26.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimin đẩy xe hàng quanh quẩn khắp nơi trong siêu thị, đồ cần mua không nhiều, ngoài thực phẩm cho bữa tối và sáng mai thì cũng chỉ có thêm một chút đồ dùng cá nhân, đã chọn xong hết từ lâu nhưng mãi vẫn không chịu đến quầy tính tiền. Anh còn đang băn khoăn suy nghĩ về chuyện Seokjin nói lúc trưa, đối phương bảo anh tự tìm cách, nhưng anh thì biết cách gì chứ? Chẳng lẽ thật sự phải đến nói thẳng với Jungkook, yêu cầu hắn chỉ anh cách giúp hắn giải tỏa? Chuyện ngại ngùng như vậy anh chắc chắn không làm được đâu... nhưng cũng không thể nào cứ để người lớn hơn chịu thiệt thòi như vậy được... Tác giả Park không muốn hắn giống những ông chồng trong phim truyền hình, vợ có bầu liền ra ngoài ngoại tình...

Lang thang một hồi Jimin lại lạc đến khu đồ ngủ, bắt gặp những bộ Pijama lụa treo trên giá khiến anh nhớ đến Jungkook. Lần trước đến đây chính anh cũng đã mua cho mình hai bộ, để có thể mặc chung với hắn. Tuy rằng không thể so sánh với trang phục cao cấp của đối phương nhưng xem qua cũng là được cắt may rất chỉnh chu, chất vải mềm mịn, màu sắc lại ưa nhìn, có thể tạm chấp nhận được, đến cả đối phương cũng thấy rất thuận mắt. Đang mải nghĩ xem liệu có nên mua thêm vài bộ nữa để thay đổi hay không thì đập vào mắt nhà văn Park là những miếng che mắt ngủ với nhiều kiểu dáng trông rất đáng yêu, chạm vào lớp lông bên ngoài cảm giác thích tay vô cùng. Bỗng có ý tưởng chợt lóe lên trong đầu và sau một hồi do dự anh cũng quyết định chọn lấy một cái mang hình con mèo ưa thích rồi tiến tới quầy thu ngân.

Hôm nay Jimin nấu cơm rất sớm, còn chưa đến năm giờ mọi thứ đều đã hoàn tất và việc còn lại chỉ là nhanh chóng đi tắm rồi đợi Jungkook về để thực hiện kế hoạch của mình. Ngồi trên sofa với miếng bịt mắt trên tay, tư tưởng của anh lại bắt đầu đấu tranh dữ dội giữa việc nên và không nên tiếp tục ý định của mình. Trái tim càng lúc càng trở nên gấp gáp, anh cứ liên tục nhìn lên đồng hồ rồi lại nhìn ra cửa, một nửa linh hồn bảo anh hãy dẹp ngay ý tưởng điên rồ này đi khi còn kịp, trong khi nửa còn lại thì hét lên rằng, sẽ ổn cả thôi, cứ tiến về phía trước hoặc nếu anh thực sự muốn mất chồng thì cứ việc cúp đuôi mà bỏ chạy như loài thỏ đế.

Những tiếng "tít tít" bất ngờ vang lên đánh gãy mạch suy nghĩ của Jimin và khiến anh giật thót mà đứng bật dậy, hai chân luống cuống chạy vào phòng ngủ, nhanh chóng tụt xuống quần dài và cởi vội vài cúc áo, leo lên giường, che mắt mình lại và kéo chăn đến ngang hông, hờ hững che đi phần dưới mát mẻ rồi thả đầu lên gối êm. Phải... anh đã quyết định thực hiện nó... bởi cảm giác ngại ngùng, tội lỗi có lớn cách mấy cũng không bằng nỗi sợ mất đi người kia...

Seokjin kêu anh hãy bật đèn xanh cho Jungkook và anh đang làm nó đây. Khi vừa nhìn thấy những miếng bịt mắt trong siêu thị, anh liền nhớ ra rằng hắn luôn nhân lúc ngủ mà chạm vào anh để xoa dịu bản thân, nhưng có lẽ vì sợ anh bất ngờ thức giấc nên cũng chẳng dám làm tới cùng. Cho nên Jimin nghĩ, nếu như bản thân có thể giúp đối phương chắc chắn rằng mình sẽ không bị đánh thức hay chính xác hơn là sẽ không nhìn thấy gì thì có thể hắn sẽ không phải dè chừng nữa.

