Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Fang Ying

***

"Ngoài Nampheung là phụ nữ ra thì một phòng còn lại đều là đàn ông, bỗng nhiên xuất hiện một sinh vật mang tên em bé này nên vẫn còn bỡ ngỡ. Rồi bị Porsche nhõng nhẽo mà cảm thấy thế giới này thật huyền huyễn. Thằng Porsche mỏ hỗn cũng có lúc nhõng nhẽo vậy à? Cũng có lúc... dễ thương nhỉ."

***

Em bé trên giường ngồi dậy, dụi mắt nhìn quanh phòng bệnh, rồi nhìn sang hướng Kinn đang đứng: "Kinn, có chuyện gì mà ồn quá vậy? Em ngủ không được."

Cả Kinn lẫn vệ sĩ đều ngơ ngác nhìn bé con đang ngồi trên giường.

Cậu vệ sĩ sợ hãi nghĩ, mới có một đêm, mà cậu Porsche sinh con luôn rồi sao? Rõ ràng hôm qua vẫn bình thường mà. Không lẽ cậu Kinn và cậu Porsche không phải là người thường. Nhưng mà cậu chủ nhỏ giống cậu Porsche hơn nhỉ, coi kìa, đáng yêu ghê.

Còn Kinn vừa nghe bé con nói chuyện, tuy rằng là giọng sữa mềm nhũn còn vương chút ngái ngủ, nhưng ngữ khí nũng nịu lại y hệt như Porsche của anh vào mỗi buổi sáng khi cậu tỉnh giấc, còn có khuôn mặt nhỏ y hệt phiên bản mini của Porsche, trong đầu anh hiện lên một suy đoán kinh hoàng.

Kinn thử nhẹ giọng gọi: "Là em à Porsche?"

Porsche cảm thấy khó hiểu: "Mới sáng sớm anh bị dở người à? Không là tôi chứ là ai? À à tôi biết rồi, có phải anh lại nhớ đến con hàng nào của anh không?"

Ngữ khí này, cái mỏ hỗn này, phong cách ghen tuông này, một trăm phần trăm là Porsche nhà anh rồi.

Kinn nhanh chóng giải thích: "Không có không có, anh chỉ có mình em thôi mà Porsche. Ngoan nha!" Mẹ, suýt mất vợ.

"Hừ, vậy thì tốt!" Rồi Porsche bỗng nhận ra điều gì lạ thường: "Khoan đã, cái, cái này là làm sao? Giọng nói của em sao lại như vậy?" Porsche nghe mình phát ra giọng nói của em bé liền hoang mang.

Cậu nhúc nhích muốn đứng lên thì áo trên người tuột xuống, vừa nhìn lại, chiếc áo bệnh nhân size người đàn ông trưởng thành quá rộng đối với thân hình bé bi ba tuổi nên Porsche vừa cử động đã bị tuột ra. Cậu ngơ ngác nhìn hai bàn tay nhỏ xíu múp múp, cơ thể ngắn ngủn có chút bụ bẫm của mình liền run rẩy: "Kinn, Kinn ơi, em bị làm sao vậy? Sao em nhỏ xíu vậy?"

Nhìn bé con trên giường sợ hãi đến độ hai mắt ngập nước như sắp khóc, đã xác nhận đây là Porsche của mình, Kinn nhanh chân chạy đến ôm bé con vào lòng mà vỗ vỗ: "Ngoan ngoan, không có chuyện gì, có anh đây, đừng sợ."

Porsche vòng hai tay nhỏ ôm chặt Kinn, cậu rất sợ hãi, rốt cuộc cậu bị làm sao vậy?

Kinn nhanh chóng gọi cho Top đến. Trong luc đợi Top đến thì Kinn ôm chặt Porsche trong lòng, vừa vỗ về vừa an ủi để cậu đỡ sợ hãi, cũng vừa an ủi bản thân mình.

