Chap 28.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook hung hăng kéo tay cậu đi, Jimin yếu đuối níu lại, tay vịn lấy cạnh bàn, la hét, khóc lóc om sòm.

_Không...Jungkook... Buông tôi ra, Tôi không... Không muốn...A a a a...hức hức, Bỏ ra...

Dường như cậu chỉ đang làm máu nóng trong người hắn sôi lên, tay cậu ra mồ hôi nên bị tuột khỏi cạnh bàn, hắn kéo lê cậu đi như một bao cát.

_Jungkook! Thằng Khốn!

Là Hoseok, là anh sao? Cậu không nghe nhầm? Cậu không nhìn nhầm chứ?
Anh chạy đến giáng vào mặt hắn một cú đấm. Jungkook dường như bị choáng, tay buông tay cậu ra. Hoseok nhẹ nhàng đỡ cậu dậy, Jimin sụt sịt ôm chầm lấy anh.

_Hoseok huyng,...em sợ lắm...em sợ lắm...hức...

_Không sao rồi Jimin, ngoan nào, đừng khóc.

Anh dịu dàng buông cậu ra, nhìn cậu âu yếm rồi lau đi những giọt nước mắt trên má cậu, không hề hay biết Jungkook đang lao tới.
Hắn đấm vào mặt anh một cái thật ê ẩm, Hoseok loạng choạng ngã xuống đất, còn chưa hả dạ mà hung hăng đạp anh một cái.

_Hoseok... Hoseok huyng...hức...đừng mà...

Cậu định lao tới chỗ anh nhưng cánh tay đã bị hắn giữ chặt lấy. Hắn điên tiết, hết nhìn anh đang vật vã dưới sàn lại quay sang nhìn cậu.
Hoseok cay cú lao vào vật ngã rồi đánh tới tấp vào mặt Jungkook.
Jimin sợ hãi khóc to.

_Hoseok... Đừng đánh nữa...mình về thôi...

Anh ngừng tay, tức tối nhìn hắn rồi đứng dậy, tiến lại chỗ cậu. Jungkook cũng bật dậy, chạy ra chắn trước mặt anh và Jimin.

_Thằng điếm rẻ tiền!

_Jungkook, tránh ra!

Hoseok gằn giọng, hắn cũng chẳng thua kém gì, càng xoáy sâu mà đay nghiến cậu.

_À, tôi quên mất việc này, thằng điếm đó vào tay anh chắc đã lên giường với nhau rồi chứ? Ha, chắc thoải mái lắm, say mê cái dáng điên đảo khi làm tình của nó rồi chứ gì? Chơi đùa cùng nhau chắc sướng lắm?

Rồi lao đến đẩy cậu ra, vung tay đánh Hoseok.
Cú đánh khá mạnh khiến anh xây sẩm ngã xuống.
Hắn tiến lại chỗ cậu, Jimin sợ hãi nhìn ánh mắt của hắn, ánh mắt của một kẻ điên khát máu.

Jungkook nhếch môi cười điên loạn, hai tay giữ lấy cậu, xé nát bộ quần áo trên người cậu ra.

_Mày, có phải mày thích lên giường cùng đàn ông lắm không? Thích cái cảm giác được lấp đầy rồi đâm cho dục tiên dục tử chứ gì? Được, hôm nay tao sẽ cho mày chết trong sung sướng.

Jungkook với tay lấy chiếc điều khiển ti vi trên bàn, hung hãn đâm vào người cậu. Cơ thể không được bôi trơn, thứ lạ mặt cứng ngắc với những góc cạnh kia cứ điên cuồng đi sâu vào như muốn xé nát hậu huyệt cậu ra.
Cậu đau như muốn ngất đi, máu bắt đầu tuôn ra ngoài.
Hoseok lao tới như vũ bão, liên hoàn nhắm vào mặt hắn mà đánh tới tấp, sau đó anh cẩn thận rút thứ gớm giếc kia ra khỏi cơ thể cậu, cởi áo mình ra rồi bọc lấy người cậu lại. Bờ vai cậu yếu ớt run lên trong vòng tay anh.

_Jeon Jungkook, thằng khốn như mày, nghe cho rõ đây: mày không có tư cách gì để nói chuyện với Jimin cả. Những gì mày đã làm với em ấy, trong quá khứ và cả hiện tại, mày có thể bị tống vào tù vì tội bạo hành người khác. Mày hành hạ em ấy bao nhiêu lần bán sống bán chết, giờ lấy tư cách gì đòi em ấy phải ở bên mày?

Jungkook đứng dậy, lau vệt máu trên miệng. Mắt hắn căm thù nhìn Hoseok. Tay hắn cầm lấy chai rượu trên bàn, lao tới như nhắm vào đầu anh.
Anh có vẻ hơi hoảng, nhắm mắt lại chờ đợi cái sự đớn đau kia.

Máu, những giọt máu đỏ tươi cứ thế lăn chảy ướt đẫm trên chiếc áo sơ mi trắng của anh, một số ít máu còn bắn tung toé lên sàn.

Không. Anh không hề có cảm giác đau? Máu cũng không phải chảy từ anh.

Jimin loạng choạng ngã khuỵu xuống. Hai tay cậu ôm lấy đầu đỏ nhuốm máu.
Mọi thứ xung quanh tối sầm đi, chỉ còn lại mùi tanh tưởi và sự đau đớn bao quanh cậu.

_Jimin! Jimin, em có sao không? Đừng, mở mắt ra, nhìn anh này, Jimin. Không xong rồi, chảy nhiều máu quá!

Bàn tay anh mạnh mẽ ôm cậu vào lòng, máu từ đầu cậu không ngừng chảy ra ướt cả quần anh.

Đúng, là cậu đã đỡ cho anh.

Hắn sợ hãi nhìn, tay run run vô ý làm rớt cả chai rượu xuống sàn.

Hấp tấp mà lao tới chiếc điện thoại bàn.

_Alo, làm ơn cho tôi gọi một xe cấp cứu, đến ngay bây giờ...

.
.
.
.
.

[Sau bao nhiêu tháng ngày :)))
Nhận ra bi vẫn nhạt như nước ốc :"(((( ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net