Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Fang Ying

Buổi đấu giá Mrs. Ele vẫn chưa đến giờ bắt đầu, các vị khách mời nhân lúc rảnh rỗi đã tranh thủ chào hỏi xã giao nhau. Phu nhân Ele còn cho chuẩn bị cả tiệc đứng gồm những món ăn nhẹ để khách mời có thể dùng bữa lót dạ, tránh cho mọi người sẽ bị đói bụng trong lúc đang diễn ra buổi đấu giá.

Kinn hiện tại đang bận trò chuyện với các đối tác làm ăn của gia tộc. Sau khi các vị đối tác bị "ép buộc" tiếp nhận một thông tin chấn động rằng "người thừa kế nhà Theerapanyakul đã có con trai" trong sự hoảng loạn, thì bọn họ đã lấy lại bình tĩnh và hiện tại đang trò chuyện với Kinn. Nhưng trước đó, họ đã bị Kinn cùng Tankhun uyển chuyển nhẹ nhàng mà trắng trợn trấn lột một số tiền khá lớn với cái lý do mà không ai có thể từ chối, đó là tặng quà lần đầu gặp mặt cho cậu chủ nhỏ Porsche.

Các vị đối tác mỉm (khóc) cười (lóc) vui (đau) vẻ (khổ) mà tặng quà cho Porsche, có người còn mở miệng khen cậu đáng yêu, còn chúc phúc cậu vài điều hay ho.

Porsche nhìn bọn họ mỉm cười sượng trân mà có chút đồng cảm. Có một câu nói mà Porsche cảm thấy rất hợp với tâm trạng của các vị đối tác lúc này là: "Ngoài thì cười nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng." Tuy vậy, Porsche vẫn vui vẻ nhận quà mà bọn họ tặng, còn rất lễ phép mà nói "Porsche cảm ơn bác ạ!", "Porsche cảm ơn chú ạ!", đích thị là một em bé ngoan ngoãn đáng yêu.

Vì còn đến hơn nửa tiếng nữa thì buổi đấu giá mới bắt đầu, Kinn thì đang bận trò chuyện với người khác, Porsche và Tankhun không có gì để làm nên nhàm chán, cho nên Tankhun quyết định ôm Porsche đi lấy chút gì đó để ăn.

Những ngày đầu khi mới trở thành trẻ con, Porsche rất là không quen khi bị người khác ôm tới ôm lui. Nhưng đã trải qua một tuần, Porsche thường xuyên được Kinn và Tankhun ôm, đôi khi cả Pete và Porschay cũng ôm cậu lên đi vòng vòng, thành ra Porsche đã khá quen với việc để người khác ôm rồi. Nói thật thì Porsche còn có chút hưởng thụ khi được người khác ôm, bởi vì khi đó cậu sẽ không cần phải tự đi bộ mà vẫn có thể đến nơi mà cậu muốn, còn không bị mỏi chân mất sức nữa.

Ôi, cuộc sống làm em bé thật vui sướng mà, à thì cũng có lúc không vui. Ví dụ như lúc này đây.

"Ôi Emma, đã lâu không gặp con, con càng lớn càng xinh đẹp hơn rồi." Một người phụ nữ trung niên đang nói chuyện với Emma.

Emma được khen thì ngại ngùng đáp: "Phu nhân Nasia đã quá khen rồi ạ, đã lâu không gặp, phu nhân vẫn trẻ trung như xưa. Mẹ của con luôn nhắc đến phu nhan Nasia đấy ạ."

"Con bé này khéo ăn khéo nói chưa kìa! Ta cũng đã lâu không gặp Annie rồi, nhiều lần muốn hẹn cô ấy ra gặp mặt nhưng tiếc rằng Annie luôn ở nước ngoài. Lần này về con về nước là định ở Thái Lan luôn hay vẫn trở lại Mỹ? Mẹ cùng ba con có về cùng không?" Phu nhân Nasia hỏi.

"Lần này con về Thái Lan rồi ở đây luôn ạ, ba mẹ con cuối tuần này cũng trở về Thái Lan rồi định cư ở đây luôn chứ không về Mỹ nữa. Nếu có cơ hội, phu nhân Nasia hãy đến nhà của con để cùng con và mẹ dự tiệc trà được không ạ?" Emma nói chuyện thân thiết với phu nhân Nasia.

"Vậy là nhà Titus đã chuyển hết mọi sản nghiệp về Thái Lan à, sau này sẽ hoạt động ở Thái Lan luôn. Vậy cũng tốt, về nước cũng sẽ dễ có cơ hội phát triển hơn. Sau này ta cũng có nhiều cơ hội để gặp con và mẹ con hơn." Phu nhân Nasia cười vui vẻ: "Đúng rồi, sau này con làm trong tập đoàn của gia đình luôn à?"

