Chap 19: The Devils

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hừm... Tại sao Half-bred không cần bốc thăm nhưng được đặc cách tham gia cuối cùng?

Taurus vẫn còn một chút lưu tâm về câu nói kia của Black. Cô đoán ý nghĩ thực tiễn sâu xa câu nói đó thật sự không tốt lành chút nào. Sở dĩ nói như vậy, vì Half-bred vốn là loại chủng bị khinh thường nhất ở đây. Nếu không cần bốc thăm mà lại được tham gia cuối cùng thì sẽ có chuyện gì xảy ra...?

"Sao thế Taurus?", Leo hơi cúi người nhìn Taurus, "Trông sắc mặt cậu khó coi quá."

Leo có vẻ lo lắng khi thấy cô trầm tư như vậy. Không giống một Taurus Jane thường ngày mà cậu biết, cô gái ấy không mấy khi lặng im thế này.

Leo dường như đã kéo cô ra khỏi tầng tầng lớp lớp suy nghĩ vắt chéo nhau. Taurus sực tỉnh và ngẩn người, đôi mắt nhìn xa xăm vào khoảng không phía trước.

"Ổn chứ Taurus?", Sagittarius lo lắng.

"Không sao, mình ổn", Taurus hít một hơi thật dài, "Chỉ là mình còn một chút băn khoăn về câu nói của Black về Half-bred..."

Đôi mi mắt sụp xuống, trông khuôn mặt cô thật buồn.

"Tại sao các Half-bred luôn bị đối xử tệ bạc chứ? Họ sinh ra đâu phải vì họ muốn như vậy..."

Leo và Sagittarius trầm ngâm lặng lẽ bước theo. Hai người có lẽ không thể hiểu được nội tâm cảm xúc của cô lúc này. Bởi họ là những người con mang dòng máu thuần chủng, lẽ dĩ nhiên họ sẽ không thể thấu hiểu cảm xúc của các con lai như thế nào. Hai người là một trong số ít những người không có ác cảm đối với Half-bred. Đối với Leo, ai cũng là bạn cũng là người nếu họ đàng hoàng tử tế. Còn Sagittarius, vì thuộc dòng thuần họ hàng xa với Wolf, bị phân biệt riêng nên anh cũng phần nào biết được cảm giác của các Half-bred khi đa số họ là con ngoài giá thú, hay bị cấm cản không nên sinh ra.

Đột nhiên cả ba bọn họ nhớ đến Cancer Phantome. Cô gái lai tạp ma cà rồng và người ngoài giá thú, luôn hiền lành yếu mềm thế kia, có chút rụt rè, nhưng vẫn cố gắng giúp đỡ mọi người. Thành thật mà nói, cuộc sống này ắt hẳn quá bất công đi.

"Cuộc sống này bất công, nhưng không có nghĩa là nó không công bằng", một cô gái đi ngang qua nói, "Đừng nên để khuôn mặt bí xị đó trừ khi các người muốn dẫn dụ các Devil."

Mái tóc đen như gỗ mun, thuôn dài gần chạm mặt đất, ôm lấy khuôn mặt hình trái tim. Đôi con người sắc lẻm, ánh lên vẻ huyền bí, sâu hút như lỗ đen không đáy, đang nhìn về phía ba người họ.

Sagittarius nửa đoán nửa ngờ.
"Kayla...?"

"Anh nhớ đúng rồi đấy, Dinger", Libra nở nụ cười hiền.

"Không phải bên Devil đang có công việc sao? Các cậu đã giải quyết xong chuyện rồi à?", Leo hỏi.

Libra vén mái tóc, "Với tính chơi bời nhây nhưa quen thuộc của tên ngáo đá kia thì chuyện đã không được giải quyết nhanh như vậy."

Cô nói tiếp, "Nghe nói Hội Thao năm nay được tổ chức sớm hơn mọi khi?"

"Ừm", Leo gật nhẹ.

"Haiz, thật sự không thể đoán được mưu đồ của Hiệu Trưởng", Libra nói với chất giọng mệt mỏi, "Tôi nghĩ ông ta hẳn sẽ có vài chuyên mục mua vui cho các vị quan khách của chúng ta."

"Là hành hạ các Half-bred sao...?", Taurus lên tiếng.

"Cô thông minh hơn so với vẻ bề ngoài đó đấy", câu nói làm cho Taurus có một chút bị xúc phạm, "Tôi không có ý đó đâu, nhưng đúng như cô nói, hầu như Hội Thao năm nào cũng đều có vài trận mua vui rẻ tiền như vậy."

"Thật quá quắt!!", Taurus gắt lên.

"Rất tiếc, nhưng sự thật đau lòng là vậy", Libra nói, "Không có sự bình đẳng nào ở đây cho các Half-bred đâu".