Top nhanh chóng chạy tới, vừa vào cửa liền thấy Kinn đang ôm một bé con trong lòng mà vỗ về, Top khó hiểu: "Porsche có chuyện gì sao? Đứa bé trong lòng anh là ai vậy?"

Kinn nhìn Top, nói ra một câu chấn động: "Đứa bé này là Porsche, sáng nay thức dậy, em ấy đã biến thành như vậy. Tôi muốn biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra!" Kinn trầm giọng.

Top không thể tin được khi nghe Kinn nói. Nhưng hắn biết Kinn sẽ không có chuyện gì mà đi chọc hắn cả, nên lời Kinn nói đều là sự thật. Top cũng rất muốn biết chuyện gì đang xảy ra. Hắn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của bé con, quả thật y hệt Porsche, Top lờ mờ đoán được chuyện gì đang xảy ra.

"Chúng ta cần một lần kiểm tra toàn diện." Top yêu cầu.

"Hãy nhanh lên và cho tôi biết rốt cuộc là em ấy bị làm sao!"

Một cuộc kiểm tra toàn diện với quy mô lớn được diễn ra, cả quá trình Porsche đều nằm trong lòng Kinn, cậu vẫn còn rất sợ hãi không biết cơ thể mình đang bị gì, Kinn vừa muốn đặt cậu xuống thì bé con liền muốn khóc khiến anh cực kì đau lòng. Vì vậy, cả quá trình Kinn đều ôm chặt Porsche để cậu an tâm.

Mất thời gian cả một buổi sáng, Posrche vừa đói vừa buồn ngủ, Kinn đút cho cậu chút cháo rồi dỗ cậu ngủ. Porsche vừa mới nằm trong lòng Kinn ngủ chưa bao lâu thì Top mang kết quả kiểm tra đến. Hắn đưa kết quả cho Kinn: "Theo suy đoán ban đầu của chúng tôi, cơ thể cậu ấy bị teo nhỏ là do tác dụng phụ của loại thuốc đang thử nghiệm. Vì nó chưa hoàn thiện nên mới gây ra hiện tượng như vậy. May mắn là cậu ấy chỉ hấp thụ một lượng nhỏ nên chỉ bị teo nhỏ cơ thể. Tuy vậy nhưng cơ thể cậu ấy vẫn không bị hư tổn gì cả, chỉ là một số chức năng của cơ thể của cậu ấy cũng trở nên giống như một đứa bé hai ba tuổi, nên trong lúc chúng tôi tìm thuốc giải, anh cần phải chăm sóc Porsche như chăm sóc một em bé. Hiện tại chúng ta vẫn sẽ theo dõi thường xuyên thêm cậu ấy còn bị ảnh hưởng gì không. Chúng tôi dự đoán là có thể tâm trí cậu ấy cũng sẽ xảy ra biến hóa theo hướng một em bé nhỏ, nhưng không nghiêm trọng đến mức trở thành một đứa trẻ, mà có lẽ sẽ có chút trẻ con, nũng nịu, hay khóc này nọ."

Kinn im lặng coi kết quả kiểm tra của Porsche, nghe Top nói, Kinn hiện tại chưa biết phải làm sao. Anh đang rất hoang mang đó. Thử hỏi xem tự nhiên vợ yêu bé nhỏ biến thành em bé miệng con hôi sữa thì có ai không hoảng loạn không hả? Hả?

Nhìn gương mặt của bé con đang say ngủ trong lòng mình, Kinn đang hoang mang bỗng nhiên lòng mềm nhũn. Không sao, dù có ra sao, thì đây vẫn là Porsche mà anh yêu nhất.

Sửa sửa tư thế cho cậu ngủ thoải mái hơn, Kinn nghĩ đến lời Top dặn, anh nghĩ tức là cho đến khi có thuốc giải, trong nhà anh sẽ có thêm một em bé ba tuổi. Anh cần phải lên kế hoạch chăm sóc bé bi của anh cho thật tốt, còn phải báo cho người nhà này.

