CHAP 12:ĐI CHƠI.MẤY ANH CHÀNG ĐẸP TRAI ĐẦY RẮC RỐI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đi dã ngoại!!!Nhân dịp truyện của Yuki cán mốc 1k lượt đọc,Yuki xin chân thành cảm ơn tất cả các readers yêu quý đã ủng hộ truyện của mình đến ngày hôm nay,cảm ơn các bạn rất nhiều,mình xin gửi tới các readers đẹp trai xinh gái của mình lời chúc tốt đẹp nhất,tất cả những người đọc được dòng này sẽ là những người may mắn nhất nhất nhất luôn❤️❤️❤️Yêu❤️
Không liên quan nhưng mọi người vừa đọc truyện vừa nghe nhạc trên kia đi(cái video chẳng liên quan gì nhưng nghe hay cực)

❤️❤️❤️❤️❤️❤️

-....

Linh duỗi người, giờ cô muốn hét to cho cả thế giới biết sự hạnh phúc của mình: sau bao nhiêu khó khăn vất vả,sau bao nhiêu ngày ròng rã cày đề cương,sau bao nhiêu bài kiểm tra Level Max cao, cuối cùng cũng THI HỌC KÌ XONG RỒI! Tổng điểm kiểm tra của lớp cũng khá cao, vì vậy nên thầy chủ nhiệm quyết định cho cả lớp đi chơi để khuây khoả,lần cắm trại này kéo dài tới hai ngày một đêm luôn a~~~Nghe nói ở đó phong cảnh đẹp mê hồn luôn, còn có cả hồ Lục Thủy nổi tiếng nữa! Cái chính là...đẹp đến mấy mà không được đi thì cũng vô ích. Hình như tên Thần này trông mong tới ngày này lắm,cũng phải, tiền thì ai mà chẳng muốn, hắn cứ kì kèo năn nỉ ỉ ôi mẹ Linh mãi, khiến bà từ chối cũng không xong, nào thì bác ơi đi chỗ này có nhiều di tích lịch sử lắm, Linh có thể học hỏi, nào thì điểm của Linh rất tốt, cả năm học hành rồi thì để cô ấy đi chút cho khuây khoả, nào thì dịp đi chơi này do thầy tổ chức, lấy tiền trong quỹ, ai muốn đóng thêm thì đóng thôi chứ không cần chi phí nào hết, vân vân và vũ vũ....
Hình như nghe xong phần đi miễn phí mẹ Linh có chút khoái khoái hay sao ý. Thế là bà đồng ý luôn, bảo đi cho nó có thêm kiến thức. Thực ra Linh cũng thích đi lắm, từ hồi tiểu học sau khi vụ tai nạn của cha cô xảy ra thì Linh cũng không còn hứng thú đi đâu nữa, một phần do kinh tế gia đình. Mẹ cô sau những chuyện xảy ra cũng không còn khỏe mạnh như trước, bà hay bị lên cơn co thắt ngực nên Linh cũng không dám bỏ bà đi đâu, may mắn là tình trạng sức khỏe của bà bây giờ đã được cải thiện lên rất nhiều, không còn bị như trước nữa, nhưng Linh vẫn lo. Mẹ cô dường như hiểu ý con gái, vuốt nhẹ mái tóc cô như bà vẫn hay làm:

-Con gái, không cần lo lắng đâu, mẹ ổn mà. Với cả mẹ sắp có hẹn với một người bạn cũ, chắc sẽ đi ăn cùng bà ấy nên con không cần lo về vấn đề ăn uống.

-Dạ...Thế cũng may

Linh nhìn chiếc điện thoại với vẻ tiếc nuối vô cùng

-Aa chán quá, chị sắp phải tạm biệt em rồi, sau khi từ chối Thần chị sẽ phải trả lại em cho cậu ấy... Huhuhu

********

6h30,tại sân trường Variel:

Náo loạn. Náo loạn.

