13.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hức...ah... hưm...

Jimin nức nở, khóe mắt đã đọng nước, vòng tay càng ôm chặt lấy đầu của Jungkook, thắt lưng căng cứng, các khớp ngón chân lần lượt co lại rồi duỗi ra, anh sắp không còn trụ vững nữa rồi.

- Jungkook..hức... _Đầu khấc đỏ hồng liên tục đỉnh vào người lớn hơn, tinh dịch rỉ ra từ nơi lỗ tiểu dần thấm ướt một mảng trên áo ngủ lụa của hắn.

- Jimin, bé cưng...

- Hơ...

Bé cưng?.... Hắn gọi anh là bé cưng?

Jungkook xoa nhẹ lấy mông mèo nhỏ mà an ủi rồi từ tốn chui ra khỏi áo anh, cảm giác ướt át của môi lưỡi vẫn còn đó trên hai đầu vú cương cứng hứng tình...

- Hưm... _Người nhỏ hơn nhõng nhẽo khom người rúc vào bả vai hắn thút thít.

- Ngoan... _Hắn cưng nựng vuốt dọc lưng anh, luôn sẵn lòng đáp ứng mọi điều. _Muốn tôi liếm bên dưới không...

- Ưm... _Jimin nghe lời đề nghị liền ngượng chín người mà nhấn mũi sâu hơn vào hõm cổ của hắn.

- Hửm?... _Thanh quản Jungkook run nhẹ và thanh âm trầm thấp vang lên dụ hoặc. _Tôi ăn bên dưới nhé... chịu không...

Người lớn hơn khôn ngoan thay đổi câu từ của mình, nếu hỏi "muốn không" Jimin nghiễm nhiên sẽ vì ngại mà không dám trả lời nhưng năn nỉ "chịu không" thì đối phương sẽ có dấu hiệu đáp lại. Và quả thật, dù rất nhẹ nhưng anh cũng đã gật một cái, sau khoảng thời gian kha khá suy nghĩ...

Jungkook biết Jimin thích, điều đó được thể hiện rõ qua phản ứng của anh mỗi lần hắn dụi mặt vào giữa hai cánh mông tròn mềm và dùng lưỡi của mình mà khai quật hang động nhỏ. Nhưng người lớn hơn chẳng bao giờ bắt anh thừa nhận điều đó, hắn hiểu rõ trong tâm mèo nhỏ còn có phần tự ti và lòng tự trọng anh thì rất lớn, phàm là những chuyện xấu hổ thế này, đối phương sẽ không có can đảm nói ra mong muốn và cảm nhận của mình mà chỉ dám truyền tải nó qua những hành động e dè vụn vặt.

Hắn đỡ anh xuống khỏi giường rồi tự mình lùi lại mà nằm ngay ngắn trên gối với tư thế thật thoải mái trước khi lại gọi.

- Lại đây nào bé cưng.

Bé cưng...

Một cảm giác dâng trào trong lồng ngực khi Jimin nghe đối phương gọi như thế, anh không thể đặt tên nhưng ý thức rõ ràng nó khiến mình cảm thấy rất dễ chịu. Nghe như bản thân đang được ve vuốt và chiều chuộng như cách hắn đối xử với Yoonho...

Phải rồi... Jimin muốn được làm đứa trẻ của Jungkook... Được ỷ lại, được dựa dẫm... được hắn chăm sóc và dung túng mỗi ngày.

Nhà văn Park qùy lên giường như Jungkook yêu cầu, rồi nhẹ nhàng ngồi lên bụng hắn, hai tay để trên khuôn ngực rắn chắc bỗng cảm thấy thừa thãi. Thế rồi làm gì tiếp theo? Anh cũng chẳng biết, chẳng phải đối phương nói là sẽ dùng lưỡi hay sao? Tại sao lại nằm xuống thế này?

- Ha... _Jungkook bật cười trước vẻ mặt bối rối của Jimin, đúng là "bé" thì vẫn là "bé", ngây thơ trong sáng chẳng biết gì. _Em ngồi sai chỗ rồi.

- Sai chỗ?... _Người nhỏ hơn cau mày nhìn khó hiểu.

