Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Fang Ying

***

"Lần này, Emma động đến Nampheung, tuy rằng chỉ là lời nói, nhưng vẫn là động đến giới hạn của bọn họ. Cô ta cần thiết cút khỏi căn nhà này."

***

Món súp mà Nampheung nấu ăn rất ngon. Tuy vậy, cô chỉ cho mỗi người một chén nhỏ vì sợ nếu ăn nhiều quá sẽ khiến bụng bị khó tiêu. Mặc dù ai cũng muốn ăn thêm nhưng vẫn nghe lời Nampheung mà chỉ ăn một chén thôi.

Trong lúc mọi người ăn súp, Nampheung cùng các bác mang thức ăn mà Emma đã làm vào nhà bếp để bảo quản. Những món này nếu như đều bỏ đi thì quá đáng tiếc nên Nampheung quyết định giữ lại, buổi trưa cô sẽ chế biến lại chúng cho vừa khẩu vị với mọi người.

Mọi người ăn xong liền đi ra vườn tiêu thực một hồi, rồi cả đám tụ tập lại căn phòng của Tankhun.

Vừa vào phòng, Kinn ngay lập tức liền hỏi chuyện gì đã xảy ra trước khi ăn sáng. Tankhun liền kể lại chuyện Emma đã vô lễ với Nampheung. Porsche nghe xong liền cực kì tức giận: "Cô ta thế mà dám nói chuyện với mẹ như vậy. Cô ta không biết lễ phép và tôn trọng trưởng bối à?" Mẹ nó, Emma cô ta thế mà dám dùng những lời lẽ đáng khinh như vậy để nhục nhã mẹ của cậu. Cậu sẽ không tha cho cô ta.

"Tao đã bắt nó xin lỗi mẹ, nhưng thái độ nó không coi ai ra gì. Nhưng mà mẹ nói mẹ tha thứ cho nó nên tao đành thôi. Mẹ của tụi mình quá hiền rồi." Tankhun chậc lưỡi.

"Mẹ em bỏ qua cho cô ta, không đồng nghĩa với việc em sẽ bỏ qua cho cô ta. Cô ta sẽ phải trả giá cho những lời mà cô ta đã nói." Porsche âm trầm nói.

"Đúng vậy, mẹ bỏ qua, không đồng nghĩa chúng ta sẽ bỏ qua cho cô ta." Kinn xoa xoa đầu cậu.

Những người còn lại khi nghe Tankhun kể lại chuyện sáng nay cũng đều cực kì tức giận, đặc biệt là Chay và Porsche. Mẹ bọn họ lại bị một người phụ nữ lạ lẫm đáng tuổi con cháu dùng những từ ngữ thiếu tôn trọng mà nhục mạ, sao bọn họ có thể để yên được.

Đám Kim vả Vegas cũng vậy. Tuy rằng bọn họ chỉ mới sống chung với Nampheung hơn nửa năm, nhưng ấn tượng với cô không hề nhỏ. Ban đầu, họ tôn trọng và thương cảm cho người phụ nữ này, mẹ của Porsche, cô nhỏ của bọn họ. Nhưng sau một thời gian ở chung, cách cô đối xử với bọn họ, từng lời nói từng hành động, từng món ăn mà cô nấu cho bọn họ ăn đều chứa đựng trong đó là tình thương bao la của người mẹ. Điều này làm cho bọn họ, từ nhỏ đã mất mẹ, được cảm nhận như thế nào là tình thương của mẹ, là sự ấm áp khi có người quan tâm chăm sóc mình.

Lần này, Emma động đến Nampheung, tuy rằng chỉ là lời nói, nhưng vẫn là động đến giới hạn của bọn họ. Cô ta cần thiết cút khỏi căn nhà này.

Tankhun lấy một sắp tài liệu nhỏ trong ngăn kéo, quăng lên bàn, anh nói: "Đây là những gì mà tao, thằng Kinn vả thằng Kim điều tra về Emma hồi tụi tao học cấp ba. Mẹ, mỗi lần nhớ lại những gì mà cô ta đã làm khiến tao buồn nôn thật sự. Tao đang nhờ thằng Arm điều tra mọi sự tình mà cô ta đã làn sau khi qua nước ngoài, lát nữa sẽ đưa cho tụi bây. Những thứ này, có thể khiến cho cô ta cút khỏi nhà chúng ta."

Mọi người cầm tài liệu lên đọc. Đọc xong cả đám đều cảm thấy Emma quả thật vừa độc ác vừa tâm cơ. Đống tài liệu này đều là những gì cô ta gây ra lúc còn đi học, nhưng lại khá dày, chỉ mới vài tuổi mà cô ta đã bắt đầu làm chuyện xấu.

Quả thật như vậy, Emma xuất thân thế gia, bản tính tự cao tự đại, luôn cho mình là cái rốn của vũ trụ. Từ nhỏ, những gì cô ta muốn thì đều phải có cho bằng được, ba mẹ luôn nuông chiều khiến cho cô ta ngày càng trở nên quá đáng. Lúc đi học, những ai ngáng đường cô ta, Emma đều dùng danh thế của nhà mình để ép buộc người ta chuyển trường, nghỉ học. Rất nhiều người không có gia thế bị cô ta hại. Trong đó còn có một nữ sinh bị cô ta ép nhảy lầu tự tử. Tâm của cô ta cực kì độc ác.

Porsche có thể nói, tuy rằng bọn họ là mafia, nhưng cũng không độc ác bằng Emma như thế này. Con gái quả thật lả đáng sợ mà.

"Tao cứ nghĩ sau khi nó ra nước ngoài thì sẽ khôn ra, ai ngờ đâu vẫn là dáng vẻ hống hách ngang ngược như vậy. Vậy mà ba lại còn cho nó ở trong nhà là sao?" Tankhun bực mình.

Porsche hỏi: "Rốt cuộc Emma có quan hệ như thế nào với mọi người vậy? Theo lời cô ta thì Emma là em họ của Kinn, vậy sao cô ta lại đòi cưới Kinn?"

Kinn trả lời: "Tuy bọn anh lả anh em họ, nhưng cô ta và bọn anh hoàn toàn không có quan hệ huyết thống với nhau. Mẹ của anh có một người em gái ruột, bà ấy là dì Annie. Emma là con gái nuôi của vợ chồng dì Annie, do dì và dượng không thể có con nên mới nhận nuôi Emma và coi cô ta như con ruột mà nuôi. Lúc mẹ anh còn sống, Emma và mẹ cô ta thường hay đến nhà mình chơi. Rồi không biết từ khi nào lại rộ tin đồn mẹ anh và dì hứa hôn cho cô ta và anh, khiến cho Emma mơ mộng đến bây giờ. Anh cứ nghĩ đó là chuyện lúc nhỏ sẽ không ai để ý, ai ngờ cô ta lại nhớ lâu đến vậy."

Porsche hừ hừ: "Cũng do anh quá trêu hoa ghẹo nguyệt. Cô ta là nghiệp do anh tạo còn gì. Hừ!"

Kinn bật cười ôm ôm cậu vào lòng: "Sao nào bảo bối, em ghen à?"

"Hừ, em mới không ghen cái thể loại như cô ta. Anh có mù thì mới thích cô ta, vả lại, anh là gay mà, sao thích cô ta được. Chẳng qua là cô ta quá ảo tưởng mà thôi."

*** Hết chương 19 ***


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net