Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Fang Ying

***

"Sau khi Tankhun rời đi, Kinn mò đến bên giường Porsche ăn chung với cậu. Porsche xoa xoa chỗ tóc anh bị tát lệch, có chút đau lòng, may mà Tankhun không dùng mâm đập anh như đập Vegas."

***

Nửa đêm Porsche phát sốt, cả người nóng hầm hập. Kinn ngủ không sâu, cảm giác người bên cạnh nóng bừng anh liền lập tức tỉnh giấc.

Anh sờ trán cậu, nóng quá, Kinn nhanh chóng lấy nhiệt kế đo nhiệt độ cho cậu, đến tận 39, 5 độ, sốt quá cao rồi. Anh nhanh chóng kêu người mang chút cháo lên cho Porsche để cậu uống thuốc hạ sốt.

Nhìn gương mặt đỏ bừng, hai mày nhíu lại do khó chịu của Porsche làm Kinn đau lòng cực kì. Anh nhẹ nhàng nâng cậu dựa vào người mình, dịu giọng nói: "Porsche, dậy ăn chút cháo rồi uống thuốc đi em."

Porsche cả người nặng nề, đầu cực kì đau, cậu không mở mắt nổi, rất là khó chịu. Kinn từ từ dỗ dành: "Ngoan, em sốt cao lắm, mình ăn chút cháo rồi uống thuốc được không em?"

"Ừm." Porsche nặng nề đồng ý. Kinn đút cho cậu non nửa chén cháo nhỏ rồi cho cậu uống thuốc, sau đó để cậu ngủ tiếp, anh thì cả đêm thức giấc để chăm cậu.

Kinn liên tục thay đổi khăn chườm cho Porsche, cứ cách một lúc lại sờ trán đo nhiệt độ cho cậu, làm đi làm lại như vậy cả một đêm. Đến gần sáng, nhiệt độ của Porsche mới hạ xuống được một chút, không còn nóng hừng hực như ban đêm nữa. Đêm qua, có lúc anh đo đến 40 độ, cao đến nỗi anh phải lôi vị bác sĩ già từ trong giấc mộng ra để khám bệnh cho cậu.

Ngày thường, Porsche trông rất khỏe mạnh, không ngờ một khi bệnh lại nặng đến như vậy. Đúng là bệnh đến như núi đổ, bệnh đi như kéo tơ mà.

Porsche tỉnh dậy, cảm thấy đầu đỡ đau hơn tối qua, tuy rằng cả người mềm nhũn, hai mũi nghẹt cứng, họng thì vẫn rất đau. Vừa nhúc nhích thì cảm thấy tay mình bị nắm, nhìn lại thì ra là Kinn đang ngồi dựa bên giường ngủ, trong lúc ngủ một tay vẫn không quên nắm chặt tay cậu.

Nhớ lại cả đêm qua anh không ngủ mà chăm sóc mình, trong lòng Porsche ấm áp cực kì. Người đàn ông này, trước giờ chỉ cần ra lệnh là có người hầu kẻ hạ, năm ngón tay không dính nước xuân. Nhưng từ khi hai người xác định quan hệ với nhau, thì Kinn là người chăm sóc quan tâm cậu từng li từng tí, bao dung che chở cho cậu, buông bỏ cái tôi của mình xuống để dỗ dành cậu. Một người như vậy thì sao cậu không thương cho được.

"Kinn, Kinn, lên giường ngủ đi anh." Cậu nhẹ nhàng lay lay anh.

Kinn giật mình tỉnh lại, phản xạ đầu tiên liền sờ lên trán để kiểm tra độ ấm của cậu, đỡ hơn một chút rồi.

"Cả đêm anh không ngủ rồi, lên đây ngủ với em một lát đi." Porsche kéo anh lên giường. Kinn chưa chịu lên giường: "Đợi anh đo nhiệt độ cho em cái đã."

Đo đo một hồi, giảm rồi, 38,5 độ, tuy rằng vẫn còn sốt nhưng nhẹ hơn đêm qua nhiều rồi. Sau đó Kinn mới leo lên nằm cạnh Porsche. Hai người ôm nhau ngủ thêm một giấc.

"Cốc cốc!"

"Cậu Kinn, phu nhân nghe Porsche bị bệnh nên cho người nấu chút cháo, có cần tôi mang lên phòng không?"

Bị tiếng gõ cửa làm cho thức giấc, Porsche nghe hỏi liền trả lời: "Không cần đâu, để tôi và Kinn xuống nhà ăn."

"Vâng."

"Em đi nổi không? Sao không để họ mang lên phòng cho em ăn?" Kinn hỏi.

