47.
Đó là điều duy nhất mà Jungkook có thể nghĩ trong suốt khoảng thời gian bay từ Pháp về Hàn Quốc. Sau khi sắp xếp ổn thỏa tất cả công việc của mình, hắn đã chẳng thể chờ đợi thêm một khắc nào để được gặp em, thậm chí đó có là tấm vé cuối cùng ở khoang phổ thông mà hắn mua được cho kịp hẹn. Jungkook chẳng quan tâm đến cái bụng rỗng tuếch vì chưa được ăn gì của mình, cơn đau đầu như búa bổ vì áp lực, căng thẳng, nhiều ngày không ngủ hay sự gò bó, chật chội của ghế ngồi không thoải mái, tất cả sẽ chẳng là gì so với niềm khao khát và sự phấn khích khi sắp được nhìn thấy Jimin của hắn.
Jungkook cuối cùng cũng đặt chân xuống Seoul vào lúc hai giờ sáng, chẳng có thời gian để tận hưởng khí trời về đêm, hắn cấp tốc gọi một chiếc taxi, không ngừng thúc giục bác tài đi thật nhanh, tưởng chừng như bản thân thật sự sẽ chết nếu không gặp được em. Hắn có bất an, hắn có lo sợ... Liệu rằng em có chịu đến gặp hắn? Liệu rằng em sẽ đợi hắn? Jungkook không hề biết được rằng Jimin đã tha thứ cho hắn hay chưa? Suốt thời gian vừa qua không liên lạc vừa là vì công việc bận rộn vừa là vì muốn cho em cũng như chính hắn thời gian được suy nghĩ lại về chuyện của hai người. Nhưng có cố đến mấy thì đau vẫn là đau, cho dù nhắc nhở bản thân về mối thù máu với nhà họ Jung bao nhiêu lần, thì nó cũng đã không còn tác dụng nữa rồi. Jungkook yêu Jimin và hắn biết đây là căn bệnh vô phương cứu chữa.
Chủ tịch Jeon mất hơn ba mươi phút để có thể về đến căn hộ của mình, thêm mười lăm phút để trấn an bản thân và đưa ra quyết định mở cửa bước vào. Suốt cuộc đời của Jeon Jungkook, điểm yếu duy nhất chính là Park Jimin.
Jungkook thấy bản thân thật yếu đuối và sống mũi bỗng trở nên cay xè bởi hương sữa đào hòa quyện trong không khí đang len sâu vào cánh mũi. Hắn thật nhanh lao đến phòng ngủ và trái tim đang chạy loạn lúc này mới chịu ở yên khi hình ảnh cục bông nhỏ đang cuộn tròn trên giường trở nên mỗi lúc một rõ hơn trong bóng tối. Đứng chôn chân tại chỗ thật lâu, việc hắn làm duy chỉ có lặng yên mà ngắm nhìn em, thậm chí mọi thứ trước mắt còn trở nên thật vô thực, Jungkook phải tự hỏi bản thân, đây có thể nào chỉ là một giấc mơ?
Hắn buông bỏ tất cả mọi thứ, tiến đến bên giường thật nhẹ nhàng và nằm xuống ngay bên cạnh em, giây phút Jimin trở mình rúc sâu hơn vào lòng Jungkook vì cảm nhận được hơi ấm quen thuộc, tim hắn cũng gần như ngừng đập và các mạch máu tưởng chừng muốn vỡ ra vì sự thỏa mãn hạnh phúc tột cùng. Hắn không ngừng ôm chặt lấy em, tham lam hít lấy mùi hương đầy nhung nhớ, những nụ hôn nức nở cùng ăn năn và nhớ thương.
- Yêu em... yêu em... chúng ta đừng rời xa nhau nữa... có được không?
Suốt vài giờ tiếp đến, Jungkook không hề ngủ, ngược lại với sự mệt mỏi, kiệt sức trước đó, tinh thần của hắn rất tốt, Jimin chính là liều thuốc phiện hữu dụng nhất trên đời. Em ngủ rất ngon, đôi lông mày thanh tú dãn ra và khóe môi đôi lúc khẽ nhấc lên, hẳn đó là một giấc mộng đẹp. Jungkook tự hỏi, trong cơn mơ của em, có chăng sự hiện diện của hắn?