Và kết quả ra sao thì phải để thực tế chứng minh...

Trống ngực đập dồn dập và Jimin cảm thấy bản thân hồi hộp đến nỗi tim muốn nhảy ra ngoài, anh có thể nghe tiếng Jungkook gọi mình bên ngoài, hẳn là hắn đang cảm thấy khá hoang mang khi không thấy anh đâu. Trước mắt không có gì ngoài một màu đen mịt và vì không nhìn được nên nghe càng rõ hơn, anh nghe thấy tiếng người kia đẩy cửa phòng bước vào, nghe thấy hắn gọi tên mình một lần nữa trước khi bật công tắc điện và sau đó là sự im lặng kéo dài... Phải mất khoảng một lúc để tác giả Park có thể nghe được tiếng thở đầy nặng nhọc của ai đó và cảm giác nhưng có ngàn con kiến đang bò trên người, lòng anh khẩn trương và nôn nao đến không tưởng. Jimin chẳng có chút ý tưởng nào về việc đối phương đang và sẽ làm gì, chỉ biết rằng anh đang vô cũng mong chờ nó, bản thân còn vờ như đang trở mình, cố tình để lộ cái bụng gồ lên như quả đồi nhỏ và vùng xương chậu mời gọi thấp thoáng dưới lớp chăn dày.

Thế rồi một tiếng đóng cửa lạnh lẽo lại vang lên.... trái tim nhỏ bé như rơi xuống một vực sâu không đáy...

Jimin bật dậy và lột miếng vải trên mắt mình ra, nhíu mày vì vẫn chưa thích nghi được với điều kiện ánh sáng trong phòng, tiếng nước ào ạt vọng ra từ trong nhà tắm cho anh biết đối phương đang ở trong đó và bản thân thì chỉ biết ngồi thừ người ra mà nhìn cánh cửa gỗ đóng chặt.

Tại sao?... Thái độ đó là sao?...

Người nhỏ hơn cảm thấy nong nóng ở mắt, nước từ bên trong đã dâng lên nơi khóe mi và trực trào ra, anh đã gần như khóc òa lên nếu không nghe tiếng mở cửa đầy thô bạo của đối phương. Jimin vội vã che lại mắt mình và trở lại tư thế cũ trên giường, nín thở chờ đợi những động thái tiếp theo từ hắn nhưng đã sớm chẳng còn hy vọng gì.

Anh nghe tiếng bước chân của Jungkook nhẹ nhẹ vang lên, hình như hắn đang tiến gần đến chỗ anh và rồi mép nệm bên cạnh lại từ từ lún xuống. Jimin nhận ra được người lớn hơn đang ngồi bên hông mình, hơi lạnh từ người hắn tỏa ra bám lên da anh ngày một rõ ràng, từng lỗ chân lông của anh như co lại bởi sự mát lạnh và hồi hộp, bởi có lẽ đối phương đang cúi người và cách cơ thể anh chẳng được mấy phân. Những giọt nước từ trên người hắn chầm chậm nhỏ xuống, cho Jimin một trận rùng mình trước khi cảm nhận bờ môi mỏng lướt trên má, bàn tay to lớn áp lên cái bụng tròn và Jimin thầm ước rằng hắn sẽ không nghe được nhịp đập liên hồi trong lồng ngực của mình.

Người nhỏ hơn cố di chuyển tay một cách tự nhiên nhất có thể để làm giảm đi sự căng thẳng đang có và anh đã có chút giật mình khi vô tình chạm vào khuôn ngực trần vẫn còn ướt nước của hắn, có vẻ như Jungkook chẳng mặc gì ngoài một chiếc khăn bông quấn ở bên dưới. Liệu có lầm hay không khi Jimin có cảm tưởng như mình nghe được tiếng cười rất khẽ của hắn nhỉ?

Người phía trên nắm lấy hai bàn tay nhỏ, thật dịu dàng hôn lấy những ngón tay mũm mĩm trước khi kéo chúng đến phía trên đầu Jimin và đặt môi lên mắt anh qua lớp vải che bằng lông mềm, đến chóp mũi nhỏ lúc này chắc đã phớt hồng. Cái miệng ướt át lướt qua đôi môi căng mọng mà nhanh chóng men theo vùng cổ trắng ngần, nhấm nháp ít lâu rồi lại trượt xuống thấp hơn nơi xương đòn tinh tế. Nhà văn Park biết rõ hắn đang đánh dấu lên mình, bây giờ Jungkook đã có đầy đủ tư cách để để lại dấu vết ở bất cứ nơi đâu trên người anh.

