Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- "nhưng...tôi không muốn mọi người nói tôi trẻ con,rất khó chịu !"

- "cậu có thể thay đổi 1 số thứ,miễn sao đừng thay đổi quá là được rồi ! Cứ là chính mình đi nhé !"

- "như thế nào là chính mình ?"

Jungkook dừng tay,suy nghĩ 1 chút rồi cười - "thì...Park Jimin thì vẫn là Park Jimin thôi !"

Jimin đơ người khi nghe Jungkook nói vậy,cậu không biết là anh đang khuyên hay đang mỉa mai cậu đây

- "xong rồi đó !"- Jungkook thoa thuốc và băng vết thương lại cho cậu xong rồi đứng dậy - "sắp tới giờ cơm rồi ! Thay đồ nhanh rồi xuống đi !"

jimin mỉm cười - "anh đang lo lắng cho tôi sao ?"

- "ảo tưởng ! Thay đồ nhanh đi,chiếc bộ đồ nhìn thấy gớm !"

Jimin xụ mặt xuống,cầm gối ném vào người Jungkook - "gớm cái gì mà gớm ? Biến ngay cho tôi !"

Jungkook bật cười rồi ra khỏi phòng, Jimin bị anh chọc tức điên lên,muốn nhào đến đánh anh ta lắm nhưng sao mà được,anh đợi đi chân cậu mà lành là anh chết với cậu

Jimin
cố gắng đi,cũng may đã băng vết thương lại nên có phần dễ chịu hơn 1 chút rồi, cậu thay cho mình 1 bộ đồ ngủ thoải mái, vứt cái bộ đồ khó chịu này đi,cứ như đã được giải thoát rồi ấy,sau đó trở lại giường đánh 1 giấc cho tới chiều

Chợt nhìn lại mình trong gương,đầu tóc lúc này bù xù không chịu được, cậu làm biếng chải lại và rất muốn xuống dưới nhưng như vậy không giống con trai trưởng thành chút nào,hơn nữa... cậu chỉ thay đổi 1 chút thôi,cũng không tính là thay đổi quá,chứ cậu vẫn là Park Jimin như ngày nào mà

Cầm lược lên,chải lại tóc của mình,sau đó cầm dây thun lên buộc 1 chỏm như hồi sáng,trông cậu bây giờ đáng yêu quá,cứ như là học sinh tiểu học vậy,tự cậu còn thấy thế mà hahaaa

Jimin xuống dưới nhà,vừa vào bếp đã nghe được mùi thơm

- "hmm...thơm quá !"

- "cậu xuống rồi ạ ? Nào,lại đây ăn chiều đi này !"- dì giúp việc

- "wa ! Cảm ơn dì !"

- "thiếu gia cũng qua đây ăn đi ạ !"- dì giúp việc

Jimin xoay qua đã thấy Jungkook ngồi vào ghế,tay cầm điện thoại gọi ai đó sắc mặt rất khó coi

Jimin cũng ngồi vào bàn cùng anh,ngó ngó vào màn hình điện thoại

- "anh gọi cho Lim Nahye à ?"

- "ừ !"

- "cô ta không bắt máy sao ?"

- "ừ !"

- "chắc là bận rồi chứ gì !"

Jimin bĩu môi,mới nói cô ta có mấy câu đã bị anh táp cho 1 trận rồi,đúng là người yêu bênh nhau có khác

- "tôi có miệng tôi nói ! Anh không phải là ba mẹ tôi mà được quyền cấm đâu !"

- "phu nhân và thiếu gia lại cãi nhau à ? Thôi,cãi nhau không tốt đâu ! Nè,2 người mau ăn đi !"- dì giúp việc bê đồ ăn ra

- "dì cũng ngồi xuống ăn cùng đi ạ !"- Jimin tốt bụng nói

- "cảm ơn cậu ! Tôi sẽ ăn sau ạ !"- dì giúp việc

Jungkook cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại,chẳng tập trung ăn gì cả,điều này làm cho Jimin khó chịu,đúng là đồ đần,vì lo lắng cho người yêu mà quên cả ăn mà

- "ah !"- đột nhiên Jimin ôm bụng,bỏ đũa xuống

- "phu nhân... cậu sao vậy ? Đồ ăn không hợp khẩu vị à ?"- dì giúp việc

- "không...không phải !"