"Dạ vâng ạ, sau này con sẽ làm trong công ty của ba con luôn. Dù gì ba cũng chỉ có một đứa con là con nên con phải báo hiếu cho ba thưa phu nhân." Emma chân thành nói.

"Con bé này thật là có hiếu với cha mẹ. Vừa xinh đẹp vừa giỏi giang lại còn hiếu thảo thế này thì chắc con được nhiều người theo đuổi lắm nhỉ? Con cũng đến tuổi kết hôn rồi nhỉ, đã có đối tượng chưa? Có cần ta giới thiệu cho không?" Phu nhân Nasia khen ngợi Emma.

Emma bị hỏi thì ngại ngùng nói: "Phu nhân Nasia đừng chọc con mà. Hiện tại con vẫn còn trẻ, chỉ muốn lo cho sự nghiệp trước ạ. Còn chuyện kết hôn thì con sẽ nghe theo lời của ba mẹ ạ."

Phu nhân Nasia nhíu mày: "Sao lại thế được chứ, trẻ thì trẻ chứ con vẫn phải có đối tượng của mình chứ đúng không? Sao có thể nghe theo sự sắp đặt của cha mẹ được, con cũng phải tự có đối tượng cho riêng mình chứ. Nào, nói cho ta nghe con thích kiểu người thế nào, hay là đã có người trong lòng rồi, để ta làm mai giúp con. Ta sẽ giúp con nói chuyện với mẹ của con cho."

"Thôi mà phu nhân." Emma cười mỉm: "Thật ra thì gia đình đã chọn đối tượng cho con rồi ạ, con cũng rất thích anh ấy. Lần này về Thái Lan, ngoài việc sẽ định cư ở đây thì là để hai bên có cơ hội trao đổi tình cảm với nhau, sau đó thì mới tính đến chuyện hôn nhân ạ."

"Thật à? Vậy thì tốt quá rồi. Có thể nói cho ta nghe xem là vị thiếu gia nhà nào lại may mắn được tiểu thư nhà Titus nhìn trúng không? Chắc hẳn là một chàng trai rất xuất sắc nhỉ."

"Dạ vâng, anh ấy rất xuất sắc, con rất thích anh ấy ạ. Anh ấy được rất nhiều người theo đuổi, may mắn là hai nhà chúng con đã quen biết từ lâu, và phụ huynh hai bên đã hứa hôn khi còn nhỏ. Nếu không thì ngay cả cơ hội làm bạn của anh ấy thì con cũng chẳng có ạ." Emma buồn buồn nói khiến cho phu nhân Nasia nghe mà đau lòng.

"Nào có như vậy, Emma của chúng ta xuất sắc thế này, vừa xinh đẹp vừa tài giỏi lại còn có gia thế tốt thì sao mà không có cơ hội được chứ. Chàng trai ấy phải cảm thấy may mắn khi được Emma của chúng ta nhìn trúng đấy." Phu nhân Nasia không đồng tình khi Emma tự nói bản thân kém cỏi.

"Nào cô bé, chàng trai may mắn ấy là ai nào? Để ta đoán thử xem nha! Là đại thiếu gia gia tộc Chad à, hay là thiếu gia gia tộc Harvey, còn không thì tiểu thiếu gia gia tộc Maximus à?"

"Dạ không phải ạ."

"Ồ, đây là những thiếu gia của những gia tộc máu mặt ở Thái Lan, bọn họ đều rất xuất sắc đấy, nhưng đều không phải à. Vậy là còn chàng trai nào xuất sắc hơn bọn họ mà ta không biết nữa à?" Phu nhân Nasia bất ngờ, những người mà bà kể đều là những chàng trai cực kì xuất sắc trong giới thượng lưu Thái Lan, họ đều là tình nhân trong mộng của rất nhiều cô gái, quan trọng là hiện tại bọn họ đều còn đang độc thân. Nhưng Emma đều phủ nhận, khiến bà không khỏi bất ngờ.

"Là nhị thiếu gia nhà Theerapanyakul, Kinn Anakin Theerapanyakul, anh ấy chính là người mà con thích ạ." Emma nói ra một câu động trời.

Phu nhân Nasia mở to mắt, sau đó nhíu mày: "Nhưng chẳng phải, cậu Kinn, cậu ấy đã có con trai rồi hay sao? Hôm nay cậu ấy còn dẫn theo con trai đến dự buổi đấu giá mà." Chuyện này rốt cuộc là sao? Emma có hôn ước với cậu hai nhà Theerapanyakul, nhưng cậu Kinn đã có con trai, gì mà rắc rối vậy.

