khung bo Al queda

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
vị trí chúng ta đi, sau đó tùy tiện tìm một địa phương quan trọng trong kịch bản phim thủ tại đó hoặc là chúng ta tới Mordor trước giết tất cả mọi sinh vật ở đó, ý kiến các ngươi thế nào?

Hai người đều trầm mặc, một lúc sau tên da trắng cao lớn mới cẩn thận nói:

- Chúng ta... Chúng ta hay là cứ tìm một thôn xóm loài người trước đã, dù sao thì nếu ngài giết hết tất cả mọi sinh vật tại Mordor, như vậy mấy đoàn đội kia không phải có thể rất dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ sao? Không bằng xem bọn chúng giãy giụa thế nào, ngài không thấy như vậy so với giết chóc càng thú vị hơn sao?

- Nhìn những kẻ yếu ớt giãy giụa cùng có thể trưởng thành à? Ha ha.... Đó đúng là chuyện rất thú vị, nhìn một quả cây chậm rãi từ xanh non đến chín mềm, sau đó đưa tay bóp nát... Được rồi, trước tiên đi tìm thôn xóm loài người, xác định rõ vị trí chúng ta, nói trước nhé, trên đường không được sát sinh lung tung, nếu muốn xem kịch thì nhất định phải tuân thủ quy tắc mình đặt ra mới được, các ngươi nói sao?

Triệu Chuế Không quay đầu cười, tiếp đó trực tiếp đưa chân nhảy thẳng xuống vách núi, mà trên người hắn ngoài quần áo tùy thân ra, không còn một vật gì khác, cứ như vậy biến mất dưới vách đá không đáy.

Sau khi Triệu Chuế Không biến mất, hai người cuối cùng mới có thể thở phào nhẹ nhõm, họ nhìn nhau cùng cười khổ, thiếu niên da đen nói:

- Có lẽ trong mắt hắn chúng ta cũng chỉ là một quả cây xanh non thôi, tên khốn này từ sau khi giao chiến với Ác Ma đội trở về hắn trở nên càng biến thái, chẳng lẽ giao chiến với chính mình, rồi lại giao chiến với quái vật còn mạnh hơn mình là thú vị đến thế sao? Có lẽ chỉ quái vật mới hiểu được quái vật....

Người da trắng cao lớn cũng cười khổ không thôi, hắn vỗ vai thiếu niên da đen nói:

- Thôi, không cần nói nữa, mặc dù đã xác nhận hắn không có thuộc tính tinh thần lực nhưng nói xấu hắn kiểu này vẫn có cảm giác không thoải mái, ai.... Cố gắng sống sót đi, cho dù hắn giết được mười một người thì hai người chúng ta cũng vẫn còn âm mấy nghìn điểm, tóm lại cố gắng giết một ít thành viên tiểu đội luân hồi khác chúng ta mới có thể sống sót... Cố gắng lên!

Hai người cũng không nói thêm nữa, mỗi người lấy ra một cái hộp nhỏ, ấn nút trên hộp rồi ném xuống đất, bụp một tiếng hai chiếc hộp biến thành hai chiếc tàu lượn, phía trên còn có đeo dù hạ cánh, sau khi đeo hết đồ lên người, họ mới từ trên vách núi nhảy xuống.

Mấy tiếng sau hai người mới dựa vào dụng cụ liên lạc gặp lại nhau, tiếp đó lại đi qua rất nhiều đường núi mới ra khỏi khu vực núi tuyết, mà Triệu Chuế Không thì đã sớm ở chỗ đất bằng chờ bọn họ. Khi hai người xuất hiện, Triệu Chuế Không mới mỉm cười vỗ vỗ vai họ, nhìn bộ dạng giống như bạn bè quen biết từ lâu.

Hai người thì lại biết, Triệu Chuế Không một khi đã ra quy tắc thì chắc chắn sẽ tuân thủ, lúc này họ coi như an toàn, gã thiếu niên da đen không nhịn được nói:

- Khó khăn lắm mới xuất hiện tinh thần lực khống chế giả... Đội trưởng, ngài giết nhẹ nhàng quá.

