Chương 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Fang Ying

Kinn và Porsche xuống nhà, vừa bước vào phòng ăn thì thấy trừ ông Korn ra thì tất cả mọi người đều đã có mặt đầy đủ trên bàn ăn, trong đó có thêm một người không mời mà tới.

Kinn vừa nhìn thấy bản mặt của người đó liền nhíu mày: "Sáng sơm vác cái mặt tới nhà tôi làm gì? Hôm nay cậu không cần đi làm à? Khuya qua làm phiền tôi chưa đủ à?"

"Vốn dĩ đã đủ rồi, nhưng ai ngờ có một người trước mặt vừa hứa sẽ giúp người ta, sau lưng liền chơi trò mách phụ huynh. Tôi hỏi cậu, lương tâm cậu đâu rồi hả, sao mà thâm độc thế?" Alex rung đùi ngả ngớn.

"Ai bảo cậu cứ nhòm ngó Porsche của tôi làm chi. Cậu nên cảm thấy may mắn vì tôi chỉ mới gửi chiếc xe Maserati của cậu cho chú Sakda thôi. Hay cậu muốn tôi nói cho anh trai của cậu, nửa tháng trước cậu lấy tiền của anh ấy để đấu giá một chiếc đồng hồ. Cái kết là cậu bị người ta lừa gạt đưa đồ dỏm, mặc dù sau đó cậu đã đem người của mình đi triệt nguyên cái đường dây lừa đảo đó, nhưng tiền cũng theo đó mà bay. Rồi cậu đến mượn tiền của tôi để trả cho anh cậu, hiện tại cậu vẫn còn nợ tôi vài triệu đấy. À còn chuyện của nửa năm trước nữa...." Kinn không ngần ngại mà đáp trả Alex.

"Được rồi, tôi không thèm nói giỡn với cậu nữa. Mẹ đúng là ông đây kết lầm bạn mà, cái gì xấu của mình nó đều nhớ hết!" Alex hầm hừ: "Cho tôi tá túc nhà cậu vài ngày đi, cậu gửi chiếc xe của tôi cho ông già, ông biết tôi lại lấy tiền của ổng đi mua xe, ổng tức quá ổng cho người qua canh cái ổ của tôi mất rồi. Ổng còn để anh hai khóa tài khoản của tôi nữa, ông già nhà tôi quá là tuyệt tình mà. Bây giờ tôi thành người vô gia cư rồi, cậu chứa tôi vài ngày đi."

Alex nghĩ lại mà thấy đau lòng. Sáng sớm mới về đến nhà thì ông già cho ăn hai gậy của ổng, mà gậy này đâu phải gậy nhỏ, là cây gậy mà ổng hay lấy chống để làm bộ mình già cõi đó, là cây gậy đúc nguyên khối đó, ông già thì tuy già nhưng sức vẫn như trai trẻ í, ổng đập hai gậy làm Alex muốn lên thiên đàng, còn bị đuổi ra khỏi nhà nữa chứ. Một tuần hắn chưa về nhà, giờ về nhà thăm ông già thì chẳng những bị đánh bị chửi còn bị đuổi cổ nữa. Hắn đau buồn trở về cái ổ nhỏ của mình thì phát hiện bảo vệ không cho hắn vào nữa, bởi vì ông già đã dặn dò không cho hắn bước vào căn nhà của hắn nữa.

Ba à, con là con trai bé bỏng của ba mà! Sao ba nỡ lòng làm vậy với con hả?

Alex khóc không ra nước mắt, hắn định bụng ra khách sạn ở vài ngày, tìm cách nhận lỗi với ông già để ổng cho hắn về nhà. Ai ngờ mới vào cửa hàng tiện lợi mua ly mì ăn thì phát hiện thẻ của hắn bị anh trai khóa mất tiêu. Hắn nhanh chóng gọi điện thoại cho anh trai: "Anh, sao anh khóa thẻ của em vậy? Ba đuổi em ra khỏi nhà rồi, anh còn khóa thẻ của em thì em sống sao bây giờ?"

Anh hai hắn chỉ nhẹ nhàng trả lời: "Đây là lời của ba, anh chỉ làm theo thôi, em nên tự suy nghĩ cách làm ba bớt giận đi, lấy tiền ba đi mua xe mà còn nói dối, là anh thì anh không chỉ phạt vậy đâu. Phải rồi, hôm bữa tiền em mượn anh, là đem làm gì?"

Alex chột dạ: "Đâu làm gì đâu, dùng chút chuyện quan trọng thôi mà anh. Anh phải tin em chứ."

"Vậy thì được, anh cúp máy đây."

"Ấy khoan anh hai ơi! Anh!" Alex hét vào điện thoại.

Có còn là anh em hay không.

Hắn nhanh chóng gọi điện lại cho anh trai, nhưng điện thoại lại báo là tài khoản hết tiền.

Nỗi buồn × 10.

Alex hóa đá trước gió.

