Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Fang Ying

Kinn đang đi khảo sát các khu vực kinh doanh của gia tộc thì nhận được tin nhắn của Tankhun, anh lập tức hủy chuyến khảo sát, tức tốc chạy thẳng về nhà.

Ngồi trên xe mà lòng Kinn như bị lửa đốt, anh vừa tức giận vừa sợ hãi, Porsche của anh suýt chút nữa thì xảy ra chuyện rồi. Anh mới chỉ rời khỏi Porsche chưa đến một ngày mà đã có người muốn hại Porsche của anh. May mà có Tankhun phát hiện, nếu không thì anh không dám suy nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra sau đó.

Về đến nhà, Kinn đi nhanh đến phòng Tankhun, nhìn thấy Porsche được Tankhun ôm ngủ ngon lành thì tâm anh mới buông lỏng.

Tankhun đưa lại Porsche cho Kinn ôm. Kinn nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng, sửa lại tư thế cho cậu ngủ thoải mái hơn.

Tankhun nhìn Kinn nói: "Tao đang để người điều tra, chắc là sẽ tìm ra người nhanh thôi. Tao cũng đã có người nghi ngờ trong lòng nhưng lại không có chứng cứ nên vẫn chưa thể vạch trần người đó được."

Kinn biết Tankhun đang nói đến ai, và anh cũng nghi ngờ người đó. Chỉ có cô ta mới dám làm những chuyện ác độc như vậy, nhưng anh không có chứng cứ nên không thể vạch trần cô ta được. Trong mắt Kinn hiện lên sát khí, trong nhà của anh, lại dám ra tay với người của anh, cô ta chán sống rồi.

"Cảm ơn." Kinn nói với Tankhun.

Tankhun hơi biệt nữu: "Porsche là người mày yêu, cũng là em trai của tao, cảm ơn cái gì mà cảm ơn chứ." Tự nhiên nay em trai lễ phép quá làm anh có hơi không quen.

Kinn biết Tankhun biệt nữu nên cũng thôi chọc anh trai. Kinn ôm Porsche về phòng của cả hai.

Đặt Porsche lên giường, nhét chăn đàng hoàng cho cậu. Sau đó anh gọi Big lên, giao cho Big đứng canh ngoài phòng của Kinn, bất cứ ai ngoài Kinn cũng không cho vào. Rồi Kinn đi đến chỗ ở của ông Korn để thưa chuyện.

Ông Korn vừa mới từ bên ngoài về, đang ngồi chăm chim đọc báo thì thấy Kinn đến gặp mình. Nhìn vẻ mặt của con trai thì có vẻ có chuyện quan trọng muốn nói.

"Có chuyện gì muốn gặp ba à?" Ông cho anh ngồi xuống đối diện.

"Ba, trưa nay có người đã trộn bột hạnh nhân vào sữa của Porsche." Kinn nói.

Ông Korn và anh Chan vừa nghe liền biết chuyện này rất nghiêm trọng, có ai mà không biết Porsche bị dị ứng hạnh nhân rất nặng đâu.

Ông Korn nói: "Nó có sao không?"

"Tankhun phát hiện được lúc pha sữa nên vẫn không sao ạ." Sau đó Kinn kể lại những gì mà Tankhun đã kể.

Ông Korn và anh Chan nghe xong thì cảm thấy thật may mắn.

"Bọn con nghi ngờ là do Emma làm, nhưng cô ta ra tay quá sạch sẽ nên vẫn chưa tìm được chứng cứ thưa ba. Chỉ có cô ta mới có khả năng làm vậy." Kinn nói.

Ông Korn yên lặng nghe Kinn nói, sau khi anh nói xong, ông mới lên tiếng: "Chuyện này các con có cần ba giúp không?"

"Ba, cứ để con tự làm. Con phải chính tay tìm ra bằng chứng để vạch trần cô ta thưa ba." Kinn trịnh trọng nói.