Triệu Chuế Không lại vui vẻ cười nói:

- Không sao cả, không sao cả, Chủ Thần sẽ vì đoàn đội mà không ngừng đưa tới các loại đội viên khác nhau, vì thế sẽ rất nhanh chóng có đồ thay thế... Đi thôi, tìm thôn làng của con người.

Nói đoạn, hắn mỉm cười đi sang một hướng, chỉ là hắn tuy cười nhưng ánh mắt lại lạnh như băng...

Vô Hạn Khủng Bố

Tác giả: zhttty

Quyển 13: Lord of the Rings

Chương 8: Rivendell.

Người dịch: 有希

Nguồn: tangthuvien.com

Spoiler for {option}:

Ba tiểu đội đã đi được bảy ngày bảy đêm, mặc dù biết rằng Đông Mỹ Châu đội cũng đã tiến vào thế giới này nhưng vị trí cụ thể lại không rõ nên chỉ có thể để tinh thần lực khống chế giả quét hình trên phạm vi lớn nhất, phòng ngừa bị tiểu đội đó đánh lén.

Ngoài chuyện này ra, trong mấy ngày đã qua mọi người đều rất thoải mái, do không bị truy đuổi nên mọi người xũng khong phải lo sẽ xuất hiện chuyện gì nguy hiểm, lại cộng thêm thế giới Lord of the Rings có rất nhiều địa điểm đẹp đẽ, khiến đám tân nhân có ảo giác như một cuộc du ngoạn về miền quê. Lại có người hobbit rất thông thạo tìm kiếm thức ăn nơi hoang dã, món gì cũng có, rau củ, nấm, trái cây các loại, Aragorn cũng săn được một số động vật nhỏ, nếu nói về chất lượng và mùi vị thức ăn thì đám tân nhân đến từ thành phố trong thế giới hiện thực ngày thường chưa chắc đã được ăn ngon như vậy.

Chuyện ăn uống tạm thời không cần nói, từ Aragorn mọi người cũng biết được rất nhiều chuyện về Rivendell, đầu tiên là thưc lực vũ trang ở đó, đáp án nhận được nhất thời khiến họ yên tâm hơn không ít, cho dù hiện tại tộc Elf đang rút lui ra khỏi Middle Earth nhưng chỗ đó dù gì cũng là thủ đô của họ, binh lực thông thường đã trên mấy nghìn, cho dù trong đó chỉ có một nghìn cung thủ có năng lực bắn ra mũi tên màu xanh lục nhưng Rivendell cũng chắc chắn không sợ Ringwraith uy hiếp.

Đây là sinh hoạt của mọi người trong bảy ngày bảy đêm, trước khi tới Rivendell, họ gặp một mỹ nữ người Elf, nàng cưỡi một con tuấn mã màu trắng thuần khiết, người gặp nàng sớm nhất lại là Trịnh Xá.

Theo thói quen bình thường, Trịnh Xá điều khiển khô lâu chiến mã tuần tra trên ngọn cây hoặc là một số vách núi cao, lúc đó hắn đang cách đội ngũ khoảng một hai km, đứng trên một sườn núi dựng đứng hiểm trở. Khi mỹ nữ người Elf cưỡi ngựa trắng xuất hiện, nàng không nói tiếng nào đã lập tức rút kiếm, tiếp đó bắt đầu niệm một số chú ngữ kỳ quái mà Trịnh Xá không thể hiểu nổi.

Khi mĩ nữ người Elf niệm xong đoạn chú ngữ, con dốc chỗ Trịnh Xá đứng bỗng rung động kịch liệt, vô số nham thạch từ trên sườn núi đổ xuống, cũng may nhờ đặc tính không bị trọng lực ảnh hưởng của khô lâu chiến mã, Trịnh Xá kéo cương nhảy vọt lên, trực tiếp đạp lên các khối đá rơi, cứ như vậy hạ xuống vách đá phía dưới, khi tới chỗ thấp hắn mới lại kéo cương, khô lâu chiến mã dùng lực phi mạnh, nhảy lên một ngọn cây đại thụ.

