CHAP 15:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-Điện thoại có sóng không?

-Không- Phong đứng thẳng dậy- Đi thôi nào, điện thoại tôi chỉ còn 43% thôi đấy

Linh và Phong lại tiếp tục lê bước. Chân mỏi rệu rã. Cho tới khi Linh và Phong nhận ra bóng hình thân quen trước mắt...

-Đó chẳng phải là...

Linh gần như hét lên khi nhìn thấy Thiên. Thiên quay lại, đôi mắt to tròn cũng mở to không kém. Khi nhìn thấy Linh, Thiên gần như sắp khóc đến nơi:

-Linh? Là Linh phải không??? Cậu có bị sao không? Huhuhu, nhìn cậu tơi tả thế kia, quần áo còn dính đầy đất cát nữa, chắc cậu phải vất vả và mệt mỏi lắm đúng không? Huhu, xin lỗi cậu vì lúc đó mải mê chụp hình quá mà quên mất cậu đang đi cùng. Huhu, cả việc Băng xé vở, bỏ đinh vào giày của cậu mình cũng không nói ra, là mình hèn nhát. Nhưng lúc đó mình chỉ nghĩ là nếu cậu không còn chịu được nữa thì mình sẽ đi báo với thầy cô ngay, huhu...

-"..."

-Hờ hờ -Phong đứng sau lưng Linh- Không hỏi đã tự khai

-Thôi không sao đâu, dù gì cậu cũng không làm gì sai, sao lại phải buồn? -Linh mỉm cười -Giờ thì đi về thôi!

Thiên rưng rưng, ngước khuôn mặt hoa lê đái vũ lên nhìn Linh, có chút ngơ ngác :

-Về đâu?

-Hả, cậu hỏi gì lạ vậy, đương nhiên là về nhà trọ rồi?

Mặt Thiên bỗng ỉu xìu như cọng bún thiu:

-Không... Mình cũng đi lạc nốt rồi

-Cái gì?? -Phong và Linh đồng loạt hét lên -Sao cậu cũng lạc nữa???

-Thực ra là mình đi cùng Thần, nhưng lúc đó nghe thấy tiếng động của hai người nên tự ý tách ra luôn...

-"..."

-Cậu mang nước không? Mang điện thoại không? -Phong trợn mắt

Thiên lắc đầu nguầy nguậy :

-Không mang, la bàn và nước với mấy túi đồ ăn liền tôi đưa Thần xách hết rồi

"Binh"

-Á uii- Thiên xoa xoa đầu- tự dưng đánh tôi là sao?

-Không đánh thì không chịu được- Thần đứng chống tay, khuôn mặt có vẻ bực bội

-Thầnnnnn

Giờ không chỉ Thiên, đến Phong cũng cài chế độ mắt trái tim nhìn Thần, à không, phải là nhìn chiếc túi màu hường phấn hình gà con mà Thần đang xách trên tay mới đúng :v. Nhanh như cắt, Phong và Linh không ai bảo ai, một người giữ tay Thần, một người giằng chiếc túi một cách chuyên nghiệp.

Thần lau nước mắt :

-Mấy người thấy tôi trở về không mừng thì thôi, lại chỉ chăm chăm vào đống đồ ăn, không thèm liếc tôi một cái là sao?

Thiên đang đứng khâm phục tài nghệ cướp giật siêu ăn ý của Phong và Linh, thầm nhủ hai người này lớn lên cùng nhau đi trộm cắp chắc sẽ nổi tiếng trong làng trộm cướp...
Cô bé như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, quay sang Thần lo lắng, hết lật rồi giở, dường như không thấy một vết xước nhỏ nào mới cảm thấy yên tâm.

-Này, nói thế rồi mà chỉ có Thiên quan tâm tôi thôi là sao?

Linh lôi ra một gói bánh gạo to đùng:

-Bánh gạo này Phong!

Phong phấn khích bóc gói bánh :

-Bánh gạo cay ăn lúc này thì tuyệt!

Thần đẹp trai ngậm bơ part 1.

-Này! Tôi đang gọi mấy người đó!

Khóe môi Thần khẽ giật giật khi nhìn thấy Phong thì đang nhai snack nhồm nhoàm, còn Linh thì tu chai nước khoáng ừng ực. Không ai quan tâm.

Bị bơ part 2.