Jimin như ngừng thở khi Jungkook đi xa hơn nữa đến địa phương có chút bằng phẳng giữa hai ngực anh và dừng lại trên chiếc cúc nhựa thứ ba vẫn chưa được cởi, với chiếc lưỡi giảo hoạt, thật không mất nhiều thời gian để anh có thể nhận thấy rằng số nút còn lại của mình đều đã bị thoát ra hoàn toàn. Người bên dưới nuốt khan một tiếng thật khẽ, không dám làm gì quá rõ ràng vì rất có thể đối phương đang nhìn mình. Vạt áo sau đó liền bị kéo ra hai bên để toàn bộ phần ngực trần trắng nõn với hai đóa hoa hồng hoàn hảo được phơi bày dưới ánh đèn phòng, tiếng nuốt nước bọt vang lên ở phía trên làm cho lòng anh trở nên phấn khích, mong hắn thật nhanh chóng chạm vào mình.

Cơ thể mẫn cảm gần như muốn nảy lên khi đầu ngón tay của ai kia chạm lên đỉnh vú mềm mềm như kẹo dẻo rồi gãi gãi trêu đùa nó. Jimin cảm thấy khá tiếc vì không thể nhìn thấy gương mặt của Jungkook khi đang chăm chú nghịch đầu ngực của anh, hắn rất nhẹ nhàng dùng ba đầu ngón tay mà vân vê hạt đậu nhỏ khiến người bên dưới sướng rơn. Anh thật muốn rên rỉ vài tiếng mà nói với hắn rằng, đừng mãi chỉ chơi một bên như thế, cả bên kia cũng muốn được cưng chiều... Và dường như đối phương đọc được suy nghĩ của anh, rất nhanh đã cúi xuống mà ngậm hết đầu vú còn lại vào miệng, bú mút rất nhiệt tình, tay phải rảnh rang tìm đến bên hông nhỏ mà ve vuốt kích tình. Hai tay Jimin siết chặt lấy gối, môi bị cắn đến đau đớn để không làm thoát ra những âm thanh dâm dục đầy xấu hổ, chẳng biết có phải vì đã lâu không làm tình, mà cơ thể cảm thấy kích động đến không ngờ. Lưỡi của Jungkook quấn lấy anh, răng hắn nhay cắn, kéo giãn và ác ý khiêu khích núm nhỏ sưng tấy, thật xấu xa nhưng cũng thật gây nghiện.

Người lớn hơn tắm ngực của mèo nhỏ trong nước bọt, làm ướt hết cả một vùng lớn, tạo nên một cảnh tượng hoa mỹ. Hắn dùng hai bàn tay to lớn ôm lấy bụng Jimin mà thì thầm vài điều với bé con bên trong và đầu óc của anh đã quá mụ mị để có thể nghe hiểu những lời đó, chỉ biết rằng đối phương đang tiếp tục làm ướt bụng của mình với chất nhầy trong miệng hắn.

Cảm giác gió lạnh bao lấy khiến hai đầu gối Jimin bất giác ép sát vào nhau khi người phía trên kéo xuống lớp chăn che giấu nơi riêng tư trần trụi với dương vật nhỏ xinh đang còn mê ngủ. Hắn nắm lấy mông anh bằng cả hai tay, có chút thô bạo vùi mặt vào giữa hai đùi mà hít mạnh và thơm lên phần thân mịn màng như lụa. Tác giả Park khóc trong lòng... đây quả là một trò liều lĩnh, anh không biết mình có thể chịu được thêm bao lâu nữa đây...

Jimin nghe thấy tiếng Jungkook bước xuống giường và trở lại gần như cùng lúc, lần này hắn đến từ phía dưới, dùng tay nhấc lên hai chân của anh và tách chúng ra mà chèn thân mình vào giữa. Người lớn hơn giữ lấy đầu gối của anh trong không trung khoảng một lúc, đoán là hắn đang nhìn ngắm mình và điều này như làm các dây thần kinh của Jimin căng ra hết cỡ, chỉ tưởng tượng ra con mắt nóng rực kia đang nhìn vào chỗ đó của mình thôi mà anh đã muốn cương rồi. Cho dù đây chẳng phải là lần đầu tiên của họ nhưng việc bị nhìn chằm chằm như thế không thôi khiến anh thấy vừa xấu hổ vừa hưng phấn, anh biết dương vật của mình nhỏ và lông cũng chẳng có nhiều, nếu không phải nói là gần như không có. Điều gì lại khiến hắn say mê đến thế chứ?... đồng ý là nó cũng có chút... xinh xắn đi...