Mỹ nữ người Elf không hề lui lại mà cầm kiếm lao về phía Trịnh Xá, bỗng có một người hét lên, cô ta mới nghi hoặc dừng lại, quả nhiên cách đó không xa Aragorn đang cưỡi ngựa chạy tới.

- Arwen, dừng lại, đó không phải Ringwraith, đó là bạn của chúng ta!

Aragorn từ xa đã hô lớn, nhưng ngựa của hắn cũng không phải là chiến mã thượng đẳng, sau một lúc lâu mới chạy tới gốc cây chỗ Trịnh Xá mà mỹ nữ người Elf đứng, trực tiếp đi về phía cô ta.

Mỹ nữ người Elf cũng xuống ngựa, thong thả đứng đó, khi Aragorn tới nơi nàng mới mỉm cười, tùy ý để hắn kéo tay.

- Đây là bằng hữu của chúng ta, giết chết tám Ringwraith sau đó còn cướp được một chiến mã của chúng, họ là các chiến binh rất mạnh mẽ. Arwen, họ cũng là người Gandalf nhờ cậy bảo vệ chiếc nhẫn tối cao.

Aragorn nắm nay Arwen, mỉm cười giới thiệu mấy người Trịnh Xá, còn các thành viên khác trong đội không có ngựa cưỡi, chỉ có thể từ xa chạy tới chỗ ba người.

Arwen cúi đầu nhìn Trịnh Xá cười áy náy, nàng thoáng gật đầu rồi mới quay sang Aragorn nói:

- Bọn ta nhận được tin tức do Gandalf truyền tới, Saruman đã phản bội chúng ta, hắn e sợ thế lực của Chúa tể bóng tối Sauron nên cam tâm tình nguyền trầm luân vào bóng tối. Chúng ta mất đi một minh hữu, cả Gandalf cũng bị cầm tù, có điều hình như ông ấy đã tìm được biện pháp trốn khỏi Isengard, lúc này đang tới Rivendell, khi chúng ta trở lại Rivendell chắc là có thể gặp được ông ta.

Aragorn gật đầu nặng nề, hắn nhìn nhóm người Trịnh Xá dang hít thở mệt nhọc nói:

- Các chiến hữu, chúng ta phải tăng tốc độ lên, ngày mai... Sáng sớm ngày mai chúng ta nhất định phải tới Rivendell.

Kỳ thật nếu cưỡi ngựa chạy hết sức căn bản không cần tới một ngày, chỉ là mấy chục người này lại chỉ có ba con ngựa, bất đắc dĩ, những người có ngựa cưỡi cũng chỉ có thể xuỗng ngựa đi bộ, từng bước tiến về Rivendell.

Arwen là công chúa của người Elf, dung mạo quả nhiên xinh đẹp lạ thường, hơn nữa là người Elf, trong vẻ mỹ lệ còn mang theo một loại khí chất thanh nhã, mỹ nữ như vậy so với những minh tinh trong thế giới hiện thực còn quyến rũ hơn nhiều, nhất thời liền hấp dẫn nhiều người trong ba tiểu đội luân hồi, đương nhiên, trong số này biểu hiện của Trình Khiếu là khoa trương nhất.

Chẳng biết hắn lôi từ đâu ra một chiếc kèn harmonica, không ngờ lại dám đứng trước mặt Aragorn tặng Arwen một bản nhạc, nhạc cụ kỳ lạ này lập tức khiến Arwen tò mò không thôi, mà Trình Khiếu càng được thế làm gì, thậm chí còn nắm tay Arwen ra vẻ dạy nàng thổi harmonica, đương nhiên, cách nhìn của hắn cũng rất đơn giản, gián tiếp hôn môi cũng không tính là chuyện quá phận phải không?

