ADK [r-18]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TN1:
Author: AO3 @gomi
URL: https://bom.to/MohQgA
IC: twitter @weidi811
Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả.
Enjoy~

“Ngẩng đầu lên.” cái mệnh lệnh chết bằm đó Akaza không muốn nghe theo tí nào, nhưng kể cả với ức chế và khinh bỉ tột độ đến thế, cũng không thể khiến hắn trái lại được. Kim đồng tử ngoan ngoãn hướng lên, thu vào hình ảnh đôi mắt đa sắc trong tựa thất hoàng ngọc.
“Ưmhng” Đáng xấu hổ biết bao, âm thanh dâm dục cứ không ngừng rớt khỏi cổ họng hắn, nhất là giờ đây Kokushibou cứ liên tiếp động mạnh phía đằng sau. Còn Douma vẫn đang một tay giữ rịt đầu hắn lại, những ngón tay cứng như gọng kìm ép chặt hàm dưới khiến khuôn miệng chẳng thể ngậm lại.
“Chặt… quá…” Kokushibou giữ im lặng suốt từ lúc thuận theo cái yêu cầu quái gở của Thượng Huyền Nhị, thì thào bình phẩm.
“Ồ vậy sao~!” Douma khúc khích đầy hứng thú, y cúi xuống nhìn thân thể bên dưới, ngọt ngào nhắc nhở “Thở ra đi nào, Akaza – dono~! Coi chừng không nghẹn đó…”
“M – mẹ, Aghh… hahhahh, ugh mẹ nhà ngươi! Ahh”, Akaza rền rĩ đáp, câu chữ qua miệng khó khăn lẫn trong tiếng âm ỉ có cũng như không. Trách hắn sao được, khi mà Thượng Nhất cứ vần hạ thân hắn chẳng ngơi một chốc, thứ to lớn ấy không ngừng ấn ép lên điểm nhạy cảm tận sâu trong hậu huyệt.
“Thôi mà, Akaza – dono ơi, đừng như vậy…” Douma dỗ dành, y nhấc thân tiến gần hơn. Khiến Akaza thực sự chỉ muốn quay mặt đi về, nhưng hắn chẳng thể cựa nổi người chứ đừng nói đến đứng dậy. Mười đầu móng sắc lẻm của Thượng Nhất vẫn đang bấu lên hông, và gã cứ chà đạp hắn tưởng ngất đến nơi. Thượng phần, Douma càng bóp chặt cái nắm tay y lên cằm, ép hắn quay mòng theo ý y.
Hắn cũng chẳng đốp lại nổi, vì Douma đã ép cự vật của y qua khoang miệng vẫn đương mở, chèn luôn những âm thanh ướt át về tận cuống họng.
“Hehe~!! Nè, nếu ngài lại định nhai luôn cậu bé của ta như lần trước ý, ta sẽ xin cái thủ cấp ngài về bỏ bình hoa đó nha~!! Nghe không, Akaza – dono?”
Lời dọa nạt ấy chỉ là gió thoảng bên tai Akaza. Thứ nhất là hắn chẳng nể nang y bao giờ, thứ hai là cái khúc kia dồn tận đáy họng khiến hắn nghẹn đến hụt thở, không sớm thì muộn bản năng hắn sẽ trỗi dậy đủ để hắn cắn đứt nó cho xem. Douma dường như biết ý, y vẫn giữ nắm tay ghim chặt những sợi tóc hồng ngắn ngủi. Miệng y hinh hích mỗi khi cảm nhận âm thanh điếm đàng vỗ về da thịt nhạy cảm. Mời được Thượng Nhất nhập cuộc quả là một ý tưởng xuất sắc…
“Kokushibou – dono~!! Chẳng hay hiệp nữa muốn thử cái miệng hư hỏng này chăng?” Douma liếc nhìn đồng sự, môi vô định hướng lên nhàn nhạt, hông cũng lấy đà thúc mạnh hơn, khiến Akaza sặc không thành tiếng.
“Tùy ý ngươi…” Thượng Nhất đáp tiếng vô thưởng vô phạt.
Akaza kẹt giữa hai tấm thân kia chỉ có thể phì phò giữ đường thở. Mắt hắn cứ trực lộn lên vì thiếu khí và bí bách. Cơ thể trên dưới đầy trướng căng tức chẳng biết giải tỏa về đâu.
“Nói vậy không phải là ta không thích miệng ngài đâu, Akaza – dono à, đừng hiểu nhầm nha~!” Douma trìu mến vỗ vỗ lên bên má căng phồng. Y mỉm cười khi Akaza lườm lên, rồi chẳng báo trước, ghim cả khuôn mặt đối phương nhấn mạnh xuống nam căn mình, khoái trá ngắm nhìn thân dưới bất lực hụt thở.
“Lần nữa đi, nó đang thít lại này…” Kokushibou lầm bầm ra lệnh, và Douma ngoan ngoãn vâng theo, một tay y luồn xuống, đùa nghịch đầu nhũ mẫn cảm đến ửng đỏ.
“Ughnnn….nng..” Akaza nấc lên nghẹn ngào, chẳng rõ là muốn dừng hay tiếp, mà ha, Douma thâm tâm cũng không có nhã hứng tìm hiểu lắm, nên y hồ hởi đến tàn nhẫn càng ép mạnh hông mình vào khoang họng dưới thân, khiến hắn oằn cả cổ đỡ lấy tác động bạo lực. Nước mắt bị ép chảy rễu rượi xuống da mặt đương nóng bừng, ngứa ngáy không thôi.
