13.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Ba, mẹ.... con đưa mọi người về rồi đây... _Vừa vào cửa, còn chưa kịp thay dép đi trong nhà, Jiwoo đã hớn hở gọi lớn.

- Ahh mẹ về. _Một nhóc con từ trong bếp lững thững chạy ra, vươn hai tay về phía Jiwoo để được cô âu yếm bồng lên cùng những cái hôn đầy yêu thương.

- Soobin của mẹ hôm nay ở nhà ngoan chứ?... Mẹ có mang theo cậu Hoseok cùng cậu Jungkook về đây... còn có bạn của họ nữa.

- Cậu... Hoseok.... _Bé con bập bẹ nói trông thật đáng yêu.

- Chào bé con... là cậu của cháu đây... _Hoseok thích thú nắm lấy bàn tay nhỏ, đứa trẻ khiến tim anh trở nên mềm nhũn.

- Hoseok về rồi đấy à? _Mẹ Jung từ bếp đi ra nhưng chỉ đến được nửa đường thì phải khựng lại vì không kiềm được nước mắt khi nhìn thấy đứa con trai đã nhiều năm xa cách.

- M... mẹ.... _Hoseok cũng nghẹn ngào khi nhìn thấy mẹ của mình, đôi mắt anh bắt đầu ngập nước.

- Lại đây nào con trai của mẹ... _Bà dang rộng vòng tay, như cửa nhà ấm áp rộng mở chào đón đứa con lâu ngày trở về.

Hoseok lập tức lao vào lòng mẹ mà nức nở, anh thấy mình như bé lại, trở về cái tuổi mà anh vẫn hay cuộn tròn trên đùi bà để nghe những lời ru cùng những câu truyện cổ tích.

-... Con xin lỗi... con xin lỗi mẹ....

- Không sao, về là tốt... về là tốt rồi...

Cả ba mẹ con họ Jung đều khóc khiến nhóc Soobin đang được bế trên tay sụt sịt theo. Yoongi đứng gần đó cũng đã thấy sống mũi mình cay cay, anh đan chặt hai bàn tay mình vào với nhau mà cúi gằm mặt, anh cảm thấy bối rối và tội lỗi vô cùng. Chính anh là kẻ khiến cho gia đình họ phải chia cách.

- Yoongi... _Cái ôm nhẹ của Jimin giúp anh bình tĩnh hơn trước nỗi lo sợ trong lòng. _Sẽ ổn cả thôi...

- Yoongi lại đây nào. _Mẹ Jung lau nhanh nước mắt, hướng anh mà chìa tay ra.

- Dạ?...

- Lại đây nào.

Anh dè dặt bước đến trước người phụ nữ và vô cùng bất ngờ khi nhận lại một cái ôm từ bà.

- Cảm ơn con đã luôn ở bên Hoseok của mẹ. _Cách xưng hô khiến tất cả đều bất ngờ, xem ra mẹ Jung đã thật sự xem Yoongi là con rể của mình...

- Cháu... con xin lỗi... _Anh bật khóc và ôm chầm lấy bà, suốt hơn hai mươi năm trời, lần đầu tiên Yoongi biết được thế nào là hơi ấm của mẹ. Với một đứa trẻ mồ côi như anh thì điều này nó thật vô cùng xa xỉ.

- Không... mẹ mới là người phải xin lỗi... hai đứa chịu khổ rồi...

Khung cảnh trùng phùng này không khỏi chạm vào trái tim của Jimin, lồng ngực anh bỗng nhói lên, không biết là vì vui mừng cho gia đình họ hay là đau cho chính mình? Anh vô thức tìm đến bàn tay to lớn của Jungkook, lúc này đây, cậu là nơi duy nhất mà anh có thể dựa vào. Và thật may mắn rằng người nhỏ hơn đã lập tức ôm lấy Jimin, dường như cậu cũng cảm nhận được sự run rẩy của anh. Người lớn hơn yêu cái cách mà đối phương luôn biết anh cần gì và đáp ứng anh mọi lúc.