Mặt trời vừa ló dạng, người lớn hơn quyết định xuống nhà mua chút gì để ăn, Jungkook không nỡ đánh thức bé cưng trong lòng, sợ em dậy sẽ thấy đói, liền nảy ra ý tưởng đến siêu thị mua chút thực phẩm, lại không nghĩ đến việc để lại lời nhắn, điện thoại hết pin từ tối qua cũng quên sạc nốt. Vì thế mới xảy ra cớ sự người nhỏ hơn hoảng loạn chạy khắp nhà tìm kiếm rồi khóc lóc một trận thương tâm. Vậy mới nói tình yêu là một hành trình đầy gian nan, trái tim chúng ta có thể bị thử thách bất cứ khi nào bởi bất cứ điều gì dù nhỏ nhặt nhất.
Jungkook trở về với túi lớn túi nhỏ trên tay, đinh ninh rằng Jimin vẫn còn ngủ nên vô cùng bình thản xếp đồ lên bàn bếp, trong lòng còn cao hứng ngân nga khúc nhạc không biết tên. Mãi cho đến khi hắn đẩy cửa phòng ngủ trở vào mới tá hỏa trước khung giường trống không người, ngay khi cơ thể bắt đầu đánh mất bình tĩnh, may sao tiếng nước xả trong nhà tắm vang lên giải cứu được sự hoảng loạn trong lòng. Jungkook lập tức theo âm thanh mà lao về phía trước, hắn gấp gáp ôm chặt lấy cơ thể gầy gò trước mắt như sợ rằng em sẽ biến mất nếu như hắn buông tay. Mỗi một sự vùng vẫy của em đều như những nhát dao đâm thẳng vào trái tim của Jungkook, nhưng hắn vẫn nhất quyết không buông, nhất quyết giữ em cho bằng được.
- Tôi nhớ em... đến phát điên...
Họ hôn nhau đầy đam mê cùng dằn vặt, cứ như thể đây là lần cuối cùng cả hai được cuốn lấy nhau trong tất cả mọi yêu thương, chấp niệm mà họ dành cho đối phương. Tay Jungkook bắt đầu mơn trớn trên từng tấc da mềm mại của Jimin rồi lần đến hai đầu vú của em, kéo theo tiếng rên rỉ đứt quãng từ giữa nụ hôn dài.
Jimin để mặc cho ham muốn của Jungkook xâm chiếm toàn bộ tâm hồn cùng thể xác, vì chính em cũng khao khát hắn, xa nhau ngần ấy thời gian đã đủ để khiến cho con tim em gục ngã vì tuyệt vọng. Nếu vừa rồi hắn thật sự không xuất hiện, em không biết bản thân sẽ thành ra cái gì tiếp theo. Người nhỏ hơn bắt lấy bàn tay đang siết loạn trên hông mình, kéo nó xuống giữa hai đùi và không ngừng thở gấp dưới sự xoa nắn từ cả trên lẫn dưới của hắn. Jungkook mút lấy bả vai em một cách mạnh bạo, để lại trên làn da trắng sữa những đóa hoa đỏ rực nối tiếp nhau vô cùng bắt mắt.
- Ah ha... ưm... _Hô hấp của Jimin ngày càng trở nên khó khăn hơn khi em nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong gương, đôi mắt đã sớm ngập nước và cánh môi ửng đỏ vì bị dày vò không ngừng.
- Thở nào bé cưng. _Jungkook liếm lấy tai cho em một phen rùng mình, hai chữ "bé cưng" không biết bao lâu rồi mới được nghe lại liến khiến tim Jimin chịu kích động. Dương vật đã sớm cương cứng nay lại liên tục rỉ ra tinh dịch kích tình.