Nhà văn Park thấy đầu gối bị đẩy lên đôi chút, thắt lưng nhấc lên khỏi nệm một ít... Ôi... và giờ thì có lẽ Jungkook đang nhìn lỗ hậu của anh...

Lại nhớ rằng Jungkook đã từng khen là nó rất đáng yêu nhưng vì anh không thích nên hắn đã không nói như vậy nữa. Sự thật không phải là không thích mà là vì quá xấu hổ... Nhưng lúc này người nhỏ hơn lại muốn biết cảm nhận của hắn, liệu rằng hắn có muốn lập tức được chôn mình trong đó?... Và Jimin sẽ không nhận rằng mình sẽ thấy vui sướng đến mức nào nếu câu trả lời là có đâu...

Cuối cùng Jungkook cũng chịu hạ chân Jimin xuống, gác đùi anh lên đùi mình và lúc này anh mới nhận ra rằng hắn đã vứt chiếc khăn tắm kia đi từ lúc nào. Lại một cơn sóng cuồn cuộn ập đến trong lòng, người nhỏ hơn cũng không chắc rằng trái tim của mình có thể tiếp tục hoạt động hay không nữa đây? Trong đầu anh đang vẽ lên cơ thể tuyệt vời của đối phương và anh sắp đang phát điên lên khi cố gắng ngăn mình không lập tức giật miếng vải chết tiệt trên mắt ra để được nhìn thấy hắn.

Trái ngược với anh, người phía trên xem ra rất bình tĩnh, hắn dùng lòng bàn tay có chút thô ráp miết lên má đùi trong non mềm rồi tinh nghịch bóp lấy nó và...

Ôi Chúa ơi...

Jimin đã phải chật vật đến bao nhiêu để giữ bản thân khỏi hét lên khi Jungkook búng nhẹ vào quả bóng nhỏ của anh một cách đầy bất ngờ và giờ thì hắn đang không ngừng chọt chọt rồi ấn vào nó nắn bóp một cách đầy lưu manh. Điều này khiến người nhỏ hơn hoài nghi về việc hắn biết anh chỉ giả vờ ngủ và đột nhiên lại có một chút ấm ức dâng lên trong lòng thôi thúc anh vặn người mà khép chân lại. Nhưng không... Jungkook chẳng để anh được làm điều đó, hắn bật cười và ép chân anh mở rộng ra hơn nữa rồi nắm lấy thành viên đã bán cương của anh mà sục lên xuống, làm anh dựng thẳng trong chốc lát. Và có lẽ hắn còn chưa thấy chán đâu khi những ngón tay thon dài lại tiếp tục lần mò xuống hang động bên dưới mà trêu ngươi trên những nếp gấp hồng hào.

Vầng trán rịn mồ hôi mồ hôi, các cơ căng cứng phát đau, người nhỏ hơn chẳng thể kiểm soát bản thân thêm nữa, anh biết dâm dịch đã bắt đầu rỉ ra bên dưới và cứ để mặc cho nó tuôn trào nhiều hơn, thậm chí còn mong có thể làm ướt ngập bàn tay của Jungkook dù hắn chẳng hề tiến vào trong. Vài phút nữa trôi qua, Jimin lại lần nữa rùng mình khi cảm nhận được một vật nóng hổi nặng trịch và nhầy nhụa được đặt lên đùi mình, anh đã quá quen với nó. Jungkook hứng lấy dâm dịch của anh mà bôi lên khắp dương vật mình và giờ thì hắn đang dùng cái thứ vũ khí ngoại cỡ đó mà cọ qua cọ lại trên da thịt anh... Ôi... đầu Jimin như muốn nổ tung, anh ước rằng cái thứ nghiệp chướng kia có thể đâm vào mông mình ngay lúc này.