Nghĩ mà nó buồn, Alex quyết định qua nhà thằng lám cho mình biến thành vô gia cư để ăn nhờ ở đậu.

"Cho nên, cậu phải có trách nhiệm cưu mang tấm thân nhỏ bé tội nghiệp là tôi!" Alex hùng hồn lên tiếng.

"Biến!"

"Không biến đấy!" Hắn đã quyết định cắm cọc ở đây rồi, dù có ai chĩa súng vào hắn cũng sẽ quyết không đi.

Kinn bực mình, nhưng cũng mặc kệ hắn, anh ôm Porsche ngồi xuống bàn ăn. Alex nhìn nhìn bé con mà Kinn đang ôm, rồi lại nhìn nhìn xung quanh: "Porsche đâu? Bé con này là ai vậy? Cậu dám sau lưng Porsche có con riêng hả? Sao cậu lại dám đối xử với bé cưng Porsche như vậy chứ cái tên kia?"

"Câm mồm, không được nói nhăng nói cuội, mau hốc cơm của cậu đi!" Kinn nghiến răng.

"Cậu cái tên vô lương tâm này. Bé cưng kia yêu cậu như vậy, mà cậu sau lưng lại dám có lỗi với bé cưng, bé cưng mà biết thì sẽ đau lòng lắm hả biết không? Cậu cái tên tra nam này, đợi khi bé cưng quay trở lại, tôi sẽ dắt bé cưng bỏ rơi cậu, cho cậu vui vẻ với người mới của cậu." Alex mắng Kinn, sau đó hắn đau lòng cắn khăn tay: "Ban đầu tôi nên cứng rắn kéo Porsche đi rồi, bây giờ bé cưng bị đau lòng sao tôi chịu nổi đây?"

Cả bàn nhìn Alex tự biên tự diễn mà hết nói nổi,  Kinn thì gằn giọng: "Thì ra cậu có ý đồ với bảo bối của tôi từ lâu rồi. Cậu hay lắm, lại muốn dắt bảo bối tôi đi trốn, tôi thấy cậu chán sống rồi. Tôi nên nhắn tin cho anh Haidar rồi nhỉ?" Mẹ thằng này cũng dám đụng đến vợ ông.

"Ê sao toàn chơi mách phụ huynh vậy? Cậu còn chơi tử tế không hả? Cậu còn không phải tra nam hay sao? Ngay cả bé con cũng có rồi kìa." Alex chỉ chỉ bé Porsche đang ăn cơm vui vẻ.

"Còn cậu chẳng phải dám đụng đến vợ ông đây sao? Cậu cũng tra nào kém tôi." Kinn chẳng chịu thua.

Và thế là hai ông tướng lại chửi nhau đến khí thế ngất trời, ngay cả bữa sáng cũng quên ăn. Những người còn lại thì vừa ăn sáng vừa hóng dưa của hai tên trẻ con này. Mọi người quen hết rồi, lần nào hai tên này gặp nhau cũng phải chửi nhau chí chóe thế này mới yên.

"Ợ, hức! No òi" Porsche lấy khăn ăn chùi miệng nhỏ, ngồi tựa vào ghế, xoa xoa bụng nhỏ. Hôm nay cậu lỡ ăn hơi nhiều, bụng no ghê á.

Đang chửi nhau hăng say thì bị tiếng ợ của bé con làm cho chú ý. Kinn quay lại nhìn thấy Porsche đang xoa xoa bụng nhỏ thì lập tức mặc kệ Alex, anh thay Porsche xoa xoa bụng nhỏ của cậu, tròn vo căng phồng: "Mèo nhỏ này, lại ăn quá nhiều rồi. Bụng có căng không?"

"Đâu nhiều lắm đâu, hơi căng căng à." Porsche chu chu mỏ nói.

Kinn bất đắc dĩ chọt chọt mũi cậu: "Em đó!" Anh tiếp tục xoa xoa bụng nhỏ giúp cậu tiêu hóa.

Porsche thì nhanh chóng đưa một chén đầy đồ ăn cho Kinn: "Anh ăn đi, em có để phần cho anh nè." Cậu biết Kinn sẽ mải chửi nhau với Alex mà không ăn sáng nên cậu rất tri kỷ mà chừa phần cho anh. Đùa chứ nếu Kinn cứ mải chửi lộn như vậy, thì đừng mong còn đồ ăn để ăn với đám người Tankhun.

Alex cũng đói bụng rồi nên ngồi xuống định dùng bữa sáng trước rồi chửi người tiếp, ai ngờ mới vừa ngồi xuống thì mầy đĩa đồ ăn bị dẹp hết trơn, cả nhà người ta thì đang ngồi hưởng trà hưởng bánh tiêu thực. Alex trố mắt: "Thức ăn đâu hết rồi?" Hắn ta rất đói á.

"Hết rồi." Kim trầm giọng nói.

