5.
Đợi đến khi Jimin trở ra thì bàn phòng khách cũng đã đầy ắp thức ăn trông rất hấp dẫn, hai chiếc pizza cỡ lớn và rất nhiều gà chiên các loại cùng nước có ga. Anh không ngờ họ chuẩn bị thức ăn nhiều đến thế và càng không ngờ hơn khi một gia đình giàu có, quyền quý lại ăn uống giản đơn chẳng khác biệt gì so với những nhà dân bình thường tại Hàn Quốc này.
- Jimin mau lại đây nào. _Yoongi hào hứng gọi trong khi miệng vẫn đang nhai và tay thì cầm miếng pizza cắn dở. _Pizaa vị hải sản ngon tuyệt cú mèo.
- Jimin không thích ăn hải sản. _Jungkook hướng anh trai nói, liên tục gắp gà vào dĩa có sẵn một phần Pizza thịt bò đã bỏ sẵn phần rìa bánh trên tay.
- Oh thế ư?... em bị dị ứng sao? _Hoseok tròn mắt hỏi.
- Dạ không... _Jimin cười gượng ngồi xuống kế bên Jungkook. _Chỉ là ăn không quen...
- Của em đây. _Người bên cạnh đặt dĩa thức ăn mình đang cầm xuống trước mặt Jimin, trên dĩa toàn là những thứ hợp khẩu vị hay ít nhất là anh có thể ăn được. Jimin không thích đồ quá ngọt hay quá cay, chua chua một chút thì còn hợp ý hơn và Jungkook thì luôn ghi nhớ điều này.
- Cám ơn anh....
- Jungkook nhà ta chu đáo quá?... _Yoongi hất hàm cảm thán, làm em của anh bao lâu nay cũng chẳng có lấy một nửa ân cần như thế. _Jimin kén ăn nhỉ?
- Em...
- Em ấy vốn ăn uống không tốt. _Hắn lại cướp lời anh. _Cho nên người lúc nào cũng gầy gò, ốm yếu.
- Vậy thì em phải chú ý bồi bổ nhiều hơn mới được. _Hoseok cười nháy mắt với em trai.
Bữa ăn không cầu kì nhưng lại rất vui vẻ và ấm cúng, cả bốn người cùng nhau nói đủ những thứ trên trời dưới đất, đôi lúc lại cười phá lên bởi vài câu nói đầy ngây ngô của Yoonho, tiếng chuyện trò, đùa giỡn vang vọng khắp căn hộ rộng lớn. Đã bao lâu rồi, Jimin không được trải qua loại cảm giác này, như những ngày xưa cũ cùng Kangwoo và những bạn học trốn tiết đi nhậu hay cùng nhau làm loạn nơi phòng Karaoke bình dân. Jungkook có một gia đình thật tốt...
Cha mẹ mất sớm nhưng nhờ có bạn trai, Jimin đã không phải cảm thấy quá cô đơn cho đến giờ đây, khi nhìn lại, xung quanh chẳng có một ai ngoài mình anh giữa cuộc đời rộng lớn này. Người đàn ông vẫn luôn ở bên nắm tay anh cùng đi trên con đường dài nay dường như cũng đã lạc mất, ngày qua ngày, những tâm tư cứ hóa thành nỗi buồn như gặm nhấm tâm hồn yếu đuối của anh...
- Jimin...
Và rồi Jeon Jungkook đến...
- Em đã no chưa?...
Liệu điều đó có ý nghĩa gì hay cũng chỉ là một sự tình cờ thoáng qua rồi biến mất mãi mãi...
Cuộc vui cũng sớm tàn, gia đình nhỏ nhà họ Jung đã ra về sau khi Jimin xung phong làm người dọn dẹp vì hoàng tử Yoonho cũng buồn ngủ quá rồi. Hơn nữa, dù gì anh cũng đã được đãi một bữa thật hoành tráng và còn nhận được rất nhiều niềm vui, bản thân nhận trách nhiệm này chính là chuyện chính đáng thường tình thôi. Tác giả Park thật đã cảm thấy tốt hơn rất nhiều, xem ra thì hôm nay cũng không phải là một ngày quá tệ hại như anh đã nghĩ.
