🍃4🍃

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi vấn đề đều trở nên nhẹ nhàng hơn sau khi Jimin nhận ra cậu. Jungkook quyết định sẽ đi tìm anh Seokjin để ký hợp đồng nhà, trở thành một thành viên mới trong căn homestay này. Sau khi hốt hoảng nhận ra sáng nay mình có buổi học chính trị, Jimin chỉ kịp vội vàng uống bát canh giải rượu mà chẳng thưởng thức mùi vị của nó, lập tức lao ra khỏi nhà. Jungkook phì cười nhìn theo bóng anh, từ tốn thu dọn sơ qua hành lý. Hai chiếc vali vẫn nằm giữa phòng, cậu treo vài bộ quần áo đơn giản của mình vào tủ, xong xuôi mới đi xuống tầng.

Dưới tầng không một bóng người. Jungkook nhìn xung quanh không thấy bóng dáng Seokjin liền mở cửa ra ngoài vườn, ngay lập tức đã thấy anh và một chàng trai khác đang đứng phơi đồ dưới ánh nắng vàng rực rỡ. Chỉ là khung cảnh này khiến cậu không nhịn được cười. Chàng trai kia mái tóc có chút bù xù, chắc chắn là vừa mới bị dựng dậy, quần áo xộc xệch đứng ngáp ngắn ngáp dài cầm một đầu chăn dù cho ở đầu chăn bên kia bị Seokjin quát loạn.

"Min Yoongi, cầm hẳn hoi coi. Chú mày có tin hôm nay sẽ cắt khẩu phần ăn không hả. Chăn bị chấm xuống đất kìa. Cái thằng kia."

Jungkook nín cười đi tới. Xem ra cậu phải giúp đằng ấy một tay nếu không hình tượng thiếu gia trâm anh thế phiệt, ấm áp dịu dàng của Seokjin sẽ sụp đổ hết sạch. Yoongi đang mắt nhắm mắt mở buồn ngủ muốn chết, chỉ hận không thể nằm lăn xuống bãi cỏ này mà đánh một giấc ngủ yên bình, làm gì có tâm trí để tâm vài tiếng quát tháo của Seokjin. Bất ngờ, đầu chăn anh đang cầm bị nâng lên cao. Yoongi nhướn mắt nhìn cậu trai cao lớn đứng bên cạnh, lầm bầm.

"Tên quỷ cao tồng ngồng này là ai vậy Seokjin hyung?"

Jungkook bị gọi là 'quỷ cao tồng ngồng' không những không tức giận mà còn bật cười, nói khẽ.

"Anh hãy đi ngủ đi ạ. Em sẽ giúp anh phơi đồ."

Yoongi nhướn đôi mắt híp của mình, sau đó liếc qua Seokjin đang đứng ở đầu bên kia một cái rồi chạy biến vào nhà. Seokjin thở dài một tiếng, tức giận nói.

"Cái thằng này đúng là hồ ly lười biếng."

Jungkook bật cười không nói gì chỉ im lặng phơi chăn. Seokjin chớp chớp mắt nhìn cậu, khóe môi cong cong trêu chọc.

"Sao vậy? Em gặp Jimin rồi đúng không? Hôm qua thằng nhóc uống say có làm phiền gì em không?"

"Không có. Anh ấy rất ngoan."

Jungkook vừa nói dứt câu liền cảm nhận được bản thân nói hớ. Điên rồi, sao cậu lại có thể thản nhiên nói một câu "Anh ấy rất ngoan" đầy sủng nịnh như vậy. Seokjin liếc Jungkook, đáy mắt nổi vài tia khó hiểu xen lẫn trêu chọc. Cậu chỉ đành mặt dày nhướn mắt đáp lại cái nhìn của anh. Anh ho khẽ một tiếng, đổi chủ đề.

"Lát nữa em có muốn đi đâu không? Anh đưa em đi, dù sao cũng cần ra ngoài mua sắm ít đồ cho bữa tiệc tối nay."