"Thật ra thì con cũng có chút bất ngờ khi biết anh ấy có con trai ạ. Nhưng hình như đứa bé ấy không phải là con ruột của Kinn, mà là con riêng của người yêu anh ấy, anh ấy coi đứa bé ấy như là con trai mà yêu thương." Emma nói.

Phu nhân Nasia nhíu mày: "Nhưng mà, nếu nói như vậy, thì chẳng phải Kinn đã có người yêu rồi hay sao? Emma à, không lẽ con định chen chân vào hạnh phúc của người khác sao? Tuy rằng, cậu Kinn chưa hủy hôn với con mà đã có người yêu bên ngoài là không tôn trọng con, nhưng con cũng không thể vì vậy mà lại làm người thứ ba được. Con là một cô gái tốt. Nghe phu nhân, con nên suy nghĩ kĩ về mối quan hệ này."

"Nhưng thưa phu nhân, con rất yêu anh ấy ạ. Thật ra quan hệ của con và Kinn vốn dĩ rất tốt, nhưng lại bị người yêu hiện tại của anh ấy phá hủy ạ. Điều này khiến con rất đau lòng. Nhưng con vẫn tin tưởng anh ấy ạ, chỉ là do anh ấy bị người ta lừa gạt mà thôi." Emma vừa nói vừa rơi lệ: "Người yêu của Kinn là đàn ông, chính vì vậy mà ông Korn không đồng ý, vì Kinn là người thừa kế nên cần phải có con nối dõi. Hai bên gia đình đều đồng ý việc kết hôn của hai bọn con, nhưng vì người đàn ông kia mà Kinn đã phản đối. Hiện tại, con muốn khuyên Kinn hãy nghe lời cha của mình, làm tròn chữ hiếu, dù cho con có bị mang tiếng là người phá hoại tình yêu của người khác thì con vẫn chấp nhận. Bởi vì con rất yêu Kinn thưa phu nhân."

Phu nhân nghe Nasia nói mà vừa thương vừa đau lòng cho cô, rồi tức giận bởi vì bà luôn nghe cậu hai nhà Theerapanyakul trước kia thường xuyên qua lại với nhiều người, hiện tại lại vì một người đàn ông mà khiến cho một mảnh chân tình bị bỏ phí.

Tuy rằng phu nhân Nasia phải công nhận Kinn là một người đàn ông trên cả xuất sắc, những người trẻ cùng lứa hiện tại khó có ai có thể so sánh với anh. Nhưng vì quan hệ tình cảm quá loạn của Kinn khiến cho phu nhân Nasia dù có con gái, thì thà gả con gái cho một người không có gia thế, còn hơn là gả con gái cho Kinn. Ai biết khi gả qua đó cậu ta có đối xử tốt với con gái của mình hay không, hay là cho dù đã có vợ nhưng vẫn không bỏ cái thói lăng nhăng ong bướm.

Phu nhân Nasia an ủi Emma: "Con cần gì phải như vậy. Cậu ta không xứng với tình cảm mà con dành cho cậu ấy. Con hủy hôn với cậu ấy đi, tìm hạnh phúc đích thực của đời mình. Cậu ta cùng với người yêu của cậu ta đều không xứng có được tình yêu. Nhất là người đàn ông kia, kẻ muốn phá hoại hạnh phúc người khác thì không xứng có được hạnh phúc. Rồi bọn họ sẽ sớm gặp quả báo mà thôi."

"Nhưng thưa phu nhân, Kinn là cả thanh xuân của con ạ, con không thể bỏ anh ấy được ạ. Con tình nguyện gả cho anh ấy, dù cho anh ấy không yêu con, thậm chí là hận con, nhưng con vẫn tình nguyện ạ. Con sẽ chấp nhận làm bức bình phong, làm vợ trên danh nghĩa của Kinn, cho dù anh ấy có ra ngoài tìm tình nhân thì con vẫn chấp nhận ạ." Emma nức nở.

"Ôi con bé này lụy tình quá rồi." Phu nhân Nasia không biết nói gì thêm, chỉ đành an ủi cô ta vài câu rồi đợi đến khi mẹ Emma về Thái Lan thì sẽ đến gặp bà ta để nói chuyện này.

Emma được an ủi thì nở nụ cười trong lòng.

Emma đang làm bộ nức nở thì cảm thấy chân mình đau đớn khiến cô ta phải thét lên một tiếng: "Á!"

Phu nhân Nasia cùng những người xung quanh bị tiếng thét của cô ta làm cho giật mình: "Làm sao vậy?"