- Áo em đã được giặt sạch và sấy khô rồi. _Jungkook thông báo khi bước ra khỏi phòng giặt. _Em cứ để đó mà vào thay đồ rồi tôi đưa về, đã hơn chín giờ khuya rồi...
Những lần gặp nhau trước đây luôn là Jungkook lái xe từ công ty đến chỗ của Jimin để đón anh sau khi tan làm và luôn đưa anh về trước chín giờ để tránh khỏi sự nghi ngờ của Choi Kangwoo, vì mỗi lần rời nhà anh đều lấy cớ đến làm việc với tổng biên tập tại nhà xuất bản. Mặc dù lý do đó rõ là khó chấp nhận, thế nhưng người bạn trai kia cũng chẳng mảy may bận tâm đến.
- Hmmm...cũng không cần vội... dù gì Kangwoo cũng chẳng có ở nhà...
Thực ra Jimin rất muốn ở lại, anh không hiểu tại sao nhưng trong lòng lại không muốn về và ở một mình trong nhà lúc này.
- Ừ. Để tôi giúp em... _Người lớn hơn tiến lại bên cạnh Jimin, xỏ bao tay rồi giúp anh xả nước số chén dĩa đã được rửa qua chất rửa.
Người nhỏ hơn không phản đối, tự mình nhích sang một chút để có chỗ cho Jungkook đứng thoải mái hơn, suốt quá trình họ cũng không nói gì khác. Ngoài mặt cả hai đang chuyên tâm cọ rửa những thứ dưới bồn nước nhưng thực chất tâm hồn họ lại chẳng để ở đó, trong lòng mỗi người đều có những suy nghĩ của riêng mình, về chính bản thân, về đối phương hay về mối quan hệ này. Và cứ thế, sự im lặng kéo dài cho đến khi chiếc dĩa cuối cùng được Jungkook lau sạch rồi để lại ngay ngắn trong tủ gỗ phía trên.
- Em có muốn ở lại không? _Lúc này hắn mới lên tiếng hỏi. _Dù sao cũng đã muộn quá rồi, em về nhà lại phải ở một mình, tôi thấy không an toàn...
Cũng không hiểu tại sao đối phương lại chủ động đề nghị như thế, nhưng lại vừa đúng ý muốn trong lòng Jimin nên anh không cần phải suy nghĩ quá nhiều mà gật đầu, cũng chẳng để ý trên gương mặt kia có bao nhiêu là thỏa mãn.
- Được rồi, vậy thì em cứ vào trong tìm bộ đồ nào thoải mái mà thay ra. Tôi sẽ đi lắm một chút, trong khi đó em có thể xem phim hay vào thư phòng chơi cũng được, mặc dù tôi nghĩ chắc cũng không có gì phù hợp với em ở đó đâu.
Hắn cao hứng nói liền một mạch không nghỉ trong khi Jimin chỉ biết đáp lại bằng một cái gật nhẹ. Nhiều khi Jungkook tự hỏi, sao mèo nhỏ này lại tĩnh lặng và ít nói đến như thế, khiến người khác lúc nào cũng nghĩ có thể dễ dàng bắt nạt. Ngoài hắn ra chắc chẳng có mấy ai luôn kiên nhẫn và dịu dàng với anh đến mức này, nên xem như là một loại duyên phận.
