5. 'Sữa chuối' *

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Khuyến cáo: suy nghĩ kỹ trước khi đọc, tác giả không chịu bất kỳ trách nhiệm nào sau đó*

Thời gian JungKook và SeokJin ở bên nhau ngày càng nhiều hơn, Ami đôi khi thật sự ghen tỵ khi SeokJin ngày càng gần gũi, nghe lời, thậm chí dính chặt lấy JungKook còn hơn cả cô. Nhưng có lẽ vậy cũng tốt, SeokJin có thể có thêm một người để dựa vào, và thằng bé thật sự rất tốt với em trai đáng yêu của mình.

Nhìn SeokJin dụi đầu vào hõm cổ JungKook, vui sướng nhận chiếc băng cài tai thỏ màu hồng mà cậu hàng xóm vừa tặng, Ami mỉm cười, lắc đầu, dặn dò thêm một câu cũng chẳng cần thiết lắm, Jinie nhớ nghe lời của JungKook, rồi chào tạm biệt cả hai. Hôm nay cô tăng ca đến tận sáng sớm mai mới về. Đành phải nhờ JungKook rồi, trong lòng thật cảm thấy áy náy. Thằng bé thay vì phải vất vả chăm sóc đứa em trai chậm trí của cô, tuổi trẻ lại vừa đẹp trai, tài năng, chắc chắn buổi tối có thể ra ngoài hẹn hò với bất kỳ mỹ nữ nào. Ami đang suy nghĩ xem mình có nên bớt làm phiền cậu hàng xóm tốt bụng lại không.

Trong khi đó, cậu hàng xóm tốt bụng kia lại đang trong một tâm trạng tốt vô cùng tốt, tốt nhất là Ami có thể để SeokJin ở lại riêng với cậu mãi mãi.

Ôm lấy Sóc nhỏ trong lòng, nhìn bé cưng đeo chiếc băng cài tai thỏ hồng hồng ngước hai mắt to tròn ngây thơ nhìn cậu, cảm giác hoá sói nuốt trọn con Sóc trước mặt lại xuất hiện. Mỉm cười khoe hai chiếc răng thỏ xinh xinh, một tay vòng lấy bé con, tay kia thì hạ thấp nhẹ nhàng xoa xoa cặp mông mềm bên dưới.

-Em còn một món quà khác cho Jinie nữa, nhưng mà vì nó là bí mật của hai ta nên chị Ami đi em mới có thể đem ra. Jinie có muốn nhận món quà này không?

SeokJin mở to mắt, vui vẻ gật gật cái đầu liên tục, chiếc tai thỏ chuyển động theo thật sự là thứ dễ thương nhất mà JungKook từng thấy.

JungKook cẩn thận lấy từ trong túi ra một cục bông màu hồng, hẳn là một cặp với tay thỏ (:3) SeokJin nhìn cục bông xinh xinh trước mặt một cách tò mò, chớp đôi mắt to tròn nhìn JungKook một cách thắc mắc.

-Gukkie, đây là cái dì?

JungKook chắc chắn khuôn mặt mình sẽ đong thành mặt cười sớm hay muộn thôi. Cậu nhóc mặt thỏ kia đang mang nụ cười toe toét đầy ý tốt giảng giải cho sóc nhỏ.

-Jinie thấy con thỏ không, nó ngoài tai ra còn có cả đuôi ấy. Em nghĩ Jinie giả làm thỏ sẽ xinh ơi là xinh, Jinie có muốn thử làm thỏ không?

SeokJin dĩ nhiên là đồng ý rồi. Thỏ con thật đáng yêu, SeokJin cũng muốn giống thỏ con đáng yêu như vậy. Hơn nữa JungKook còn nói SeokJin sẽ xinh ơi là xinh nếu làm thỏ nữa cơ.

-Nhưng mà Chinie phải gắn đuôi thỏ như thế nào?

Khuôn mặt của con thỏ cơ bắp lúc này không cần diễn tả thêm nữa. Bàn tay đang hoạt động ở cái mông mềm của SeokJin chuyển sang vỗ về nhè nhẹ.

-Jinie phải cởi quần ra mới được. Đuôi thỏ phải gắn trên mông phải không nào?

SeokJin đỏ mặt, cắn môi lưỡng lự.

-Nhưng mà chị Ami dặn, hông được cởi quần áo chước mặt người khác.