- Ba đâu ạ? _Jiwoo nhanh chóng lau đi nước mắt và đánh mắt tìm kiếm quanh nhà.

- Ở trên phòng đọc sách... chắc sẽ xuống ngay thôi. _Mẹ Jung nói, giọng bà khàn đi vì khóc.

- Ah... ông ngoại... _Soobin reo lên và mọi người liền hướng về phía cầu thang, nơi một người đàn ông với vẻ mặt nghiêm nghị đang bước xuống.

- Cuối cùng cũng chịu về rồi đấy à? _Ông cất giọng thật trầm, không thể nghe ra được cảm xúc ở trong lời nói.

- Ba... _Hoseok khẽ gọi, trong lòng không khỏi căng thẳng, trong kí ức của anh ba vẫn luôn là một người đàn ông bảo thủ và đầy nguyên tắc.

Ba Jung quét mắt một lượt từ trên xuống dưới con trai mình rồi lại nhìn sang Yoongi, sự im lặng của ông khiến mọi người đều trở nên hồi hộp.

- Lại đây nào. _Ông dang rộng vòng tay và đón lấy Hoseok trong cái thở phào nhẹ nhõm của mẹ Jung cũng như những người con lại.

- Cái ông này thật là... suýt thì dọa chết tôi rồi... Ấy chết, nãy giờ quên mất Jungkookie của chúng ta, lâu rồi mới gặp lại cháu. _Bà tiến đến bên Jungkook và nhận lại cái ôm của cậu thay cho lời chào hỏi.

- Xin lỗi hai bác vì dạo này cháu bận quá nên lâu rồi không lui tới.

- Còn cậu trai tóc hồng xinh xắn này là... _Mẹ Jung nhìn sang Jimin ở bên cạnh, mắt bà không khỏi ánh lên bởi vẻ ngoài đáng yêu của anh - Vì không khí lịch sự nên Jimin đã chọn cho mình bộ đồ kín đáo với quần ống rộng cùng áo khoác lông to bản mà lần trước đi shopping với Jungkook đã mua và nó vô tình lại khiến anh trông như một đứa trẻ vậy.

- Ah... chú xinh đẹp. _Soobin nhìn Jimin rồi reo lên khiến cả nhà phải bật cười.

- Soobin của mẹ thật có mắt nhìn nha. _Jiwoo cao hứng hùa theo.

- Dạ thưa bác, anh ấy là bạn trai của cháu ạ. _Jungkook hớn hở vòng tay ra sau lưng người yêu, đẩy anh tiến gần hơn với người phụ nữ.

- Bạn... bạn trai sao? ... _Vài nét khó xử xuất hiện trên gương mặt mẹ Jung, bà quay sang nhìn ba Jung rồi đến các con của mình và điều này không khỏi khiến Jimin bối rối.

- Chào bác... Cháu là Park Jimin...

- À...ừ... rất vui được gặp cháu. _Bà nhìn Jimin với đôi mắt cười hiền từ, hai tay nắm lấy bàn tay đã lạnh ngắt vì căng thẳng của anh.

- E hèm... _Ba Jung hắng giọng. _Vào ăn cơm thôi tôi đói rồi...

- À đúng rồi... mấy đứa mau cởi áo khoác vào rửa tay rồi dùng cơm, hôm nay mẹ nấu nhiều món ngon lắm.

...

- Vậy ra Jimin cũng là bạn của Hoseok nhà bác sao? _Mẹ Jung vui vẻ nói, khi cả nhà đã dùng xong bữa chính và đang quây quần ở phòng khách để cùng trò chuyện, uống trà.

- Vâng ạ... Cháu quen biết anh ấy thông qua Yoongi, anh Yoongi là sếp của cháu . _Jimin đáp.

- Vậy sao? Ban nãy cháu bảo cháu là nhà thiết kế sao?

- Vâng.

- Vậy là giống Jiwoo nhà bác rồi...