- Chỗ này. _Hắn cười chỉ lên mặt mình. _Cưỡi lên mặt của tôi.

- Sao?... _ Jimin lập tức trở thành quả cà chua chín, theo phản xạ muốn trèo khỏi cơ thể Jungkook nhưng hông liền bị hắn giữ chặt lấy. _Không đâu... không thể đâu...

- Có thể. _Hắn khẳng định. _Chuyện này rất bình thường...

- Không... mà... _Anh lắc đầu, nhưng quyết tâm lại chẳng có. _Ưm... xấu hổ lắm... _Jimin cũng không ngờ bản thân có thể có dũng khí để nói ra lời này, cả người gục xuống, trốn ngượng trên vai Jungkook.

- Không sao mà... _Hắn nhẹ giọng vỗ mông trấn an, vẫn kiên trì dụ dỗ. _Không ai nhìn thấy, chỉ có chúng ta...

- Ưm... hưm...

- Ngoan nào bé cưng của tôi... _Hắn thổi vào tai anh những lời đường mật, cái lưỡi ma mãnh gãi lấy vành tai đỏ au, bên dưới ngón trỏ còn cố tình thúc ép cửa hang ẩm ướt. _Sẽ làm em dễ chịu...

Jimin nhìn hắn một lúc thì mềm lòng hơn nữa trong chính thâm tâm cũng muốn được thử cảm giác mới lạ mà đối phương nói sẽ khiến mình "dễ chịu", cho nên đến cuối cùng, dù ngại nhưng vẫn di chuyển cơ thể.

Người nhỏ hơi bám hai tay vào đầu giường gỗ, chân gượng gạo di chuyển theo sự chỉ dẫn của Jungkook cho đến khi đầu gối đặt tại hai bên mang tai của hắn, tà áo dài phủ lên mặt đối phương, chỉ có tóc là lộ ra ngoài. Tuy vậy, Jimin vẫn không dám nhìn xuống, lúc này toàn bộ bên dưới không che đậy đều phơi bày sát mặt của hắn theo cách này... anh đang ngồi trên mặt hắn....

- Hạ thấp người em xuống một chút. _Hắn nhẹ nhàng nói.

Jimin ngốc nghếch làm theo, tư thế có phần không thoải mái, khá căng thẳng một phần vì nghĩ đến những điều người lớn hơn sắp làm, phần còn lại là do sợ sẽ không trụ vững mà ngã xuống mặt hắn.

Một âm thanh đầy dục tính vang lên cùng một cái nhấp thân đầy kích động của mèo nhỏ vì bất ngờ, Jungkook dùng lực mút thật manh lên vùng ranh giới giữa cửa hậu và dương vật anh mà chẳng báo trước, tác động mạnh đến nỗi nếu Jimin không nắm được thành giường thì đã ngã oạch ra rồi.

- Ưm...Jungkook...ha...ah...ah. Jungkook... Jungkook...

Anh gấp gáp gọi loạn tên đối phương khi hắn bắt đầu không kiêng kị càn quét nơi cấm địa, cảm nhận rõ ràng một viên ngọc của mình rơi vào khuôn miệng nóng rực và bị mút mát như kẹo. Hai chân theo bản năng nhiều lần muốn khép lại nhưng không thể, tay Jungkook khỏe khoắn trấn giữ lấy đùi anh không cho bỏ chạy...

Hai túi tinh đắm trọn trong dịch vị, người lớn hơn còn chút quyến luyến trước khi tim đến cái lỗ nhỏ đầy nước kia. Jimin ở trên không nói lời nào, đôi mắt nhắm tịt chẳng dám mở vì ngượng nhưng cơ thể thì lại ngày càng cảm thấy ngứa ngáy, bàn tay nhỏ không tự chủ được, vô thức buông khỏi giường, từ cổ áo lần vào trong để mò đến tự bóp lấy đầu ngực của mình.

- Ah...hức...ha.... _Đầu ngón tay mũm mĩm mềm mềm tự xoa nắn tới lui núm vú dựng thẳng đầy kiêu hãnh, thắt lưng căng cứng rịn mồ hôi và dâm dịch không ngừng trào ra nhớp nháp nơi bắp đùi..

