Chương 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rầm!

Tiếng cửa phòng thức tỉnh tâm hồn đang mê man của Jimin, Jungkook bế cậu đến giường ngủ rồi thả xuống, hắn chống tay nằm trên người cậu.

Jimin phát hiện cổ họng thật khô khan, cậu nuốt nước miếng cái ực, hai má hồng hào từ bao giờ: "Jung...Jungkook, anh định làm gì hả?"

Nghe tiếng người yêu cất lên đầy căng thẳng thì trung tá Jeon lại càng tiến sát mặt cậu hơn, khoảnh cách giữa hai chóp mũi chỉ còn là 1mm. "Em căng thẳng cái gì?"

Hơi thở Jungkook phả ra khiến da mặt Jimin ngưa ngứa, cơ thể cậu chợt run nhè nhẹ. Thật là cái khoảng cách và cái tư thế mờ ám này, quá gần rồi đi?

Jimin mím môi không trả lời, ánh mắt cậu và Jungkook chiếu thẳng vào nhau. Họ từng nhìn nhau ở khoảng cách gần như thế này đã bao lâu rồi nhỉ? Kể từ hơn 2 tháng trước, lúc người đàn ông bị thương thì họ chưa từng gặp lại lần nào. Nếu khoảng thời gian này đối với người xa lạ đã đủ để hoàn toàn quên nhau, thì với cặp tình nhân đang trong thời gian mặn nồng có thể có bao nhiêu nỗi nhớ? Là rất nhiều, rất nhiều đấy.

Hôm nay khi người đàn ông xuất hiện trước mặt Jimin đã khiến tim cậu nhảy nhót, cậu rất nhớ hắn, nhưng cũng không dám nói rằng hắn hãy trở về đi, tới Seoul gặp cậu một lần đi đâu. Jimin biết người đàn ông này không phải thuộc sở hữu của một mình cậu, hắn thuộc về đất nước, thuộc về nhân dân Đại Hàn.

"Không có." Jimin nhẹ giọng đáp lại, cậu vươn hai tay ôm lấy cổ người đàn ông kéo xuống gần thêm chút nữa, cho tới khi chóp mũi hai người chạm vào nhau. "Em rất nhớ anh..."

Jungkook có vẻ bất ngờ trước hành động của Jimin, hắn ngẩn ra một chút rồi cười nhẹ: "Anh cũng thế."

Jungkook đặt lên môi Jimin một nụ hôn, Jimin cũng thuận theo, ôm lấy hắn mà đáp lại.

Lưỡi Jungkook thăm dò cạy mở khoang miệng Jimin, càn quét khắp miệng cậu, mút lấy sự ngọt ngào từ đầu lưỡi dụ hoặc đầy thơm tho. Tay Jungkook không hề rảnh rỗi mà luồn vào bụng Jimin, cảm nhận làn da mịn màng, quyến rũ của cậu.

Cơ thể Jimin mẫn cảm bị Jungkook sờ mà cong lên, cậu không kìm nén được tiếng rên rỉ: "Ưm~"

Jungkook rời khỏi môi Jimin kéo theo một sợi chỉ bạc, hắn say mê nhìn ánh mắt động tình của người yêu nhỏ bé dưới thân. Jungkook đưa tay lột áo Jimin ra, phần trên của cậu lập tức lộ trong không khí. Khí huyết cả người Jungkook dâng trào, cậu nhỏ của hắn đã sớm dương cờ dưới thân.

Jimin tâm tình có chút phức tạp, cậu cảm nhận được ánh mắt nóng rực của người đàn ông càn quét khắp thân mình. Jimin nghiêng đầu qua một bên, tay nắm chặt lấy drap giường xấu hổ lên tiếng. "Sắc lang, anh còn nhìn cái gì."

Jungkook cười nhếch mép cúi xuống, ghé miệng vào tai Jimin thì thầm: "Em đúng là con mèo tinh, cởi đồ ra lại có thể quyến rũ chết người như thế. Anh bị em đánh bại mất rồi."

Jimin đỏ mặt mắng nhỏ: "Lưu manh!"

"Chỉ lưu manh với em."

Jungkook hôn một đường từ cổ đến xương quai xanh, rồi xuống ngực, xuống bụng Jimin, tay hắn chạm vào hai nhũ hoa trước ngực người yêu đã sớm ửng đỏ, căng cứng.

Đầu ngón tay Jungkook thô ráp lướt qua nhũ hoa khiến nó dường như hưng phấn hơn, Jimin dưới sự chăm sóc của Jungkook thì ngày càng động tình, môi không tự chủ phát ra tiếng rên đầy dụ hoặc. "ưm~~Jung...Jungkook a~~~"

Tay Jimin luồn vào tóc Jungkook, cảm nhận từng chuyển động của cái đầu trên thân thể, khoái cảm đánh úp khiến Jimin thấy rất thoải mái.

"Bảo bối, bảo bối, anh sẽ giúp em thỏa mãn~"

Jungkook đưa lưỡi liếm động xung quanh nụ hoa trước ngực Jimin, một tay vân vê nụ hoa còn lại, một tay thăm dò xuống, nắm lây tiểu min min.

"A!~~~~"

Nơi đó của Jimin cũng đã sớm dựng cao, bị bàn tay to lớn đột ngột nắm lấy khiến cậu thỏa mãn a lên một tiếng. Nhưng sau đó Jimin liền xấu hổ, chịu đựng khoái cảm như sóng thủy triều kia mà mở miệng: "Jung...ưm ~ Jungkook a~ chỗ đó...a~ chỗ đó không....ưm ~ không được~~~"

Jungkook dường như không nghe thấy lời Jimin, tay hắn vuốt tiểu minmin khiến nó run rẩy, đầu tiểu minmin còn rỉ ra một chút nước nhỏ.

Jimin tưởng như mình khoái cảm đến muốn hôn mê, thân thể cậu mềm nhũn như không còn là của mình nữa: "Em...Jungkook a~ ưm~ em muốn....muốn bắn a~~~"

Trung tá Jeon nghe vậy thì xấu xa cất tay ra khỏi tiểu minmin, hắn cởi đi chiếc quần vướng víu ở thân dưới Jimin, tay luồn xuống huyệt đạo của cậu, nhẹ nhàng dùng một ngón đi vào, bá đạo nói: "Không được, chúng ta phải bắn cùng nhau."

Cảm nhận dưới thân có cái gì đó đang đẩy vào khiến Jimin khó chịu, toàn thân cậu đầy mồ hôi, trên da in hằn những vết đỏ ái muội, hai nụ hoa trước ngực nhô cao hưng phấn. Jimin trong con mắt của Jungkook hóa thành kẻ địch mạnh nhất của hắn, khiến hắn mất hết khống chế cùng nhẫn nại. Jungkook lần lượt cho thêm hai ngón tay nữa vào huyền động bé nhỏ.

"A!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net