Bình thường Porsche bên cạnh anh đã như em bé, hiện tại cậu biến thành em bé thiệt. Ôm trong lòng Porsche bé con làm anh thấy có chút vi diệu, và nhiều hơn là mong chờ. Cứ coi như đây là khóa học làm ông bố bỉm sữa đầu tiên của anh đi, sau này khi cả hai có con anh cũng sẽ bớt bỡ ngỡ.

Kinn nhìn nhìn Porsche một hồi, liền không kìm được mà hôn lên cái mà bánh bao của Porsche.

Mềm ghê, vợ nhỏ thật dễ thương.

Kinn tính đặt Porsche lên giường cho cậu ngủ thì cửa phòng bật mở cái "Rầm". Cánh cửa số khổ, bị bật không biết bao nhiêu lần.

Porsche trong lòng Kinn bị làm cho giật mình suýt tỉnh, anh nhanh chóng ôm cậu lên rồi nhẹ giọng vỗ, bé con trong lòng nhanh chóng thiếp đi. Porsche đã có chút bị ảnh hưởng bởi một vài đặc điểm của con nít rồi.

Một dàn người bước nhanh chóng bước vào phòng, người đạp cửa không ai khác là Tankhun. Kinn nhìn qua, được lắm, cả nhà đều tới.

Nanpheung lo lắng hỏi anh: "Mẹ nghe bảo Porsche xảy ra chuyện, nó sao rồi con?"

Kinn nhìn Nampheung đang lo lắng mà dịu giọng: "Có chút chuyện khó nói, mẹ và mọi người hãy bình tĩnh. Có thể mọi người không tin, nhưng đây chính là Porsche." Kinn chỉ vào đứa bé trong lòng mình.

Mọi người đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì, Kinn đơn giản giải thích cho mọi người hiểu. Giải thích xong, ai cũng không thể tin được lại có thể xảy ra chuyện này. Nampheung ôm lấy Porsche bé con mà Kinn đưa qua, bé con mềm mềm, giống như lúc nhỏ vậy, rất là đáng yêu.

Porsche bị chuyển chỗ ngủ thì giật giật tỉnh giấc, vừa thấy mẹ là người ôm mình liền tủi thân muốn khóc, hai mắt to tròn ngập nước: "Mẹ ơi." Giọng nói nũng nịu mếu máo.

"Ôi mẹ đây mẹ đây, ngoan ngaon nha con trai, mẹ đây. Ngoan đừng khóc, mẹ đây rồi." Nampheung dỗ dành.

Porsche hít hít mũi, tự nhiên cậu dễ khóc thế này. Có lẽ là do bị biến thành em bé nên cũng xuất hiện vài đặc điểm của em bé, trong đó có khóc nhè. Hức!

Ngoài Nampheung là phụ nữ ra thì một phòng còn lại đều là đàn ông, bỗng nhiên xuất hiện một sinh vật mang tên em bé này nên vẫn còn bỡ ngỡ. Rồi bị Porsche nhõng nhẽo mà cảm thấy thế giới này thật huyền huyễn. Thằng Porsche mỏ hỗn cũng có lúc nhõng nhẽo vậy à? Cũng có lúc... dễ thương nhỉ.

Một đám người.... bị "nhi" khống cho hay.

*** Hết chương 8 ***

Ta da!!! Bé bi xuất hiện rồi. Tuy rằng Porsche bị teo nhỏ nhưng về kí ức mà nhận thức vẫn sẽ như người lớn nha mọi người. Nhưng cậu vẫn ảnh hưởng một vài đặc điểm sinh lý của trẻ con như là thích ngủ, thích khóc, chế độ ăn như của em bé, có chút ham chơi, và mê đồ chơi nha mụi người.

Nói chung là một đời anh danh của Porsche sắp bye bye cậu rồi.

Sắp chào đón bố bỉm sữa Kinn thôi nào!!!

Quá nhanh quá nguy hiểm!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net