29.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tay Jungkook lập tức dừng lại trước đề nghị bất ngờ của người trong lòng, nghi hoặc về chính năng lực thính giác của mình, liệu có phải hắn đã nghe nhầm?

- Dùng miệng của anh đi... _Jimin lặp lại khi thấy người lớn hơn cứ thế ngồi đó mà chẳng làm gì, tay em mân mê nơi đôi môi mỏng.

- Chúa ơi bé cưng _Hắn gầm lên trong cuống họng, hai tay đặt dưới nách và xốc hẳn cơ thể của Jimin lên, để em ngồi lại ngay ngắn trên người hắn, miệng lưỡi mơn trớn nơi xương đòn khiêu gợi lộ ra dưới lớp vải bông. _Jimin, nhìn xem rượu đã biến em thành gì? Tôi nhất định sẽ không để em uống rượu với bất kì kẻ nào khác...

Người nhỏ hơn chẳng thèm quan tâm đến máu chiếm hữu cùng ghen tuông đang sôi sục trong bụng của Jungkook, em trượt xuống khỏi đùi và nắm lấy tay hắn kéo đi. Jimin nhớ cái miệng ranh ma cùng cái lưỡi giảo hoạt ẩm ướt của hắn, em muốn người lớn hơn lập tức chăm sóc phần dưới đã có dấu hiệu thức tỉnh vì sự phá rối của hắn. Và thật ra thì Jimin chẳng còn tỉnh táo để ý thức được những việc mình đang làm nữa, em kéo Jeon Jungkook vào phòng ngủ và thả chính bản thân nằm lên giường với hai chân hướng về phía hắn.

Jungkook nhướng mày nhìn người bên dưới, trong bụng nóng ran và ham muốn thì cuồn cuộn từ dưới trào lên, trên người hắn đang còn quá nhiều quần áo và hắn muốn được thoát khỏi chúng ngay lập tức. Người lớn hơn cởi ra cả áo khoác dài cùng áo vest, vội vã nới lỏng cà vạt trong khi đôi mắt vẫn không hề rời khỏi cơ thể mê người. Jimin cũng gắt gao nhìn hắn, sự thèm khát được biểu lộ ra ngoài cách rõ ràng của đối phương càng khiến em thấy thành tựu và phấn khích trong lòng. Cho dù như thế nào đi nữa, em cũng không thể phủ nhận được việc mình làm tình cùng Jungkook. Chỉ trong giây phút này thôi, hãy để em dựa vào men say để thừa nhận nó.

Người lớn hơn đã hoàn toàn cởi trần trước mắt Jimin, em có chút do dự co đầu gối trước bụng nhưng rồi vẫn quyết định tách chúng ra, để cho Jungkook được thấy rõ phần dưới xinh đẹp, e ấp thuộc về hắn giữa hai chân mình. Trái tim chủ tịch Jeon rơi vào kích động, dưới ánh đèn phòng sáng tỏ, em lộng lẫy phơi bày nơi kín đáo, luôn thật tuyệt dành riêng cho hắn. Dẫu cho có là vì chất cồn đưa lối, hắn vẫn yêu cái cách mà em cởi mở, đón nhận mình như thế. Jungkook vẫn luôn muốn xóa bỏ đi sự thật, hắn luôn muốn có thể không màng đến hận thù mà ở bên em bằng trọn con tim của mình. Jungkook thật sự ao ước điều đó.

- Jimin... _Jungkook gọi tên em giữa hai đùi non mềm ửng hồng vì ngại ngùng, hai bàn tay say mê lướt trên làn da mịn màng như tơ lụa, nâng niu cặp mông mềm, căng tròn. _Em luôn thơm tho như thế.

- Thật... sao...ưm... _Em hỏi trong tiếng rên nhỏ khi mặt Jungkook đang vùi giữa háng của mình, đôi môi của hắn nâng niu vỗ về hai hòn ngọc nhạy cảm với từng cái hít tham lam...

- Tôi có thể thề bằng cả mạng sống của mình. _Hắn nói, sẵn sàng một lần đưa hết chiều dài của mình vào miệng.

- Ưm ... ha... khoan...