- "Cậu sao vậy ?"-  Jungkook thấy sắc mặt không ổn của Jimin liền lo lắng

- "không có gì đâu ! Thôi tôi no rồi ! Tôi lên phòng nghỉ ngơi đây !"- Jimin vội rời khỏi bàn ăn mà lên trên phòng,chắc cậu bị đau bụng rồi

- "thiếu gia,vậy...?"- dì giúp việc

- "lát dì nấu cháo cho cậu ấy ăn đỡ đi !"- Jungkook

Anh nói xong rồi tiếp tục ăn,nghĩ là chắc cậu bị vết thương ở chân hành nên mới vậy thôi (Au: nta ôm bụng mà anh Jeon :)))

Jimin lên phòng,lôi trong hộc tủ chai dầu thoa lên bụng,lúc này cậu không có thuốc đau bụng uống nên đành đợi tối bớt sẽ tự đi mua vậy, cậu không dám nói cho Jungkook biết vì sợ...anh ta sẽ nói lại với mẹ cậu,mẹ cậu sẽ lo lắng

10h đêm... Jimin không tài nào ngủ được, cậu mệt mỏi ngồi dậy - "AH !"

Cơn đau bụng lại bắt đầu kéo tới,kì lạ,hồi chiều thoa dầu lên thấy đỡ lắm mà sao tự nhiên tối đến lại âm ỉ như vậy ? Cả đứng cũng không nổi nữa... Jimin cố gắng đứng dậy, cậu phải ra ngoài nhờ dì giúp việc đi mua thuốc giùm

- "dì giúp việc ! Dì...giúp việc !"- Jimin nhỏ giọng gọi,1 phần vì không muốn Jungkook biết,1 phần vì la hết nổi rồi

- "đau...quá !"- Jimin gục xuống ôm bụng, câuh không đi nổi nữa, cậu đau lắm rồi sắp khóc lên rồi

CẠCH...!

Jimin ngước lên,có phải là dì giúp việc không ?

- "cậu làm gì ở đây ?"- Jungkook đi đến,anh vẫn chưa ngủ

- "tôi...!"

- "này,sao vậy ? Cậu rốt cuộc là bị cái gì ? Sao lại đổ mồ hôi ? Lại còn ngồi đây ?"

Jimin lắc đầu,đầu cúi xuống không dám nhìn anh

- "mau nói cho tôi biết cậu đang bị sao ? Nếu cậu không nói,tôi sẽ báo với mẹ cậu !"

- "đừng !"-  Jimjn ngước lên, cậu...đang khóc sao ? - "đừng...nói cho mẹ...tôi !"

- "được ! Tôi sẽ không nói !"

- "tôi...đau bụng !"

Jungkook nhíu mày - "không phải là ăn gì ngoài đường nên đau chứ ?"

- "không ! Tôi cũng không biết ! Anh...đi mua thuốc cho...tôi đi được không ?"

Jimin nắm chặt bụng mình,nước mắt lại rơi, cậu đau lắm rồi Jungkook không nói gì thêm,bế cậu lên xuống dưới nhà

- "dì giúp việc !"

- "thiếu gia? Phu nhân? Câu bị sao vậy ?"

- "tôi đưa cậu ấy vào bệnh viện ! Bà ở đây,lát có gì đem đồ của cậu ấy vào bệnh viện cho tôi !"

- "vâng !"

Jimin nghe đến bệnh viện liền kéo áo Jungkook - "không...không cần ! Tôi...muốn uống thuốc !"

- "đừng bướng nữa !"

- "tôi...không muốn vào bệnh viện !"

- "nghe lời đi !"

- "nhưng....tôi sợ vào bệnh viện lắm !"

- "đừng khóc ! Tôi sẽ không để cậu xảy ra chuyện đâu !"

Nói rồi Jungkook nhanh chóng bế câuh lên xe đến bệnh viện, Jimin lúc này không nghĩ thêm gì nữa,cũng không còn sức để mà để tâm đến lời anh vừa nói.....



















Sorry mn hôm nay ra chap hơi muộn xíu nè 😘

❌ĐỪNG ĐỌC CHÙA❌
        🙏PLEASE🙏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net