"Đủ rồi, Kayla", Sagittarius cắt ngang lời cô nói. Anh cảm thấy, từng lời nói của Libra Kayla như từng vết dao cứa vào trái tim bé nhỏ của Taurus vậy.

"Tôi chỉ nói sự thật", Libra nhún vai, "Ít ra là đối với các người. Không có con quỷ nào là nói sự thật đâu."

Nói đến đây, cô cười nhếch mép. Nụ cười thật gian mãnh, làm người khác phải hết sức gồng mình đề phòng.

"Trust yourself", Libra buông lời cuối, "Tiện thể đây, các người có thấy Gemini đâu không? Khi nghe có vụ đánh nhau, anh ta đã bỏ bê công việc mà chạy đến hóng hớt ké chuyện đấy."

"Chịu", Leo lắc đầu, "Tôi không bắt gặp cậu ta trong đám đông khi nãy."

"Tên đầu đất này", Libra bực mình dặm chân xuống nền đất, "Dù sao cũng cảm ơn ba người. Tôi sẽ tiếp tục tìm hắn để lôi đầu hắn về làm việc".

Nói rồi, Libra bỏ đi. Một bóng đen vụt qua trước mắt Taurus. Cô nghĩ là cô đã nhìn thấy bóng dáng một người nào đó.

"Tớ nghĩ là tớ vừa thấy ai đó...", Taurus tự hỏi.

"Sao cơ?", Leo nhìn theo hướng Taurus đang nhìn. Qua đôi mắt mèo lấp lánh cam, anh thấy lấp ló một bóng đen sau những tán lá cây.

Bóng đen ấy dường như đã biết mình bị phát hiện nên càng ẩn sâu hơn và kín hơn sau tán lá cây.

"Có núp cách mấy cậu cũng không qua nổi mắt chúng tôi đâu, Kristor", Sagittarius cười lớn, "Tôi nghĩ cậu thừa biết, đôi mắt Nhân Miêu và Nhân Cẩu có thể thấy những thứ mà bình thường không thể thấy."

Bóng đen trên cây trượt dài theo thân cây, và ngồi vắt vẻo trên nhánh cây lớn. Miệng cười khanh khách gian manh với nhóm người ở dưới. Tay đưa 1 ngón trước và 'suỵt' một tiếng.

"Đừng nói lớn, tôi không muốn bị Libra phát hiện đâu", một giọng nam trầm có nét tinh ranh, "Cô ấy sẽ nắm đầu lôi cổ tôi về với mớ tài liệu xấp giấy nhạt nhẽo đó mất."

"Và cô ấy đang làm như vậy đấy", Taurus chống nạnh, "Sao anh có thể bỏ bê công việc đổ hết lên đầu cô ấy như thế? Trách nhiệm của Trưởng Nhà là thế sao?"

"Ôi, chán lắm", người tên Kristor kia giờ lại treo ngược mình, chân quắp lên thân cây, thả mình lắc lư, "Tôi thích chơi bời hơn là nhức đầu với đống giấy tờ đó. Thật tình, lúc nào cũng đổ dồn ứ lại của mấy năm trước đó."

Anh ta toe toét cười, để lộ đôi răng nhanh trắng toát. Anh ta mặc bộ trang phục đen tuyền, tay áo xắn lên khuỷu tay, tay đeo vòng gai như các tín đồ nhạc rock thường đeo. Một bên mắt đỏ một bên mắt xanh, hai thầm quâng mắt đen như mắt gấu trúc, cũng với bộ tóc bù xù, rối xoắn như ổ quạ. Nhìn qua cũng có thể đoán, bộ dạng anh ta luộm thuộm như thế nào.

"Nói vậy cũng nghe được sao, Gemini Kristor?", Taurus cau mày nhìn hắn. Cô không hài lòng với cách làm việc cẩu thả bê bối của anh ta.

"Đừng nên gọi đầy đủ tên tôi như vậy, cô gái trẻ", Gemini ngồi chống cằm nhìn cô với vẻ thích thú, "Nếu không, cô sẽ là mục tiêu đầu tiên của tôi trong The George đấy."

Taurus mở to trừng trừng con mắt. Không lẽ lời đồn The Devils hay lén lút ăn linh hồn của các Half-bred là có thật? Suy nghĩ ấy làm cô gai lạnh hết sống lưng.

"Đừng nghĩ đến chuyện đụng tới cô ấy", Leo gầm gừ.

"Đáng sợ quá", Gemini đứng dậy, "Thôi đi đây, không nên chọc tức một chú sư tử đang ngủ quên đâu nhỉ".

Anh ta còn để lại câu cuối trước khi biến mất, "Tôi lại mong đến The George để có thể chứng kiến cuộc chiến sẽ diễn ra như thế nào."

Một làn khói đen bao trùm lấy anh ta, mờ dần mờ dần, và Kristor biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net