Người nhỏ hơn đặt chân lên hõm vai của Jungkook mà bất ngờ đạp đối phương ra trong chút ngỡ ngàng của hắn. Khẽ bật cười vì phản ứng trên mặt người lớn hơn, em cởi bỏ lớp vải vướng víu trên người, sau đó liền lật úp bản thân lại, cố tình nhấc mông thật cao hướng đến Jungkook, khoe ra lỗ nhỏ với những nếp gấp hồng hào đã có chút ướt át.

- Ở đó... cơ...

Mặt Jungkook biến đổi thành nhiều biểu cảm khác nhau, bé cưng của hắn thật biết đòi hỏi, hư hỏng đến nỗi khiến hắn phải tát cho một cái thật đau vào cặp mông dày.

- Ah... Jungkook... _Em bất mãn kêu lên.

- Có thật là em đang say không Jimin? _Hắn đứng thẳng lưng, mắt dán thẳng vào lỗ nhỏ sâu thẳm kia, tay lần mở khóa quần.

- Tôi say khi nào chứ? _Em làu bàu. _Tôi không say hức....

Âm thay mở khóa thắt lưng của Jungkook vang lên làm Jimin nôn nóng trong lòng, em không cầm lòng quay đầu nhìn lại với một cái nuốt khan nơi cổ họng khô khốc. Dưới tầm nhìn mở ảo vì chất men trong người, cảnh tượng người lớn hơn đang xốc nảy thứ vũ khí to lớn của mình lại hiện lên rõ ràng, trong khi ấy, bàn tay phải xăm trổ của hắn cũng đang nắn bóp mông em đầy ngọt ngào. Người nhỏ hơn tiết nước bọt, hai đầu gối em như bị điều khiển mà càng tách ra thêm, phần hông tự động đưa đẩy lên xuống.

Jungkook quỳ gối xuống sàn, hai tay trân trọng ôm lấy mông em như báu vật, Jimin càng mong chờ hơn về động thái tiếp theo của hắn, phần dưới càng đưa về phía sau, cho tới khi cảm nhận được mặt của đối phương đã chôn vào giữa, ngay tại lỗ nhỏ của em. Jimin thở ra đầy thỏa mãn, cảm nhận lưỡi của người phía sau ve vởn bên ngoài và răng hắn gãi lên những nếp gấp.

- Chỗ đó... ah... _Em khó khăn hỏi. _Cũng... thơm chứ?...

Chủ tịch Jeon không trả lời, đẩy người về phía trước khiến em chúi đầu xuống nệm, lưỡi mạnh bạo xâm nhập vào bên trong, không ngừng ra vào, động nơi vách tràng ngứa ngáy.

- Ah... ha... ưm... _Jimin vồ lấy một cái gối, vùi mặt mình vào đó mà nức tiếng rên rỉ, cảm thấy bản thân đang lơ lửng trên không và cho dù mông đang bị bóp thật mạnh, em vẫn sướng phát điên.

Jungkook mô phòng động tác quan hệ bằng chính cái lưới dày, dài và dẻo dai của hắn, một tay nắm lấy dương vật của Jimin mà chơi đùa trong khi tay còn lại đang tự an ủi chính mình, dùng tiếng rên rỉ khiêu gợi của em như một loại thuốc kích dục cao cấp.

- Thơm. _Hắn đáp như gầm gừ. _Vô cùng thơm, vô cùng ngon... luôn thật tuyệt cho riêng tôi...

- Ah... Jungkook... hư... Jungkook... _Jimin thút thít trong khoái cảm, cả hai chân em run rẩy, quá khó khăn để chống đỡ cơ thể, những đầu ngón chân không ngừng co lại duỗi ra.

Tiếng mút mát, sì sụp vang lên ngày một lớn, lấp đầy căn phòng của em bằng mùi vị nhục dục. Jimin chủ động đẩy hông để lưỡi của Jungkook có thể tiến sâu hơn, đầu óc của em càng trở nên mụ mị, dương vật bị vuốt lộng trong tay hắn cũng sớm đạt cao trào.

