ mùi hương thô tục đó đi."

Đây là bạo lực nội bộ công ty chứ còn gì nửa. Thế nên tôi định chạy đến chỗ giám đốc, nhưng tôi đã quay lại chỗ ngồi của mình. Giám đốc luôn bận rộn với các cuộc họp công việc, vì vậy khả năng cao là ngày hôm đó anh ấy sẽ không có ở văn phòng. Tôi giật lấy điện thoại của mình và gấp rút gọi cảnh sát. Đáng lẽ ra, tôi phải đi đến trung tâm nhân quyền trong công ty nhưng tôi không biết điều đó vì khi đó là những ngày đầu tôi mới gia nhập công ty.

"Có.. có phải là cảnh... cảnh sát không ạ? Anh Seo.... với anh Lee đang ... ... ! '

Và thế là tôi đã ăn mắng rất thậm tệ . Lý do là tôi đã gọi cảnh sát vì một vấn đề nhỏ nhặt. Cho đến lúc đó, tôi không biết rằng việc Alpha đánh Omega như vậy là bình thường. Ngoài ra, Trưởng bộ phận Seo và Quản lý Lee đã có một cuộc hôn nhân không mong muốn, và trên thực tế, Quản lý Lee yêu đơn phương Trưởng bộ phận Seo, và mặc dù Trưởng bộ phận Seo biết được điều này , anh ta vẫn giả vờ như không biết, thậm chí còn chối bỏ nó, và không biết rằng một cuộc cãi vã tình yêu thương tâm đang diễn ra.

Tất cả các nhân viên trong công ty đều biết điều này.

Đúng là tai họa.

Tôi ở Kangchon, Gyeonggi-do, nơi chỉ có các Beta về mặt di truyền sinh sống, và tôi đến một trường tồi tàn chỉ có các Beta theo học, và sau đó đến một trường đại học phù hợp có nhiều sinh viên là Beta nhất và cuối cùng là đến làm việc ở công ty này. Vì vậy, để thích nghi và hiểu rõ nơi này, tôi đã xem phim khiêu dâm vì lý do học thuật, tìm đọc rất nhiều sách y tế và chỉ tìm xem phim tình cảm lãng mạn.

Vì thế, tôi nhận ra

Không hề có câu trả lời nào cho cái xã hội chết tiệt này.

Tôi sẽ nghỉ hưu sau khi làm việc ở đây khoảng 3 năm. Tôi sẽ đưa một số tiền trợ cấp thôi việc cho bố mẹ và đi ra nước ngoài sau khi chia nhỏ khoản tiết kiệm. Nơi các Beta chiếm phần lớn dân số.

Tôi nhớ ngày hôm sau khi Trưởng bộ phận Seo tát ngã Quản lý Lee, dù là băng bó cũng không che được dấu của vết thương trên người anh ấy. Ngày hôm đó tôi đã quyết tâm.

Tôi không cho phép bất kỳ sự lãng mạn nào trong khu vực của tôi.

Tuyên bố khu vực tình yêu không xâm phạm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net