Bất quá tộc Elf là tộc người cao quý, cẩn trọng, Arwen chỉ mỉm cười dứt khoát từ chối, bàn tay cũng bất động thanh sắc rút lại, đến khi Aragorn mỉm cười tới ngồi cạnh Trình Khiếu tên này lập tức nghiêm túc lại, chẳng những không hề nhìn tới Arwen mà điệu nhạc hắn thổi cũng từ tình khúc triền miên biến thành chững trạc trầm ổn.

- Mặc dù rất không muốn thừa nhận nhưng ta thật sự không đánh lại Aragorn, chọc vào nữ nhân của hắn, ta sợ rằng nếu cứ tiếp tục ta sẽ trực tiếp biến thành sinh vật thiếu mất cái ở dưới...

Đây là những gì Trình Khiếu thầm nói với người khác, Aragorn là nhân vật quan trọng trong thế giới Lord of the Rings, người kế thừa dòng máu hoàng gia cuối cùng của loài người, trong phim gốc hắn đã là chiến sỹ có võ nghệ rất cao, mà tại thế giới nhân vật trong phim biến mạnh này, thực lực Aragorn cũng không chỉ tăng lên một hai phần, trừ việc không có vật cưỡi khô lâu ác mộng ra, các phương diện khác hắn đều tuyệt đôi không thua kém một Ringwraith cấp sáu, thậm chí cấp bảy.

Aragorn chỉ sử dụng một thanh trọng kiếm hai tay bình thường, nhưng khi hắn sử dụng thanh kiếm này, tốc độ vung kiếm lại cực nhanh, gần như không chậm hơn một Ringwraith cấp bảy bao nhiêu. Hơn thế nữa, khi hắn vung kiếm, thanh kiếm còn tỏa ra quang mang màu trắng, quang mang này từ người hắn nhập vào thân kiếm, nhất thời một thanh trường kiếm bình thường liền có thể sánh được với đao mang vô hình của Hổ hồn, uy lực của nó cũng được tăng lên mấy lần, có thể nói, Aragorn thậm chí còn mạnh hơn phần lớn những người có kinh nghiệm trong ba tiểu đội luân hồi.

Đây là cũng là ý của Trình Khiếu, nếu hắn thật sự dám làm chuyện xấu xa gì với Arwen, Aragorn muốn giết hắn thật sự chẳng tốn bao nhiêu công sức.

Nhưng cho dù thế nào, trong đội có thêm một mỹ nữ xinh đẹp cả ngoại hình lẫn khí chất, không khí toàn đội nhất thời sôi nổi hơn nhiều, khi tới Rivendell, quan hệ của mấy cô gái trong đội với Arwen đã trở nên rất thân mật.

Đến hai giờ chiều ngày thứ hai, mọi người cuối cùng cũng tới được Rivendell, đây là một thành phố nằm trong một khe núi u tĩnh, toàn thành không lớn lắm nhưng lại là một thành phố vô cùng mỹ lệ cơ hồ không biết dùng cách nào để diễn tả nổi. Thành phố mang đậm vẻ trang nhã của tộc Elf, xây dựng dựa vào vách núi, bên trong chỗ nào cũng thấy màu xanh biếc của cây cối, hai bên thành phố còn có rất nhiều thác nước nhỏ, phảng phất như tiên cảnh, cảm giác của bất kỳ ai khi tới đây lần đầu tiên chắc chắn đều là cảm thán không thôi, cảm thán vì vẻ mỹ lệ của nó.

Có Aragorn cùng công chúa tộc Elf Arwen dẫn đường, mọi người rất nhẹ nhàng vượt qua kiểm qua của thủ vệ người Elf, sau khi họ tiến vào trong thành phố, cảm giác đầu tiên cũng là kinh ngạc đến nhập thần, tới khi Aragorn cùng Arwen thúc giục không ngớt, mọi người mới lưu luyến đi theo hai người, đi tới nghị sự đại sảnh.