Hơi thở của Jungkook trở nên gấp gáp và những tiếng gầm gừ trong cuống họng cũng ngày một lớn hơn, có vẻ hắn cũng sắp không nhịn được nữa rồi và điều này khiến cho Jimin đắc ý vô cùng. Người lớn hơn trườn lên phía trước để lần nữa ngậm lấy đầu vú hồng nhuận trong khi bộ phận sưng cứng bên dưới thì áp lên cái của anh, và hắn bắt đầu đưa đẩy với một nhịp độ chậm rãi. Bụng bầu vẫn chưa lớn nên không bị cản, chuyển động cũng không mấy khó khăn.

Jimin lại muốn hét lên thật lớn, từng tế bào trong cơ thể đều đang bị thiêu đốt, môi dày gần như đã bật máu nhưng anh lại chẳng thể tìm được thứ gì khác để cắn, những ngón chân quằn quại co quắp, khăn trải giường cũng sắp bị cào cấu đến rách. Tinh hoàn của hắn đang chèn lên tinh hoàn của anh và chúng chà sát với nhau, thân dương vật cũng thế, người nhỏ hơn còn có thể cảm nhận được tinh dịch đang rỉ ra từ hai đầu khấc dính lên bụng dưới của mình. Tay và miệng của Jungkook cũng không thừa thãi một chút nào, lưỡi hắn đánh chén ngực phải, một tay dày vò bên còn lại trong khi tay khác thì đang ở bên dưới, đào bới lỗ nhỏ đẫm nước.

Lạy Chúa...

- Ah ha... ưm... ha...

Không kìm thêm được nữa, Jimin hét lên, túm lấy tóc Jungkook và phát ra một tràng dài rên rỉ, vô cùng ồn ào, vô cùng dâm mĩ... Nước mắt anh đã ứa ra từ lâu, thấm ướt miếng bịt mắt và dịch vị thì vẫn không ngừng trào ra, chạy dọc theo cổ mà dây ra đầy gối...

- Ha... Jungkook... Jungkook.... ah ha...

Anh gọi loạn tên hắn và hông thì vô thức nhấp theo tốc độ tăng dần, hai tay vụng về níu lấy bờ vai săn chắc, muốn kéo đối phương lên để được hôn nhưng rồi hắn lại buông anh ra khiến Jimin suýt nữa thì bật khóc.

Jungkook nắm lấy miếng bịt mắt và kéo nó ra khỏi mặt anh mà không thương tiếc vứt đi thật xa, chìm đắm trong con mắt mơ hồ ngập nước, nhuốm màu tình dục. Hắn đỡ Jimin dậy để anh có thể ôm lấy cổ mình trước khi bắt lấy môi anh mà điên cuồng càn quét, ăn sạch, rút hết mật ngọt và nuốt trọn những từng tiếng nức nở của anh. Một tay nhào nặn cánh mông tròn, một tay bao lấy dương vật của cả hai mà sục mạnh cho đến khi người nhỏ hơn bắn ra trước. Đối với Jungkook bấy nhiêu đây là không đủ, nhất là khi đã phải nhịn trong một thời gian dài thế này...

- Nằm xuống nào bé cưng...

Hắn đặt anh trở lại nệm trong tư thế nằm úp, để anh có một tư thế thoải mái trên gối êm với cái mông nhấc cao chống trên hai đầu gối còn run rẩy. Jimin chưa thoát ra khỏi khoái cảm, chỉ biết ngoan ngoãn đón nhận tất cả và sẵn sàng làm vui lòng người đàn ông mà anh yêu. Hai đùi bị ép sát lại với nhau đến gần như không thấy kẽ hở và cho đến khi anh có thể lấy lại ý thức thì đã thấy Jungkook xỏ xuyên dương vật của hắn qua khe hẹp nơi háng mình.

- Ah... ha... hưm...ưm...

Người nhỏ hơn lần nữa không ngớt miệng nghêu ngao những âm thanh nhục dục khi hắn dùng sức đâm chọt với tốc độ không thể bắt kịp. Âm thanh da thịt chạm nhau vang lên không chút kiêng kị khi mông của anh va vào hông của hắn và túi tinh của đối phương đập vào da thịt phía sau, hai đùi dần trở nên tê dại và rát bỏng dưới lực ma sát. Hệ thần kinh của Jimin như ngừng hoạt động, anh chưa từng thử, chưa từng nghĩ đến điều này trước đây, Jungkook luôn là người đánh thức khao khát tình dục và đưa anh đến những miền đất hoan lạc mới lạ. Hắn rải những nụ hôn trên lưng anh, thân thể họ ướt đẫm mồ hôi, phần trên và dưới dương vật cả hai dây dưa, đụng chạm đầy tốc lực và Jimin đã sớm cương lại từ lâu. Cơ thể dịch chuyển lên xuống mạnh mẽ, cảm giác sung sướng lần nữa đưa anh lên đỉnh vinh quang, đẩy anh đến bờ vực khoái cảm và lần này họ bắn ra cùng nhau.