Emma cúi xuống thì nhìn thấy một đứa bé trai đang đạp vào chân mình, sau đó thằng nhóc đó còn kéo váy của cô ta một cái thật mạnh khiến cho cô ta suýt bị ngã, rồi nó còn ngửa đầu lên mà lớn tiếng với cô ta: "Im cái miệng của cô lại trước khi tôi khiến cho nó câm mãi mãi. Cô bớt đổi trắng thay đen giả thành người bị hại đi. Là ai chen vào hạnh phúc của người khác, là ai muốn làm người thứ ba chính bản thân cô biết rõ nhất đó Emma. Đừng nói sai về người khác, đừng vu oan cho người khác khiến người khác trở thành người có lỗi, rồi lấy đó để lôi kéo sự thương hại cho bản thân mình. Cô nên nhận thức rõ ràng cái nào đúng cái nào sai đi."

Các vị khách đang có mặt bị một màn như vậy khiến cho lặng ngắt như tờ. Chỉ thấy một đứa bé trai ba tuổi, lại đang nói chuyện lưu loát rõ ràng bằng một vẻ mặt đầy lạnh lùng mà chỉ người trưởng thành mới có, nếu nhìn rõ thì trong đôi mắt của bé trai đó còn hàm chứa sự tức giận và cả sát khí, khiến cho người khác nhìn thấy phải run người.

Đứa bé trai ấy vẫn tiếp tục nói: "Đi ra ngoài đường thì nhớ mang theo não, đừng để mất não rồi lại trở nên vô tri không biết phân biệt đúng sai thật giả. Và cũng phải nhìn lại bản thân mình trước khi muốn nói sai sự thật về người khác. Daddy của tôi, người thừa kế chính gia Kinn AnaKin Theerapanyakul, cùng với ba ba nhỏ của tôi, gia chủ thứ gia Porsche Pachara Kittisawat, mới chính là một cặp yêu nhau. Chính daddy là người đã nói "yêu" ba ba nhỏ của tôi, và bọn họ đã công khai quan hệ với tất cả người thân cùng bạn bè. Mọi người đều chấp nhận mối quan hệ của cả hai, bây giờ bọn họ chỉ còn thiếu một cái đám cưới để thông báo nữa thôi. Chứ không phải như ai kia bảo là "hôn thê" của daddy mà tận mười năm mới trở lại gặp mặt, hai người còn chẳng có giao lưu tình cảm hay chấp nhận của người thân cả, mà cô lại dám nói như là nhà Theerapanyakuk đã chấp nhận cô vậy, còn ba ba nhỏ của tôi thì là kẻ thứ ba. Căn bản ngay từ đầu đã không có gì chứng minh cho cái hôn sự từ nhỏ của hai người cả. Lần đầu tôi mới gặp một người trơ trẽn như cô đó Emma Titus!"

Bé trai nọ uống một miếng nước rồi nói tiếp: "Còn nữa, cô nên nhớ chuyện ngày xưa mà cô đã làm, cùng với hồi trưa nay cô đã tính làm gì với tôi đi. Tôi chắc chắn nhà chúng tôi sẽ không dễ dàng tha cho cô đâu, nếu như cô vẫn còn không biết xấu hổ."

Bé trai nói xong, toàn hội trường vẫn im phăng phắc không một tiếng động. Emma thì bị nói đến mặt trắng bệch.

Bỗng nhiên có tiếng vỗ tay, kèm theo lời nói: "Cháu trai của bác nói rất đúng! Muốn quà gì để bác mua cho nè?" Là Tankhun, còn đứa bé vừa quậy đục cái hội trường kia chính là Porsche.

"Sao có thể để những người không biết xấu hổ làm cho cháu trai nhỏ của bác không vui được đúng không? Chuyện này cứ để bác và daddy của con giải quyết nha. Bây giờ mình đi về chỗ ngồi ha bé cưng, buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi." Tankhun ôm Porsche lên thơm thơm cậu vài cái.

Tankhun ôm Porsche đi về chỗ ngồi, lúc đi ngang Emma và phu nhân Nasia thì anh dừng lại một chút, nói với âm lượng chỉ vừa đủ cho bọn họ nghe: "Trà xanh thì vẫn mãi là trà xanh, nhưng Kinn của chúng tôi không thích uống trà xanh, sẽ bị dị ứng đó. Còn nữa, người nhà Theerapanyakul, không phải là chuyện để cho các người bàn luận. Người nhà chúng tôi có thế nào thì cũng không liên quan đến các người. Vì thế, nên cẩn thận lời nói đấy."

Tankhun nói xong liền cười nhẹ bước qua, đi vài bước thì anh quay đầu lại: "À phải rồi, là người lớn thì nhớ phải phân biệt đúng sai, đừng nên nghe lời của một phía rồi đi phán xét người khác. Nhớ mang theo não vào. Mắc công người ta lại nói lớn mà không biết suy nghĩ đó."

*** Hết chương 26 ***





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net