Bàn tay trên mông sóc nhỏ tạm dừng một lúc trước khi lần nữa bắt đầu hành động của mình, lần này lại chuyển sang bóp lấy đào nhỏ một cách nhẹ nhàng.

-Nhưng mà em đâu phải ai khác. Hơn nữa đây là bí mật chỉ hai chúng ta biết. SeokJin thấy con thỏ có đuôi đâu có mặt quần. Không lẽ SeokJin ghét Kookie, không muốn giả thỏ cho Kookie coi nên mới vậy?

Bộ mặt đáng thương với đôi mắt long lanh nhưng không có tý nước mắt nào đang ra sức kề sát vào tầm mắt của SeokJin, và điều đó càng khiến cho sóc nhỏ trở nên hoảng loạn.

-Hông có, hông có, Chinie thích Gukkie lắm, Chinie muốn làm thỏ cho Gukkie chem, Gukki đừng dận Chinie, đừng hết thương Chinie mà.

SeokJin như chực khóc, lập tức đứng dậy, tụt chiếc quần thun ngắn mặc ở nhà cả quần lót in đầy trái dâu tây xuống, đứng trước mặt JK.

JungKook cũng bất ngờ trước sự đột ngột của bé con, nhưng nhanh chóng tỉnh táo lại, nhìn hình ảnh trước mặt, con sói trong lòng không ngừng kêu gào đòi thoã mãn.

SeokJin cả người chỉ còn cái áo len oversize nhìn mềm mại chẳng khác gì gấu bông. Hai tai, hai chân xoắn xuýt vào nhau, khuôn mặt đỏ hồng. Miệng thì cắn lấy đôi môi mọng đầy dụ hoặc kia, trong khi đôi mắt ngập nước không chớp nhìn cậu đầy lo lắng, chờ mong.

Và hơn nữa bên dưới hoàn trống trơn. Cái áo rộng cũng không đủ để che đi đôi chân thon dài trắng nõn, đặc biệt là cái vật bé nhỏ phía trước. Jinie nhỏ thật đáng yêu, kích thước của nó khá nhỏ, và còn mang màu hồng phớt thật xinh đẹp. JungKook liếm lấy khoé môi khô khốc của mình.

-Gukki, Gukki đừng dận Chinie mà, Chinie chẽ làm thỏ cho Gukki chem mà.

Nghe giọng nói mếu máo của bé cưng, JungKook cố dời sự chú ý của mình. Cất giọng nói nhỏ nhẹ dẫn dắt.

-Kookie làm sao giận Jinie đáng yêu, ngoan ngoãn của mình được. Bây giờ để gắn đuôi thỏ, Jinie mau trèo lên đây, xoay mông về phía Kookie nào. Kookie sẽ giúp Jinie mang nó để trở thành một chú thỏ thật xinh đẹp.

SeokJin gạt nước mắt mỉm cười, hai tay hai chân nhanh chóng trèo lên chỗ sofa mà JungKook ra hiệu. Cả người trong tư thế quỳ bò, xoay cặp mông trắng nõn về phía con thỏ mặt ngây thơ kia.

JungKook cả người lâng lâng, không thể tin được là mình đã được thấy cặp mông của bé cưng một cách trực tiếp như thế này, và còn cả nơi mà cậu luôn mong muốn chiếm lấy cho riêng mình.

Run run nâng đôi tay lên, khẽ chạm vào bờ mông trắng nõn trước mặt, JungKook hít thở sâu trước khi thử xoa bóp chúng.

Cảm giác thật mềm mại, mềm hơn nhiều so với lúc cậu chỉ được sờ qua lớp vải bên ngoài. Đôi tay cậu như không muốn tách rời khỏi chúng. JungKook phải kìm chế bản thân trước khi kịp giơ tay đánh vào cái mông nhỏ xinh trước mặt. Nghĩ xem nó sẽ càng trông tuyệt vời biết bao khi trên làn da trắng nõn sẽ in lên dấu tay đỏ ửng của cậu.

Nhưng cậu không thể làm sóc nhỏ sợ. Cố gắng tập trung vào việc cần làm, tim cậu càng đập mạnh hơn khi từ từ tách hai cánh mông của SeokJin.

Cái lỗ nhỏ phấn hồng khép chặt, run run khi bị tiếp xúc hoàn toàn với không khí bên ngoài.

