Bài thơ: KIẾP NÀY KHÔNG CÓ EM (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiếp này không có em,

Âu cũng là mãi mãi

Đâu phải cứ yêu ai,

Là ngày mai trao lại.


Kiếp này không quá dài,

Nhưng chớp nhoáng trăm năm

Tôi mơ làm ngọn gió,

Lượn vài vòng quanh em.


Kiếp này tuy đáng xem,

Song chứa nhiều luyến tiếc

Trông ban ngày xanh biếc,

Chiều đựng nghìn thương đau.


Kiếp này trôi rất mau,

Nhường muôn vàn kiếp khác

Em có biết hay không,

Sông Lam đã khô rồi?


Sông Lam đã khô rồi,

Khô như bước chân tôi,

Nhìn trái tim vụt tắt,

Chạm vào tình đơn phương.


Tìm trong nỗi đau thương,

Ngồi cạnh đời vô vọng,

Khi bao người đã nói:

"Đừng dại khờ, thơ ngây!"


Ôi tôi vẫn ngay đây,

Gìn giữ bao hao gầy!

Để làm gì cơ chứ,

Để nhìn sóng vỗ ư?


Sông Lam đã mỏi nhừ,

Tiếc chi đại dương xanh?

Phải chăng trời lảng tránh,

Rọi vào mình tương lai?


Trâm Anh còn nay mai?

Đầu thai là mãi mãi?

Tôi liệu vẫn nhớ em,

Bên tân kiếp xa vời?


Chưa bước tới xa vời,

Kiếp này đã chơi vơi;

Còn chờ chi kiếp nữa,

Còn đợi gì cõi sau.


Kiếp này không có em,

Và kiếp sau vẫn thế,

Và nghìn năm vẫn vậy,

Tôi mãi không có em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net