"Em không sao mà, nằm cả đêm ngột ngạt khó chịu, em cũng phải đi tới đi lui một chút chứ." Porsche duỗi nhẹ người.

Hai người nhanh chóng vệ sinh cá nhân, Porsche do sốt nên bị Kinn cấm tắm sáng, chỉ lau sơ mồ hôi trên người, rồi bị anh quấn trong lớp quần dài áo tay dài mới cho xuống nhà.

Mọi người đều đang ngồi dùng bữa, vừa thấy Porsche xuống liền lên tiếng hỏi thăm. Nampheung sờ sờ trán con trai, đau lòng: "Vẫn còn sốt đây này,  mau ăn rồi uống thuốc nha con trai."

"Vâng mẹ." Cậu ngồi xuống bàn, ăn cháo do mẹ nấu, rất thơm rất ngon rất ấm.

Vừa ăn xong liền có người đút thuốc cho mình, cậu nhìn Kinn mỉm cười. Porsche sốt nên hai má đỏ hây hây, lại vừa ăn cháo nóng nên môi có chút đỏ, lúc này cậu mỉm cười nên nhìn rất là quyến rũ, có chút vẻ đẹp của "bệnh mỹ nhân", Kinn nhịn không được bèn hôn lên má cậu một cái trước mặt mọi người khiến cậu cực kì xấu hổ.

"Ối, hai đứa bây kiềm chế chút đi, biết làm như vậy sẽ có người bực mình không?" Cậu cả bị phát cơm chó nên bất mãn.

Những người khác cũng gật đầu phụ họa, Kinn vẫn bình tĩnh như thường.

Sau khi ăn xong, Porsche trở về phòng rồi leo vào ổ chăn ấm áp ngủ tiếp, cậu vẫn còn đang sốt nên rất là uể oải, ngồi lâu một chút là trời đất quay cuồng, nên tốt nhất là đi ngủ.

Kinn thì ngồi làm việc ở sofa đối diện, vừa làm việc vừa chăm người yêu bị bệnh. Tuy rằng đang trong lúc nghỉ ngơi, nhưng vẫn có một số việc của gia tộc cần anh và Porsche xử lý, hiện tại bảo bối của anh đang bệnh nên anh xử lý luôn phần của cậu.

***

Đến tối Porsche bỗng nhiên lại sốt cao, lần này cậu sốt muốn mê man, bác sĩ gia đình hôm nay có việc riêng xin nghỉ, Kinn đành phải kêu người chở cậu vào bệnh viện.

Đến viện, tốn hết một buổi làm một loạt các xét nghiệm lớn nhỏ, cuối cùng bác sĩ đưa ra kết quả cuối cùng, Porsche bị mắc virus cảm cúm, ở lại truyền nước biển uống thuốc vài ngày là khỏi.

Kinn nhẹ lòng hơn, may mà bảo bối cũa anh không bị gì nặng.

Vừa trở về phòng bệnh của Porsche, nhìn thấy cậu đã tỉnh, mặt cậu đã bớt đỏ hơn do truyền nước, nhưng môi thì trắng bệch, Kinn có chút bất đắc dĩ. Anh lại gần xoa xóa mặt cậu: "Bình thường em khỏe mạnh lắm mà, đánh đấm gì đó em cân tất, ngay cả súng cũng không sợ, sao lần này lại bệnh nặng thế?"

Porsche dụi dụi vào tay anh, cậu nào biết chứ. Cậu cũng có muốn bị bệnh đâu, bị bệnh khó chịu muốn chết á.

Kinn đặt lên trán cậu một nụ hôn nhẹ như an ủi: "Mau mau hết bễnh nhé, bảo bối của anh."

***

Sáng hôm sau, Porsche chỉ còn sốt nhẹ, có lẽ sắp hết sốt. Kinn sờ thử trán cậu thì cảm thấy yên tâm. Vừa tính xuống nhà ăn bệnh viện mua cháo cho cậu thì Tankhun tông cửa xông vào.

Đúng vậy, là TÔNG CỬA XÔNG VÀO.

"Thằng Porsche sao rồi? Sao lại phải vào bệnh viện thế này? Mày sao rồi Porsche?" Tankhun chạy đến bên giường sờ sờ trán của cậu.

"Đã đỡ rồi, không có gì đâu anh." Porsche có hơi choáng váng bởi màn xuất hiện của Tankhun.

"Vậy thì được, mẹ nấu cháo, tao mang vào cho mày ăn nè, mau ăn rồi uống thuốc đi. Mày phải nhanh hết bệnh để còn đi chơi với tao đó nghe chưa?" Tankhun vừa nói vừa đem cháo đưa cho cậu: "Nè, hốc, à không, ăn đi!"