Gì? Alex ngỡ ngàng. Nhìn một vòng thấy ai cũng đang vui vẻ tráng miệng, ngay cả Kinn vừa chửi nhau với hắn cũng có đồ ăn để ăn, chỉ có mình hắn phải chịu đói mà thôi.

Alex nghi ngờ là Kinn cố tính chửi lộn với hằn để hắn bị nhìn đói. Mẹ, cái thằng thâm độc này!

Porsche nhìn Alex mấy thấy mắc cười quá chừng. Tuy Alex bị đói hơi tội nhưng cậu cũng kệ hắn, ai kêu hắn chửi Kinn của cậu chi, hừ. Mặc dù Alex cũng là vì nghĩ cho cậu.

"Alex ơi, hôm nào đi công viên nước chơi không?" Porsche cười hì hì hỏi Alex.

Alex đang buồn phiền thì nghe một giọng sữa gọi tên hắn, hắn quay lại nhìn, chính là bé bi kia: "Gọi chú đàng hoàng, Alex gì mà Alex. Mẹ nhóc đâu?"

"Hì hì, mẹ nhóc con đây này." Porsche chỉ chỉ Nampheung đang ngồi uống trà bên cạnh.

"Gì? Đây là mẹ của Porsche chứ đâu ra mẹ của nhóc con? Nhóc là ai đây? Đừng chọc chú, chú là cảnh sát, chú bắt nhóc bây giờ." Alex đe dọa Porsche.

"Thiệt mà, mẹ nhóc con đây nè. Nhóc con với mẹ giống nhau hơm?"

"Giống đâu mà... " Ủa giống thiệt. Mà nhìn kĩ lại thì sao thằng nhóc con giống y chang bé cưng Porsche ấy nhỉ. Y như bản sao trẻ con của Porsche luôn.

"Nhóc, không lẽ nhóc là...."

Gì, sắp phát hiện rồi à? Cả đám hóng hớt.

"Nhóc, nhóc là do Porsche sinh à? Nhóc là con trai của Porsche phải không? Trời ơi mới có mấy ngày không gặp mà bé cưng của tôi có baby rồi à?" Alex đau lòng.

Mẹ, mệt cho thằng này cũng nghĩ ra được. Cái IQ này sao năm đó nó thi vào học viện cảnh sát rồi lên làm đội trưởng đội trọng án được vậy?

Kinn mệt mỏi: "Cấm cậu nói Porsche là bé cưng của cậu, em ấy là của tôi!"

Porsche vui vẻ quá chừng: "Alex, em là Porsche nè, nhìn không ra hả?"

"Hả cái gì? Cưng nói cưng là Porsche hả? Thấy tôi giống thiểu năng không?"

"Anh không tin hả? Vậy người nào hai tháng trước mượn em tiền để đi chơi ở quán của chế Yok vậy? Rồi ai nhờ em giúp điều tra vụ nhà Prem này? Rồi ai nói là ...."

"Dừng lại dừng lại! Sao nhóc biết mấy thứ này? Không lẽ nhóc thật sự là Porsche à?" Alex không thể tin được.

"Chứ sao? Chuyện là như vầy...." Porsche kể lại mọi chuyện.

"Trời đụ!" Alex sau khi tiếp nhận sự thật thì chửi thề một cái. Sau đó hắn nhớ gì đó: "Tức là cái cô Emma kia không biết sự thật mà cứ tưởng cậu có con rồi à, sau đó làm khùng làm điên gì đó khiến cậu quạo!"

"Đúng vậy! Nên tôi gửi cô ta đến chỗ của cậu." Kinn ăn xong rồi, ăn lấy khăn ăn chùi chùi miệng.

"Ờ." Alex trả lời, sau đó hắn im lặng một lúc. Ngay khi mọi người tưởng ắn đã muốn im lặng rồi thì hắn ta nhào đến chỗ bé bi Porsche: "Ối trời ơi bé cưng Porsche dễ thương quá đi. Tôi quyết định rồi, tôi sẽ không simp bé cưng Porsche nữa. Tôi quyết định sẽ đợi cho con của hai người ra đời, chắc chắn nó sẽ đáng yêu như bé cưng Porsche vậy. Ôi trời ơi mới nghĩ thôi đã thấy đáng yêu rồi."

"Alex, tôi cấm cậu đụng tới con của tôi đấy. Đồ trâu già gặm cỏ non!" Kinn biến sắc.

"Kệ cậu! Porsche cho là được."

Không không không, cậu mới không giao bé con của mình cho tên điên này đâu.

Những người còn lại trong nhà cũng suy nghĩ như thế. Tankhun nói: "Alex mày đụng đến một cọng tóc của cháu tao, tao cho mày ăn mâm à."

"Hừ hừ! Tôi mới không sợ!" Alex hếch mũi.

Và sau đó, Alex bị những người chú vì bé con chưa ra đời của mình đánh cho tơi bời.

Cuối cùng, Alex cũng được cho ở lại nhà chính để tá túc.

*** Hết chương 30 ***


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net