Jimin ngã xuống nệm ngay sau khi bắn ra trong tay Jungkook, em quay người lại, đôi mắt ướt nhắm chặt nhưng tay vẫn đưa lên tìm lấy cái ôm của hắn, đợi đối phương đáp xuống và chèn cơ thể mình vào giữa hai tay cùng hai chân em. Hắn trao cho em những nụ hôn và em sẵn sàng đón lấy nó, Jimin cảm nhận được rất rõ phần dưới trướng cứng của đối phương đang gắt gao ép lên mông mình và em cũng muốn nó vào trong nữa. Bằng chứng là đôi chân em đang tự mở rộng để Jungkook nới lỏng mình bằng tay của hắn, mong chờ người lớn hơn nhấn vào tuyến tiền liệt khiến em sung sướng.

Jungkook đánh dấu Jimin bằng những dấu hôn bắt mắt trên ngực em, cắn vào đầu vú nộn thịt khi đang đẩy dương vật của mình vào hang động của em và nghe em rên rỉ như một phần thưởng.

- Ưm... ha... nhẹ... hưm..

Jimin nắm lấy mái tóc đen dày của Jungkook, hai chân em quấn chặt lấy hông hắn và nghêu ngao tên của hắn, cơ thể liên tục trồi lên rồi thụp xuống, nước mắt đua nhau nằm dài trên khuôn mặt xinh đẹp. Em ôm chặt lấy hắn, trái tim như có những nụ hoa đang khẽ nở, em yêu cái cách mà hắn nâng niu mình, không mạnh bạo, không nhẫn tâm, không dằn vặt, không xúc phạm, không hận thù...

Jungkook lại bắn ra bên trong Jimin, nhồi nhét em bằng những hạt giống của mình và em chẳng tỏ ra khó chịu trong tình trạng không tỉnh táo thế này. Người nhỏ hơn đã gần như ngất đi sau đó, ngay cả khi hắn bế vào nhà tắm để tẩy rửa em cũng không tỉnh. Jungkook biết chắc rằng, sáng mai sẽ lại có một trận hỗn độn khi bé cưng tỉnh dậy, thấy hắn nằm bên cạnh và nhớ lại mọi chuyện. Tuy vậy, hắn vẫn không muốn rời đi, người lớn hơn chỉ muốn lập tức leo lên giường, ôm lấy thiên thần nhỏ của mình mà cùng em đi vào cõi mộng.

Nhưng hắn lại không thể ngủ. Ôm Jimin trong vòng tay, Jungkook trằn trọc vì nhiều ý nghĩ, hắn nhớ về những chuyện đã xảy ra, những thứ mà em với hắn cùng có trong thời gian qua. Jungkook biết người muốn mua tranh của hắn chính là Jimin, ngay khi nghe giáo sư Lee khoe về người muốn mua tranh, hắn đã có dự cảm về em. Jungkook hiểu rằng đây đúng thật là định mệnh. Trái Đất thật tròn và trong cái thế giới mênh mông này, hắn lại gặp được em. Hắn hạnh phúc khi em thích tranh của mình nhưng không hề mong ước em sẽ đồng cảm với hắn, nó là một điều gì đó rất nực cười. Em là con trai của kẻ thủ, con trai của kẻ đã hại chết gia đình hắn, kẻ mà hắn suốt đời sẽ không thể nào tha thứ được.

Người lớn hơn hôn lên trán Jimin, hôn lên đôi mắt cười mà hắn yêu thích, hôn lên cái mũi nhỏ vẫn thường đỏ lên khi gặp lạnh, đôi gò má ửng hồng ngại ngùng và đôi môi mọng, ngon ngọt hơn cả chery. Và trong vô thức, em rúc sâu hơn vào vòng tay hắn, cũng giống như mọi đêm họ ở bên nhau, Jungkook biết, em cũng có cảm xúc với mình, ngay từ những ngày đầu tiên, họ đã rơi vào nhau mà không biết đến sự tồn tại của những hận thù kia. Em thích bức tranh ấy, em có thích hàng trăm, hàng ngàn bức tranh hắn cũng sẽ đều sẵn sàng mua cho em, chỉ cần không phải là bức tranh ấy, duy chỉ nó là hắn sẽ không bao giờ để em có được. Vì nó là hiện thân của quá khứ, và quá khứ là thứ duy nhất mãi chia cách hắn và em...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net