Cảnh xuân tất cả đều được thu vào đáy mắt đen láy của Jungkook, không nhịn được mà tát lên cánh mông tròn và khiến nó mẩn đỏ. Hắn cảm nhận túp lều giữa hai chân mình ngày càng nhô cao và đau đớn dữ dội, mèo nhỏ hẳn là không ý thức được chính mình yêu nghiệt đến dường nào đâu. Thế nhưng người lớn hơn vẫn muốn trả đũa, hắn kéo áo thun trên người Jimin lên và túm nó phía sau lưng anh, để lộ tất cả ra ngoài và biết chắc anh cảm nhận được điều đó dù mắt vẫn nhắm nghiền.

Sau một nụ cười kéo dài trên môi, Jungkook điên cuồng mút lấy lớp thịt mềm nơi cửa hang như muốn rút hết mật ngọt trước khi dùng cái lưỡi dài chắc khỏe của mình mạnh bạo đâm chọt, liếm láp, khai phá triệt để.

- Hức...ah.... ha... Jung...ưm... kook... hư....

Jimin kêu la ngày một lớn, nước mắt hai bên đã trào ra ướt lạnh, tay bóp mạnh lấy vú và khung gỗ giường đầy khổ sở, cơ thể bắt đầu không thể giữ yên mà nhún lên xuống. Nảy lên theo nhịp không ổn định, anh hốt hoảng khi thấy thân dương vật của mình đập xuống trán của Jungkook nhưng khoái cảm bủa vây không cho dừng lại.

Trong cái khó ló cái khôn... không đúng, nên nói là túng quá nên liều... Người nhỏ hơn phải buông bỏ đầu ngực mà lần tay xuống giữ lấy thành viên bên dưới, vì nếu thả tay kia ra thì anh chắc chắn sẽ ngã mất. Giờ đây Jimin mặc kệ tất cả, xấu hổ gì chứ, ngượng ngùng gì chứ? Đối phương nói đúng... cảm giác thật tuyệt vời. Cảm nhận rõ mồn một con rắn ướt đẫm dịch đang trườn vào sâu hơn nữa nơi lỗ hậu, massage, ve vuốt khiến anh chao đảo động tình, cảm giác nhục nhã xuất hiện nhưng chỉ càng làm anh khao khát nhiều hơn.

Nhà văn Park đang cưỡi lên mặt Jungkook theo đúng nghĩa, có thể anh rất ngây thơ nhưng càng là người ngây thơ sẽ càng dễ bị chi phối bởi những kích thích tình dục, nhất là từ người đàn ông như Jeon Jungkook. Park Jimin chỉ như con cá ở trong tay hắn, tùy ý để hắn xoay vần theo ý mình, nhưng đương nhiên hắn sẽ không làm điều không tốt với anh...

- Hức...hức... ah... _Jimin nức nở, khóc ngày càng rõ.

Đây lại là một đặc điểm khác của anh trong lúc làm tình, người nhỏ hơn sẽ trở nên vô cùng yếu đuối, và tiếng khóc chính là phương tiện truyền tải cảm xúc của anh. Bởi vậy mới thấy Jungkook tài giỏi thế nào, nếu không khéo léo nhất định sẽ khiến đối phương tủi thân bài trừ và tổn thương, huống hồ khi trước anh còn chẳng có chút cảm xúc nào với hắn. Nhưng suy cho cùng âu cũng là vì tình yêu thôi, nếu không thật lòng thương, hắn cũng sẽ không bỏ ra nhiều nhẫn nại để mà dịu dàng với anh đến thế.

- Hưm....hưm.... _Sau một tiếng ngân dài thì Jimin cũng đã bắn ra, anh mệt mỏi nhấc chân khỏi đầu Jungkook mà nằm vật ra phần giường trống bên cạnh. Hoàn toàn kiệt sức, khuôn miệng không thể khép lại vì đang cố gằng lấy thật nhiều oxy từ bên ngoài, suốt cả quá trình, nhiều lúc anh lại bất giác nén thở, hai lá phổi dường như muốn co rúm lại.

Jimin bỗng muốn ôm... Anh vươn hai tay về phía Jungkook, người lúc này đã ngồi dậy và đang chăm chú nhìn mình.

