P17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người cứ nằm như vậy một lúc. Quách Khải Trạch với lấy điện thoại gọi đồ ăn. Đến khi hơi thở ổn định và chắc rằng tinh dịch chẳng thể chảy ra nữa anh bèn rút cặc ra. Được một lúc thì nghe chuông cửa reo. Quách Khải Trạch vào phòng tắm tầng trệt lấy một chiếc khăn quấn ngang eo và đi ra nhận đồ ăn.

Tịnh Kỳ vẫn nằm trần trên sofa. Vì cấu trúc căn nhà làm người ngoài cửa không thể nhìn vào phòng khách nên cô vẫn nằm đó mà chẳng mặc gì.

Thấy Quách Khải Trạch nhận đồ ăn xong quay vào, Tịnh Kỳ lúc này mới ngồi dậy đi theo anh vào bếp. Soạn bàn ăn giúp anh.

"Em lên rửa mặt đi. Ở đây có anh rồi" Quách Khải Trạch vừa soạn vừa nhìn cô nói.

"Để em giúp anh" Tịnh Kỳ tự thấy bản thân mình được anh chiều quá rồi. Mọi việc từ lớn đến bé đều không có cơ hội để đụng tay.

"Ngoan" Quách Khải Trạch ngưng tay, quay người sang xoa đầu cô đặt lên trán cô một nụ hôn. Đồng thời cúi xuống mút lấy núm vú cô cảnh cáo.

Tịnh Kỳ lách ra khỏi phạm vi của anh "em biết rồi" ý anh quá rõ ràng 'nếu em không nghe lời, anh sẽ ăn em thay cho bữa trưa này'

Nói xong cô nhẹ nhàng quay người đi lên. Quách Khải Trạch nhìn theo bóng lưng cô mỉm cười lắc đầu.

15 phút sau Tịnh Kỳ xuống lầu thấy bàn ăn đã tươm tất, Quách Khải Trạch cũng vừa rửa mặt xong. Anh đi từ phòng tắm tầng trệt ra đến bên bàn ăn, kéo ghế cho cô. Tịnh Kỳ ngồi vào, đợi anh cũng ngồi vào chỗ mới bắt đầu động đũa. Hôm nay Quách Khải Trạch gọi một bàn đồ tây.

Sau bữa ăn, Quách Khải Trạch ngồi đọc báo ở sofa, còn cô thì ngồi ngay cạnh anh xem TV. Khung cảnh như vậy vốn dĩ rất đẹp nhưng cảnh đẹp ấy trở nên trần trụi hơn vì cả anh và cô đều trần trụi ngồi trên sofa.

"Kỳ Kỳ, tuần sau anh có lịch trình ở Ý. Em đi cùng anh đi" Quách Khải Trạch nói với cô trong khi mắt vẫn đang lướt trên mặt báo.

"Hả? Anh đi công tác sao lại đem em theo làm gì chứ?" Mọi lần đi công tác anh đều tự đi mà

"Lần này đi cũng phải mất mấy ngày. Anh không nỡ rời xa em. Dù một ngày cũng không. Với lại, anh đi rồi ai thỏa mãn cái lồn hư hỏng của em mỗi đêm đây?" Từ ngữ tục tĩu mà lúc làm tình với cô anh mới nói giờ lại nói trong lúc đang đọc báo? Lại còn với vẻ mặt bình thản như vậy?

"Không phải chỉ vài ngày thôi sao? Bình thường anh đi công tác đều là mấy ngày mà. Nếu anh muốn thì đi về rồi làm cũng được mà" Tịnh Kỳ cảm thấy mặt mình đỏ bừng khi nói câu cuối. Dù lúc làm tình phóng túng cỡ nào, những lời tục tĩu nói ra nhiều cỡ nào, thuận miệng cỡ nào thì trong lúc không làm tình nói ra những lỡi đó cô đều cảm thấy ngại ngùng ngượng ngập. Cô cũng là con gái mà. Da mặt vốn không dày như anh.