Sân trường đầy tiếng hò hét, cười đùa, giữa học sinh các lớp có một dải ngăn cách màu đỏ, dải ngăn cách ấy là một ranh giới khiến bao fan hâm mộ chỉ được đứng nhìn Idol của họ từ xa. Cũng phải thôi, là một buổi dã ngoại, không cần phải mặc đồng phục nên những soái ca, ngự tỷ nhân cơ hội để mặc những bộ đồ đẹp cho dân chúng lác mắt. Ngày nghỉ cũng là ngày có thể mặc đồ đẹp, nhưng dù gì cũng chỉ là người nổi tiếng trong trường, làm gì có chuyện các fan bỏ hẳn một ngày nghỉ quý giá để bám gót như những Idol thực thụ. Đã thế, ăn mặc như vậy còn nâng cao giá trị bản thân lên, còn có thể thu hút cả những fan khác hay những em khóa sau chưa có thần tượng, rất có lợi cho những cuộc thi sau này như Tứ Đại Thiên Vương hay Miss Variel hoặc lọt top, nâng thứ hạng của mình trong BXH.[Ví dụ,Thần đứng đầu BXH những nhân vật mà con gái muốn lấy làm chồng nhất],thứ hạng cao còn được làm người mẫu chụp ảnh bìa cho báo hoặc tạp chí, tuy có cả BXH về thành tích học tập nhưng nó có vẻ không thu hút cho lắm, được chú ý chắc chỉ có top 10,mà đứng đầu lúc nào cũng là một cậu bạn thần đồng vô cùng thông minh, mỗi tội béo ơi là béo, BXH đó gọi là 'Bảng Vàng'. Khụ... Lạc đề rồi... Vào vấn đề chính, nói chung là hôm nay đến thường dân còn ăn mặc đẹp cơ mà,đương nhiên những nhân vật tầm cỡ phải đẹp tới mức các fan có thể ăn tươi nuốt sống ngay cái người nào sáng lập ra ranh giới màu đỏ này(thực ra ông ấy chỉ là muốn cho các lớp không bị xô đẩy hay chen chỗ của nhau nên mới làm thế... Tổn thọ quá...). Linh dáo dác nhìn xung quanh để tìm một người. Tìm ai, tìm ai, tìm ai?

(Tìm Thiên chứ còn tìm ai, cái người mà các bạn đang nghĩ giờ Linh Linh đang muốn tránh mặt nhất luôn á, ai bảo làm chị í tim đập thình thịch cơ, với cả còn lâu chị í mới công nhận là chị í thích nhá, Linh Linh của mị sẽ quy đó vào bệnh 'lão hóa sớm', còn hiện tượng tim đập nhanh đó là của người già, mắt mờ chân run tim đập nhanh)

Chưa mất công tìm thì Linh đã nhìn thấy Thiên, Thiên đứng ở đầu hàng, đang kiễng chân lên chăm chú nhìn ai đó. Là Thần. Bình thường phong thái và mái tóc được nhuộm đỏ rực của cậu ta đã nổi bật rồi, hôm nay còn ăn mặc lòe loẹt hơn cả chim công. Áo pull cam cổ rộng kết hợp với áo khoác ngoài kẻ sọc caro màu đỏ trông rất cuốn hút. Chiếc quần bò jean rách tôn lên dáng vẻ thể thao của Thần.[Chắc mọi người đang thắc mắc là chỉ có mình lớp của Linh đi dã ngoại thôi mà sao học sinh lớp khác cũng có mặt phải không? Chắc mọi người ai thi học kì xong cũng được nghỉ đúng hem, trường này cũng thế. Nếu điểm thi tốt thì thưởng cho học sinh một buổi đi chơi để sau này cố gắng hơn nữa cũng là một chuyện rất bình con bà nhà nó thường. Nhưng sẽ có lớp không đi hoặc địa điểm du lịch của các lớp khác nhau, lớp nào không đi thì nghỉ ở nhà đó~~]Chợt Linh cảm thấy bàn tay ai đó đặt lên vai mình, là Phong. Linh nhìn từ đầu đến chân Phong một cách thất vọng:Một chiếc áo sơ mi trắng bên trong, khoác ngoài là chiếc áo hoodie* đen, kết hợp cùng đôi giày sneaker đen trắng, đeo chiếc balo của Vans lệch một bên vai. Linh nuốt nước bọt, mặc dù cậu ta mặc thế này nhưng trông cũng rất đẹp trai...
*Áo hoodie là loại áo có mũ, thường được may từ chất liệu nỉ dày dặn, ấm áp và rộng rãi, có thiết kế không khóa giống áo thun hoặc có khóa để mặc như một chiếc áo khoác; áo hoodie là loại áo mang đậm tính casual

-Này.