Jimin gật gật nghe lời người lớn hơn trở lại phòng áo trong khi hắn vươn vai bước vào nhà tắm, nhìn ngắm một hồi cũng không biết nên chọn gì trong những bộ đồ được xếp ngay ngắn của đối phương. Quần áo ngủ của Jungkook cũng chỉ có một loại, pijama dáng dài may từ chất liệu lụa satin mỏng nhẹ, với những tông màu trầm lạnh đơn giản, mặc vào thì chắc là rất thích nhưng với cơ thể nhỏ nhắn này của Jimin thì sẽ bơi trong nó mất. Nghĩ đi nghĩ lại một hồi, chưa biết nên làm thế nào thì anh lại bắt gặp hình ảnh mình phản chiếu trong gương lớn, chiếc áo sơ mi của Junkook trên người không khác gì một cái đầm khi vạt áo thì gần như chạm đến cả đầu gối. Bộ dạng này ban nãy xem qua cũng đã rất tức cười nhưng nhìn lại một lượt, trang phục ở đây cái nào cũng vậy, hơn nữa không muốn để mọi người bên ngoài phải chờ lâu nên đành mặc kệ, bây giờ nghiêm túc đánh giá thì bản thân quả đúng là chẳng ra làm sao cả.
Anh nhìn nhìn ngắm ngắm rồi quyết định cởi luôn chiếc quần tây của mình ra thử, chỉ mặc boxer với áo này cũng không đến nỗi quá tệ. Jimin không biết Jungkook sẽ nghĩ thế nào nhưng nhiều lần ở nhà anh cũng hay làm thế vì thấy khá thoải mái lại chẳng hở hang gì quá đà, giống như mấy lần anh mặc quần đùi ngắn vậy, hay là cứ để thế này đi... Thôi thì mặc cũng như không mặc, tạm bợ một bữa chắc cũng không có vấn đề gì.
Hài lòng với lựa chọn của mình, Jimin ra khỏi phòng thay đồ và người kia thì vẫn chưa tắm xong, tiếng nước vòi hoa sen vọng ra rõ ràng chưa hề ngắt. Như đối phương đưa ra hai gợi ý, anh có thể ra ngoài xem truyền hình hoặc đơn giản là vào phòng sách nhưng quả thật trong đó chẳng có gì cho anh chơi cả, và dù vậy mèo nhỏ vẫn quyết định sẽ vào thư phòng vì đó là nơi mang đậm dấu ấn của Jungkook nhất. Sau bữa ăn vừa nãy với gia đình của hắn, anh bỗng nhiên thấy mình có nghĩ vụ phải tìm hiểu thêm về đối phương mặc cho chính bản thân trước đây vẫn luôn xem đó là việc không cần thiết.
Hôm này đối với Jimin có rất nhiều cái mới cùng chưa từng đã xả ra, như trước đây anh chỉ đều cứ thế rời đi sau khi xong "chuyện", không hề có thời gian để dạo quanh, thăm thú thế này. Lướt qua nhưng kệ chất đầy sách trong phòng làm việc của người lớn hơn, tác giả Park chọn lấy một cuốn với tựa đề khiến anh ấn tượng nhất rồi đến ngồi tại trường kỉ gần đó mà xem thử. Nó là một cuốn sách về những mánh khóe kinh doanh trên thị trường, Jimin thật tình chẳng có ý định tìm hiểu về kinh tế đâu, nhưng anh nghĩ nếu đọc qua thứ mà Jungkook hay đọc thì ít nhiều cũng giúp anh hiểu hắn hơn, và lại anh cũng rất tò mò liệu giọng văn trong những thể loại thế này sẽ khác xa mình như nào.
- Anh nói dự án cải tạo khu dân cư ở Busan sao? Chẳng phải quyết định cuối cùng đã đượcthông qua rồi à?...
Nghe tiếng mở cửa, Jimin rời mắt khỏi những trang giấy để ngước lên nhìn người đang bước vào, hắn nói chuyện qua tai nghe Bluetooth, một thân đồ ngủ lụa màu xám với mái tóc đen dày còn chút ướt trông quyến rũ vô cùng, trên tay cầm theo một ly sữa cùng một ly rượu lạnh. Người nhỏ hơn cũng chẳng để ý được rằng chỉ trong vài giây mà anh đã vô thức nuốt nước bọt đến mấy lần và ánh mắt luống cuống vội vàng trở lại với những con chữ khi hắn nhìn lại anh với khóe mi cong lên thật dịu dàng.