Hắn lập tức sà đến, chèn thân vào giữa hai cẳng chân đang mở rộng, tay nhẹ nhàng luồn sau bả vai và đỡ lấy gáy anh. Lúc này người nhỏ hơn mới nhìn rõ, gương mặt anh tuấn trước mắt đã ướt đẫm dịch của anh... hắn không ngại bẩn sao?

Người nhỏ hơn ngày càng thấy trái tim mình mềm nhũn ra bởi Jungkook, đến bản thân bây giờ cũng chẳng còn màng bẩn nữa. Anh chủ động đưa lưỡi ra liếm quanh mặt hắn và mút đi hết dịch nhầy, đôi chân quấn lại nơi thắt lưng hắn, nhiện tình gắn kết cả hai.

Đối phương chỉ cười, miệng cũng cắn mút da thị anh, tay đã luồn xuống bên dưới để tách mông Jimin mà nới rộng lối vào trong khi cố tình chà sát dương vật sưng cứng của mình vào Min nhỏ đang trong trạng thái bán cương sau cao trào đầu tiên.

- Ah... ha..hơ... hưm...

Bên dưới bị miết mạnh, sâu thẳm bên trong hắn đã tìm thấy và đay nghiến lên tuyến tiền liệt khiến đầu óc anh lại rơi vào mụ mị, vật giữa hai chân lại đứng thẳng. Jungkook tiếp tục cọ, đẩy hai hòn trứng của Jimin đùn lên xuống dười gốc dương vật và làm cho lỗ tiểu nơi đầu khấc lại rỉ dịch trong suốt.

- Ưm... hưm...

Hắn hôn lấy anh, nuốt xuống hết những âm thanh gợi tình và nhanh chóng kéo lưng thun quần, để thành viên bên dười bật ra và nện vào cậu nhỏ của Jimin, chào hỏi một màn trước khi chôn sâu vào địa phương ấm nóng, chật khít mà nó thuộc về.

- Ưm...ha...ha...ah...hư...ư...

Lại một chuỗi rên rỉ ngân dài theo tiết tấu thoát ra khỏi cánh môi tội lỗi. Jungkook vừa vào đến liền tấn công dồn dập và dữ dội, đỉnh vào điểm yếu và khiến Jimin khóc lớn trong khoái dục.

Hôm nay anh vui vẻ hơn hẳn mọi ngày, gọi tên hắn nhiều hơn, chủ động nhiều hơn,... liệu có phải trong lòng Jimin đã có hắn rồi không?... Anh đã đồng ý cho hắn cơ hội?... Mặc kệ điều đó là gì nhưng Jeon Jungkook lúc này đây đang cảm thấy vô cùng hạnh phúc, chỉ cần một cái gật đầu của anh thôi hắn liền có thể nguyện ý bảo bọc, chăm sóc, cưng chiều anh suốt đời, liền có thể đem cả thế giới mà đặt dưới chân anh...

Mỗi sáng thức dậy, còn gì bằng khi được nắm trong vòng tay của người mình thương và nghe những tiếng thở đều đều của hắn bên tai. Jimin lười nhác chẳng muốn tỉnh, vùi người sâu hơn vào ngực đối phương, tay còn dứt khoát vòng qua eo hắn mà ôm lấy rồi tiếp tục nhắm mắt.

Sau mỗi giấc mơ, chẳng có gì tuyệt hơn khi mở mắt ra liền thấy người mình yêu cuộn tròn trong lòng như một chú mèo còn đang còn say ngủ. Jungkook rà bàn tay lớn của mình trên làn da mịn màng không tì vết, kéo xuống mông còn lưu manh bóp bóp và vỗ nhẹ.

- Jimin...hưm... _Hắn cúi xuống gặm lấy đầu ngực anh. _Bé cưng...

- Hưm...

- Hôm nay phải đi làm đúng giờ... _Hắn nỉ non, lời nói không rõ do vẫn bận rộn mút mát hạt đậu nhỏ.

- Ừm... ưm... anh đi trước đi... _Người nhỏ hơn không từ chối, nhẹ nhàng vuốt lấy tóc hắn.

- Lát cho người đưa em về nhé...

- Ừm....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net