Nỗi niềm chàng Kim (hồi cuối)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim chàng chợt tỉnh giấc nồng

Thoáng nơi đáy mắt còn say men tình.

Khốn cùng một kẻ tình si,

Đêm ngày thúc ngựa sớm ngày cầm cương.

Mong rằng sớm gặp người thương

Cho lòng khỏa lấp vô vàn bất an.

Vó ngựa một đoạn âm vang,

Tâm chàng nhộn nhạo lòng chàng ngổn ngang.

Tâm loạn ắt hẳn vì nàng,

Lòng bừa vì biết mộng đời nghịch luân.

Duyên tình thật lắm gian truân,

Lơ là một khắc bạc vôi một đời.

Luyến tình trĩu nặng ai ơi,

Oằn mình gồng gánh thương mình bất kham.

Quan nha, cửa lớn chẳng màng

Song phi cất vó chẳng hề nể nang.

Thứ chàng túng quẫn dại man,

Khi hay nàng đã bán mình chuộc cha.

Cớ gì nàng chẳng chờ ta,

Mà thân chịu bán mà phận chịu an.

An là an phận đàn bà,

Tòng phu chẳng biết cả người lẫn danh.

Dẫu người tử tế thôi đành,

Ngờ đâu một gã mặt ngựa giả danh.

Tình đầu sáng tựa trời xanh,

Ngờ đâu sớm nhuốm lệ sầu bi ai.

Trách chi người,trách ở duyên

Trách sao duyên mỏng trách tình chẳng nên...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net