Phiên Ngoại : Tập 36 | End |

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"thưa cô, em muốn bạn ấy chuyển chỗ, người bạn ấy thật sự rất hôi và tanh..."

"hết hôm nay, thu dọn xác hoa và trồng lại cây mới ngay! mày đừng tưởng vừa chuyển tới đã muốn làm gì thì làm!"

"trời ơi!!! tại sao lại có con chó ghẻ nào đi vào lớp mình thế này?!"

"này rác! mày quét lớp hộ tao cái, nãy tao ăn quà trong giờ học bị bà giáo viên bắt được lại bảo tao phải dọn hết lớp mà tao lười quá, giờ này quét hộ tao đi!"

"con mẹ mày thằng rác rưởi!"

"làn da đẹp thế này mà chỉ trắng bệch thôi thì thật phí, nếu có thêm chút màu đỏ nữa sẽ trở thành tuyệt tác...để tao giúp mày nhé!"

"không!! làm ơn đừng...không!!!" jimin giật mình tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm, thì ra chỉ là một giấc mơ, cậu bỗng bật khóc...jimin sợ lắm, người thường nói giấc mơ chính là dấu hiệu của một điều xấu nào đó, và hiện tại giấc mơ của park jimin cậu chính là về sự ám ảnh tột cùng khi bị một người lạ từng cùng lớp cậu đánh cùng với cái chết oan uổng của cậu ta khi jimin vui vẻ sống mãi cùng với người khác.

"thôi nào...cố lên, giấc mơ với hiện thực vốn đâu có giống nhau đâu" cậu hôm nay chính thức là mới chuyển tới do ngôi chùa cũ của cậu đã bị phá đi để lấy đất xây nhà và được đền bù ở đây - seoul.

"nếu như những gì mình mơ trở thành hiện thực...thì cũng đành phải chấp nhận thôi..." jimin tự an ủi chính bản thân mình, vuốt nhẹ ngược ba cái, cậu có nặn ra một nụ cười trông chẳng dễ coi chút nào cả, bởi đơn thuần nó không phải là nụ cười của sự hạnh phúc.

đồng hồ điểm lúc sáu giờ bốn mươi năm phút, chỉ còn mười năm phút để cậu cầu trời khấn phật.

"thưa phật...con mong hôm nay sẽ là một ngày suôn sẻ, làm ơn bằng cách nào đó...người hãy cứu con ra khỏi sự nguy hiểm đọa đày phía trước theo như giấc mơ ấy...con sẽ rất biết ơn thưa ngài..." jimin đứng dậy nặng nề, đừng xảy đến những gì cậu đã mơ, đó chính là nguyện vọng của cậu trước khi bước vào cái lớp tử thần năm ấy...

"xin chào cả lớp, hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới!" cô giáo tươi cười nói - "vào đi em"

jimin thập thững đi vào đã nhận được chàng pháo tay rộn rã, tiếng vui vẻ cười nói, tiếng hét lên vì hạnh phúc của vài nữ sinh, có lẽ cậu có nhan sắc khiến người khác phải rầm rộ như vậy đấy...

"xin...chào..tớ là..park jimin..." jimin lí nhí nói.

"trời ơi!! tớ cũng họ park này!! cậu ơi ngồi đây với tớ!!" một nữ sinh đứng dậy nói lớn khiến cô giáo phải ngắt lời rằng hãy im lặng. jimin rất hạnh phúc vì nhận ra sự thực không hề giống với những gì cậu mơ.

cậu lia mắt một vòng quanh lớp, kia rồi! người con trai tên jeon jungkook? mặt cậu ta như không có một cảm xúc, chỉ là vẫn ngồi đó quan sát toàn bộ. đây đích thực là người đã chết vì cậu sao?

jimin đi xuống trong sự chào đón của mọi người.

"jimin, em hãy ngồi cạnh jungkook nhé, tại đó vẫn còn một chỗ trống!" cô giáo nói khiến cho nhiều nữ sinh tụt hứng, cậu nhẹ nhàng ngồi cạnh người con trai ấy, đến thở cũng không dám thở mạnh...

"thưa cô, em muốn bạn ấy chuyển chỗ, người bạn ấy thật sự rất hôi và tanh..."

cậu lại nhớ tới câu nói của anh khi cậu ngồi cùng bàn với jungkook, hiện tại tim đập liên hồi, anh quả thực rất đẹp trai, như này có được gọi là tiếng sét ái tình không? mặc dù cậu đã biết anh ở trong giấc mơ...?

"này, cậu sử dụng loại nước nào mà thơm thế?" jungkook bỗng dưng quay ra bắt chuyện với jimin, cậu nghe rõ trong mình như tiếng tim rụng xuống vậy, đôi răng thỏ? mái tóc vuốt gọn? làn da mịn màng cùng với hương thơm nam tính đầy mình? là ai chứ cậu đây sống như chết lâu rồi.

"tớ...không dùng nước hoa, là sữa tắm...sữa tắm..."

"ra là vậy, cậu có vẻ như rất sợ tôi?" anh lại áp mặt gần hơn vào mặt cậu, hiện tại mặt anh và mặt cậu cách nhau cái khoảng cách không đủ để nhìn rõ đối phương.

"thật ra..."

"thôi! vào học nào!" cô giáo và học sinh vừa được xem một màn phim đam mỹ đầy mờ ám nên cô đành dừng lại mọi chuyện mà bắt đầu học.

"có gì chút nữa nói nhé!" jungkook nói rồi quay lại chép bài, jimin thở phào mệt mỏi, nếu cứ như này có lẽ hắn sẽ cầm trị tim cậu mất, cậu nhất định phải tỏ ra vẻ không quan tâm, nhất định là vậy rồi!!

"mà này, tôi tên jeon jungkook!" lúc anh quay sang nói với cậu thì mọi suy nghĩ về cái sự tỏ vẻ không quan tâm kia liền theo gió bay đi hết...

giờ ra chơi đã đến, cậu bị anh kéo xuống phía khuôn viên trường ngồi ghế đá hỏi.

"này, nãy cậu định nói gì?" jungkook hỏi.

"jungkook chuyện này rất hoang đường..."

"cứ nói đi!" anh có vẻ mất kiên nhẫn.

"thật ra là...tớ trước khi chuyển tới đây đã mơ một giấc mơ...một giấc mơ kể hết về chuyện đời của tớ và cậu..."

"thú vị đấy, vậy sau đó tớ như nào?"

"cậu cuối cùng sẽ tự tử..."

"gì? tớ mà tự tử cơ à?" anh nghe mà cười vui vẻ - "tớ chỉ tự tử vì người tớ yêu thôi chứ lý do linh tinh là không bao giờ!"

"jungkook...trong giấc mơ...chúng ta đã từng yêu nhau..." jimin nói nhỏ.

một khoảng lặng bất chợt tiến đến, anh nhìn cậu, cậu lại chẳng dám nhìn anh.

"mm...jimin à, thật ra vài hôm trước tớ có tới một ngôi chùa...để cầu nguyện cho một năm học mới tốt đẹp hơn" jungkook thổ lộ - "và tớ đã gặp một người con trai, cậu ấy dễ thương lắm, mái tóc mềm mượt bay bay trong gió, đôi mắt long lanh nhìn là muốn yêu luôn ấy...và cũng thật may mắn khi cậu ấy lại đang bên cạnh tớ..."

"kook? gì cơ? à không...ý tớ là...cậu nói tớ?" jimin ngạc nhiên lấy ngón tay chỉ vào mình.

"ừ...vậy giờ...chúng ta có thể khiến cho mối quan hệ giống như trong giấc mơ của cậu không?"

"tớ e là...tớ sợ nó sẽ giống như giấc mơ"

"đừng lo, vì chúng ta đã có kinh nghiệm từ giấc mơ rồi..."

cậu cười ngọt ngào, anh tâm trạng cũng tôt không kém, hai người bất giác khóa môi nhau giữa khuôn viên trường, giữa sự hò hét của các hủ nữ...

khi yêu nhau, dù là kiếp này hay kiếp sau, dù là thực hay ảo, vốn đã là có tình cảm thì chẳng bao giờ sợ lạc mất nhau jimin ạ...

tớ yêu cậu lắm jeon jungkook, làm ơn đừng bỏ rơi tớ như trong giấc mơ nhé...


( cảm ơn các cậu đã hoàn thành bộ truyện này với cái kết trên! các cậu có thể lướt đến xuống cuối để đọc đôi lời của zin, cảm ơn ạ! )














( các man, nếu ai đã hài lòng với cái kết của ngoại chuyện này rồi thì làm ơn đừng kéo xuống dưới để đọc kết khác nhé, chỉ đọc phần tâm sự của zin thôi! )















































( nếu đã kéo tới đây thì tức là các cậu đã đồng ý một cái kết khác rồi, chúc các cậu đọc vui vẻ )








đăng lên tập truyện cuối cùng của bộ truyện tranh này, jimin bỗng khóc, hẳn đây giống như là một ký sự về cuộc đời cậu vậy, nhưng cậu đã làm cho cái kết của câu chuyện khác đi, cái kết mà không giống một chút nào với hiện thực như jungkook và cậu đã từng...

jimin khóc ngày một lớn vì nỗi nhớ jungkook nguôi ngoai...soobin là kẻ lăng nhăng, suốt ngày đàn đúm rượu chè và cờ bạc, công ty anh phá sản từ đó, trong lần hắn phê ma túy đã giết nhầm phải nhiều người vô tội nên đã bị tuyên án tử hình, cậu trước đó cũng từng bị đám đòi nợ thuê tiền nợ chất chồng của soobin đánh đập...

"jungkook...hức...cậu ngốc quá...sao không đợi tôi chỉ thêm một năm nữa thôi...? cậu chết đi nghĩ rằng tôi sẽ ổn sao...? đồ chết tiệt jungkook...tôi ghét cậu...nhưng...tôi cũng rất yêu cậu..."

jimin nước mắt tràn trề, run run lấy ra lọ thuốc ngủ từ lâu đã mua mà chưa dùng, hiện tại chính là thời điểm tốt đẹp để cậu ra đi tìm anh tại một nơi khác không tồn tại ở trên cõi đời này...

"jungkook...đợi tôi nhé..? chỉ vài phút thôi..." cậu nốc cả lọ thuốc vào cổ họng tới mức nghẹn như tắc thở, thuốc rơi tràn lan ra sàn và nằm yên đó như chứng kiến toàn bộ hình ảnh của một tác giả truyện kể về chính cuộc đời của mình...

gửi lời chào tới người tôi yêu...jeon jungkook.

















________


xin chào, lại là zin đây, mọi người thấy tập này thế nào? chứ zin là zin thấy tập này nhạt kinh khủng, nhưng dù sao cũng là tập cuối, cảm ơn mọi người đã ủng hộ đến tập cuối, vì mọi người không đồng ý với kết cũ nên đã cho thêm phiên ngoại vào rồi, mong mọi người sẽ chọn đúng cái kết mình hài lòng để zin không cần sửa nữa ạ~ sau này zin sẽ cố gắng hơn để mọi người sẽ quan sát được sự trưởng thành trong từng câu từ của zin, cảm ơn mọi người nhiều!

hoàn thành phiên ngoại :

10:40

27/2/2019

#Zin

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net