- Trái cây đã đến rồi đây... _Jiwoo từ bếp trở ra với hai đĩa lớn đầy táo cùng lê, với nhóc Soobin lẽo đẽo theo sau như cái đuôi nhỏ. _Ba với Jungkook đâu hả mẹ?

- Ba con lên thư phòng nghe điện thoại, Jungkook vừa đi gọi ông ấy rồi.

- Ah... Cháu xin phép dùng nhà vệ sinh một lát ạ. _Jimin đứng lên khỏi ghế, lễ phép nói.

- Oh em chịu khó lên lầu rẽ trái nhé, ở ngay cạnh phòng đọc sách của ba chị. Nhà vệ sinh ở dưới này đang bị hỏng rồi.

- Vâng không sao đâu ạ...

Theo lời chỉ dẫn của Jiwoo, Jimin men theo dãy hành lang lầu một mà tìm đến nhà vệ sinh, căn phòng hé cửa sáng đèn kia chắc là thư phòng của ba Hoseok rồi vì anh nghe được loáng thoáng có tiếng nói chuyện phát ra từ đó. Bước qua căn phòng là đến nơi, nhưng nằm ngoài dự định, Jimin đã bị giữ lại một cách vô tình khi lỡ nghe được nội dung của cuộc đối thoại và mặc dù biết đó là điều không nên, anh lại không thể khiến cho đôi chân mình di chuyển.

- Cháu cũng thế sao Jungkook? Chắc hẳn Hoseok nhà bác đã dạy hư cháu rồi. _Ba Jung thở dài, bất lực lắc đầu.

- Không đâu ạ. Không phải tại anh ấy đâu.

- Nhưng rõ là trước giờ cháu đâu có qua lại với ...Bác cũng chẳng biết nên gọi bọn họ là gì nữa _Nam không ra nam nữ cũng chẳng ra nữ. _... Bác đã nghĩ cháu sẽ khá hơn con trai bác, sẽ kết hôn sinh con và có một gia đình hạnh phúc.

- Cháu hạnh phúc mà bác, cháu hạnh phúc khi ở bên anh ấy. _ Cậu không do dự trả lời. _Đó là số phận.

- Số phận?

- Giới tính, tuổi tác, thân phận của một người có thực sự quan trọng không hả bác? Chẳng phải chỉ cần ta yêu và muốn được ở bên họ suốt đời là đủ sao?

- Nhưng còn chuyện con cái? Chuyện tương lai? Cháu còn quá trẻ để có thể hiểu được... _Ông ra sức khuyên giải.

- Con cái quan trọng hơn cả bạn đời của mình sao bác? Xin thứ cho cháu nói thẳng nhưng nếu như khi xưa bác gái không thể sinh con, bác sẽ bỏ bác ấy hay sao?

- ...

- Có thể tuổi đời cháu còn nhỏ, kinh nghiệm sống cũng không bằng bác, nhưng tình yêu thì như nhau cả thôi. Chúng ta sẽ dành trọn con tim cho người mình yêu.

- Thằng bé cũng yêu cháu chứ?

-... _Lần này đến Jungkook im lặng, anh chưa từng nói yêu cậu và cậu cũng không một lần hỏi.

- Làm sao cháu chắc chắn tình cảm mình bỏ ra là xứng đáng?

- Trong tình yêu còn có xứng hay không xứng sao bác? _Cậu lại hỏi. _Jimin không nói yêu cháu nhưng cháu cũng chưa từng hỏi... Chẳng phải trước đây bác cũng nghi ngờ tình cảm của Yoongi và giờ thì anh ấy vẫn yêu Hoseok rất nhiều đấy sao? Tình yêu không nhất thiết phải bày tỏ bằng lời nói, chỉ cần hai trái tim luôn hướng về nhau...

...

- Jimin đâu ạ?. _Jungkook xuống lầu cùng ba Jung sau cuộc nói chuyện nhưng lại không thấy người yêu đâu cả.

- Thằng bé nói đi vệ sinh, em không gặp nó sao? Đi cũng được một lúc rồi. _Hoseok vừa nhai táo vừa nói.