- Bản kết hoạch cụ thể gồm thời gian tiến hành và kinh phí dự trù, tất cả đã được liệt kê đầy đủ và rõ ràng trong báo cáo lần trước rồi mà Taehyung...
Ra là đang nói chuyện với Kim Taehyung.
Jungkook đến ghế, tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Jimin, đặt ly trên tay cùng điện thoại trong túi áo xuống bàn mà vuốt lấy tóc anh trong khi anh vẫn vờ như đang tập trung đọc sách mà không phản ứng lại gì. Ban nãy vừa đẩy cửa vào và thấy nhân tình nhỏ trong dáng vẻ chỉ mặc áo sơ mi của mình mà không có quần dài, trong lòng hắn đã bắt đầu dậy sóng, chắc đối phương cũng không biết rằng hành vi này đối với hắn cũng như đang cố tình câu dẫn đâu.
- Có vấn đề về việc xin giấy phép sao? _Jungkook tiếp tục nói chuyện công việc nhưng tay thì đã không yên phận lần đến mân mê nơi vòng eo nhỏ nhạy cảm khiến Jimin không khỏi rùng mình. Anh biết rõ động thái tiếp theo của người lớn hơn, mỗi khi "bắt đầu" hắn vẫn thường mơn trớn anh như thế. _Việc này thì có gì khó chứ? Chẳng phải mọi khi cũng chỉ cần một chút tiền là sẽ ổn cả hay sao?...
Cái gì tới cũng tới, tay Jungkook lúc này đã nằm dưới lớp áo mỏng trên người anh, men theo làn da mềm mại mà tiến ngày càng xa hơn lên phía trên. Người nhỏ hơn chưa có biểu tình muốn bài trừ, mắt vẫn đọc sách dù tâm trí chắc hẳn chẳng còn ở đó nữa rồi, không thể phủ nhận rằng mùi hương nam tính hòa quyện với mùi sữa tắm thơm mát khiến anh như muốn rơi vào đê mê.
Ai cũng có thói quen, sở thích riêng khi làm tình và thói quen, sở thích của Park Jimin là do Jeon Jungkook khám phá ra...
Jimin và bạn trai tuy không phải là mối quan hệ trong sáng không chạm thể xác nhưng trước giờ đối phương cũng chưa lúc nào mang lại cho anh cảm giác như với Jungkook, mặc dù là yêu nhau, anh ta chưa bao giờ khiến anh cảm thấy thích thú và sung sướng nhiều hơn mỗi khi cả hai ngủ chung. Nhưng kể từ lúc bắt đầu vụng trộm với người đàn ông bên cạnh, nhà văn Park ngây thơ của chúng ta đã dần biết thế nào là hưng phấn, là thỏa mãn hay đòi hỏi nhiều hơn trong tình dục...
Ưa nhẹ nhàng, Jimin cũng không thích quá mạnh bạo hay kịch liệt trong lúc quan hệ, đó là lý do vì sao anh dễ dàng bị tan chảy trước sự dịu dàng của Jungkook. Như lúc này đây khi bàn tay hắn bao lấy một bên ngực của anh và những ngón tay thon dài đang vân vê nơi nhụy hoa đã sớm nhô lên vì tác động của hắn.
Vì là người song tính, ngực của Jimin cũng khác xa với những nam nhân bình thường, đặc biệt mềm mại và mẫn cảm, lại trắng hồng nộn phấn, chỉ cần kích thích vừa đủ liền sẽ sưng lớn hơn, chạm vào vô cùng thích tay. Và Jeon Jungkook chính là kẻ một mực say đắm hai nụ hoa mê người này của Jimin, hắn luôn nâng niu và âu yếm nó thật nhiều mỗi khi cả hai gần gũi, chính điều đó khiến anh lại thỏa mãn vô cùng.