"Bữa tiệc tối nay?"

Jungkook tròn xoe mắt hỏi lại.

"Luôn có một bữa tiệc chào mừng thành viên mới."

Seokjin giải thích qua loa. Anh đứng chống hông nhìn lên tầng, thở dài khe khẽ.

"Một đám tiểu yêu sống trong căn nhà này."

Nói xong anh phẩy phẩy tay, đi vào trong nhà. Jungkook cũng sải bước đi theo. Cậu ngồi xuống ghế nhìn anh Jin lôi ra một tờ giấy, đại loại là hợp đồng thuê nhà. Jungkook cũng không đọc kỹ càng, cầm bút ký xoẹt tên mình đầy nghệ thuật sau đó đưa trả lại cho anh.

"Được rồi. Về phần tiền thuê nhà thì cuối tháng chuyển vào tài khoản của anh cũng được. Ra vườn đợi anh một lát, anh thay quần áo rồi xuống gara lấy xe."

Jungkook gật gật đầu, hai mắt lấp lánh nhìn theo bóng anh. Ánh nắng chiếu rọi nhảy múa khắp nơi trên sân vườn. Chiếc xích đu trắng dưới tán hiên khe khẽ đung đưa, mùi hương xà vải thơm mát lan tỏa trong không khí. Jungkook dễ chịu ngồi tựa lưng vào ghế, đợi Seokjin đi lấy ô tô trong gara. Anh ấy đích thực là một cậu ấm nhàn hạ. Tiếng còi xe bin bin vang lên. Jungkook đứng dậy, sải bước đi ra ngoài, mở cánh cửa ghế phụ của chiếc xe Cardiac màu trắng. Seokjin cầm vô lăng, nhấn chân ga, chiếc xe lao đi về phía trung tâm thương mại gần đó.

***

Trong trung tâm thương mại tấp nập, Jungkook đẩy một chiếc xe đi theo sau thân hình cao lớn trước mặt. Anh sải bước đi đằng trước, cầm theo danh sách những đồ muốn mua lượn đi lượn lại mấy vòng. Hai chàng trai chân dài vai rộng, một người tỏa ra khí chất ôn nhu ấm áp, một người mang nét ngây ngô trẻ con, đi dạo khắp nơi khiến ai đi qua cũng bất giác quay đầu nhìn lại.

Seokjin mua rất nhiều đồ, để chật ních cả một giỏ xe. Jungkook thì dường như chỉ đi theo làm tên sai vặt cho anh, lựa chọn mò mẫm cuối cùng cũng hoàn tất danh sách cho bữa tiệc nhỏ. Seokjin cất hết mọi thứ vào cốp xe rồi đưa cậu tới trường Đại học Nghệ Thuật X.

Lần đầu tiên bước chân vào cánh cổng đại học, Jungkook như đón chào một thế giới mới. Nắng vàng rực rỡ nhảy nhót trên bãi cỏ. Các cô cậu sinh viên mặc thường phục, ngồi túm lại từng nhóm người ngồi phơi nắng vừa nói chuyện vừa học bài. Những dãy nhà cao tầng hiện đại phân chia ra từng khoa ngành khác nhau. Tiếng nhạc cổ truyền xen lẫn đâu đó tiếng ban nhạc rock khiến nơi đây náo nhiệt rạng rỡ.

Jungkook rảo bước đi tới tòa nhà hành chính làm một vài thủ tục. Seokjin ngồi đợi cậu trên chiếc ghế đá dưới tòa nhà, một lúc sau Jungkook chậm rãi đi ra.

"Chúng ta về nhà thôi."

Anh "ừm" một tiếng điềm đạm đứng dậy. Thực lòng Jungkook có rất nhiều chuyện muốn hỏi hầu hết đều là những thứ liên quan tới Jimin, thế nhưng cậu ngượng ngập không dám nói.

