P11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ranh ma gì chứ?" Tịnh Kỳ bĩu môi nói
Quách Khải Trạch búng mạnh lên trán cô. Làm cô đau đến nhe răng.
"Kỳ Kỳ, hay là chúng ta kết hôn đi. Tháng sau chúng ta làm hôn lễ luôn thì thế nào?" Quách Khải Trạch nói
"Hả? Không phải chứ? Em đùa thôi mà. Anh không cần vậy đâu" Lời Quách Khải Trạch nói ra làm cô ngạc nhiên. Vốn dĩ cô chỉ đùa một chút thôi mà. Cô yêu anh dĩ nhiên cũng muốn làm vợ anh nhưng cô vẫn chưa muốn kết hôn sớm như vậy.
"Tịnh Kỳ! Em đùa gì chứ? Em đem việc kết hôn ra đùa sao?" Quách Khải Trạch không vui nhíu mày quát khẽ.
Người đàn ông này, nóng lạnh cũng quá thất thường rồi. Mới nãy còn vui vẻ mà. Sao nói nổi nóng liền nổi nóng vậy chứ?
"Không phải, ý em là..."
"Anh mặc kệ ý em là gì. Tịnh Kỳ! Em nghe cho rõ! Anh bảo chúng ta tháng sau kết hôn là thông báo với em chứ không phải hỏi ý em. Anh nghiêm túc đấy, em hiểu không?" Vẻ mặt của Quách Khải Trạch trông hết sức nghiêm nghị.
Người đàn ông này sao vậy? Kết hôn anh xem là gì chứ? Làm gì có ai kết hôn gấp như vậy chứ? Còn cả cầu hôn anh còn chưa cầu hôn em nữa đó, người nổi nóng là em mới phải, anh thì nổi nóng cái gì hả? Những lời này Tịnh Kỳ chỉ dám chửi thầm trong lòng. Cô dĩ nhiên không dại dột nói ra rồi. Nếu nói ra mấy lời này thì chắc cô sẽ chết khó coi lắm.
Đến khi có âm thanh phát ra chỉ còn những lời nhẹ nhàng: "Khải Trạch, anh làm như vậy có phải gấp quá không? Chúng ta bàn bạc với ba mẹ đã được không?" Nào còn những tiếng chửi thầm hùng hổ như cô nghĩ.
Bàn tay không yên phận lại bắt đầu trở nên hư hỏng. "Không cần. Anh đã sớm bàn bạc với ba  mẹ rồi. Ba mẹ anh cũng đã sớm có lời với ba mẹ em rồi. Mọi thứ đã hoàn thiện được kha khá rồi. Em không cần lo lắng. Chỉ cần chỉnh sửa lại theo ý em là được." Quách Khải Trạch thẳng thừng ném một quả bom cho cô
Đầu óc Tịnh Kỳ nổ tung. Cô đưa tay giữ bàn tay đang bóp nắn vú cô lại, ngước mặt lên nhìn thẳng vào mắt anh ngạc nhiên hỏi "Gì cơ? Mọi người bàn bạc xong cả rồi sao? Sao hôn lễ của em mà em lại  là người biết cuối cùng vậy?"
"Em từ chối được sao?" Quách Khải Trạch thản nhiên hỏi
"Em..." Tịnh Kỳ không biết đáp lại ra sao. Cô sẽ từ chối sao? Dĩ nhiên không. Người đàn ông này cũng không cho phép cô từ chối.

"Vậy nên hỏi ý em có lợi gì chứ?" Sự im lặng của cô chính là lời đáp cho câu hỏi của anh. Quách Khải Trạch lại nói
Quá đáng thật! Tịnh Kỳ nghĩ
"Vậy....Anh cũng chưa cầu hôn em đâu" cô ấm ức không có chỗ trút bèn hờn dỗi nói cho anh biết phần lễ của anh vẫn chưa đủ đâu.
"Yên tâm. Thứ cần làm anh đều sẽ làm đủ cho em. Bây giờ quan trọng là chúng ta cố gắng chút. Sau này đừng tránh nữa. Ba mẹ cũng muốn có cháu để bồng rồi" nói rồi Quách Khải Trạch cúi xuống, vùi mặt hôn cắn vú cô.
Con cặc của anh lại cương lên căng cứng cọ vào đùi cô. Dù trong lòng Tịnh Kỳ ấm ức nhưng cũng rất hợp tác với anh. Cô nhẹ nhàng đưa đùi cọ vào cặc anh kích thích anh, hai bàn tay lần tìm đầu vú anh chơi đùa.
"Hừ hừ ha" Quách Khải Trạch vừa nút núm vú Tịnh Kỳ âm thanh sung sướng bật ra, miệng lưỡi khô khốc yết hầu anh trượt lên trượt xuống. Tịnh Kỳ ưỡn người lên, bầu ngực càng được đà chui sâu vào miệng anh.
Nụ hôn từ vú dần chuyển xuống lồn cô. Ngay lúc anh định liếm thì nghe thấy Tịnh Kỳ lên tiếng "Khải Trạch"
"Sao thế?" Quách Khải Trạch ngước lên nhìn cô vẻ mặt khó hiểu
"Anh có muốn chơi lỗ khác không?" Tịnh Kỳ quàng tay qua cổ Quách Khải Trạch hỏi
Anh đưa ngón tay ve vởn bên ngoài lỗ đít cô "ý em là chỗ này sao?"
"Haaa.....ummm....chúng ta thử chứ?" Cảm giác này Tịnh Kỳ chưa từng có. Trước giờ anh chịch cô đều chưa từng chịch chỗ đó. Ban nãy anh lại chỉ nhét sextoy vào đó. Lần đầu tiên có vật đâm vào chỗ đó, cảm giác cũng không tệ. Nhưng nói gì đi nữa thì nó vẫn là đồ giả  cô muốn tận hưởng cảm giác đồ thật đâm vào.
"Vậy thì....chiều em." Quách Khải Trạch cười nói, anh nhanh chóng nhét ngón tay vào lỗ đít cô chậm rãi đung đưa. Nhưng nó quá chặt khiến ngón tay anh khó mà di chuyển. Quách Khải Trạch bèn lấy gel bôi trơn lại thoa một ít vào tay.
Bây giờ ra vào đã dễ dàng hơn, anh đẩy nhanh tốc độ đồng thời đút 2 ngón tay vào.
"Ummm.....haaa...aaa....cảm giác thích quá.....ummmm.....Trạch....ư....ư...." cô vừa rên rỉ vừa gọi tên anh. Điều này Quách Khải Trạch rất thích. Anh thích nghe cô gọi tên anh khi anh và cô lăn lộn trên giường.
Thật ra Quách Khải Trạch cũng muốn chịch vào lỗ đít cô nhưng vẫn chưa có cơ hội. Vừa hay hôm nay cô đề nghị thì anh dĩ nhiên sẽ không để bản thân mình chịu thiệt.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net