- Hừm... phức tạp vậy sao?... Anh đã bàn với anh Hoseok chưa?...
Hắn vẫn tỉnh bơ nói chuyện điện thoại trong khi cả cơ thể đã quay về phía Jimin, ngực áp sát lấy lưng anh, tay trái thuần thục nắn lấy bầu ngực trái của anh. Hô hấp anh ngày càng khó khăn và tim đập mỗi lúc một nhanh hơn theo nhịp rê tròn của hai đầu ngón tay quanh núm nhỏ. Hắn dùng lòng bàn tay có hơi lạnh vì vừa đụng nước theo trình tự xoa đều, bóp nhẹ rồi lại xoa đều trước khi dùng móng gãi nhẹ lên đỉnh vú đang động tình. Người nhỏ hơn lúc này đã chẳng thể tiếp tục nhìn vào những con chữ khi mắt anh cứ muốn nhắm tịt lại, móng tay ghim lên bìa sách và hai hàm răng thì cắn chặt lại với nhau để kìm nén sự dễ chịu chuyển thành âm thanh phát ra bên ngoài.
- Thực ra việc cải tạo này cũng không cấp thiết, chỉ là nếu nâng cấp lên thì việc kinh doanh của chúng ta sẽ thuận lợi hơn...
Cơ thể Jimin lúc này đã tựa hoàn toàn lên bờ ngực rắn chắc của Jungkook trong khi hắn vẫn chưa hề chán việc chơi đùa đầu vú của anh. Dùng ngón trỏ và ngón giữa kép lấy u thịt nhỏ mà cọ sát, kéo dãn một chút rồi lại thả cho nó co lại hay nhấn hạt đậu lún xuống rồi để cho nó bật trở ra. Thỏa sức làm càn không thôi khiến cho Jimin chật vật cùng ngứa ngáy vô cùng, làm cho anh bắt đầu thấy trống vắng và muốn nhiều hơn nữa. Người nhỏ hơn khó chịu cựa quậy một hồi cho đến khi Jungkook đút cả tay còn lại của mình vào áo để chăm sóc luôn cho bên ngực còn lại thì mới hài lòng. Nhưng lúc này kích tình tăng lên gấp bội vờn anh như muốn đạt đến giới hạn của mình, cơ thắt lưng căng ra hết cỡ, những ngón chân quặp lại và bàn tay cũng không còn lực để giữa lấy cuốn sách mà để nó rơi xuống sàn, bờ môi căng mọng bị đôi hàm răng trắng dày vò, ngăn lại ham muốn phát ra những âm thanh gợi tình vì chút lý trí còn lại đang bật đèn báo nhắc nhở anh rằng Taehyung vẫn còn ở đầu dây bên kia.
Khuôn ngực mạnh mẽ phập phồng lên xuống, Jimin dường như phát ra những tiếng thút thít khi Jungkook ghé môi mút lấy lớp da mỏng dưới cổ. Anh có thể cảm nhận rõ ràng dương vật của hắn đã cương lên nóng hổi đang áp sát vào mông mình và của anh cũng thế. Người lớn hơn rút hai tay khỏi áo Jimin mà đè lớp vải xuống sát ngực anh trong khi với lấy ly rượu, uống liền một ngụm tiện thể ngậm luôn viên đá vào miệng. Phút sau hắn nhả viên đá lạnh ấy ra rồi đặt lên ngực của người nhỏ hơn mà di nó trên hai đầu nhũ, khiến lớp áo ướt đẫm mà trở nên xuyên thấu, để lộ rõ hình ảnh hai đóa hoa nhu tình, cái lạnh truyền đến làm người nhỏ hơn rùng mình liên hồi.
- Nếu đã vậy, ngày mai em sẽ giải quyết khi đến công ty. _Jungkook nói trong khi vươn tay lấy điện thoại của Jimin ở trên bàn rồi mở camera trước trong cái cau mày khó hiểu của anh. _Anh cũng nghỉ sớm đi...