“Ngài nên ra đi, Akaza – dono a~!” Đôi mắt y ánh lên, sung sướng thay ngắm nhìn khuôn mặt bí bách thống khổ bên dưới. “Đừng cố nữa~!” Giọng y mềm mại, dịu dàng như nhân tình, giữa giây phút nóng bỏng thế thật dễ lầm lẫn với yêu thương.
Còn Akaza thì quạu hết sức. Đương nhiên là hắn muốn xuất lắm rồi chứ. Nhưng hắn lại chả muốn vâng lời Douma tí nào hết. Con mắt kia cứ dán lấy hắn, chăm chú và tỉ mỉ như một mệnh lệnh. Khiến bụng Akaza rộn rạo và run rẩy, từng tấc trên cơ thể hắn khát khao muốn chiều chuộng yêu cầu kia biết mấy. Chẳng mấy mà hắn rùng mình, và nhục thể dịch ướt át tô đẫm mặt sàn dưới thân.
Douma vẫn nhìn hắn như vậy, khiến Akaza vội vã quay đi trốn tránh. Nhưng cử động vô thức đó chỉ khiến cơ thể hắn chôn chặt thêm Thượng Nhất đằng sau. Akaza nấc nở rưng rức, cơ thể vượt khoái hoạt giờ quá bí bách. Nhưng hai kẻ trên đầu chẳng để hắn được ngơi lấy một chốc, và tránh Douma cũng đồng nghĩa với dâng thân mình cho Kokushibou, ngược lại, thoát khỏi Thượng Nhất cũng chỉ là tạo điều kiện cho Thượng Nhị hành hạ mà thôi.
Akaza chưa nghĩ thông đến đây, nên hắn cứ vồn vã né tránh tác động kinh người từ hai bên. Không hay biết những kẻ phía trên hau háu hắn như đàn sư tử vờn con nai què vậy.
“Akaza – dono chuyện giường chiếu đúng là rất khá nha~!! Ngài làm thằng bé của ta nhọc ghê đó~!!” Douma nghiêng đầu, tay y dồn lực ép mặt hắn sát rịt,  Akaza không cần nhìn lên cũng đoán được y sắp ra rồi. Không ngoài dự đoán, nam căn nóng bỏng trong khoang miệng tuôn trào, cổ họng chật chội nay càng thêm nhỏ hẹp, khiến hai má Akaza căng hết cỡ cũng chẳng chứa chấp nổi.
Phía sau hắn, Kokushibou cũng chẳng nể nang tiểu huyệt kia nữa. Từng cú thúc giờ bạo tàn và hỗn loạn, khiến vành thịt mỏng xót nhói đỏ ửng đến thảm thương. Đỉnh nam căn vẫn tìm được tuyết tiền liệt mà chà xát. Làm Akaza vốn thở không ra hơi, nay thần kinh dính khoái lạc đột ngột chỉ biết sặc sụa, nuốt vội vàng thứ nhớp nháp trong họng, vì Douma dám nói có chết cũng không để hắn nhổ ra đâu.
Kokushibou cúi xuống, áp tấm thân lạnh lên cơ thể đương bừng bừng như sốt của Akaza, làm hắn không chủ định nâng thân lên cốt hạ nhiệt độ. Một tay gã nhẹ nhàng gỡ đầu Akaza sang một bên, bỏ quá cái mặt sưng sỉa của Thượng Nhị. Gã đặt môi lên cái miệng còn đang mở hé đó, cuốn Akaza vào một nụ hôn.
Akaza mơ màng nhìn gã, hàm dưới nhức nhói khiến hắn chẳng thể theo kịp đối phương, chỉ ngoan ngoãn nghiêng đầu tạo không gian cho cái lưỡi kia tiến vào liếm láp. Kokushibou giữ nụ hôn sâu một chốc, rồi rút lại. Gã hôn lên cái môi Douma đương phụng phịu kia. Chúng cứ vấn víu tranh giành quyền làm chủ. Triền miên không dứt…
“Ai cha cha, biết gì không, Akaza – dono~?” Douma toe toét dứt khỏi Kokushibou. “Tụi này đổi ý rồi, ngồi dậy!” Y xốc nách hắn lên, và Akaza thì quá đuối để phản kháng lại. Hắn chỉ nấc lên một tiếng, vách tràng co giật khi nam căn bên trong càng lúc càng lún sâu.
“Ngươi làm gì… À,”  Kokushibou đỡ một tay giữ thăng bằng cho Akaza. Thoáng bối rối trong mắt gã tan đi khi Douma ép thân y về phía trước, chặn luôn lối thoái lan cuối cùng. Y vẫn cười khì khì, tay bấu lấy hông Akaza, giật cả tấm thân hắn xuống, buộc lỗ nhỏ chật chội kia phải ngậm nuốt bằng hết cả hai.  Akaza há miệng hét không thành tiếng, nước mắt lại được thể trượt dài trên má.
Douma thơm lên má hắn đầy ủi an, nhưng giọng y khoái trá không ngờ:
“Nào, sao ngài không cho Thượng Nhất đây thấy tiềm năng của mình đi, Akaza – dono~!!”

Khuyến mãi các bạn nè :)) hai cụ gọi tên Akaza - dono thôi k có gì hot cả đâu :))

Pixiv @neco


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net