JungKook nuốt ực một ngụm lớn. Hai tay vô thức bóp chặt lấy hai cánh mông mềm mại trong tay. SeokJin co người lại trước cảm giác đau nhè nhẹ khi bị siết chặt trên mông mình, khẽ phát ra tiếng rên rỉ gọi nhỏ.

-Ư... Gukki, Chinie thấy đau.

JungKook giật mình, lấy lại bình tĩnh, xoa lấy chỗ vừa bị nắm đau, thậm chí còn vết dấu tay đỏ mờ mờ. Thấp giọng an ủi.

-Kookie xin lỗi. Jinie ráng chịu đau nhé, lúc gắn đuôi sẽ đau hơn một tý, nhưng em sẽ cố gắng giảm bớt đau đớn cho anh. Nào, nâng mông cao lên một chút nào.

SeokJin nghe lời, hạ phần cơ thể trước xuống, đầu tựa vào tay ghế sofa, nâng cao cái mông của mình lên cho JungKook.

Nhìn cặp đào không hề phòng ngự trước mặt, cùng cúc huyệt phấn hồng không ngừng hé mở như mời gọi. JungKook như bị thôi miên, từ từ cúi thấp người, tiến gần về phía lỗ nhỏ xinh đẹp kia, vươn đầu lưỡi liếm nhẹ lên nó.

-Gukki, Gukkie, em làm dì dậy? Chinie thấy kỳ lạ, kỳ lạ lắm.

Cảm nhận một thứ mềm mềm, ươn ướt chạm lấy nơi chưa một ai chạm vào một cách nhẹ nhàng SeokJin lo lắng. Hơn nữa khi vật đó chạm vào người, cả cơ thể anh có một cảm giác rất kỳ lạ, giống như những lúc anh phát sốt vậy, nhưng anh không hề thấy mệt, ngược lại có gì đó thôi thúc anh muốn nó tiếp tục xảy ra. SeokJin vô cùng lo lắng.

Cảm nhận được bé con có cảm giác, JungKook cười rạng rỡ hơn bao giờ hết, nhanh chóng đè chặt mông sợ sóc nhỏ bỏ chạy, cậu tiếp tục dụ dỗ.

-Jinie đừng lo lắng, nó giống như thuốc giảm đau cho Jinie vậy. Anh thấy trước khi tiêm thuốc, bác sĩ phải bôi thuốc trước đúng không nào. Nên em đang giúp Jinie thôi, đừng sợ.

Nghe lời JungKook có vẻ đúng, SeokJin yên tĩnh lại, tiếp tục nằm yên để JungKook giúp mình gắn đuôi thỏ.

JungKook thấy bé con ngoan ngoãn lập tức không phí thời gian, tiếp tục công việc của mình.

Liếm một đường dài trên lỗ nhỏ, cảm giác nó run rẩy dưới động chạm của mình. Mùi sữa tắm hương dâu còn thoang thoảng, cùng da thịt non mềm của SeokJin càng khiến JungKook trở nên phấn khích. Bên dưới quần cậu, vật kia cũng đang kêu gào đòi phóng thích.

Hít lấy mùi hương ngọt ngào từ bé con, JungKook tiếp tục kích thích lấy huyệt nhỏ của anh. Đầu lưỡi khẽ tiến vào trong một chút, cảm nhận sự chặt chẽ, ấm nóng của lỗ nhỏ. Nó gần như mút lấy đầu lưỡi cậu và hoàn toàn không thể vào thêm.

SeokJin cảm giác càng ngày càng lạ, đang óc cậu trở nên trống rỗng mặc cho JungKook làm theo ý mình. Đôi môi xinh đẹp vô thức phát ra những tiếng rên khẽ đầy dụ hoặc.

JungKook cắn răn, cậu quyết định dừng lại trước trước khi phá hỏng mọi thứ. Nắm lấy cái đuôi thỏ tròn tròn, JungKook căn phần nút ngay lỗ nhỏ còn ẩm ướt, không báo trước đẩy mạnh vào trong.

-GUKKIE, GUKKIE...

SeokJin hét lớn, cảm giác nhói lên một cách kỳ lạ làm anh muốn bỏ chạy. JungKook giữ chặt hông anh, kéo sóc nhỏ vào lòng. Nhẹ nhàng vỗ về.

-Không sao, không sao. Chỉ là hơi khó chịu lúc đầu. Anh xem, không phải bây giờ anh thật giống một chú thỏ đáng yêu sao.