Jungkook khom người nắm lấy bắp chân phải của Jimin và gác đầu gối của em lên thành bồn rửa, đưa em vào tư thế dễ dàng phơi bày lối vào bên dưới, cả người chúi về phía trước, em phải dùng cả hai tay chống để cơ thể không đổ xuống. Tiện lấy một loại dung dịch gần đó, những ngón tay thon dài của Jungkook nhanh chóng đến trước miệng hang và làm công việc của mình.
- Ưm... ah... hư... ha... _Jimin ngửa cổ rên rỉ, em thấy bản thân đang bày ra một bộ dạng vô cùng xấu hổ, vô cùng dâm dục nhưng em lại chẳng muốn quan tâm. Jungkook đang ở đây rồi, hắn đang ôm em, đang hôn em và đang "yêu" em, Jimin muốn được một lần nữa thiếu đứng đắn trước mặt hắn, một lần nữa thỏa mãn những khát cầu từ sâu thẳm trong trái tim mình.
Người lớn hơn nhanh chóng tìm thấy điểm gồ lên ở bên trong, theo thói quen cũ hắn liền nhấn xuống, những dòng dịch đặc quánh xuất ra lần đầu tiên, văng lên cả mặt gương sáng bóng và những tiếng ngân nga ngọt ngào của Jimin càng làm hắn thêm hứng tình. Jungkook kéo quần mình xuống để thành viên bên dưới có thể thoát ra và nảy trên cặp mông căng mọng, trắng tròn. Hắn dúi đầu khấc vào cái lỗ hồng hào ẩm ướt và như bắt trước một nhịp, người nhỏ hơn đẩy mông về phía sau, nuốt trọn một phần ba trong tiếng gầm gừ kìm nén từ phía sau. Jungkook véo nhẹ đầu ti của Jimin và tay còn lại giữ lấy dương vật em trong khi bên dưới dùng sức đẩy mạnh, bé cưng bị tấn công dồn dập cùng bất ngờ nên phải đầu hàng.
- Ah...a...ah...a...hư...ưm...
Chủ tịch Jeon thúc đến với tốc độ tăng dần khiến cơ thể của Jimin đưa đẩy ngày càng nhanh, dương vật ma sát qua bàn tay thô ráp của hắn lại gấp gáp bắn ra đầy bồn rửa. Tóc em bết dính vào trán, răng trên cắn môi dưới đến sưng vù, hai chân mỏi nhừ, gối phải ê buốt nhưng mắt vẫn cố mở để có thể nhìn cho rõ. Em không biết mình đang muốn kiểm chứng điều gì, tình yêu của họ hay chỉ đơn giản là sự say mê mà hắn dành cho em?
Cả hai làm tình trong điên dại, suốt hai tiếng đồng hồ chỉ có rên rỉ cùng những âm thanh nhục dục của da thịt và kết thúc với một màn hăng say khi Jimin cưỡi lên Jungkook trong bồn tắm rộng lớn của hắn. Cơ thể dường như đã chẳng còn là của em, thắt lưng rã rời lạc nhịp nhún trên dương vật thô to đã hai lần bắn mà chưa từng rút ra của hắn, bụng dưới của em thậm chí đã âm ỉ đau vì nhồi đầy tinh dịch. Lần lên đỉnh cuối cùng khiến cho Jimin hoàn toàn kiệt sức và gục ngay trên vai của Jungkook, em gần như chẳng cho ra thêm được gì ngoài tinh trùng của hắn nghẹn ứ tuôn trào tại nơi giao hợp.
- Tôi nhớ em... _Hắn lặp lại lần nữa trong khi ve vuốt thân thể ướt lạnh và bên dưới thì vẫn vùi sâu bên trong em. _Nhớ em nhiều lắm.
"Em cũng nhớ anh..."
Đó là những lời Jimin muốn nhưng lại không thể nào nói ra được.
- Em gầy đi nhiều... _Jungkook thì thầm trong khi đang ôm lấy em trên giường sau khi đã làm sạch cho cả hai, Jimin lúc này vẫn chưa chịu lên tiếng. _Những ngày qua em có ổn không?