- Ấy chết, hay là lại ăn trúng gì rồi? _Mẹ Jung lo lắng nói.

- Chắc không sao đâu ạ. Để cháu lên xem anh ấy thế nào.

Nói rồi Jungkook liền xoay gót lên lầu, trong lòng cũng có chút lo vì đã từng nghe Yoongi nhắc đến việc Jimin kén ăn như thế nào.

- Jimin Baby? Anh ổn chứ? _Cậu gõ cửa nhà vệ sinh.

Jimin cảm thấy khó thở , anh đã rời đi khi chưa nghe hết cuộc hội thoại của Jungkook và bác trai nhưng nhiêu đó thôi cũng đủ với anh rồi. Jimin chẳng hiểu tại sao bản thân lại tự nhốt mình ở đây nhưng ngoài ra anh chẳng còn biết nên làm gì khác. Người kia nói yêu anh nhưng nó có đáng tin không? Anh không biết rằng lúc này mình nên vui hay nên buồn, từ đâu đó sâu thẳm bên trong có một nỗi sợ đang nuốt chửng anh và người lớn hơn cảm thấy lồng ngực mình đau đớn vô cùng. Và thật may rằng Jungkook đã đến kịp lúc, kéo anh ra khỏi cái địa ngục của chính mình.

- Baby? Anh có nghe em không.... Ba...

Cánh cửa bật ra và một Jimin trông rất xanh xao xuất hiện, anh mệt mỏi gục vào lòng người nhỏ hơn trong khi cậu vội vàng ôm lấy anh.

- Anh sao thế Baby? Không khỏe ở đâu?

- Anh cũng không biết... Anh thấy khó chịu... Chúng ta có thể về được không?

- Được, được... Em đưa anh về.

...

Jimin ngồi ở ghế phụ lái và vờ như đã ngủ suốt đoạn đường về nhà. Anh làm vậy để tránh phải nói chuyện với Jungkook vì anh chẳng biết nên trả lời cậu thế nào.

- Anh sao thế? _Người nhỏ hơn đóng cửa căn hộ của họ, mắt không rời khỏi bóng lưng Jimin dù chỉ một khắc. _Có phải đã ăn trúng....

Người lớn hơn bất ngờ quay lại và lao đến ôm Jungkook cho cậu một phen bất ngờ.

- Baby hôm nay sao thế? _Cậu cười đầy yêu chiều, xoa lưng anh và hôn lên vầng trán nhỏ.

- Jungkook ssi sao lại tốt với anh như vậy? _Anh hỏi, mặt rúc sâu hơn vào khuôn ngực rắn chắc.

- Hmmm.... Vì em yêu anh. _Jungkook nhẹ nhàng nâng mặt của Jimin lên và dán môi mình vào môi đối phương.

- Em không thể nói ra lời yêu dễ dàng như vậy đâu Jungkook ssi...

- Đối với em... việc gì cũng dễ dàng ngoài việc khiến anh cũng yêu lại em...

- Hmmm... Vậy thì Jungkook ssi phải cố gắng hơn rồi. _Anh phồng má, tinh nghịch đánh mắt một vòng. _ Vì anh chưa cảm thấy yêu em đâu.

- Điều đó là tất nhiên rồi Baby... _Cậu hôn lên tóc anh. _Jimin ssi của chúng ta đã thấy ổn hơn chưa?

- Có lẽ chưa đâu... _Người lớn thở dài, ngón tay vẽ lên ngực đối phương những hình thù vô nghĩa. _Có lẽ cần Jungkook ssi giúp thay đổi tâm trạng...

- Hmmm... rất sẵn lòng.

Cậu mang theo anh ra ghế sofa sau khi thắp sáng căn hộ của họ, để chính mình thả lưng lên ghế còn anh thì ngồi trên bàn kính đối diện. Jungkook kéo bàn đến sát đầu gối, đặt chân Jimin thoải mái trên nệm ghế, ôm lấy hai bên hông mình. Người lớn hơn không thể đoán được cậu sẽ làm gì, anh cảm thấy mong chờ vô cùng, đôi lúc Jimin nghĩ rằng, có lẽ anh đã nghiện cơ thể của đối phương đến điên rồi.