SeokJin sụt sùi, khịt khịt mũi. Mỗi lúc chuyển độn thật khó chịu, xoay người về sau xem chiếc đuôi thỏ. Cái cục bông hồng hồng nổi lên giữa hai cánh mông tròn trắng nõn quả thật bắt mắt. Nó khiến cặp mông trông xinh xắn hơn nhiều và đặc biệt nhìn càng muốn cắn một cái.

JungKook vô cùng hài lòng với kết quả của mình. Bước đầu đã thành công. Dù không ăn được món chính nhưng chút ăn vặt vẫn được nhỉ.

-Jinie thật là giỏi, bây giờ Jinie phải tập quen với nó, anh phải giữ nó đến sáng mai biết không? Dĩ nhiên em sẽ lấy ra trước khi Ami về, vì nó là bí mật giữa hai ta.

SeokJin cắn cánh môi của mình, gật đầu nghe theo JungKook. Cậu hài lòng mỉm cười, vòng tay trên eo kéo SeokJin thêm sát vào người.

-Jinie ngoan quá, em sẽ thưởng quà cho anh.

Như một thói quen, không cần JungKook nhắc. SeokJin vươn người, mút nhẹ lấy bờ môi cậu hàng xóm, trước khi đôi môi anh bị nuốt ngược trở về.

So với hôm đầu tiên, nụ hôn hôm nay kéo dài đã hơn 3 phút. Tiếng nhóp nhép khe khẽ vang lên. SeokJin dần cảm thấy choáng váng, hơi thở cũng dần thiếu hụt.

Lưỡi anh quấn lấy lưỡi JungKook, bờ môi bị mút một cách sưng mọng, và JungKook vẫn tham lam khuấy lấy từng ngóc ngách trong miệng anh không rời.

Đôi tay trên eo khẽ vuốt ve SeokJin một cách chậm rãi, rồi từ từ dời xuống cặp mông trần non mềm. Cảm nhận đôi tay JungKook dần xoa bóp lấy mông mình một cách mạnh hơn, SeokJin sợ sẽ làm rơi đuôi thỏ, nên cố thít chặt lấy hậu huyệt của mình. Cảm giác lẫn lộn làm mọi giác quan trên người anh trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết. SeokJin đột ngột đẩy JungKook ra khỏi mình.

Trước khi cậu kịp thắc mắc có chuyện gì xảy ra khiến anh dứt khỏi nụ hôn ngọt ngào đó, thì đã bắt gặp đôi mắt long lanh đầy nước của SeokJin nhìn cậu đầy hoảng sợ.

-Gukkie nhìn nhìn, chim nhỏ bị chao... bị chao dồi.

Theo hướng ngón tay của anh, JungKook bắt gặp vật nhỏ phấn hồng bị bỏ quên nãy giờ đang dựng thẳng lên.

Cậu khẽ bật cười. Mặc dù vật nhỏ của SeokJin cương lên nhưng vẫn chưa bằng cậu ở trạng thái bình thường, huống chi là nó cũng đang căng cứng kêu gào giải thoát. Cái ấy của SeokJin thật đáng yêu cũng như anh ấy vậy. Cả vật thể đều mang màu phấn hồng, đặc biệt đầu khấc đang rỉ ra một ít chất lỏng trắng. Một ý nghĩ khác bật ra trong đầu JungKook.

-Vì Jinie hôm nay ngoan nên mới được quà bất ngờ đó. Cái này của Jinie, đang chứa sữa chuối đó, nhưng mà Jinie không thể tự uống nó được. Cái này Kookie cũng có, nên Jinie sẽ uống của em, còn Kookie sẽ uống của Jinie.

-Woa! Hôm nay Chinie có nhiều quà dậy chao? Để Chinie uống chữa chuối của Gukkie.

Trước khi SeokJin kịp kéo xuống chiếc quần thể thao của cậu, JungKook nhanh chóng bắt lấy tay anh, lắc đầu chỉ bảo.

-Sữa chuối này muốn uống được phải khó hơn cách bình thường, để em hướng dẫn anh trước.

Nói rồi, JungKook nhanh chóng nắm lấy vật nhỏ phấn hồng của SeokJin. Nhẹ vuốt ve nó, bỏ mặt tiếng kêu nhỏ liên tục của bé cưng cậu cúi người ngậm cả vật thể nhỏ ấy vào miệng.