Nghị sự đại sảnh nằm trên một vách đá trong khe núi, từ đây nhìn ra xa cũng có thể thấy được cảnh sắc tuyệt mỹ, tại đó đã sớm có mấy người đứng đợi, ngoài Gandalf mà mấy người Trịnh Xá quen thuộc ra còn có mấy người Elf khác cũng đang đứng.

Bốn gã hobbit nhìn thấy Gandalf lập tức mừng rỡ, họ kêu lên một tiếng rồi chạy tới, nhìn bộ dạng giống như bốn đứa trẻ, còn Gandalf thì cũng cười lớn ôm lấy họ, năm người nhất thời giống như không nói hết được chuyện. Bốn gã hobbit bắt đầu mồm năm miệng mười kể lại chuyện họ trên đường đi gặp nguy hiểm, đặc biệt là sự đáng sợ của Ringwraith cùng bọn họ suýt chút nữa thì mất mạng, đến khi bốn gã hobbit nói nến chuyện mấy người Trịnh Xá giết chết tám Ringwraith, Gandalf cùng mấy người Elf mới kinh ngạc nhìn về nhóm Trịnh Xá.

- Các chiến binh can đảm? Các vị đã chiến thắng Ringwraith mà chưa ai có thể đánh bại sao? Hơn nữa còn giết chết tám tên trong số chúng?

Một người Elf chợt mở miệng hỏi.

Arwen lại xen vào:

- Không chỉ giết chết tám Ringwraith, bọn họ không ngờ còn bắt được khô lâu chiến mã của một Ringwraith. A a, chỉ là chiến mã đó sẽ khiến cây cối mục nát nên ta đã để thị vệ đưa nó tới chỗ vách đá bên kia, chỉ chỗ đó mới không có cây cối tồn tại.

Lời vừa nói ra, Gandalf cùng nhóm người Elf bấy giờ mới lộ vẻ chấn kinh, tất cả đều nhìn về phía mấy người Trịnh Xá, vẻ không thể tin nổi...

- Như vậy... Họ muốn chúng ta cũng phái ra ba đại biểu tham gia hội nghị xử lý chiếc nhẫn.

Mọi người đã tới Rivendell được hai ngày, trong thời gian này, thành viên trong ba tiểu đội luân hồi được người Elf tiếp đãi như khách quý. Mọi người dò hỏi một số nơi thì biết, được hưởng loại đãi ngộ này nếu không phải sứ thần một nước thì cũng là một số chiến sỹ hoặc pháp sư nổi tiếng, ví dụ như pháp sư áo xám Gandalf, mà mọi người một lượt hơn ba mươi người đều được đãi ngộ kiểu này, không thể không nói, đây đúng là chuyện hiếm có trong tộc Elf.

- Còn không phải là coi trọng thực lực cường đại của chúng ta sao?

Nyos khinh thường nói.

- Đúng thế, chính vì thực lực chúng ta mạnh nên lần hội nghị xử lý chiếc nhẫn này mới cần chúng ta cùng tham gia...

Trịnh Xá trực tiếp đáp.

Dù là đãi ngộ cấp khách quý của người Elf, hay là tham dự hội nghị xử lý chiếc nhẫn, đều là vì ba đội có thực lực nên mới đạt được, nhất thời tất cả đều than thở không thôi, xem ra cho dù là thế giới hiện thực hay thế giới luân hồi, mọi người đều không thoát được hai chữ thế lực.

Cuối cùng những người có kinh nghiệm trong ba đội thương lượng một chút, vẫn do ba đội trưởng thay mặt đoàn đội tham gia hội nghị lần này, chỉ có Trung Châu đội khi chọn người lại có chút rắc rối, ý của Trịnh Xá là để Sở Hiên thay hắn xuất trường, dù sao họ cũng có thể sử dụng tâm linh tỏa liên để liên lạc, mà trí tuệ của Sở Hiên rõ ràng là nên dùng ở chỗ cần cái mồm nói chuyện thế này.

