Chap 26: Prepare

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã gần một tháng kể từ cuộc họp của các Nhà Trưởng. Không ai có thể gặp mặt các vị Trưởng của các chủng loài. Ngoại trừ Scorpio Phantome và Gemini Kristoff, nhưng cũng rất ít ai có thể gặp mặt hai người họ.

Theo như lời Black - vị hiệu trưởng kính mến đã nói - đáng lẽ ngay lúc này, Hội Thao đã phải được tổ chức. Và trước đó, các học viên trong trường sẽ có hai ngày nghỉ để chuẩn bị cho Hội. Ấy thế mà, từ khi Black xuất hiện và biến mất đến giờ, không một thông báo, không sự động tĩnh. Chỉ có duy nhất là sự hoàn hành của nhà Wolf do Leon cầm đầu.

Capricorn Mark - vị Hội Trưởng Nghiêm Nghị đang làm việc trong phòng của Hội Học Sinh. Đó là một căn phòng rộng lớn, đập vào trước mắt là bàn làm việc của Capricorn và nhiều bàn làm việc nhỏ đối xứng hai bên đối mặt. Giữa phòng, phía bên trên là một chùm đèn nến đơn giản, song song ở dưới là một tấm thảm màu xanh lục, với những họa tiết uốn lượn màu trắng đẹp mắt phủ trên sàn lát gạch nâu đỏ. Trên bức tường vàng sẫm treo các khung ảnh của nhiều vị Hội Trường đời trước.

Capricorn miệt mài bên bàn làm việc chuẩn bị cho Hội Thao George. Mọi năm anh vẫn luôn là người chuẩn bị cho các công tác trong Hội Thao, cũng như việc sắp xếp đội cứu thương hay chuẩn bị phần thưởng. Tuy nhiên năm nay, công việc có phần nặng nhọc vì chỉ có anh và bên Hội Học Sinh chuẩn bị mà không có sự giúp đỡ từ các Nhà Trưởng khác, trừ Scorpio. Sagittarius và Leo đã biến mất cùng với Aries, Gemini thì rong chơi lêu lổng chết ở một xó nào đó. Và Capricorn cũng là Nhà Trưởng Angel, đã được tính với chức vụ Hội Trưởng.

Anh vốn đã biết mối thâm thù giữa Sagittarius và Aries từ lâu. Hai bên vốn thật ra chỉ là cùng một chủng tộc nhưng lại tự phân nhánh phân biệt vì sự bất đồng trong suy nghĩ của người đứng đầu đôi bên. Nếu bên Inu là hòa thuận vui vẻ với con người, thì phe Wolf lại trái ngược, bọn họ cho rằng việc bị con người thuần phục như vật nuôi là một sự ô nhục, yếu đuối. Là một sự sỉ nhục không thể nào nhục nhã hơn việc phải cúi đầu ngoan ngoãn phục tùng chủ nhân là thứ con người yếu đuối.

Quá chú tâm suy nghĩ không để ý mọi thứ xung quanh, anh giật tỉnh mình khi nghe thấy tiếng gõ cửa. Không có Virgo thường trực bên cạnh để thông báo, anh không biết là ai đằng sau cánh cửa kia. Anh lên tiếng: "Mời vào!".

Ngoài dự đoán, người xuất hiện và bước vào căn phòng là Taurus Jane từ Half-bred. Anh đoán được phần nào lí do cô gái tự tìm đến đây. Quả nhiên không ngoài dự đoán, Taurus vì muốn biết thông tin về Leo và Sagittarius nên đã đem theo hi vọng bé nhỏ đến tìm gặp anh. Rất tiếc ngọn lửa hy vọng bé nhỏ đã bị dập tắt. Taurus đôi mắt tuy buồn bã nhưng vẫn gắng nở nụ cười vui vẻ với anh. Capricorn phần nào trong lòng không nỡ nhìn thấy một người luôn ôm ấp hy vọng mong manh để rồi lại thất vọng tràn trề. Anh liếc nhanh dãy kệ sách. Một trong những cuốn sách ấy đã lọt vào đôi mắt xanh của anh. Lướt nhanh ngón tay khẽ lấy cuốn sách cũ đã ố vàng - Oliver Twist, không hiểu tại sao anh lại muốn cho Taurus đọc câu chuyện này.

Sau khi an ủi cô gái một cách dịu dàng tinh tế, anh quay trở lại với công việc của mình. Dù là Angel nhưng không có nghĩa là anh không biết mệt như người bình thường. Cơn mệt mỏi kéo đến, anh ngồi dựa vào lưng ghế, hơi ngửa đầu về phía sau.