Jungkook để ống kính quay mặt của Jimin, cho anh nhìn rõ màn hình rồi di chuyển dần xuống vùng ngực đã ướt dẫm và anh lập thức đỏ mặt khi thấy hai nụ hồng đậm màu hiện lên dưới lớp vải.
- Em đang làm gì sao?... Em đang ngắm một tuyệt tác... những đóa hoa thật đẹp....
Hắn nói, tay nhanh chóng thoát hết hàng cúc và kéo vạt áo qua hai bên để Jimin có thể nhìn đầu ngực hồng hào nhô lớn đầy hứng tình của mình. Thế là một đợt sóng kích động ập đến, anh giận dỗi lập tức quay sang cắn vào cổ Jungkook thật mạnh nhưng chỉ khiến hắn bật cười rồi ngắt máy.
Người lớn hơn tháo bỏ tai nghe mà vứt lên bàn sau đó liền vuốt ve an ủi con mèo trong lòng đến mãi một lúc lâu sau mới chịu nhả ra và dấu răng rõ mồn một kia chính là dấu vết đầu tiên mà anh để lại trên người hắn. Jimin ngước nhìn tên lưu manh họ Jeon này, hai đầu chân may co lại thiếu điều chạm được đến nhau trong khi hắn còn đểu cáng nhoẻn miệng cười mà hôn xuống khắp mặt anh lấy lòng.
Thú thật thì anh cũng không bực đến thế, có thể nói hôm nay Jimin khá là dễ dãi, thường ngày dù bản tính hiền lành đến đâu nhưng cũng không phải không biết khó chịu, không biết tỏ thái độ bất bình. Hai người cứ nhìn nhau một lúc thì cơ mặt của nhà văn Park cũng phải dãn ra và đối phương liền tranh thủ mà cúi xuống đoạt lấy môi anh.
Jimin thích... không, phải nói là anh yêu những nụ hôn của Jungkook, yêu cái cách mà hắn dẫn dắt và ôn nhu đối với anh. Hắn luôn mút lấy, nhấm nháp nơi cánh môi của anh trước, dùng lưỡi mình nhẹ nhàng vờn lấy cửa miệng ướt át rồi mới tiến vào khi được cho phép bằng hành động hé nhẹ môi của người nhỏ hơn. Jungkook rất tỉ mỉ trong mọi bước đi của mình, hắn liếm láp và chào hỏi ở mọi nơi mà hắn đi qua từ ngoài vào trong khoang miệng nhỏ ấm nóng, sau đó mới lịch thiệp mời gọi Jimin cùng tham gia với mình trong điệu nhảy tình yêu. Sự chuyên nghiệp đó vẫn được giữ vững ngay cả khi lưỡi của họ quấn lấy nhau và anh đã chủ động đáp lại hơn, lúc này tay hắn sẽ bắt đầu di chuyển.
Bàn tay Jungkook trở lại nơi hai núm vú của Jimin trước tiên và mân mê nó cho tới khi anh phải không ngừng phát ra những âm thanh "ư ử" vụn vặt giữa nụ hôn rồi mới bắt đầu tiến đến những địa phương khác. Chỉ với những động tác tay thuần thục, người nhỏ hơn cũng có thể cảm thấy bản thân mình đã trao đi toàn bộ, để hắn khám phá tất cả.
Nụ hôn miên man dài kết thúc khi Jimin dần trở nên mụ mị và mơ màng, người lớn hơn còn luyến tiếc vờn lưỡi qua để liếm đi những giọt bóng lưỡng còn sót lại trên đầu môi. Trước khi hắn đẩy anh trồi người về phía trước để tựa ngực lên thành ghế với lớp nệm êm ái, cặp mông to tròn chỉ vừa nhấc lên thôi là liền có thế thấy rõ bên dưới, dâm dịch đã ướt thành mảng lớn.
