4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

vegas gần đây thường hay cư xử thật kì lạ, như kiểu thi thoảng trở nên sợ hãi rồi rời đi nhanh chóng dù trước đó đang rất bình thường, trở nên mất kiểm soát bất chợt rồi nhìn quanh, có lúc còn vô ý làm đổ vỡ đồ đạc trong cơn hoảng loạn. điều này khiến mọi người trong nhà cảm thấy vừa lo lắng lại vừa nghi ngờ hắn, rằng hắn thực sự gặp vấn đề về gì đó hay chỉ là lừa bọn họ rồi đột ngột vùng lên, lật đổ cả gia tộc chính.

sau khi hôn lên má porsche một cái nhẹ nhàng, dém lại góc chăn cho ngay ngắn thì kinn khẽ khàng rời khỏi phòng ngủ. gã nhận được tin báo từ mấy người được phân công để ý động tĩnh của vegas rằng hắn ta luôn rời khỏi nhà vào tối muộn, cũng rất nhạy bén nhận được sự theo dõi của bọn họ mà cắt đuôi, cho nên gã muốn tự mình đi tìm hiểu xem sao.

gã nhìn thấy vegas đã mặc áo khoác da và cầm theo cái mũ chuyên dụng cho người lái xe phân khối lớn, chuẩn bị lấy chìa khóa xe từ chỗ một vệ sĩ phụ trách phương tiện di chuyển của mọi người trong nhà. kinn nhanh chân đi xuống cầu thang, khiến cho hai người đang đứng trước cửa lớn giật mình, bàn tay đang đưa ra của hắn nhanh chóng giật lại, giấu trong ống tay áo khoác.

- ngài kinn.

kinn tuy gật đầu xem như đáp lại lời chào của vệ sĩ nhưng sự chú ý lại gắt gao khóa chặt vào vegas - người đang nhìn gã với ánh mắt như gặp phải quỷ. vai hắn run rẩy nhè nhẹ, gã cũng có thể thấy ống tay áo bắt đầu nhăn nhúm vì bị nắm chặt từ phía trong.

gã bước đến trước mặt hắn, trong khi người thấp hơn gã cả cái đầu vô thức lùi lại một chút ra phía sau. gã cảm thấy có chút kì quái, dù cho từ lúc chuyển về đây, hắn luôn cố tránh mặt gã tuy nhiên, khi tình thế buộc phải chạm mặt, gã vẫn luôn đối xử với vegas thật tốt giống như một người anh đối với em mình và hắn thì cũng luôn rất thoải mái đón nhận thái độ ấy của gã. nhưng một trong những biểu hiện lạ gần đây của vegas lại bao gồm cả việc tìm cớ trốn chạy mỗi khi nhìn thấy kinn xuất hiện, kể cả trong bữa cơm hay vô tình gặp.

- đi đêm sao? nhớ chú ý an toàn nhé.

gã đến sát trước mặt vegas, gần đến nỗi tóc của hắn còn khẽ lay động vì hơi thở ấm nóng của người kia. tay gã giúp hắn chỉnh lại cổ áo, rồi còn xoa mái tóc mềm mại còn thơm hương thảo mộc từ dầu gội.

vegas không biết vì sao, nhưng chắc chắn trong một khoảnh khắc, hắn cảm thấy hạnh phúc len lỏi trong lòng.

- vâng.

rồi hắn hoảng loạn, nhanh chóng lấy chìa khóa xe của chiếc phân khối lớn và như bỏ chạy rời đi. kinn phía sau trầm ngâm nhìn vào bóng lưng em họ, sau đó cũng quay người trở về phòng ngủ.

đêm đen bao trùm vạn vật, như sự rối rắm đang bủa vây lấy người đang không ngừng tăng tốc chiếc xe sơn đỏ nổi bật trên con đường vắng lặng.

chạy xe liên tục khoảng gần một tiếng, trước mắt vegas hiện ra cánh đồng rộng lớn, ở phía xa xa còn có một cái cây cô đơn có vẻ đã mấy ngàn năm tuổi. cây cao lớn, tán xum xuê đơn độc lung lay trong cơn gió đêm. gió nơi đây luôn nhẹ nhàng như một lời chào đón ấm áp dành cho đứa trẻ cô đơn bất hạnh vegas korawit. hắn thường xuyên tìm đến nơi này, mỗi khi cảm thấy đôi vai nặng trĩu không thể gồng gánh nổi nữa hoặc mỗi lần tủi thân nhưng lại chẳng ai tình nguyện an ủi hay san sẻ với hắn. hương thơm nơi đây sẽ giúp hắn lấp đầy phiền ưu trong lòng, gánh nặng đang đổ trên người hắn cũng theo gió mà đi.

hắn quen thuộc tiến vào căn nhà gỗ nhỏ hai tầng được dựng lên dưới gốc cây, bật đèn. ánh vàng cam dịu nhẹ xuyên qua khung cửa sổ rọi sáng cả một khoảng bóng đêm. màu sắc ấm áp ấy đổ lên thảm cỏ xanh mởn quanh nhà, và cả một ngôi mộ nhỏ dựng sát gốc cây.

sau một lúc, vegas từ trong nhà đi ra, tay cầm một bình hoa sứ với những đóa hoa tươi tắn, trắng muốt kiều diễm được cắm đẹp mắt. hắn đi đến cạnh ngôi mộ, dùng chiếc bật lửa gần như chẳng ai biết đến sự tồn tại của nó, thắp một nén hương.

- mẹ ơi, em lại đến thăm mẹ rồi đây.

vegas dựa vào thân cây cao lớn, nhỏ giọng lầm bầm như thực sự có ai ở đây với hắn. giờ hắn như vô lực, trọng lượng cả cơ thể đều đổ lên thân cây già cỗi như tìm nơi dựa dẫm, nghỉ ngơi một chút. ánh mắt cũng đầy vẻ đau thương, mịt mù chẳng thấy lối ra.

"mày trở nên yếu đuối như thế này từ bao giờ thế? trong khi thằng khốn kinn kia đã lên được vị trí gia chủ, còn mày thì chỉ biết tự khóc lóc là như thế nào?"

____

log acc wattpad bằng máy trường và quên đăng xuất =)))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net