Câu trả lời của Sở Hiên lại là:

- Ta muốn cùng Hạo Thiên thương lượng một số chuyện, dù sao thì kịch bản đại khái của phim cũng đã được quyết định, các ngươi chỉ cần mang người đến là được..... Cứ như thế đi, trong hội nghị có việc gì thì dùng tâm linh tỏa liên kết nối với ta.

Nói đoạn Sở Hiên lạp tức quay người đi tìm Hạo Thiên tiếp tục bàn bạc chuyện gì đó.

- Không phải là ta lắm chuyện nhưng hành vi của ngươi thật sự khiến người ta phải nghi ngờ, tên Hạo Thiên đó rút cuộc là ai? Một tân nhân hẳn là không đến mức khiến ngươi phải hao tâm tốn sức đến vậy chứ? Cảm giác duy nhất ngươi tạo cho ta là... Nếu không phải ngươi nhìn trúng Hạo Thiên, muốn cùng hắn làm trò abc gì đó thì chỉ có thể là ngươi đang sắp đặt âm mưu. Ta cũng không yêu cầu ngươi phải từ bỏ kế hoạch, chỉ hy vọng ngươi có thể nói cho ta biết trước có được không?

Trịnh Xá lập tức bị dọa sợ, hắn vội vàng kéo Sở Hiên lại, ai mà dám để hắn rời đi chứ, một khi hắn đi khỏi, vạn nhất lại lập kế hoạch phá hủy cả Rivendell này thì biết làm thế nào? Hắn cũng không muốn phải liều mạng chiến đấu, đương nhiên, đây chỉ là ví dụ thôi, nhưng nếu là Sở Hiên, rất có thể đang tính toán âm mưu gì đó rất kinh khủng.

Sở Hiên quay đầu lại, vẻ mặt trịnh trọng nói:

- Không có âm mưu... Cũng không có abc.

Trịnh Xá cũng đầy vẻ nghiêm trang nói:

- Abc là ta nói đùa thôi, ngươi thề rằng ngươi thật sự không có âm mưu? Vậy sao ngươi phải tìm Hạo Thiên nói chuyện?

- Bởi vì có một chuyện rất thú vị...

- Vậy mà ngươi còn nói không có âm mưu

Trịnh Xá lập tức nổi giận, nhớ tới lúc trước bị Sở Hiên tính kế mà phải đi liều mạng chiến đấu, trong lòng liền bốc lên một cỗ tà hỏa.

- Không phải âm mưu.

Sở Hiên vẫn như cũ không nhanh không chậm nói, nhìn bộ dạng hắn thật sự có tư chất chọc người khác phát cáu.

- Vậy ngươi tìm Hạo Thiên làm cái gì?

- Bởi vì có một chuyện rất thú vị...

..............

Đến cuối cùng Trịnh Xá cũng chỉ biết bó tay với Sở Hiên, hắn tin tưởng kẻ nào làm thân được với tên "ba không" này nhất định là bị tâm thần. Trịnh Xá giận đến mức muốn một miếng cắn chết hắn, nhưng đến cuối cùng cũng chỉ có thể để Sở Hiên bình thản rời đi, bởi vì nếu không để hắn đi, Trịnh Xá thật sự sợ rằng sẽ bộc phát án mạng tại chỗ, một án mạng bị âm mưu dẫn dắt.

Tóm lại, Trịnh Xá bụng đầy lửa giận đi tham gia hội nghị, hai đội trưởng khác đi cùng hắn đều âm thầm kinh hãi, họ cũng không biết tại sao Trịnh Xá lại có vẻ mặt đầy sát khí như vậy, chẳng lẽ Trung Châu đội sắp có hành động lớn gì sao? Nhất thời hai người đều đề phòng cẩn mật, đặc biệt là Nyos, tên này lập tức ăn chocolate như người nghiện, liên tục hết miếng này đến miếng khác, bắt đầu không ngừng suy nghĩ xem Trung Châu đội rút cuộc là có kế hoạch gì.

