Oán tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vui đùa giữa chốn thanh lâu,

Tưởng đâu hoan lạc thảnh thơi cõi lòng.

Sớm ngày trướng rủ màn che,

Mặt dày mày dạn mặc người đẩy đưa.

Mấy bận vân vũ sóng dềnh,

Miệng cười miệng ngọt bụng ngàn dao đâm.

Bôn ba giữa chốn đài lầu,

Hồng trần đã nhuốm tấm thân héo gầy.

Đêm trăng với chén rượu đầy,

Liệu tình này có cách nào đếm đong.

Nhớ đêm chén nguyệt câu thề,

Nhớ vườn hoa với bóng hình cố nhân.

Nay ta thịt nát xương mòn,

Tủi hờn phận gái vấn vương lưới tình...

Sau khi vào lầu xanh,Thúy Kiều luôn oán trách tấm thân đã lấm lem bụi trần, đã xa lầy vào những khoái lạc nơi vũng bùn nhân gian. Đối với nàng mất đi trinh tiết đồng nghĩa mất đi quyền được yêu người và quyền được người yêu. Do vậy mấy vần thơ tôi viết mong rằng có thể phần nào tỏ tường được nỗi ai oán, phẫn hận của Kiều nơi lầu xanh.
* Lấy cảm hứng từ đoạn trích "Nỗi thương mình". *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net