Toàn thân đổ rạp xuống nệm, Jimin cũng không chắc rằng linh hồn mình hiện đang ở nơi đâu, chốn thiên đàng hay là nơi địa ngục. Nhưng trong lúc con tim đang không ngừng run rẩy vì cảm giác tuyệt vời mới qua, một cơn gió lạnh lẽo lại đột ngột kéo đến, cứ như nước đá tạt vào khiến nó trở nên lạnh buốt.

- Ah....ha...hức...

Jimin không làm chủ được bản thân nữa, anh gào lên khóc dữ dội khiến người bên cạnh liền một phen thất kinh.

- Jimin?... Jimin em làm sao thế?...

Người lớn hơn lập tức ngồi dậy mà kéo mèo nhỏ vào lòng, hốt hoảng nhìn quanh để kiểm tra.

- Có chuyện gì? Sao lại khóc?... Làm em đau sao?...

Hắn dùng tay ôm lấy khuôn mặt xinh đẹp giàn giụa nước, trái tim như vỡ nát ra khi thấy những dòng lệ cứ ồ ạt trào ra và cơ thể anh thì run lên dữ dội.

- Sao thế?... nói tôi nghe...Jimin!... đừng làm tôi sợ...

Lẽ nào lúc nãy đã làm gì động đến bé con? Hắn đâu có vào trong cơ chứ?

- Ah...anh... hức... _Jimin nghẹn ngào không thành tiếng. _Anh...ha.. có thương... em không?...

Trong tình yêu, đáng sợ nhất chính là im lặng...

Đúng vậy, Jimin không chịu nổi nữa rồi, anh không muốn im lặng nữa, quá chán ghét khi cứ phải đoán già đoán non thế này, quá khổ sở vì cảm giác không an toàn, lúc nào cũng thấp thỏm lo sợ về một tương lai sẽ bị bỏ rơi. Những suy nghĩ, dằn vặt ngày qua ngày cứ không ngừng dày vò và khiến anh đau đớn tột cùng. Jimin muốn kết thúc nó, muốn một lần nói ra, một lần xác nhận với trái tim của mình cũng là xác nhận với đối phương... Một lần chính tai nghe Jeon Jungkook nói yêu mình....

- Anh có thương em không?... hư... có thương em không? ... _Người nhỏ hơn gào lên lớn hơn, mười đầu móng tay của anh bấm vào da thịt Jungkook đến rách.

- Có ... đương nhiên là có rồi... _Tổng giám đốc Jeon dù có chút bất ngờ nhưng vẫn rất nhanh trả lời. _Sao tự nhiên em lại hỏi như thế?

- Không...anh nói dối... _Jimin lắc đầu nguầy nguậy, khóc càng nhiều hơn, hai tay chống lên ngực Jungkook như muốn đẩy hắn ra. _Anh không thương em... hư... anh chỉ... thương con thôi...

- Ai nói vậy chứ? _Hắn mạnh mẽ dùng sức giữ lấy người nhỏ hơn, không cho anh giãy ra. _Hoàn toàn không có chuyện đó...

- Hư... ha... _Tác giả Park chỉ biết khóc.

- Shhh... bé cưng của anh... _Hắn ôm chặt lấy người trong lòng, nhẹ nhàng hôn lên khắp mặt anh an ủi, lên mắt ướt, lên mũi hồng và lên đôi môi đã sưng vù. _ Sao anh lại không thương em được?... Tên khốn nào đã nói thế? Anh đương nhiên thương bảo bối của anh chứ...

- Thật... không?... _Jimin thút thít, khóc cũng ít hơn.

- Thật... thật hơn mọi thứ trên đời... _Hắn gật đầu lia lịa, thơm lên bầu má lạnh đi vì nước. _Anh không chỉ thương con... anh thương cả hai...

- Anh... yêu em không?...

- Yêu chứ. _Jungkook chắc chắn. _Yêu hơn mọi thứ trên đời này...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net