Jungkook cởi áo khoác của Jimin và lót nó dưới lưng anh trước khi đặt anh nằm xuống bàn, khiến người kia không kiềm được tò mò.

- Em sẽ làm gì đây Jungkook ssi...

- Shhhh... Baby sẽ biết ngay thôi... _Cậu kéo chiếc áo len cổ lọ của anh ra khỏi lưng quần và vén nó lên, để lộ ra cơ bụng săn chắc và cái rốn sâu hình giọt nước.

Jungkook cúi đầu, hôn lên từng tấc da trên bụng Jimin và thấm ướt nó bởi nước bọt của mình, tỉ mỉ để lại những dấu vết chủ quyền chói mắt. Toàn thân của người lớn hơn từ căng cứng bởi những tiếp xúc ban đầu đã thả lỏng hơn và bắt đầu tận hưởng sự chăm sóc đặc biệt từ cái lưỡi giảo hoạt. Anh nhắm nghiền mắt và phát ra những âm thanh vụn vặt, Jimin không thường mở mắt trong suốt quá trình quan hệ bởi anh muốn cảm nhận thật rõ ràng và sâu sắc những xúc cảm thể xác mang lại... Dù đôi khi có hé mi để quan sát vẻ say mê của Jungkook khi chìm đắm bên trong mình.

- Baby huh... mỗi lần làm tình với anh em đều không ngăn được bản thân muốn thốt lên rằng cơ thể anh đẹp đẽ và tuyệt vời đến như thế nào . _Cậu mút mạnh nơi lỗ rốn tròn và cắn nhẹ lên nó khiến người bên dưới rùng mình. _Nhưng rồi lại cảm thấy nó quá thừa thãi vì anh biết rất rõ anh ngon đến mức nào mà phải không?..

Người nhỏ hơn rời khỏi cái bụng trắng nõn, hai tay bắt đầu lột quần anh, loại quần tây với chất vải mềm càng dễ dàng tuột ra khỏi hai cẳng chân thon dài. Jimin quyết định thực hiện quyền im lặng và mặc cho người kia làm những gì mình thích, cơ thể anh thuộc về Jungkook và chắc chắn cậu sẽ luôn khiến cho nó cảm thấy thật tốt. Chiếc quần lót Calvin Klein cũng nhanh chóng rời khỏi cặp mông tròn, ở với nhau một thời gian, một trong những điều đặc biệt mà Jungkook biết được từ người lớn hơn là anh có hẳn một bộ sưu tập quần lót không hề trùng lặp từ tất cả những hãng thời trang nổi tiếng trên thế giới. Thật ấn tượng phải không...

Nhấc chân trái của Jimin lên, Jungkook rải đều những nụ hôn ướt át dọc từ mắt cá đến đùi non mẫn cảm trong khi anh vẫn nằm im mà quan sát cậu với con mắt mơ màng đầy dụ hoặc. Người nhỏ hơn tinh nghịch tì răng lên lớp thịt đùi trong trắng mềm và để lại dấu ấn trong tiếng kêu kích tình của anh, Jimin thật thơm tho, tất cả mọi nơi của anh đều vương vấn mùi hoa đào, nghe như mùa xuân đang đến vậy. Jungkook trườn tay vào giữa hai đùi anh, miết lên địa phương nhẵn nhụi, không khỏi xuýt xoa vì xúc cảm mịn màng như lụa.

- Từ lần đầu tiên em đã rất ấn tượng... Nhưng có vẻ hầu hết người Mĩ đều thích cạo chúng nhỉ? _Mọi nơi trên cơ thể của Jimin đều nuột nà không tì vết kể cả phần lông ở bên dưới cũng được dọn sạch.

