25.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai chữ "gia đình" hoàn hảo gây nên một sức ép lớn đối với Jimin, em siết chặt nắm tay, răng bấu vào môi dưới để kìm nén cơn thịnh nộ của chính mình. Jungkook kéo cả cơ thể em ngã xuống cặp đùi săn chắc của hắn, để thứ đồ bên trong kia điểm thẳng lên vị trí nhạy cảm, chỉ cần vài chuyển động nhỏ cũng đủ là chân tay rã rời. Hắn trao vào tay em một chiếc muỗng ăn rồi đẩy tô súp bí đỏ đến trước mặt - món đầu tiên mà em cùng Lee Junsook đã dùng làm khai vị.

- Ăn đi bé cưng. _Hắn thổi vào tai em, cái lưỡi nóng ấm quấn lấy vành tai đỏ ửng. _Em đang rất đói mà...

Jimin chẳng đáp, em siết muỗng trong tay, múc từng thì nặng nề đút vào miệng, cố khích lệ bản thân mình bằng những suy nghĩ tích cực, phải ăn thì mới có sức chiến đấu tiếp với tên ác ma này.

Món nạc cừu sốt táo đỏ được đưa đến ngay sau đó, người phía sau chỉ lặng yên quan sát em ăn một cách chậm rãi, ấp lấy cơ thể nhỏ bé bằng cả thân hình của hắn, môi miệng liên tục mơn trớn nơi gáy tóc mềm mại. Jimin nghiền thịt bằng công suất lớn nhất của hàm răng mình, em không hề thấy ngon miệng, chỉ ăn để thỏa mãn cơn đói trước khi Jungkook tiếp tục trò tiêu khiển của mình. Dương vật to lớn của hắn ép sát vào giữa cặp mông ẩm ướt của em, cương cứng và bỏng rát, có thể lao đến tàn phá em bất cứ lúc nào.

Tôm chiên ngũ vị là món thứ ba được phục vụ riêng cho Jimin, em không thể tìm ra được sự liên kết trong thực đơn này nhưng đây quả thật là danh sách các món mà anh chàng họ Lee kia đã gọi vào hôm qua, theo đúng thứ tự. Thật không thể biết được, Jungkook làm sao mà có thể điều tra được đến tận điều này? Nhưng suy cho cùng thì, có điều gì mà hắn không thể làm cơ chứ?

Phải, chẳng có điều gì mà một tên lưu manh như Jeon Jungkook chẳng thể nghĩ ra cả...

Jimin chẳng có cơ hội được thưởng thức đến miếng tôm tứ hai của mình, một trận run rẩy liền ập đến như một cú đánh phủ đầu khiến em xuýt nữa thì đánh rơi cả đồ trong tay. Cái thứ bên trong hậu huyệt kia bắt đầu chuyển động, một cách chính xác nghiền lên tuyến tiền liệt, khiến em suýt chút thì bắn ra bởi cú tấn công bất ngờ ấy.

- Thức ăn không ngon sao Jimin? _Jungkook làm như vô tội hỏi trước sự chật vật trong lòng, cứ như hắn chẳng phải là thủ phạm khởi động cái thứ chết tiệt kia. _Tôi nhớ là hôm qua em đã rất vui vẻ mà...

- Ưm... Jungkook... _Jimin vò lấy chiếc khăn trải bàn, các cơ bắp đều gồng lên, giữ cho bản thân không run lẩy bẩy vì kích thích từ bên dưới.

- Em phải ăn hết thì tôi mới lấy nó ra... _Hắn gặm lấy tai em, bàn tay tru du trên chiếc bụng phẳng lì. _Chúng ta không được lãng phí thức ăn...

- Ummmm.... _Người nhỏ hơn ngân dài tiếng rên rỉ lấp trong cuống họng, em cắn chặt môi, không muốn để những âm thanh phóng đãng thoát ra khi Jungkook tăng mức hoạt động của thiết bị.

- Lee Junsook... _Hắn thì thầm trong vô cảm, giọng càng lúc càng trầm. _Nhân viên ưu tú của công ty... Tên đó khá bảnh trai nhỉ?... trông có vẻ còn rất dịu dàng nữa...

- Jungkook... khốn nạn... _Jimin thầm nguyền rủa hắn đến hàng vạn lần, lúc này trứng rung đang hoạt động ở tần suất cao nhất, nĩa trong tay em đã rơi xuống đất , khăn bàn bị kéo đến dịch chuyển và hông em cũng mất kiểm soát mà đưa đẩy.