Quách Khải Trạch luồn tay vào lồn cô ve vởn "Em biết anh ham muốn em cỡ nào mà. Anh chỉ hận không thể chịch em cả ngày. Rời xa em một lát anh liền cảm thấy trống trãi" anh cảm nhận lồn cô bắt đầu chảy nước, bàn tay còn lại liền đưa lên nắn nắn đầu vú cô.

Cơ thể Tịnh Kỳ Trào lên cơn khoái cảm. Anh nghe thấy tiếng cô bắt đầu "umm...ahhh...." rên rỉ bên tai. "Em xem lồn em lại chảy nước rồi này. Như vậy là đang đòi cặc anh sao? Em xem em có nên suy nghĩ lại chút không hả? Rời xa em vài ngày em phải làm sao đây? Tự thủ dâm sao? Thủ dâm như vậy thỏa mãn được em? Có phải lại thèm cu rồi không?" Quách Khải Trạch bắt đầu nỉ non dùng tình dục dụ dỗ.

"Ưmm....Trạchh.... em muốn....ummm.... để em đi cùng anh đi.....ahhh.... em muốn chảy nước mời anh vào.... ưmmm... em  muốn anh chịch nát lồn em mỗi đêm....Ahhh... ngày nào em cũng muốn....ahh... em không chịu được khi rời xa anh....ahhh...thủ dâm không thích như khi được anh đụ....ưmmm..." Tịnh Kỳ không chịu được khi bị anh ve vởn như vậy. Cô đang thèm khát nhưng anh chỉ làm cô chảy nước mà không có ý định nhét ngón ta vào hay bú vú cho cô. Tay anh vẫn bình tĩnh nhẹ nhàng vuốt ve cô như vậy.

"Đừng mà....ưmmm....Trạch anh ngoáy lồn cho em đi....ahh.... đừng vuốt nữa... ưm... em trống trãi lắm.... ahhh... khó chịu quáa... anh cho ngón tay vào đi.... ư...ư...ư...ngứa ngáy quá....haa....liếm lồn em cũng được...bú vú em nữa.... em chảy nhiều nước lắm rồi....anh đừng vuốt  nữa... ưmmm...Trạch...." cô khó chịu rên rỉ, cả cơ thể đều trống trãi. Cô banh rộng chân ra, khoe lồn cho anh xem, mời gọi anh an ủi nó.

"Đúng là ra nhiều nước thật. Lồn em yêu hư hỏng quá" Tịnh Kỳ banh lồn ra, cảnh đẹp bày ra trước mắt Quách Khải Trạch dĩ nhiên không thể không nhìn. Anh bóp bóp lấy hột le ướt nước dâm của cô mà chơi đùa.

"Ư.ư...anh làm hột le em sướng quáaa... ưmmm.... bú vú em đi.... ahhh.....ngoáy lồn em đi.... ưmmm... đừng chơi hột le em nữa mà... ưm...ahh...."

"Ưm....haaa...ahhh..a...aaaa" Tịnh Kỳ không chịu nổi sự chơi đùa của anh nữa, cô ngồi lên dùi anh, tự thân cọ cọ cái lồn ướt đẫm nước vào đùi anh, núm vú cạ vào da thịt anh, ngửa đầu rên rỉ. Cô nhắm mắt lại tưởng tượng anh đang đụ cặc vào lồn cô, tiếng rên càng lớn hơn, nước lồn càng ra nhiều hơn.

Làm được một lúc cô lại muốn nhièu hơn. Cô muốn được lấp đầy bởi cu của anh. Nghĩ là làm. Cô nắm lấy cu anh nhét vào lồn

Khi tay Tịnh Kỳ cầm lấy cu mình, Quách Khải Trạch cười xấu xa ngăn cản. "Đừng gấp. Chúng ta từ từ. Anh sẽ làm em sung sướng rên rỉ"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net