- Không ...hmm.... Chỉ là.... anh thích bản thân sạch sẽ... _Jimin hơi nhích người, hơi thở anh nặng hơn bởi những đụng chạm của đối phương khi cậu bắt đầu vuốt ve dương vật của mình nhiều hơn và có vẻ nó đã muốn đứng dậy rồi. _Em... không thích sao?

- Tất nhiên là không, mọi thứ của anh em đều thích... _Cậu thủ thỉ khi tay còn lại tìm đến cánh mông tội lỗi. _Em rất thích cảm giác mà nó mang lại.

- Ha... vậy hãy âu yếm nó nhiều hơn đi Jungkook ssi... _Người lớn hơn bắt đầu rơi vào đê mê. _Anh sẽ rất vui lòng...Hưm...

Jimin nấc lên khi bất ngờ nhận được cảm giác ẩm ướt và nóng rực sượt qua đầu khấc, không nghi ngờ gì, đó chính là lưỡi của cậu. Jungkook vùi đầu vào giữa hai chân anh trải một đường dài đầy nước bọt từ gốc đến ngọn khiến người lớn hơn run lên kịch liệt.

- Ah... Jungkookkkkk...

Anh hét lên tên đối phương khi cậu hút lấy một viên bi và để nó chui tọt vào miệng mình trong khi ngón cái tay trái đang xoa nắn và nhấn vào viên con lại. Jimin co chân quanh đầu Jungkook và ngồi bật dậy ngay tức khắc khi người nhỏ hơn mút mạnh vật tròn trong miệng mình như đang ăn kẹo ngọt, hai tay anh vồ lấy mái tóc dày như phao cứu sinh trong lúc đuối nước, Min nhỏ đã cương cứng hoàn toàn. Không phải Jimin chưa từng được khẩu giao nhưng cách làm của Jungkook là thứ mà anh chưa trải nghiệm bao giờ, không ai bắt đầu với túi tinh trước cả...

- Thả lỏng nào Baby... _Jungkook vỗ nhẹ lên đùi trấn tĩnh trước khi nắm lấy chiều dài của anh. _Em chưa thử điều này bao giờ trước đây... vậy nên hãy nói nếu anh cảm thấy đau nhé Baby....

Người lớn hơn khẽ gật đầu, anh quyết định sẽ không nằm xuống nữa, gác toàn bộ hai chân lên vai cậu, những ngón tay vùi sâu trong mái đầu đen nhánh và Jungkook để cho Jimin làm tất cả những gì có thể khiến anh cảm thấy yên lòng.

- Nói với em điều anh muốn và em sẽ làm theo hướng dẫn của anh, Baby...

Cậu mút lấy lỗ tiểu trong tiếng nức nở của anh và Jungkook khá cẩn thận khi đưa toàn bộ thành viên kia vào khoang miệng của mình. Của Jimin không lớn nên không khó để nuốt trọn nhưng người nhỏ hơn tự nhận bản thân là một kẻ không hề có kĩ thuật và hoàn toàn không muốn làm đối phương đau vì răng của mình một chút nào. Jungkook nhìn lên Jimin để đợi chỉ thị của anh, cái lưỡi dẻo dai liên tục mơn trớn lấy lòng.

- Hư... dùng lưỡi của em...quấn lấy nó.... ah... _Jimin siết chặt những lọn tóc của người kia khi cảm nhận được rõ ràng từng chuyển động trên dương vật của mình. _Ưm... di chuyển...a... từ từ thôi....

Jungkook bắt đầu nhấp nhô đầu và không ngừng liếm mút, trông như Baby của cậu sắp không xong rồi, hông của anh vô thức đưa đẩy về phía trước để có thể vào sâu hơn khoang miệng ấm nóng. Người nhỏ hơn quyết định gia tăng nhịp nhấp nhô đầu cùng những cú mút mạnh hết lực, hai tay phối hợp xoa nắn hai túi mochi phía dưới đang dần sẫm màu hơn.