Phong gõ vai Linh một cái.

-Ơ...Hả? -Linh ngơ ngác

-Tôi biết là tôi đẹp trai rồi,nhưng cô có cần nhìn tôi đắm đuối thế không?-Phong nhếch môi vẻ gian xảo- Mà tôi không ngờ cô lại được đi

-Đâu có! Mà sao hôm nay cậu cứ khang khác thế- Linh tò mò, Phong bây giờ y như người khác vậy, hình như... Etou...rất giống cái tính cách lạnh lùng chết tiệt mà lần đầu cô gặp cậu ta, chẳng hiểu sao cậu ta lại như thế nữa, mà bây giờ Linh cũng không biết là mình hết ghét cậu ta từ lúc nào luôn- Lại tỏ vẻ lạnh lùng?

-Chịu. Mà cô bắt tôi nói nhiều quá đấy. -Phong mấp máy môi

-Sao cậu cứ phải thế, như Thần kia kìa, thoải mái chưa

-Tôi không thích- Phong nhếch môi, heh, Linh có cảm giác cứ mỗi lần cậu ta cười là lại có tiếng hét ở đâu đó như trời sắp sập ấy, cậu ta cười rõ nhiều rồi mà, một ngày ở gần cậu ta thì phải thấy cậu ta cười trên dưới 10 lần không tính nhếch môi, mấy người đó có cần quá khích vậy không? Phong ngừng lại, tia gian xảo xẹt qua trong ánh mắt -Nhỡ tôi có nhiều fan quá, chắc kí tên cả ngày cũng không hết, vậy làm sao mà có thời gian đứng cho cô ngắm được

-Hừ, ai thèm ngắm cậu, đi vào rừng mơ bắt con tưởng bở đi nhá. Mà hôm nay cậu không ăn mặc được tử tế hơn à?

-Cô thì sao? Đừng có so sánh tôi với cái thằng Thần bê đê đấy

Đi dã ngoại thì phải ăn mặc gọn gàng nên Linh cột tóc cao lên, bên ngoài khoác chiếc áo jacket denim, mặc cùng chân váy ngắn màu đen và đôi giày Nike đen trắng mới toanh. Tất cả đều là đồ của Thần mua tặng khi đi Tropical Land.(Chị í nghèo lắm, không có tiền mà sang với chả chảnh đâu)

-Tôi bình thường mà~

Phong đút tay vào túi quần :

-Chẳng dừng lại ở mức bình thường luôn

Linh phồng má:

-Công sức mix đồ của tôi đấy nhé

-Ừ, thì thế, nó không dừng lại ở mức bình thường nữa mà vượt qua luôn rồi

Linh dường như hiểu nghĩa của câu nói ấy, bối rối:

-Ơ... Thực ra hôm nay cậu ăn mặc cũng đẹp mà... Tôi không có ý chê đâu, thật đấy...

Phong bụm miệng, suýt thì phì cười làm mất hình tượng của coolboy bấy lâu nay. Linh véo má Phong một cái. Cậu quay sang nhìn chằm chằm Linh. Cô đỏ mặt:

-Oái, không phải thế đâu mà, chỉ là tôi đọc được cái này, khi buồn cười quá thì mình...ơ...véo má một cái thì không buồn cười nữa...-Linh bối rối