Sau đó anh quay lại trừng Kinn, đến gần em trai tát một phát lệch tóc cậu hai: "Chăm sóc kiểu gì mà em dâu tao vào viện thế này? Hả?"

Tankhun đánh người mà không báo trước làm Porsche giật mình suýt sặc cháo, cậu ho khụ khụ, Tankhun quay lại trừng mắt: "Ăn cho đàng hoàng!" Sau đó lại tiếp tục dạy dỗ Kinn cho đến khi em trai hứa rằng sẽ chăm sóc em dâu của anh thật tốt thì anh mới bỏ qua.

"Thôi, mày ở lại chăm Porsche đi, tao đi gặp bác sĩ thay thuốc, lát quay lại." Nói xong anh rời khỏi phòng, Pol và Arm cũng đi theo, Kinn còn nghe loáng thoáng anh trai anh nói cái gì mà "Mày thấy tao mặc vậy có đẹp không? Có ấn tượng không?" Đi gặp bác sĩ chứ có phải đi gặp người yêu đâu chứ.

Sau khi Tankhun rời đi, Kinn mò đến bên giường Porsche ăn chung với cậu. Porsche xoa xoa chỗ tóc anh bị tát lệch, có chút đau lòng, may mà Tankhun không dùng mâm đập anh như đập Vegas.

Ăn xong, Porsche vào toilet đánh răng rửa mặt tắm qua một lần, bước ra ngoài liền cảm thấy như lột một mảng xi măng to trên người xuống, cực kì nhẹ người. Kinn lại lần nữa sấy tóc rồi gói cậu lại như bé gấu "nhỏ", chịu thôi, giữ ấm.

***

"Au, mày thấy không Arm, nãy anh ấy nhìn tao mà cười đó. Trời đất ảnh cười lên nhìn đẹp trai lắm đó!" Từ xa đã nghe giọng của Tankhun rồi, lúc nào anh ấy cũng tràn đầy sức sống cả.

"Tôi thấy nha cậu chủ, anh ấy nhìn cậu đắm đuối luôn." Pol nói. "Thiệt không? Tao nói rồi mà, ảnh thích tao đó!"

"Đúng rồi đúng rồi cậu chủ." Arm nói theo.

Cuối cùng cả ba cũng vào phòng Porsche, Tankhun thấy cậu liền đưa một vỉ thuốc nhỏ trong tay cho cậu rồi nói: "Anh Top bảo tao đưa cho mày, thằng Kinn xin cho mày tí thuốc bổ, anh ấy định đưa cho mày thì tao qua đó nên nhân tiện đem về cho mày luôn. Nè, uống đi cho nhanh khỏe."

Porsche nhận lấy thuốc rồi nói cảm ơn anh, sau đó uống vào. Tankhun ngồi chơi thêm một lúc nữa rồi về nhà. Trong phòng lúc này chỉ còn Kinn và Porsche.

Kinn hỏi cậu: "Em muốn ngủ nữa không?"

"Thôi, ngủ hoài chán rồi. Anh dẫn em xuống công viên bên dưới đi đạo đi." Porsche nói.

"Được, đi thôi."

***

Bác sĩ Top vừa thực hiện xong một ca tiểu phẫu, trở về phòng định nghỉ ngơi một lát. Đang lúc thay áo thì hắn nhìn thấy tượng hai chú cá Koi nhỏ trên bàn, nhớ đến người đưa nó cho mình, hắn liền mỉm cười.

Hắn muốn đến gần bàn để chạm vào tượng nhỏ, nhưng chân lại giẫm phải thứ gì, cúi xuống thì thấy là một vỉ thuốc. Chắc có lẽ lúc này Tankhun làm rơi hộp thuốc của hắn mà anh nhặt còn sót lại. Top cúi xuống nhặt thuốc lên, vừa tính cất lại chỗ ban đầu thì nhìn thấy tên thuốc, đồng tử hắn liền co lại.

Chỉ thấy trên thuốc ghi, Vitamin C.

*** Hết chương 6 ***

Ngày mai mình đi chơi với gia đình, chưa biết được có ra chương mơi được hay không nên mọi người cứ chuẩn bị tình thần là ngày mai không có chương mới nha. Sorry😘

Xì-poi nhẹ: chương sau baby Porsche sẽ xuất hiện, nhớ đón đọc xem khun Kinn của chúng ta sẽ như thế nào khi bất đắc dĩ phải trở thành ông bố bỉm sữa nha🤗


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net