- Bé cưng của tôi... _Jungkook quăng đi điều khiển, trượt xuống nơi giữa hai chân đang tự động mở của em mà xoa nắn qua lớp vải trắng ướt nhẹp, ngón tay cong lại mà gãi lên lỗ tiểu không ngừng rỉ dịch. _Ngồi ăn với thằng đó có khiến em hứng tình thế này không...?

- Im... đi... ah...

Em khó khăn uốn éo trên đùi hắn, trong lòng phẫn uất nhưng cơ thể là đang bị lửa khoái cảm nuốt chửng. Jimin buông tay khỏi khăn bàn, vươn ra đằng sau và nắm lấy mái tóc được chải gọn gàng của Jungkook mà giật lấy như để trả đũa, cơ thể em rịn mồ hôi, cặp mông tròn ép chặt lên dương vật đang trướng căng bên dưới. Người lớn hơn không có chút biểu tình gì, tiếp tục hành hạ em với bàn tay đang không ngừng thêm dầu vào lửa nơi thành viên đang khóc thét khó chịu của em.

- Ah...hư... ah...

Jimin đã không thể ngăn được tiếng kêu của bản thân khi em đến cao trào đầu tiên, cơ thể giật nảy liên hồi và trứng trong vách tràng vẫn không ngừng rung.

- Chậc chậc, bé cưng... em bắn cả trong quần thế này... _Hắn làm bộ lắc đầu chê trách, móc ngón tay vào đai quần mà kéo xuống để dương vật nhầy nhụa bán cương của em trượt ra. _Thật là con mẹ nó hư hỏng...

- Ha... Jeon... hư... _Em tiếp tục siết lấy tóc hắn, nhưng tên ác quỷ này vốn không biết đau, hơn nữa càng ác ý sỉ nhục em. _Tôi ghét anh... đồ khốn...

Chữ "ghét" trượt ra khỏi đôi môi mọng một cách chân thật đến không tưởng, Jungkook có thể thấy dây thần kinh khoan dung của mình đứt phực ra trong đầu, hắn tuyệt tình đập vào giữa háng của Jimin để trừng phạt, khiến em kêu lên đau đớn. Sau đó liền dứt khoát đứng dậy, xốc người nhỏ hơn trên tay và tiến thẳng vào giường ngủ.

Jimin bị quăng xuống một cách thô bạo, ngay khi cơ thể em đáp xuống nệm, cơn đau lập tức ập đến làm tê liệt hết hệ thống cơ vẫn đang hoạt động. Gương mặt em không ngừng nhăn nhó, đôi mắt nhắm tịt, chẳng kịp quan sát hành động tiếp theo của đối phương. Người nhỏ hơn bị lật úp lại trong vài giây, Jungkook nắm lấy hông em mà kéo sát đến mép giường, âm thanh chỉ đứt cùng tiếng xé vải vang lên, chiếc quần lót trắng đáng thương đã bị hắn tàn phá cách nhẫn tâm.

Ruột gan như bị lôi hết ra ngoài, Jimin kêu lên đau đớn khi người phía sau giật mạnh quả trứng vẫn đang hoạt động ra khỏi hang động nhỏ rồi lập tức thế vào những ngón tay thon dài, Jungkook không chần chừ nhấn lên điểm gồ ghề bên trong, gãi và miết làm cho tứ chi của em mềm oặt ra, gần như ngã nhoài.

- Ah... đau... ưm...

- Sao thế Jimin? _Hắn dùng tay còn lại tét lên mông của em với lực mạnh, năm dấu tay đỏ chói liền xuất hiện trên làn da trắng sữa. _Em thích bị ngón tay của tôi chơi lắm mà...

- Không... hư.... không... _Em lắc đầu kịch liệt, hai nắm tay bên dưới cũng trở nên đỏ tấy, móng nhọn găm vào da thịt đau rát.

- Ngón tay của Lee Junsook... có đủ dài không Jimin...

- Ahhh không... _Jimin gào lên như để thông báo rằng em chẳng thể nào chịu đựng được thêm nữa những lời lẽ cùng hành động cay nghiệt của Jungkook. _Tôi... không có... ahhh... tôi nói anh im đi mà đồ khốn kiếp...

Jimin bật khóc nức nở, nước mắt em ào ạt tuôn ra từ hốc mắt sớm đã sưng đỏ vì ấm ức và cả kích tình, cơ thể em run lên đau đớn, đau cả thể xác lẫn linh hồn...

Jungkook thấy tim mình bị rạch một đường thật sâu thật dài, tìm của hắn từ đầu đến giờ vẫn luôn rỉ máu và giờ thì đang bị mổ xẻ bởi tiếng la khóc thảm thương của em.