Ánh hoàng hôn dần tắt, màn đêm nhanh chóng buông xuống. Căn nhà ngập sáng ánh đèn. Jungkook nhốt mình trong phòng cả buổi chiều cho tới khi tiếng mở cửa lạch cạch vang lên. Cậu biết là Jimin đã về, thêm cả tiếng bước chân trầm ổn của anh vang vọng khiến cậu vô thức ngồi dậy, mở cửa đi ra ngoài.

"Jimin."

Anh đang đứng ở trong bếp rót nước, nghe thấy tiếng gọi trầm thấp của Jungkook liền xoay người lại. Cậu ăn mặc khá thoải mái. Mái tóc rối khiến khuôn mặt niên thiếu càng thêm vài nét trẻ con ngây thuần, giống như một cậu em trai vừa tỉnh giấc chạy ra đón người anh của mình đi làm về. Jimin nở nụ cười ngọt ngào, không tự chủ được vươn tay xoa xoa tóc cậu.

"Em ở nhà cả ngày hôm nay à?"

Jungkook sững người vì hành động dỗ trẻ con này của anh. Đôi mắt nhìn theo hướng bàn tay đang đặt trên đầu mình chậm rãi rút về, sờ lên cổ áo cởi bung vài chiếc cúc, xương quai xanh quyến rũ lại lộ ra. Jimin đặt chiếc cốc xuống bệ bếp, thả người lên ghế sofa.

"Mọi người đều đã về hết rồi, đang tụ tập bên dưới. Em cũng mau chuẩn bị xuống đó đi."

"Vâng. Em đi bật bình nước nóng cho anh."

Jungkook gật gật đầu sau đó đi về phía nhà tắm bật công tắc. Jimin cười, quay về phòng lấy quần áo. Jungkook ngồi xuống sofa, bật tivi. Cậu cũng biết bản thân chẳng chú ý gì tới mấy chương trình truyền hình nhàm chán này, thế nhưng ít nhất nó giúp cậu cố gắng lôi kéo sự chú ý của mình ra khỏi anh. Tiếng nước chảy róc rách trong nhà tắm, tiếng ồn ào của tivi hòa lẫn. Jungkook ngồi khoanh chân trên ghế, ngửa đầu về phía sau, hít một hơi thật dài áp chế đi trái tim đang nhảy một cách hỗn loạn. Vài tiếng gõ cửa vang lên. Cậu như bừng tỉnh khỏi cơn say, xỏ chân vào đôi dép lông, vội vàng ra mở cửa.

Đứng đối diện là một anh chàng đẹp trai. Đây là lần đầu tiên Jungkook thấy một người có nước da ngăm quyến rũ như vậy. Anh ta không hề khách khí mà nhìn cậu chòng chọc. Đôi mắt to đảo qua đảo lại như đang đánh giá quan sát một món đồ vật nào đó được trưng bày trong nhà. Ngay tại lúc cậu không cách nào chịu đựng nổi cái nhìn không hề có thiện cảm kia thì anh ta lên tiếng. Chất giọng trầm thấp tới nỗi Jungkook cứ ngỡ mình đã gặp được Atula đến từ địa ngục.

"Bữa tiệc sẵn sàng rồi. Anh Jin bảo tôi lên gọi Jiminie và cậu."

"Được. Em biết rồi."

Jungkook lịch sự đáp lại. Chàng trai kia mím môi một cái rồi xoay người đi xuống cầu thang. Cậu đóng cửa, vừa đúng lúc cánh cửa phòng tắm mở ra, mùi hương ngòn ngọt từ sữa tắm lan tỏa khắp nơi. Bầu không khí chỉ tràn ngập hơi ấm và hương thơm trên người anh. Jimin vừa tắm xong, anh vò vò mái tóc đen còn ướt, nói khẽ.

"Mọi người gọi chúng ta rồi hả?"

"Vâng. Nhưng anh đừng vội, sấy khô tóc trước đi đã."