Jimin rên rỉ cuộn người, ôm trọn lấy đầu Jungkook trước bụng mình và điều này khiến cậu khó mà di chuyển được, bèn dùng tay xoa lấy eo anh trấn tĩnh. Người lớn hơn cảm thấy mình trở nên mỏng manh hơn bao giờ hết, mọi việc đều cần có đối phương dẫn dắt trong khi bản thân vốn là một nhà vô địch khi ở trên giường. Người đàn ông trước mặt khiến anh thấy mình nhỏ bé và cần được chở che, anh khao khát nhiều hơn sự quan tâm và bao bọc của cậu.

Jungkook dần nắm bắt được cách thức và di chuyển nhanh hơn cho đến khi cảm thấy người kia đã gần chạm tới cao trào. Cậu nhả thành viên của Jimin ra và để anh bắn ra đầy tay mình với một tiếng khóc thống khoái. Người lớn hơn thở hắt ra và ngả lưng xuống tấm áo lông, anh thấy trước mắt mình xuất hiện triệu vì tinh tú mặc dù biết đó chỉ là vì mọi thứ đã nhòe đi vì nước mắt.

- Anh thấy thế nào... _Cậu chồm lên để trao cho anh những nụ hôn ở khắp mặt như một lời tán dương vì đã biểu hiện thật tốt cho lần đầu quan hệ bằng miệng của họ.

- Tuyệt... tuyệt lắm... Đây không thể là lần đầu của em được... _Jimin cảm thán.

- Cho em gặp bông hoa nhỏ của em nào Baby. _Jungkook bắt lấy môi anh và luồn lưỡi mình vào trong trong khi Jimin ngoan ngoãn nuốt trọn hai ngón tay đầy tinh dịch của cậu cách nhanh chóng. Anh muốn được khen, muốn được tán dương và được thưởng, lần đầu tiên trong cuộc đời người lớn hơn lại sống thành tích như vậy mặc dù rõ ràng là anh luôn tuyệt vời đối với mọi bạn tình của mình.

Jimin say mê nhìn Jungkook trở lại chỗ của mình trên ghế và liếm láp hai đầu ngón tay vừa được rút ra khỏi cửa động của anh với một biểu cảm vô cùng tận hưởng và anh không thể chờ để thấy đối phương lấy ra con hàng khủng của mình sau lớp quần tây sang trọng.Chẳng thể đợi đến hành động tiếp theo của cậu, anh đã leo lên người Jungkook như cách anh đã làm với cậu vào đêm đầu tiên của họ trong tiếng cười đầy cưng chiều.

Không cần phải lột bỏ quần áo của người kia vì Jimin thích được tô điểm cho sự đắt tiền của nó bằng tinh trùng và dâm dịch của chính mình. Người lớn hơn hăng say cưỡi trên Jungkook đầy đam mê khiến cậu gầm lên trong cuống họng vì cảm giác chặt khít hoàn hảo. Jungkook nhận ra rằng hôm nay anh phấn khích hơn thường ngày rất nhiều nhưng chẳng phải quá bận tâm vì chỉ cần anh vui là đủ, chỉ cần anh luôn cảm thấy thật hạnh phúc...

Jimin vén áo của mình lên để lộ ra hai núm vú đang dựng thẳng đầy kiêu hãnh trước mặt Jungkook, anh muốn cậu ngậm lấy nó và đối phương đương nhiên hiểu ý. Hai tay cậu vòng ra sau đỡ lấy lưng anh và đầu lưỡi đón lấy một điểm hồng trước tiếng nghêu ngao thỏa mãn của anh.

- Mông....ah _Jimin kêu lên. _Tát vào mông anh đi Jungkook ah....

- Như vậy sao? _Cậu lập tức làm theo yêu cầu.

- Mạnh nữa...hư... mạnh nữa lên...ahh...

Jungkook gia tăng lực, năm ngón tay hằn rõ vết trên cánh mông trắng mềm.

- Nữa... ah...nữa đi...

- Ha... anh thích bị tét mông đến thế sao Baby hư hỏng của em...

Jimin vồ lấy môi cậu mà hôn ngấu nghiến, anh hôn như chưa từng được hôn và tham lam chiếm lấy tất

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net