Cứ như vậy, tạm thời bỏ qua Trịnh Xá đang cáu kỉnh, hội nghị cuối cùng cũng bắt đầu, ba người Trịnh Xá cũng thấy tại chỗ mấy nhân vật nổi danh trong phim, ví dụ như hoàng tử tộc Elf, người lùn, kỵ sĩ loài người, nững người này đều là nhân vật chính trong trường chiến tranh kinh thiện động địa sau này.

- Những người xa lạ đến từ phương xa cùng các lão bằng hữu, chúng ta phải thương lượng đối phó với thế lực của Mordor như thế nào...

Người chủ trì họi nghị này là quốc vương tộc Elf Elrond, ông ta sắc mặt trang nghiêm nhìn mọi người, mấy giây sau mới nói tiếp:

- Thế giới Middle Earth đang đứng trước số mệnh diệt vong, không ai có thể may mắn tránh được, vì thế các ngươi nhất định phải đoàn kết lại, nếu nội bộ các ngươi không đoàn kết thì chắc chắn sẽ gặp phải hủy diệt!

Nói đến đây Elrond mới quay sang Frodo nói:

- Frodo, đưa chiếc nhẫn tới đây.

Bốn người hobbit không ngờ cũng ở đây chỉ là bọn họ ngồi bên vòng ngoài, khi Elrond nói, Frodo lập tức bước tới chiếc bàn đá giữa hội nghị, cẩn thận đặt chiếc nhẫn lên.

Đây là một chiếc nhẫn bằng vàng bình thường, thoạt nhìn không hề đặc biệt, thậm chí là một chút hoa văn trang trí cũng không có, nhưng khi nó xuất hiện trước mặt, ánh mắt mọi người đều bị nó hấp dẫn, không biết tại sao khi người ta nhìn thấy nó liền phảng phất như thấy cả thể giới hiển lộ trước mắt, chiếc nhẫn này chính là thế giới trong mắt người đó.

Trịnh Xá cũng cảm thấy cổ quái, khi ánh mắt hắn nhìn vào chiếc nhẫn bỗng cảm thấy bên tay như có một giọng nói kỳ lạ, giọng nói đó thúc giục hắn mau đoạt lấy chiếc nhẫn, chiếc nhẫn này sẽ mang tới cho hắn sức mạnh cùng quyền lực vô cùng, sẽ ban cho hắn sinh mệnh vĩnh hằng cùng địa vị như thần linh, tóm lại, giọng nói này đầy vẻ dụ hoặc làm Trịnh Xá cực kỳ muốn cầm lấy chiếc nhẫn.

"...Không, không đúng, cảm giác kỳ quái này là..."

Trịnh Xá đang muốn đứng dậy bỗng trong tiềm thức hắn cảm thấy nguy hiểm, đồng thời Hỗn Nguyên nhất khí công trong cơ thể tự động vận chuyển, luồng nội lực này vận chuyển đủ một chu thiên, hắn liền cảm thấy thân thể nhẹ nhàng, khoan khoái, đầu óc cũng tỉnh táo lại. Đến lúc này hắn mới thấy rõ, đương trường ngoài quốc vương Elrond, Gandalf cùng bốn người hobbit ra, những người còn lại không biết đã đứng lên từ khi nào, thậm chí hai gã đội trưởng tiểu đội luân hồi bên cạnh hắn cũng vậy, chỉ là hai người này trán đầy mồ hôi, xem ra đang giãy giụa nhiều hơn người khác một chút.

Gandalf đột nhiên hét lớn, từ miệng ông ta không ngừng phát ra những âm tiết không rõ ý nghĩa, những âm tiết này lên xuống trầm bổng, nghe như mang theo sức mạnh vô cùng. Khi Gandalf hét lên, ánh sáng xung quanh chợt trở nên ảm đạm, một luồng áp lực cực mạnh đẩy những người đang đứng ngồi lại xuống ghế, đến khi tất cả mọi người đều ngồi xuống, Gandalf mới ngừng lại, mà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net