Thật , Capricorn nghĩ. Sao lần này vẻ trắc trở quá nhỉ ? Cứ như, tất cả những điều tồi tệ từ trước nay đều đổ ập đến.

Mở đầu của những rắc rối ấy là việc Black lại cho phép một con người bình thường, yếu ớt nhập học tại ngôi trường đầy quỷ quái. Tiếp theo đó là nội bộ gia tộc của anh em nhà Phantome. Không lâu sau đó, sự ẩu đả giữa Sagittarius và Aries từ mối thù lâu năm, đã kéo theo dây mơ rễ má với Trưởng Nhà Kat Leo vào cuộc. Và bây giờ là sự vắng mặt của hầu hết các Nhà Trưởng cũng như sự biến mất của Black.

Anh những tưởng Lukas Wonderstoned, người mà có thể nói được Black tin tưởng có thể cho anh biết thêm điều gì đó. Nhưng rất tiếc, anh ta vẫn kín miệng như ngày nào. Những gì anh cần làm bây giờ, chỉ là dốc hết sức mà chuẩn bị Hội Thao Geogre thật chu đáo. Anh đã luôn tự hỏi, có thể bỏ tiết mục dã man bạo lực cuối cùng của Hội không, nhưng sự phản đối kịch liệt từ Kyle Leon cùng với một nhóm bên Wolf khiến anh vô cùng khổ sở.

Tiếng gõ cửa lại vang lên từ phía đối diện. Capricorn chưa kịp mở lời thì người ngoài cửa đã tự bước vào không chờ sự cho phép của anh.

"Trông cậu có vẻ mệt mỏi, Mark."

Một giọng nói trầm, nhẹ cùng với bộ cánh màu đen quen thuộc. Đôi con ngươi màu đỏ máu ánh lên, nhìn thật lạnh lùng. Người đó đi thật êm không gây tiếng động, cứ như anh ta đang bay vậy.

"Scor đấy à", Capricorn khẽ nhay trán, "Cậu nghĩ thế nào khi phải làm việc với chồng chất giấy tờ thế này?"

Scorpio cười mỉa, "Ha. Không phải cậu rất giỏi trong việc đó sao."

Nói rồi, anh ta cười khà khà, tay với lấy một xấp giấy bất kì khẽ liến qua.

"Nhiều việc thật đấy?", Scorpio quay sang nói, "Một mình cậu kham nổi mớ hỗn độn này, thật đáng nể."

Nghe vậy, Capricorn cười khổ. Cái cách mà Scorpio nói chuyện thật ra vẻ khinh người. Nếu anh không phải thân thiết, chắc bên báo lá cải sẽ có một tít giật gân "Trận chiến ngàn năm có một: Angel vs Vampire".

"Cậu rất biết chọc tức người khác, Scor ạ", anh liếc xéo. Khóe miệng khẽ nhếch lên.

"Ai lại biết được, sau vẻ ngoài u ám, đáng sợ, lạnh lùng ấy lại là một tên ranh ma đáng ghét thích trêu chọc người khác nhỉ."

Scorpio nở một điệu cười tinh quái.

"Chỉ có cậu thôi, ngài Hội Trưởng Nghiêm Nghị. Với vẻ nghiêm túc đến buồn cười như cậu thì tôi không thể nào dừng được những câu nói bỡn cợt của mình".

Nói rồi, anh trả lại xấp giấy tờ kia nơi vốn của chúng. Khoanh hai tay trước ngực, anh khẽ dựa thân vào cạnh bàn, khuôn mặt vui vẻ đã trở lại vẻ vô cảm ban đầu.

"Tôi vẫn không đoán được lão đang dự tính điều gì. Nhưng tôi có thể suy ra tại sao cô ta được mời nhập học tại Zedes".

"Tại sao?"

Scorpio khẽ cúi người áp sát Capricorn. Anh thì thầm vài lời qua bên tai bạn. Không biết Scorpio đã nói những gì mà đôi mắt Capricorn mở to trợn tròn. Anh tỏ vẻ hoài nghi nhìn cậu bạn.

"Cậu chắc chứ?"

"Tôi đã cho người xác nhận. Có vẻ Black đã sớm biết và đang trên đường tới đó".

Vị Hội Trưởng trầm ngâm một hồi lâu. Scorpio chỉnh lại bộ đồ của mình, anh cười nhẹ.

"Cần giúp việc gì thì nhớ gọi".

Dứt lời, anh đã quay gót bước ra khỏi căn phòng một cách nhanh chóng. Capricorn nhìn chằm chằm vào cánh cửa gỗ. Anh thở dài mệt mỏi.

Mọi chuyện trở nên rắc rối rồi đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net