- Vậy tại sao em dám hẹn hò với thằng đó. _Hắn vật em lại, từ trên nhìn xuống thân thể yếu ớt, tội nghiệp. _Tại sao em dám đi ăn với đàn ông khác?

- Anh lấy tư cách gì?... _Người nhỏ hơn cũng không muốn nhịn nữa, em nằm đó hét lên, nước mắt làm nhòe tầm nhìn, không rõ được người phía trên đang thế nào. _Anh lấy quyền gì cấm tôi?...

- Em?... _Hắn chộp lấy cổ tay em, giật ra khỏi gương mặt ướt đẫm nước, ghé sát lại gần hỏi với giọng gầm gừ. _Em lặp lại xem?...

- Tôi nói anh lấy tư cách gì?... _Lần này em mở mắt thật to mà gào vào mặt hắn. _Không phải trong thời gian giao kèo... tôi muốn gặp ai, hẹn hò với ai là quyền của tôi... _Phẫn uất trào dâng khiến em chỉ muốn chọc điên hắn tay vì giải thích.

- Tôi lấy tư cách gì sao?... _Jungkook gằn giọng, đôi mắt nổi lên những tia máu thể hiện rằng hắn đang phát điên từ bên trong. _ Tôi lấy quyền gì sao?...

Như để chứng minh, người lớn hơn nhanh như cách tháo ra dây lưng của mình mà trói chặt hai tay của Jimin lại trong sự luống cuống không kịp trở tay của em.

- Anh... ah... Jeon Jungkook.. _Jimin hoảng loạn kêu lớn. _Anh làm gì.... dừng... ah....

Chẳng một chút dịu dàng, Jungkook thúc vào trong hậu huyệt của Jimin một cú lút cán, hắn không mang bao, cứ thế đâm vào lỗ nhỏ còn chưa được chuẩn bị kĩ càng mà dọng vào như giã gạo.

- Ah... Jungkook.... Jung.... ahh... _Em kêu lên thất thanh và tuyệt vọng,hai tay bị trói cố vùng vẫy trong đau buốt. _Bao... lấy ra... anh không mang bao...

- Tôi đang thực hiện triệt để quyền của mình Jimin. _Hắn nói, bên dưới không ngừng thúc đến mạnh mẽ vô cùng. _Em là của tôi, một mình tôi...

- Đừng ha... ưm... _Nước mắt em trào ra ngày một nhiều hơn, đau đớn khiến em vụn vỡ từng mảnh từ bên trong, đến lời cầu xin buông tha cũng không còn hơi sức để thốt ra.

- Nếu em đã thích chống đối như thế? _Hắn tiếp tục buông lời tuyệt tình. _Tôi chẳng có lí do gì để dịu dàng với em cả...

- Hư... Jungkook... xin... xin anh.... ahhh...

Jimin hét lên lần nữa, cổ họng em như muốn rách toạc ra trong lần lên đỉnh này và Jungkook vẫn cứ tiếp tục cần mẫn đưa đẩy. Hắn tìm đến môi em, nhấn môi mình vào, cố cạy miệng em và ép lấy một nụ hôn và Jimin quyến tâm không ưng thuận. Em bắt lấy cơ hội mà ghim răng mình vào môi dưới của hắn, dùng hết lực siết của hai hàm răng mà đối phương cũng chẳng chịu lùi bước. Vị tanh nồng, mặn chát hòa vào trong nước bọt, cuối cùng Jimin vẫn là người phải bỏ cuộc, cái lưỡi dày ẩm ướt của hắn thành công xâm nhập và cuốn lấy mọi thứ bên trong. Jimin thấy mình như biến thành một trò đùa, một con rối bị điều khiển và cường bạo, sống bởi những hỉ nộ ái ố của người đàn ông độc ác này. Tại sao hắn không thể mãi dịu dàng với em?...

Jungkook bắn vào bên trong, Jimin có thể cảm nhận được dòng tinh dịch đặc quánh, nóng bỏng đang trào ra và lắp đầy từng ngóc ngách, giây phút này em đã buông bỏ linh hồn của mình. Người lớn hơn kết thúc nụ hôn bằng từng cái liếm láp như để an ủi mà cũng như để xin lỗi nhưng em đã sớm chẳng có phản ứng lại, trái tim nhỏ bé như khô cạn và mọi thứ của em đều trở nên bất động, chỉ có những giọt nước mắt không tự chủ cứ thế lăn dài...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net