SeokJin không ngừng kêu tên của JungKook, cảm giác kỳ lạ khiến cậu bối rối. Cảm giác ấm nóng bao lấy vật nhỏ của mình, chiếc lưỡi cũng chạy dọc theo phần thân của nó làm SeokJin cảm giác vừa khô nóng vừa thoải mái. JungKook rê lưỡi quanh cậu nhỏ của SeokJin, mút nhẹ một cái. Vì là lần đầu lại không hiểu chuyện, SeokJin nhanh chóng cảm giác có thứ gì đó muốn bắn ra khỏi chim nhỏ của mình.

-Gukkie, hông được dồi, Chinie chắp tè, Chinie muốn đi tè.

JungKook khẽ nhả vật nhỏ ra, khuyến khích anh, trước khi lại tiếp tục ngậm lấy vật nhỏ.

-Không sao đâu Jinie, nó là sữa chuối đó, nhanh bắn ra.

SeokJin mặt đỏ rực như quả cà chua, cắn chặt môi, cuối cùng không thể kìm giữ mà bắn thẳng vào miệng JK.

JungKook mỉm cười thoả mãn, nuốt hết phần sữa trắng từ SeokJin, kéo anh vào lòng, vuốt lấy mái tóc mềm bắt đầu bết lại vì mồ hôi.

-Sữa chuối của Jinie ngon lắm, Jinie cũng phải giúp Kookie hút sữa chuối ra biết không?

SeokJin gật đầu, sau khi lấy lại nhịp thở khẽ trườn xuống giữa chân JungKook, tìm vị trí ngồi thoải mái trước khi kéo lấy quần ngoài lẫn quần trong JK xuống.

Vật thể với kích cỡ to gần gấp 3 của anh bật ra, đập thẳng vào bầu má phúng phính của ai kia. SeokJin há hốc miệng bất ngờ, không thể thốt ra lời nào nhìn JungKook.

Nhếch mép đầy tự hào về cậu em của mình trước vẻ mặt của bé con. JungKook nâng lấy phân thân của mình quét lên bờ môi căng mọng vẫn chưa hết sưng phồng sau nụ hôn lúc nãy. Cảm giác trơn bóng, đàn hồi lại mềm mại làm cậu thở dài phát ra tiếng rên đầy thoã mãn.

-Chết tiệt, môi anh thật tuyệt vời Jinie. Vì em là người tặng nên phần thưởng sẽ to hơn anh nhiều. Nào giờ thì giúp em hút sữa chuối ra nào.

SeokJin ngoan ngoãn há to miệng, cố gắng nuốt vào vật thể to lớn trước mặt như cách mà JungKook đã làm với anh ban nãy.

Con thỏ cơ bắp ngửa đầu, phát ra tiếng gầm gừ đầy thích ý. Khuôn miệng SeokJin cũng thật chặt chẽ, ấm nóng. Phân nửa phân thân của cậu đã được nuốt trọn trong miệng SeokJin. Nhìn bé cưng mắt ngập nước, ra sức nuốt lấy cậu bé của mình càng làm JungKook phấn khích. Cái miệng bị nhét đầy căng phồng, bờ môi mọng bao quanh lấy phân thân đang nổi đầy gân xanh của cậu. Chiếc lưỡi bên trong yếu ớt động đậy, chạm lên mạch máu nổi lên của cậu nhỏ bên dưới càng tăng thêm kích thích, nhưng như thế là chưa đủ với JK.

-Jinie, vì quà của em lớn hơn anh phải di chuyển đầu lên xuống, dùng lưỡi như mút kẹo vậy... Ahhh... Đúng rồi.

SeokJin kéo miệng mình ra khỏi cậu bé của JungKook, dùng lưỡi liếm quanh phần đỉnh tròn, tò mò liếm lấy phần chất lỏng rỉ ra trên lỗ nhỏ, trước khi liếm dọc theo phần thân của côn thịt. Từng mạch máu nảy lên đầy sôi sục được chiếc lưỡi nhỏ nhẹ nhàng lướt qua, SeokJin rê đầu lưỡi mình xuống tận gốc.

-Ahhh... anh giỏi lắm Jinie, ahh... liếm lấy hai túi trứng tròn phía dưới nữa, ngậm nó trong cái miệng nhỏ xinh của anh nào... ahhh...