Jungkook lon ton chạy đi lấy máy sấy, nhét vào tay anh. Jimin gật đầu, bấm nút, tiếng động cơ vù vù vang lên. Anh ngồi trên ghế sofa, bàn tay luồn vào trong mái tóc hơi rối, mắt hơi híp lại cảm nhận luồng khí ấm áp dễ chịu. Jungkook ở bên cạnh chăm chú xem tivi nhưng thỉnh thoảng vẫn len lén đưa mắt nhìn trộm anh một cái. Cho tới khi tiếng động cơ dừng lại, mái tóc ướt đã được sấy khô, Jungkook mới tắt tivi, cùng anh xuống tầng.

Khung cảnh dưới nhà ồn ào náo nhiệt không sao tả xiết. Jungkook tới lúc này mới được hiện diện hội anh lớn sống trong căn nhà này một cách đầy đủ.

"Mọi người. Đây là Jeon Jungkook, bạn cùng phòng mới của em."

Jimin vô cùng tự nhiên hòa vào bàn nhậu, hào sảng nở nụ cười giới thiệu Jungkook với mọi người sau đó lại từ tốn giới thiệu mọi người với Jungkook. Cậu đảo mắt chào hỏi một lượt theo thứ tự từ trái sang phải.

Kim Seokjin là anh lớn kiêm chủ nhà. Min Yoongi chính là người sáng nay cậu đã gặp với màn phơi chăn hài hước. Ngồi bên cạnh Min Yoongi, đối lập với nước da trắng của anh ấy chính là chàng trai đẹp trai có nước da ngăm quyến rũ vẫn dùng đôi mắt to nhìn cậu chòng chọc. Anh ấy tên là Kim Taehyung, là bạn thân của Jimin. Tiếp theo là cặp bạn thân cùng tuổi Jung Hoseok và Kim Namjoon. Jung Hoseok là lập trình viên nổi tiếng, còn Kim Namjoon đã thành lập công ty riêng.

Jimin dường như rất thân với họ. Anh vô cùng thoải mái tiếp chuyện với mọi người, vừa ăn vừa uống, cười đùa rôm rả. Dĩ nhiên là mọi người cũng dành sự chú ý cho cậu nữa, thành viên vừa mới được thêm vào căn homestay này với danh hiệu em út. Nhưng Jungkook ngồi bên cạnh không thể tập trung vào bữa tiệc. Không phải cậu không có cách nào hòa nhập, chỉ là có những câu chuyện quá khứ của anh, cậu không biết cũng không hiểu thế nên trong lòng có chút trống rỗng.

Tửu lượng của Jungkook khá tốt thế nên cậu tiếp nhận tất cả những ly rượu được đưa tới nhưng vậy cũng không có nghĩa là một mình chơi với sự chuốc rượu như vũ bão của 5 người. Jungkook muốn đánh bài chuồn nhưng cậu không muốn chuồn một mình, cậu muốn chuồn với Jimin.

"Tae say rồi."

"Đứa nào chuốc rượu thằng bé nhiều vậy?"

"Aish... Chết tiệt, lát nữa nó sẽ quậy tung phòng cho xem, lại nói cái gì mà "Jimin ta yêu nàng". Namjoon tý nữa qua phòng tớ ngủ đi."

"Giết tớ đi còn hơn."

Giữa cuộc nói chuyện ồn ào, Jungkook lén lút bò tới chỗ Jimin, khuỵu một gối xuống thì thầm vào tai anh. Chất giọng cậu khàn khàn quyến rũ.

"Cùng em ra ngoài đi."

Jimin nấc nhẹ một tiếng, giương đôi mắt màu nâu trà trong vắt nhìn cậu rồi gật đầu đứng dậy. Hai người mở cửa bỏ ra ngoài mặc cho Seokjin càu nhàu vì việc Taehyung say rượu ngắc ngư. Yoongi thì nhắm mắt nằm dài trên ghế sofa như đã ngủ. Namjoon và Hoseok thì bận chí chóe nhau như nước với lửa. Chