39. Lật bài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì Seokjin đã rời khỏi nhà Jungkook nên Jimin cũng trở lại trường học, và ngày hôm đó, Jungkook lại không để thư kí Hwa đến đón mà tự mình đích thân đánh xe đưa nhỏ bé quý giá của mình đi học. Bởi hắn muốn có thời gian tình tứ với Jimin nhiều hơn, tất nhiên rồi. Tuy nhiên, không chỉ có thế, mục đích của giám đốc Jeon còn là muốn gặp một người.

Jungkook biết Jung Hoseok và Min Yoongi yêu đương với nhau, hắn còn biết sáng nào vị công tố viên tài năng kia cũng chu đáo đích thân đưa người yêu đi làm. Và người mà hắn muốn gặp, chính là anh ta.

Jungkook dừng xe ngay bên kia đường, chưa vội chia tay Jimin, trong lúc đợi cho Jung Hoseok xuất hiện không quên tranh thủ bày những trò không đứng đắn với em. Người lớn hơn tháo bỏ dây an toàn của cả hai, chủ động đưa người về phía trước, dịu dàng vuốt ve mái tóc mềm mượt của con trai nuôi.

- Daddy không sợ trễ làm ạ?

Jimin ngây thơ hỏi, mắt em cũng say mê dán lên gương mặt điển trai mãi không rời.

- Không sợ. _Hắn tự tin đáp. _Còn sớm thế kia mà.

- Tại sao hôm nay chúng ta phải đi học sớm vậy ạ?

- Vì daddy muốn gặp một người.

- Ai thế ạ? _Em tò mò chớp mắt.

- Bạn trai của thầy Min đấy.

- Bạn trai là gì ạ?

- Hm... Bạn trai chính là người đang yêu đương hẹn hò với thầy Min. _Jungkook đảo mắt suy nghĩ vài giây, cố tìm cách giải thích đơn giản dễ hiểu nhất cho em. _Đợi đến lúc Jimin đồng ý yêu daddy rồi, thì em cũng sẽ trở thành bạn trai của tôi.

- Daddy...  biết bạn trai của thầy Min ạ? _Câu trả lời của Jungkook làm cho hai má của Jimin đỏ lên hết cả, em thẹn thùng lúng túng né tránh ánh mắt của hắn.

Jimin không thể hiểu nổi, bản thân dạo này đang có chỗ nào không ổn. Cứ mỗi lần ở bên daddy là trong lòng lại luôn nảy sinh cảm giác kì lạ, vừa thích thú nhưng cũng lại ngượng ngùng muốn trốn tránh.

- Chính là công tố Jung Hoseok. _Hắn gật đầu, đôi mắt từ khi nào đã cắm chốt trên bờ môi căng mọng chúm chím.

- Công tố Jung Hoseok là bạn trai của anh Yoongi? Anh Yoongi và anh Hoseok yêu đương với nhau ạ?

- Đúng rồi. Jimin không nhận ra sao?

- Không ạ. _Em thật thà đáp. _Vậy ra, yêu đương chính là giống như anh Yoongi và anh Hoseok.

- Hm? Nói như vậy... chẳng lẽ em cảm thấy tôi đối xử với em không giống hai người đó.  _Hắn nheo mắt, thu hẹp khoảng cách giữa hai người. _Không có chút nào tình cảm, lãng mạn như những người yêu nhau.

Dưới sức ép của Jungkook, mặt Jimin còn đỏ lên gay gắt hơn, tim em đập nhanh đến nỗi muốn nổ tung.

- Jimin... Jimin sắp trễ học rồi. _Em đặt hai tay lên ngực hắn, muốn đẩy đối phương ra nhưng đọ sức không lại.

- Hôn một cái đi, rồi vào lớp. _Jungkook cười tươi còn hơn hoa mặt trời, cố tình ấn sát mặt đến. _Hôn tạm biệt daddy nào.

Jimin nhìn Jungkook một cái, cuối cùng vẫn là để cho hắn nhấn môi của mình vào môi em, cho dù ngại đến thế nào, Jimin vẫn luôn thành thật thừa nhận thích được cha nuôi hôn.

Jungkook rất tận hưởng hương vị ngọt ngào của đôi môi cherry, mặc dù hắn vẫn chưa chính thức được "ăn" một cách đúng nghĩa. Xúc cảm mềm mại và mùi hương cơ thể đặc trưng của người nhỏ hơn như đan thành một chiếc lưới vô hình níu kéo không để cho hắn rời đi, khiến cho người lớn hơn mải mê chìm đắm mà không chú ý đến chiếc BMW màu đen của Jung Hoseok đã xuất hiện ở bên kia đường.

- Đó chẳng phải là Jeon Jungkook sao? _Yoongi ngồi trong xe nhìn qua liền nhận ra Jungkook, khi hắn tách ra khỏi Jimin và ngay ngắn thu người về vị trí của mình.

Jung Hoseok chỉ im lặng không đáp, anh đã sớm chú ý ngay từ đầu cái hành động ám muội của tên họ Jeon kia, bệnh nghề nghiệp khiến những nghi hoặc cùng với lời buộc tội nhảy ra trong đầu anh nhanh hơn bất cứ điều gì khác. Hai người đàn ông từ hai bên ghế lái chạm mắt nhau, Jungkook vô cùng điềm tĩnh gật đầu một cái, Jung Hoseok lại có thể cảm nhận được thông điệp của hắn mà chậm rãi mở cửa xe, bước ra ngoài trước con mắt tò mò của bạn trai.

Phút chốc Jungkook đã dắt tay Jimin đi đến cổng trường để chạm mặt với Yoongi cùng Hoseok, chẳng đợi phía bên kia lên tiếng, hắn đã chủ động gửi lời chào.

- Công tố Jung và thầy Min buổi sáng tốt lành.

- Giám đốc Jeon buổi sáng tốt lành. _Yoongi nhanh chóng lịch sự đáp lại hắn và gửi lời chào đến Jimin đang mỉm cười thật tươi, còn người phía sau thì vẫn kiên trì làm mặt lạnh.

Hoseok ngậm chặt miệng, quyết không hé nửa lời cho đến khi Yoongi nằm tay Jimin đi vào trong. Đúng như dự đoán, Jeon Jungkook cũng chẳng vội rời đi mà vẫn nán lại đó như chờ đợi điều gì.

- Tình cảm cha con của hai người thật tốt.

Công tố Jung vu vơ có ý thăm dò, giám đốc Jeon lại đâm thẳng vào vấn đề.

- Đừng để cho Kim Hongjae thoát tội.

Hoseok không khỏi ngạc nhiên mà quay sang nhìn Jungkook một cái, anh không ngờ những lời này lại có thể phát ra từ miệng của hắn.

- Trong cặp của Jimin có một tập hồ sơ, anh cứ thoải mái sử dụng. _Jungkook vậy mà một chút thay đổi trên gương mặt cũng không có, miệng hắn thản nhiên buông lời trong khi mắt vẫn dán vào bóng lưng của Jimin. _Sẽ rất có ích cho công tác điều tra của anh.

- Tại sao? _Hoseok nghi hoặc hỏi. _Như thế chính là bán đứng nhà họ Kim?

Jungkook cười nhạt một cái.

- Cho dù là ai đi chăng nữa, cũng không được tổn hại đến Jimin.

Chiều hôm ấy cũng chỉ có một mình Jungkook đến đón Jimin, mặc dù trong lòng vốn chắc chắn Jung Hoseok nhất định sẽ nhận tập tài liệu mà hắn đã chuẩn bị đi, nhưng việc đầu tiên mà giám đốc Jeon làm khi trở về xe của mình vẫn là kiểm tra cặp của con trai nuôi.

- Tối nay chúng ta sẽ ăn gì thế ạ? _Jimin yên vị ở ghế phụ lái, vô cùng cao hứng lắc lư cái đầu nhỏ sang hai bên mà vui đùa.

- Tối nay chúng ta sẽ ra ngoài ăn. _Hắn đáp.

- Ra ngoài ăn?

- Đúng vậy. _Jungkook gật đầu, sau khi chuyển cặp của Jimin xuống hàng ghế sau, thì liền khởi động máy và đánh lái ra đường lớn. _Có một nhà hàng năm sao ngoài trời mới mở trên tầng thượng của toà nhà Diamons sang trọng nhất thành phố. Hôm nay là ngày họ khai trương và daddy từ chỗ của chú Taehyung đã lấy được hai vé mời dành cho khách VIP.

- Khách VIP là gì ạ?

- Là những đối tượng khách hàng vô cùng quan trọng của một doanh nghiệp, họ đều là những người có rất nhiều tiền hoặc nắm giữ quyền lực vô cùng to lớn. _Đối với những thắc mắc thơ ngây của bé con, Jungkook luôn luôn thật từ tốn, kiên nhẫn giải thích.

- Nhưng Jimin không có tiền, cũng không có quyền lực gì cả?

- Daddy của em có rất nhiều tiền. _Hắn cười ngọt ngào đáp lại sự ngây ngô của em. _Tiền của tôi cũng chính là tiền của em.

- Dạ...

Chuyện daddy có nhiều tiền, Jimin công nhận.

- Tôi nghe nói đầu bếp của nhà hàng là người rất nổi tiếng, từng đạt giải quán quân trong cuộc thi đầu bếp quốc tế. Hơn nữa, khung cảnh nhìn từ trên đó cũng rất đẹp, mặc dù với thời tiết này thì có hơi lạnh một chút. Nhưng đừng lo, tôi đã chuẩn bị áo ấm cho em rồi.

Nhà hàng mà Jungkook cùng Jimin dùng bữa tối có tên là Serendipity, một nhà hàng chuyên món Âu với lối thiết kế hiện đại, lạ mắt. Không gian tầng thượng thoáng đãng với một hồ bơi lớn ở vị trí trung tâm và xung quanh là những khu vực bàn ăn được bày trí tinh tế, vừa tạo không gian mở nhưng vẫn giữ được sự riêng tư cần thiết thông qua sự sắp xếp hợp lí cây cảnh cùng đồ nội thất.

- Cho chúng tôi khai vị bằng súp bí đỏ, mỳ Ý cá ngừ và cá hồi nướng sốt miso cho món chính. _Jungkook sau khi nhận menu, liền thuần thục gọi món trong khi người nhỏ hơn thì mãi mải mê nhìn ngắm thành phố. _Cuối cùng tráng miệng bằng tiramisu và... hai nước ép dưa hấu. _Món nước mà Jimin ưa thích.

- Đẹp quá daddy! _Em reo lên. _Kia là vòng đu quay lớn, Jimin có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ từ trên này.

- Có thích không?

- Thích lắm ạ!

- Vậy thì tốt, không uổng công chúng ta đi xa một chuyến.

Chuyện này còn phải cảm ơn Kim Taehyung, nếu không nhờ đối phương có việc đột xuất phải ra nước ngoài nhường vé lại cho Jungkook, hắn chưa chắc sẽ nghĩ tới việc đưa em đến đây. Jimin cũng không phải đợi quá lâu để có thể thưởng thức bữa tối dành cho khách VIP của mình. Trông em có vẻ ưng ý lắm, và điều đó càng thúc đẩy ý định sẽ đưa em quay lại vào lần sau của người lớn hơn.

Nhưng Jungkook cũng không biết được rằng, không chỉ có hắn và em là những thành viên thuộc gia đình nhà họ Kim duy nhất có mặt tại nhà hàng này đêm nay.

- Có thấy ngon miệng không? _Kim Namjoon rót thêm rượu vang vào li thuỷ tinh đã gần cạn của Seokjin, vô cùng hài lòng khi thấy người nhỏ hơn có thể ăn uống một cách ngon miệng.

- Lẽ ra anh nên đưa vợ con đến đây. _Lời nói và hành động của Seokjin không chút nào đồng nhất với nhau, nhưng không phải vì bản thân anh đang cố dối lòng, mà là vì thâm tâm anh không muốn bình thường hoá mối quan hệ vốn sai trái của họ. _Những tấm vé mời cao cấp này, cũng không phải muốn có bao nhiêu là có.

Trước những lời không dễ nghe của người tình, tổng giám đốc Kim không bình luận gì, cũng không buồn tỏ thái độ, những lời lẽ chống đối tuyệt tình này, anh ta nghe nhiều đến quen rồi.

- Vì chuyện của Hongjae, chuyến công tác của chúng ta vào tuần sau đành phải huỷ bỏ. _Người lớn hơn đã sớm ăn xong phần của mình, thoải mái khoanh tay trước ngực, tựa người vào lưng ghế mà ngắm Seokjin chăm chỉ xử lí nốt phần thịt bò của mình. _Sắp tới cũng không lui đến chỗ em được.

Seokjin hoàn toàn lờ đi thông báo của người đối diện, khiến anh ta cuối cùng cũng chỉ biết im lặng ngồi một chỗ chờ đợi. Chốc chốc, người lớn hơn lại đảo mắt nhìn quanh một lát, cẩn thận đánh giá chiếc nhà hàng mới toanh này, và trong một khoảnh khắc, anh đã nhận ra em rể cùng với cháu trai nuôi đang cùng nhau nói cười ở phía bên kia bờ hồ.

Điểm nhìn của Namjoon dừng lại tại đó, khi mà Jungkook vươn tay lau đi nước sốt cá trên khoé môi của con trai nuôi với nụ cười thâm tình cùng ánh mắt đong đầy si mê. Một ánh mắt vô cùng quen thuộc đối với anh và điều này khiến cho lòng Namjoon nổi lên một nỗi khó chịu cùng cơn phẫn nộ không thể xác định. Cho đến lúc tên họ Jeon kia nhấc người khỏi ghế và chồm đến để hôn lên môi nhóc con kia...

- Có chuyện gì thế?

Sự im lặng của người lớn hơn bỗng dưng lại khiến cho Seokjin cảm thấy ngột ngạt cùng lo lắng. Mỗi ngày anh đều cố tỏ ra ương ngạnh hết mức có thể nhưng giờ phút này lại không làm sao lí giải được cảm giác bất an cùng chột dạ ở trong lòng. Anh ngước mặt lên nhìn và bất giác trở nên run rẩy khi bắt gặp ánh nhìn lạnh toát đầy đáng sợ của đối phương.

Thư kí Kim nghiêng người, toan quay lại phía sau để tìm hiểu xem điều gì đã làm khơi dậy cơn thịnh nộ trong lòng Kim Namjoon, nhưng lại sớm bị ngăn lại bởi hành động trao chìa khoá xe từ anh ta.

- Nếu em đã ăn xong thì xuống trước đi. _Giọng của anh ta vang lên trầm thấp mà lạnh lẽo đến doạ chết người. _Vào trong xe đợi tôi.

Seokjin nhận chìa khoá, mắt anh nhìn người đàn ông trước mặt đầy căng thẳng, muốn mở miệng hỏi nhưng lại không dám cất lời, tất cả ngôn từ đều đã trốn đi đâu cả. Sau cùng, vẫn là lầm lũi tuân lệnh mà nhanh chòng rời khỏi bàn ăn mặc dù vẫn chưa được chạm tay đến món tráng miệng bản thân mong chờ. Rời đi mà vẫn không biết được sự hiện diện của cha con Jungkook.

Người tình vừa bước chân vào thang máy, Kim Namjoon liền đứng dậy, sải chân bước đến chỗ hai người kia với mùi thuốc súng nồng nặc ở trên người.

- Anh Namjoon? _Jungkook rất bất ngờ khi nhìn thấy anh vợ xuất hiện ở trước mặt, nhưng vẫn bình tĩnh chào đón đối phương bằng một nụ cười công nghiệp bài bản.

- Cậu đang làm cái quái gì thế?

Nụ cười trên môi của Jungkook nhanh chóng vụt tắt, thay vào đó là nét kinh ngạc thấp thoáng qua đôi mắt mở lớn hơn của hắn. Tuy nhiên, một giây sau đó, hắn liền nhận ra bản thân đã bị phát hiện. Bị chính người anh vợ vẫn luôn nhìn mình bằng nửa con mắt bắt quả tang.

- Vậy ra, anh đã nhìn thấy hết cả rồi.

- Cậu còn dám thốt ra những lời đó sao?

Nắm tay của Namjoon siết chặt đến gân máu cùng những khớp xương lộ ra dưới da, anh đang phải chật vật trong nỗ lực thuyết phục bản thân không được nhào đến đấm vào gương mặt bình thản kia của Jeon Jungkook. Người lớn hơn cũng không thèm liếc con mèo con đang run rẩy trong sợ hãi là Jimin đến một cái, chỉ sợ nếu lỡ nhìn thì sẽ không thể nào kiềm chế chính mình được nữa.

- Em biết là anh đang rất tức giận... _Jungkook gật gù cố tỏ ra đồng cảm, quả thật, hắn phải tự thú nhận rằng đến chính bản thân hắn còn cảm nhận được rõ ràng sự khốn nạn của mình. _Nhưng đây là sự thật. Em yêu Jimin.

- Câm miệng! _Namjoon gằng giọng. _Cậu nghĩ rằng mình đang làm đúng sao? Phản bội vợ mình và quan hệ bất chính với con trai nuôi? Còn việc gì có thể khốn nạn và thiếu đạo đức hơn nữa?

- Em thừa nhận hết mọi lời buộc tội, em không có bất cứ lời nào để biện minh.

- Cậu...

- Nhưng em cũng không phải kẻ duy nhất làm ra loại chuyện sai trái, thiếu đạo đức sau lưng vợ mình.

- Cái gì?

- Em biết chuyện giữa anh và thư kí Kim... _Hắn chậm rãi buông từng chữ với sức sát thương không hề nhỏ đối với Namjoon. _Mối quan hệ mà hai người vẫn luôn duy trì phía sau lưng chị dâu.

- Cậu đang đe doạ tôi đó sao? _Ngọn lửa nóng giận trong lòng ngực Kim Namjoon đang bùng lên mỗi lúc một dữ dội, chỉ sợ đến cuối cùng, anh sẽ không thể tiếp tục giữ được lí trí của mình.

Kim Namjoon yêu thương em gái vô cùng, yêu thương đến độ từ nhỏ đến lớn vẫn luôn lặng lẽ chịu đựng mọi áp lực lớn nhỏ từ gia tộc, chấp nhận từ bỏ, hi sinh hạnh phúc và cuộc đời của mình để bảo vệ nụ cười vô lo vô nghĩ của cô.

- Không phải là đe doạ. _Jungkook mặt không hề biến sắc nói. _Em chỉ đang thoả thuận với anh. Em không có ý định kéo dài mối quan hệ bí mật trong bóng tối này, em sẽ li hôn với Hayeon khi cô ấy trở về. Chỉ mong muốn Jimin sẽ không phải chịu đựng bất cứ tổn hại gì, đặc biệt là từ phía người nhà họ Kim.

- Cậu suy nghĩ đơn giản thật đấy, Jeon Jungkook. Cậu quên rằng Jimin là con trai nuôi của cậu và Hayeon sao? Dựa theo pháp luật Hàn Quốc, cậu và tên nhóc này hoàn toàn không có cơ hội đến với nhau. Vọng tưởng hão huyền.

- Vậy là anh cũng quên rồi. _Trước phản ứng quyết liệt của anh vợ, Jungkook chỉ khẽ cười. _Điều kiện để có Jimin làm con nuôi là một gia đình trọn vẹn, một khi em cùng Hayeon li hôn, mối quan hệ cha con nuôi giữa em và em ấy cũng sẽ lập tức được giải trừ... Nhưng em tin rằng anh cũng hiểu, trong tình hình hiện tại, làm lớn chuyện chẳng có lợi gì cho cả hai bên... Không biết rằng, là em với Jimin hay là anh và thư kí Kim, bên nào sẽ chịu tổn thất nhiều hơn nhỉ?

Seokjin ngồi trong xe nhưng trái tim không ngừng đập mỗi lúc một nhanh, đến mức anh còn có thể nghe đươc rõ tiếng thình thịch phát ra từ trong ngực của mình. Hơn nửa tiếng trông ngóng trong hồi hộp, thấp thỏm, cuối cùng anh cũng nhìn thấy bóng dáng cao lớn quen thuộc bước ra từ khu vực thang máy.

Điều gì đó thôi thúc Seokjin vội và mở cửa xuống xe, anh tiến về phía trước để thu hẹp khoảng cách giữa hai người, trái tim bỗng nhói lên trước bộ dạng vô cùng tệ hại của đối phương. Thế nhưng còn chưa kịp cất tiếng, đã cảm thấy cơ thể cao lớn kia vụt qua và toàn thân anh giật bắn khi đối phương bất ngờ dùng cả hai tay đập thật mạnh lên nắp capo xe hơi gây nên một tiếng động thật lớn.

- Nam... joon...

Thế rồi Kim Namjoon lại bất thình lình quay sang mà kéo cả cơ thể Seokjin ngã vào lòng mình đầy mạnh bạo.

- Kim Seokjin... tôi vẫn là không thể không chọn em...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net