Jungkook vỗ nhẹ vào cánh mông tròn lẳng bết dính vào lớp boxer đen trước khi vùi mặt lên nó và cắn một cái đầy yêu chiều. Những ngón tay dẻo dai luồn vào lớp đai quần và từ từ kéo xuống để hoàn hảo nghe những âm thanh nhóp nhép của dịch nhờn khi cảnh xuân dần phơi bày ra trước mắt, những giọt nước có chút đặc đang nhỏ ra từ cái lỗ hồng hào và chảy xuống nơi bẹn mông cùng bắp đùi trắng trẻo ngon lành và mùi hương gọi tình xộc vào cánh mũi khiến hắn điên đảo.
Người lớn hơn không thèm cởi hết lớp quần ra, cứ thế giữ lấy lưng thun bằng một tay rồi nhấn miệng vào giữa khẽ mông của Jimin mà mút một cái thật kêu. Đối với những biểu hiện hưng phấn của mèo nhỏ trong lúc làm tình, Jungkook chẳng bao giờ bình phẩm quá nhiều, vì hắn biết rõ anh sẽ xấu hổ và cảm thấy không được tôn trọng, hắn luôn quan tâm đến cảm xúc của anh rất nhiều.
Jungkook vươn cái lưỡi dài của mình ra mà chen vào giữa đùi của người nhỏ hơn để khều lấy túi tinh lộ ra qua khe hẹp, không ngừng đâm vào rồi lại rút ra, liên tục đỉnh lên tinh hoàn nhạy cảm khiến bên dưới đó ngày càng ướt hơn và làm anh phải oằn mình khóc lóc trong khoái cảm.
- Ah... hức...hức... ưm.....
Jimin rên rỉ, thanh âm của anh ngày một cao và lớn hơn theo sự điều khiển của Jungkook, đầu gối run lên bần bật, hai tay bấu lấy nệm ghế đến độ muốn rách. Cái lưỡi giảo hoạt sau khi nhiệt tình mô phỏng sự ra vào khi quan hệ qua đùi non mị thịt khiến nó phải đỏ lên thì lại kéo rê một đường theo rãnh mông miết đến những nếm gấp ở miệng hang mà oanh tạc. Hắn dùng tay còn lại giữ chặt hông Jimin để ngăn anh nhấp loạn, miệng vẫn tiến tới mạnh mẽ tấn công bằng những cú mút mạnh và những lần dùng đầu lưỡi nhanh nhẹn đâm chọt lỗ huyệt yếu ớt.
- Hư...ư...ư...ah..ah...ư...ư...ha...ah...
Người nhỏ hơn không thể dứt tiếng rên rỉ, cơ thể anh vô thức chồi lên rồi thụp xuống theo bản năng và những tiếng "ư a" thì ngày một lớn. Jimin khi quan hệ rất ồn ào, anh không thể ngăn được bản thân kêu lên mỗi khi đau hoặc thấy sung sướng, phát ra âm thanh là cách duy nhất để anh giải tỏa những cảm xúc đang tuôn trào bên trong. Trước đây Choi Kangwoo luôn nhiều lần tỏ ra khó chịu , anh ta không thích anh cứ la làng lên như thể mình đang bị tra tấn trong khi thực sự thì những lúc ấy anh đau nhiều hơn sướng. Còn về phần Jungkook, hắn chẳng hề phiền, chẳng một lời phản nàn về thói quen này của Jimin mà thậm chí còn đôi lần tán dương rằng những âm thanh nhục dục đó đẹp đẽ đến thế nào. Đó là một trong rất nhiều điều khiến tác giả Park luôn cảm thấy yên bình và trở nên yếu mềm hơn trước hắn.
Chẳng lâu sau Jimin cũng ra trong quần lót của chính mình, anh gục xuống tại chỗ và mặc cho người kia lột trần rồi ẵm vào phòng ngủ để tiếp tục đêm dài ân ái của họ....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net