Chẳng hiểu giờ mặt Linh có giống trái cà chua chín không nữa, từ khi nghe Phong giải thích xong cô cảm giác khi ở cạnh Phong đúng là tim đập nhanh ơi là nhanh, lại còn xấu hổ nữa, nhưng mà làm sao cô thích Phong được chứ, không thể không thể (Đừng có nghĩ một mình chị như thế,sau hôm đó anh Phong cũng đã ngồi tự vò tóc mình, lẩm bẩm mấy câu như:'chắc chắn là mình không thích cô ta được, chắc chắn thế, lạnh thì ôm thôi, có gì đâu mà phải ngại hả Phong', 'thế quái nào mà mày lại ôm cô ta hả Phong, hay là do ốm mà não mày được là phẳng lì luôn rồi hả thằng Phong chết tiệt') Nhưng mà ở bên cạnh cậu ấy cảm giác rất khác Khải. Làm sao đây??? Phải tống ngay cái cảm giác này khỏi cơ thể thôii, nhưng mà.... -Tiếng lòng của Linh như gào thét. À, nhắc đến Khải mới nhớ, từ nãy tới giờ không thấy Khải đâu hết, không biết cậu ấy có đi không. Linh bám vào vai Phong, kiễng chân lên tìm kiếm.

-Tìm ai đấy? - Phong khoanh tay, ném cho Linh một câu hỏi cụt lủn

-Khải -Linh đáp cũng ngắn gọn không kém

Nghe xong mặt Phong đang có vẻ yêu đời chợt chuyển sang màu đen kịt như nhọ nồi. Cậu lầm bầm một cách khó chịu:

-Lại Khải, lúc nào cũng Khải, Khải, Khải. Cậu ta còn không đẹp trai bằng một nửa của tôi

Linh ngừng tìm kiếm :

-Sao cơ??

-Không sao -Phong chỉ tay -xe tới rồi kìa

Linh nhanh nhảu trèo lên xe, lúc trèo vấp chân phải cầu thang một cái đau điếng, cô
lảo đảo:

"Ui da"

Khải từ đâu lao tới, đỡ Linh như soái ca trong ngôn tình. Phong đứng sau, ngậm một cục tức như nam phụ đang nghĩ kế hại nam chính. Chết tiệt mà, Phong thầm rủa cái tên chuyên cướp vai anh hùng của người khác.

Linh bước lên xe thì đã nhìn thấy Thiên đang ngồi ở ghế hàng dưới cùng,cô bước tới vỗ vai Thiên:

-Thiên!

-A, Linh, ngồi đây đi

Thiên ngồi ở trong nhất, gần cửa xe bởi vì cô thường thích ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài, và không khí cũng rất mát mẻ. Nhìn thấy Linh ngồi xuống, bên cạnh Linh vẫn còn một chỗ trống nên Khải vui vẻ cầm 2 hộp sữa tươi đi tới.

-Tôi ngồi đây nhé!

Phong nhanh như cắt ngồi xuống, còn tươi cười khoác vai Linh:

-Ở trên đấy hết chỗ rồi, tôi còn phải nhường chỗ cho mấy bạn nữ hay say xe nữa.

Khải mím môi, cầm hộp sữa đi tới:

-Lin...

-Ê Linh, tôi có sữa hoa quả này, uống không? -Phong nói to

Linh cầm hộp sữa, cười cười:

-Uầy, hôm nay hào phóng thế

-Đương nhiên -Phong khịt mũi, nháy mắt với Khải

Khải đưa hộp sữa cho Thiên đang chăm chú nhìn ra cửa sổ:

-Cho cậu này

Thiên đần mặt ra một lúc rồi nhận hộp sữa từ tay Khải, trao cho Phong ánh mắt đầy ẩn ý:

-Cảm ơn

-Không có gì.

***********

-Ahhhhhhhh - Thiên bụm miệng, nhìn cái người đang nói chuyện với Phong- sao Thần lại ở đây???

Linh đang mải mê ngắm nghía nhà trọ mà lớp thuê để nghỉ ngơi, vẻ không quan tâm :

-Cái đó mình cũng không biết

Đợi Thần về phòng của lớp mình, Thiên mới gào thét, túm tóc Phong:

-Sao Thần lại ở đây????