Ổn không?... Hắn nghĩ rằng mình có tư cách để nói ra câu đó sao? Hắn nghĩ em có thể ổn không?... Jeon Jungkook đúng là đồ tồi!
- Em không tò mò tôi đã làm gì, sống thế nào trong hai tuần qua sao? _Hắn tiếp tục hỏi. _Không một chút nào luôn sao?
Jimin tiếp tục giữ im lặng, mặc cho hắn sau lưng huyên thuyên một mình. Em đương nhiên có tò mò, em đã hỏi bản thân không biết bao nhiêu lần... thế còn hắn? Hắn có quan tâm đến việc em sống ra sao sau khi hắn bỏ đi không?
- Anh trai của em thật là một người nguy hiểm, anh ta thế mà lại có thể chơi tôi một vố đau như vậy. _Nghe đến anh trai, thái độ Jimin có chút biến động, nhưng em vẫn không chịu quay lại nhìn Jungkook, cứ thế khóa miệng nghe hắn kể chuyện. _Mặc dù đó chỉ là một cú lừa, nhưng cũng thật đáng khâm phục khi anh ta có thể tạo nên một cú lừa hoành tráng đế như thế. _Hắn giải thích, âu yếm đặt lên vai em một nụ hôn. _Tập đoàn của tôi là một thế lực lớn mạnh với những bí mật quốc gia được bảo vệ trong từng lớp bảo mật kiên cố. Vì nếu để mất dù chỉ một trong những thông tin nhỏ nhất, cũng đủ gây nên biến động to lớn. Chắc em cũng không biết việc đến chính mình đã bị lợi dụng trong kế hoạch đó của anh ta đâu nhỉ?
Lúc này chân mày Jimin bất giác cau lại, rốt cuộc thì Jungkook đang muốn nói gì, tạo sao Hoseok lại lợi dụng em chứ?
- Anh trai em đã tận dụng thân phận sinh viên du học của em để cài người vào công ty tôi. _Không đợi người nhỏ hơn lên tiếng hỏi, Jungkook tự mình đưa ra câu trả lời. _Tức là cái người không rõ thân phận đó, ẩn dưới lớp vỏ bọc của em để xin vào làm nhân viên kĩ thuật tại trụ sở chính. Dĩ nhiên đó là một IT được đào tạo chuyên nghiệp và Jung Hoseok cũng đã cẩn thận tách rời thân phận thật của em, tạo ra hai Park Jimin tồn tại song song trong cùng một thế giới. _Hắn mân mê đến chán những ngón tay xinh xắn của em rồi lại hôn lấy chúng. _Cũng nhờ xuất thân từ nhỏ của em đã không rõ ràng, kế hoạch của anh ta càng thuận lợi diễn ra mà không bị phát hiện trong suốt một thời gian dài và công việc của Park Jimin giả mạo đó chính là đột nhập vào hệ thống bảo mật của chúng tôi, rồi gây nên một chút rắc rối nhỏ. Dĩ nhiên với năng lực của một người thì không thế nào đánh cắp được tài liệu mật từ khóa an ninh an toàn nhất thế giới dù là mất bao nhiêu thời gian, nhưng trộm cắp cũng không phải là điều mà Jung Hoseok thực sự nhắm đến. Người của anh ta chỉ mã hóa và đem giấu đi một vài cơ sở dữ liệu làm cho chúng tôi tưởng rằng chúng thật sự bị mất và mục đích thật sự chính là dụ tôi về Paris, để anh ta cùng những con sâu anh ta đã cài vào Vengeance thuận lợi đánh sập công ti của tôi... Thế nào Jimin? Anh em không phải là một người thân thiện đáng quý như cái mặt nạ anh ta luôn dựng lên đâu.
- Jungkook. _Bấy giờ người nhỏ hơn mới đột ngột lên tiếng ngắt lời hắn. _Ba tôi đã tỉnh lại rồi.Chúng ta sẽ thật sự chấm dứt từ đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net