"Được. Các con cứ xử lý thẳng tay kẻ muốn hại người nhà Theerapanyakul chúng ta, không cần phải nể mặt ai cả." Ông Korn gật đầu, cái nhà này đâu phải là ai muốn làm gì thì làm.

"Vâng ba."

"Phải rồi, tăng thêm vài người bảo vệ Porsche đi. Còn nữa, dì Annie của các con, tuần này sẽ về nước."

"Con biết rồi thưa ba, ba nghỉ ngơi đi." Kinn chào ba rồi quay trở về phòng của mình.

Ông Korn nhìn theo bóng lưng của Kinn, nhấp một ngụm trà nóng. Ông nói với anh Chan: "Đáng lẽ năm đó tôi không nên nghe lời Emily mà tha cho hai mẹ con bọn họ. Để bây giờ họ quay lại  làm hại người nhà của tôi."

Anh Chan chỉ nói: "Phu nhân chỉ là quá thương em gái của mình thôi."

"Đúng vậy, cô ấy là một người rất hiền từ."

Kinn về đến phòng thì thấy Porsche đang ngọ nguậy trong chăn như muốn tỉnh giấc. Anh đi lại bên giường, nhìn Porsche như con sâu nhỏ mà cuộn qua cuộn lại trong chăn, sau đó con sâu nhỏ ấy ló cái đầu xù xù ra, hai tay nhỏ dụi dụi con mắt, một bộ dáng ngốc nghếch vừa mới tỉnh ngủ. Kinn bị cậu làm cho manh đến nhũn người.

Anh ngồi lên giường, ôm bảo bối của anh vào lòng rồi hôn cậu một cái. Porsche vừa tỉnh ngủ liền nhìn thấy người yêu của mình, cậu liền vui vẻ hết sức: "Anh về rồi à, sao nay anh về sớm vậy?"

"Nhớ em nên về sớm một chút ấy mà." Kinn hôn hôn cậu.

"Gì vậy, bình thường chúng ta cũng vẫn hay đi làm đến chiều tối mới gặp mà vẫn bình thường mà. Sao nay tự nhiên nhớ em?"

"Thì nhớ thôi. Em không nhớ anh à?" Kinn hỏi.

"Ừm, có chút chút." Porsche nói.

"Chút chút là bao nhiêu?"

"Nhiêu đây nè." Porsche giơ hai ngón tay nhỏ xíu lên để ước lượng.

"Ít thế?" Kinn bĩu môi

Độ rộng giữa hai ngón tay nhích thêm một chút.

"Vẫn ít."

Porsche lại mở rộng hai ngón tay thêm chút nữa.

"Em hết thương anh rồi, anh nhớ em nhiều lắm á mà sao em nhớ anh ít thế." Kinn mếu máo.

Porsche nhìn anh ủy khuất mếu máo mà vui hết sức. Thấy đùa anh đủ rồi thì cậu mới bật cười: "Được rồi, em cũng nhớ anh lắm nha."

"Nhóc siêu quậy này." Kinn cũng vui vẻ.

"Hình như tối nay anh còn một buổi đấu giá đúng không?" Porsche hỏi Kinn.

"Đúng vậy, em đi với anh đi." Anh không dám để Porsche ở ngoài tầm mắt của anh nữa.

"Em á, em đi làm gì? Không phù hợp lắm nha. Rồi anh tính giới thiệu em sao?"

"Thì là "con trai nhỏ" của anh và em thôi. Nào, gọi daddy đi nào." Kinn đùa cậu.

"Dẹp nha." Porsche mệt mỏi.

"Đi với anh đi, Tankhun cũng đi luôn, sau đó mình đi ăn gì đó luôn." Kinn năn nỉ bé bi.

"Đi thì đi, hôm nay mọi người trong giới thượng lưu sẽ biết Kinn Anakin Theerapanyakul có một đứa con trai ba tuổi đó nha."

*** Hết chương 24 ***


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net