SeokJin hoàn toàn ngoan ngoãn, ngậm lấy phần túi bên dưới vào miệng, miệng anh mỗi lần chỉ chứa được một cái, thay phiên mút rồi liếm lên từng túi trứng căng cưng. JungKook chắc đau lắm, chim nhỏ của cậu còn cứng hơn lúc nãy của SeokJin. Điều đó càng làm anh ra sức liếm lấy phân thân của JungKook, hy vọng có thể làm cậu thoải mái hơn.

-Được rồi Jinie, giờ anh ngậm nó vào như lúc nãy. Sữa chuối gần có rồi.

SeokJin lại nghe theo chỉ dẫn của JungKook, cố sức nuốt vào côn thịt của cậu. Không muốn làm JungKook thất vọng, mặc kệ nước mắt cứ tràn ra, anh cố nuốt sâu JungKook bé. Chạm đến được phần gốc, cũng là lúc SeokJin cảm thấy cơ miệng mình căng cứng hết cỡ. Vật ấy đã qua khỏi cuống họng của anh, cảm giác mỏi nhừ đầy khó chịu.

JungKook gầm gừ trước sự căng chặt của cổ họng SeokJin, cậu không thể giữ nổi nữa. Hai tay giữ lấy đầu của SeokJin, bắt đầu di chuyển hông ra vào.

-Ahhh... Jinie cố lên, s-sắp rồi...

Động tác dần nhanh hơn, mỗi lần rút ra đều chỉ còn đầu khấc trước khi lại luật động cắm thẳng đến tận gốc vào miệng SeokJin. Hai túi trứng cũng liên tục chạm vào môi dưới.

Khoái cảm liên tục tăng vọt, dù biết SeokJin khó chịu, dù biết nước mắt liên tục trào ra nơi khoé mắt anh, JungKook tăng tốc, nắm chặt mái tóc bết dính của anh, tốc độ ra vào với tần suất cao hơn trước khi chững lại đột ngột.

Phân thân cậu run lên, một thứ chất lỏng ào ạt bắn thẳng vào cổ họng SeokJin, JungKook hét lên đầy thoả mãn.

Nhẹ nhàng rút cậu nhỏ của mình ra khỏi miệng anh. Nhìn SeokJin ho lên sao khi nuốt hết phần chất lỏng trắng mà cậu hàng xóm bắn ra.

Nhìn bé con mỏi mệt, tựa vào ghế sofa thở dốc, khuôn miệng đỏ ửng vẫn còn hé mở, cùng đôi mắt mơ màng, JungKook cảm thấy vô cùng thoã mãn, vô cùng hạnh phúc. SeokJin đang từ từ thuộc về cậu, cúi xuống, cẩn thận bế anh lên tiến về phòng ngủ.

JungKook đặt SeokJin lên giường, trèo lên ngay sau đó, cậu để đầu anh tựa vào vai mình, gác cằm lên đỉnh đầu SeokJin thủ thỉ.

-Xin lỗi anh Jinie.

-Tại chao Gukkie chin lỗi. Gukkie tặng quà cho Chinie mà. Gukkie thương Chinie, Chinie cũng thương Gukkie.

Nhìn bé cưng trong lòng ngước mắt mỉm cười ngọt ngào ngây thơ với mình. JungKook cũng đầy cưng nựng với SeokJin. Hôn lấy đôi môi vẫn sưng đỏ một cái nhẹ, trước khi vuốt đầu anh dỗ ngủ.

-Jinie ngoan, ngủ đi.

SeokJin dụi vào lòng JungKook, sau hoạt động ban nãy cũng đã mệt mỏi dần thiếp đi.

Nhìn người trong lòng ngủ say, cậu lần nữa khẽ hôn lên môi anh một cái.

-Em yêu anh, Jinie của em, cục cưng của em.

Tựa đầu mình vào SeokJin, JungKook cũng chìm vào mộng đẹp. Bàn tay vẫn vỗ về cánh mông mềm của sóc nhỏ như cách dỗ trẻ con ngủ. Ừm, có lẽ bé cưng cũng bắt đầu quen với đuôi thỏ rồi.

:333
Định collab viết H, nhưng mà thôi quen một mình. H đầu tay tự viết bằng tiếng Việt. Mong mọi người có thể góp ý cho mình chỉnh sửa. Xin chân thành cảm ơn. ヽ('o`;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC