Chương 7:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có phải các thím đã quên Lõm ròi ko ỤvU
Bơ chiện của ta dữ vậy sao... Đau lòng a...
_____Loading complete_____
Ta thích Chung Quốc:
Thế là Chí Mẫn và Chung Quốc không còn chơi với nhau nhiều như trước nữa. Ngày nào Diệp tiểu thư cũng đến tìm Chung Quốc trước, sau đó hai người lại đi đón Chí Mẫn. Chí Mẫn cậu cũng không được nắm tay hay ôm Chung Quốc nữa, mà thay vào đó là phải cách xa Chung Quốc. Diệp tiểu thư... À không Mộc Nhi lúc nào cũng là kì đà cản mũi phá hỏng chuyện của Chung Quốc. Mỗi lần đi là phải nắm tay con nha đầu đó là cảm thấy phiền phức rồi. Lúc nào cũng ỏng ẹo, Chung Quốc cậu đang nói chuyện với Chí Mẫn thì con nhóc đó cứ chen vào. Đồ tiểu thư phiền phức! Ngươi làm Chung Quốc ta thấy ngứa mắt a.
- Chung Quốc hôm nay hai chúng ta đi đâu a- Mộc Nhi nói
- Diệp tiểu thư à, Mẫn Mẫn chưa chết a! Chùng ta đi tận ba người cơ mà- Chung Quốc lạnh lùng nói
- Ta xin lỗi- Mộc Nhi phồng đôi má thu hút sự chú ý của Chung Quốc
- Chí Mẫn, ngươi muốn đi đâu a? Hay lại đi ăn kẹo hồ lô mà ngươi thích ?- Chung Quốc ngó lơ, nhìn Chí Mẫn hỏi
- Ta không sao... Ngươi và Diệp tiểu thư cứ đi đi... Ta có việc về trước- Chí Mẫn mặt tái mét nói

- Ngươi không khỏe sao? Hay ta đưa ngươi về a? - Chung Quốc lo lăng hỏi, nhanh tay đỡ Chí Mẫn
- Ta không sao...Ngươi và Diệp tiểu thư đi trước đi - Chí Mẫn thoát khỏi vòng tay của Chung Quốc rồi đi về
- Nếu Chí Mẫn đã nói vậy thì ta với ngươi đi chơi thôi... Mặc cậu ta- Mộc Nhi kéo tay Chung Quốc
____________________
Sau khi đi chơi với Chung Quốc về, Mộc Nhi đến chỗ của Chí Mẫn.
- Chí Mẫn ngươi mau ra đây! - Mộc Nhi kéo tay Chí Mẫn
- Diệp tiểu thư tìm ta có việc gì a?- Chí Mẫn tay ôm bụng nói
- Ngươi không phải giả bộ nữa... Tưởng ta không biết ngươi diễn để Chung Quốc lo lắng cho ngươi sao a? Đi với ta mà hồn hắn để trên mây, cứ hỏi ngươi sao rồi? Đi một chút lại đòi về - Mộc Nhi siết tay Chí Mẫn tức giận nói
- Tiểu thư à, ta là đau bụng thật a! Với lại tiểu thư đừng siết tay ta như thế - Chí Mẫn nói
- Mặc ngươi!... Từ giờ ngươi không được đi chơi với Chung Quốc nữa, cách xa cậu ấy ra!
- Tại sao a? Ta rất thích đi chơi với Chung Quốc! Là cậu ấy nói sao? - Chí Mẫn hoảng hốt. Trước giờ cậu chỉ có Chung Quốc làm bạn, lại còn là bạn khuê mật. Có chuyện gì cậu cũng nói với Chung Quốc mà.
- Phải! Nhưng cũng vì ta thích cậu ấy!- Mộc Nhi nói
- Ta... Ta cũng thích Chung Quốc!!
- Hahaha!! Nực cười! Ngươi là con trai mà. Chẳng lẽ là đồng tính luyến ái sao a. Thật đáng khinh. Chung Quốc sẽ không bao giờ thích ngươi đâu!- Mộc Nhi bật cười, nhìn chằm chằm Chí Mẫn
- Ta...ta...- cậu ngập ngừng
Phải, Chí Mẫn cậu là đồng tính luyến ái. Cậu thích Chung Quốc từ cái nhìn đầu tiên, cậu thích thật lòng. Không phải vì nhan sắc mà vì Chung Quốc rất tốt với cậu, lúc nào cũng lo lắng và nhường nhịn cho cậu. Thế nên lúc nào cậu cũng để Chung Quốc trêu chọc cậu.
- Ngươi ngập ngừng cái gì a? Ngươi không xứng đáng với Chung Quốc đâu! Mồ côi, nghèo, nhan sắc không có. Còn là đồng tính luyến ái a! Tóm lại hãy tránh xa Chung Quốc ra- từng lời nói của Mộc Nhi hóa thành những lưỡi dao sắc bén thi nhau cứa vào tim cậu
Sau khi nói xong, Mộc Nhi quay lưng bỏ đi. Để mặc cho Chí Mẫn vừa đau về thể xác và tinh thần mà ngất đi.
_________Hết chương 7________
Nhớ trả sao cho Lõm đóa nhoa :3
Moah moah iu các Rít đơ của Lõm
#Lõm


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net