-Hừ- Thần đưa tay lên day day 2 thái dương- chụp ảnh cảnh 'hot boy kiêu ngạo' và 'nữ hoàng băng giá' đang ăn như lợn thế này mà up lên Facebook thì chắc triệu người like, vạn người mê đấy nhỉ?

Cuối cùng Phong cũng lên tiếng :

-Một phẫn nộ*

Linh cười khẩy nhìn Thần. Phong đã phẫn nộ rồi thì các em fan cuồng còn lâu mới tin.

-Ở đó thế nào rồi? -Linh nhìn chằm chằm vào gói snack của Phong

-Ở đâu? -Thần ngồi xổm xuống

-Đương nhiên là ở phòng trọ lớp mình rồi

-Hôm qua là thằng Phong nó tự ý đi tìm cô một mình, đáng lẽ nó đi cùng Khải nhưng lại tự ý tách ra

-Hừ! -Phong giật lại gói snack vừa bị Linh cướp- Tên đấy ẻo lả như con gái, dẫn đi cùng chỉ tổ phí công phí sức

-Vậy đó, mày đi làm thầy cô và mọi người loạn hết cả lên-Thần thở dài -Thực ra hôm nay thầy Mạc đã gọi cứu hộ đến tìm cùng rồi, nhưng tao và Thiên sốt ruột quá nên trốn đi tìm trước...

-Sao các cậu lại liều vậy chứ? -Linh cắn răng -Đừng vì tôi mà làm vậy, bây giờ thì 3 người cũng chung hoàn cảnh rồi đấy! Thấy mình dại dột chưa?

Thiên mỉm cười, lộ ra chiếc răng khểnh đáng yêu :

-Tụi mình là bạn mà

-Với cả sao mà lạc được- Thần giơ chiếc điện thoại ra- ở đây có sóng rồi, tôi cũng đã bật GPS

-Sóng? GPS? Vậy là về được rồi ư? -Phong vẫn không tin vào vạch sóng trên điện thoại của mình

-Đúng đó, đi về thôi- Thiên nhìn Linh đang giật tóc Phong để lấy gói snack, rồi Phong cũng ngoác miệng phản kháng lại, cô liền mỉm cười,dù đi lạc mà vẫn vui vẻ được như thế, cô chỉ mong mãi mãi như bây giờ

*Phẫn nộ:Cái này thì các bạn từ già đến trẻ từ lớn đến bé chắc ai cũng biết cả,dù không dùng Facebook nhưng Yuki nghĩ mọi người đều hiểu hết rời.
:3
-------------------------------------------

Linh thở phào, cuối cùng cũng thoát khỏi màn tra khảo của thầy Mạc và Khải. Cô lục lọi trong tủ bộ quần áo mới, đi nhanh vào hồ tắm. Ngâm mình trong làn nước nóng, Linh chợt rùng mình, hơn một ngày rồi cô vẫn chưa tắm rửa, phải thật sạch sẽ mới được, vả lại Khải và thầy Mạc có vẻ tức nữa, cô nghĩ mình nên trốn ở đây một lúc. Phong và Thần thì đang phải hứng chịu cơn giông tố của thầy cô chủ nhiệm vì tội bồng bột, hành động mà không chịu suy nghĩ. Linh thở dài, vì cô mà bao nhiêu rắc rối xảy ra, kiểu gì các fan nữ của hai người đó sẽ ném đá cô còn nhiều hơn lúc trước. Nhớ hồi mới vào trường Linh bị ném đá rất nhiều, những hình ảnh của cô bị những người ganh ghét photoshop, sửa ảnh để chế giễu, các bài viết với lời lẽ tục tĩu tràn lan,... sau khi cô tỏ thái độ của mình với Băng và Phong. Nghĩ lại thì lúc đó cô cũng rất mệt mỏi, nén tiếng thở dài, Linh mặc quần áo vào, nếu như vụ việc này trở thành scandal thì thực sự ảnh hưởng rất nhiều. Cái bịt mắt kì dị của cô trước đây cũng từng là đề tài...

--------------------------------------------------------------

-"Tõm"

Linh chắp hai tay lại, từ từ khép nhẹ hàng mi. Cô thầm ước điều mình mong muốn nhất từ trước đến giờ rồi mở mắt ra. Thiên đứng bên cạnh cũng vừa ước xong.
Thiên nhìn Linh bằng ánh mắt khó hiểu, sau đó chầm chậm gục đầu vào vai cô...
-Thiên? Thiên?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net