-Ui da- Phong gỡ bàn tay đang túm chặt tóc mình của Thiên -Bỏ tay ra tôi mới nói được chứ, đau chết đi được. -Phong ngừng lại, xoa xoa chỗ đau một cách thảm thương -Cô không nhớ thầy Mạc lớp mình là chồng của cô Hương chủ nhiệm lớp thằng Thần à?

-Thì sao?

-Aaaaaa,cô giả vờ ngu hay ngu thật thế hả? Đương nhiên là vợ chồng có dịp này thì phải có kế hoạch đi cùng nhau rồi

-Thế còn con của thầy?

-Cô hỏi thế thì tôi trả lời thế quái nào được,tôi đâu phải thần thánh đâu, nhờ bà con họ hàng bố mẹ gì gì đấy trông hộ mấy hôm là được chứ gì

-Ừm...cũng đúng...-Thiên đăm chiêu -Vậy nên lớp Thần ở chung nhà trọ và đi dã ngoại cùng tụi mình luôn hả?

-Ừ, có thể sẽ tiết kiệm được một số chi phí chẳng hạn. Nhưng hai lớp ở 2 khu khác nhau, khu tụi nó ở ngay cạnh kia kìa.

-Ồ- Thiên nằm dài ra thảm ở phòng chung [Nam nữ ngủ 2 phòng riêng nhưng có một phòng lớn chung, dùng để tụ tập vui chơi, đánh bài hoặc nói chuyện, uống nước chẳng hạn.] Mệt quá đi~~~ -Thiên gọi Linh đang mân mê mấy cái đồng hồ cổ- Linh ơi, nghe nói ở đây có suối nước nóng đó, tụi mình đi tắm không?

-Ừ, mình cũng chưa đi suối nước nóng bao giờ, với cả cũng đang mệt, đi vào lấy quần áo luôn nha. Nhưng mà nghe nói đó là phòng tắm lộ thiên,tắm vào tối được ngắm sao chắc thích hơn

-Ui~~~Đến tối lâu lắm,mình muốn thử luôn cơ~~~

- Ừ, vậy ta đi thôi

Phong xoa xoa cằm, đáy mắt ánh lên sự gian xảo:

-Nghe nói đó là phòng tắm chung...

****************

-Linh ơi!

-?

-Cậu cứ vào phòng tắm trước đi nha,mình sẽ đi mua mấy lon nước,vừa tắm vừa nhâm nhi đồ uống cũng rất thích đó!

-Ừm...Vậy mình vào trước

Nhìn bóng lưng Thiên ngày một xa dần,Linh cũng bước vào nhà tắm:

-Nhà tắm chung mà có tận 2 cửa à? (Oh My God!Chị ấy đang lầm tưởng đây là phòng tắm chung, và nó có tận...2 cửa ???)

Linh cởi giày và quần áo ra, cho vào giỏ rồi quấn chiếc khăn tắm trắng tinh quanh người, cô bước vào trong...

HOLY SHITTTTTT

Linh bịt mũi, ngăn không cho dòng máu nóng chảy ra. Trước mặt Linh là một phần của hồ tắm rộng được ngăn cách thành 2 phần. Phong, Thần, Khải và 2 anh chàng nữa trong đội bóng rổ đang trợn tròn mắt lên nhìn Linh như kẻ biến thái

Bên kia hồ:

Thiên đặt túi nước ngọt xuống, ngó quanh:

-Linh đâu rồi ta?

-"Cô kia, cô làm cái quái gì ở đây thế hả???????? "

-Ủa, đó là giọng của Phong mà?

------------------
Yêu thưn<3
YUKINO

Chap hơi ngắn,mọi người thông cảm nha,cho nó bất ngờ ấy mà

Người tell hương hoa mây mù young lối
Lance sương khói phôi five đưa bước ai sharoy
Đơn coil mình ta vấn vương hồi us trong meme say chiều mưa pool
Ngăn joke lệ ngừng khiến khóe mee saw bee í ì í i
Đường xưa nơi cold nhân từ jazz bitch please cánh hoa rụng rơiiiiiii
Đường duyên mall manh rẽ lối trong merce ngày tương full
Ahihi:v
--Nạc chôi--

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net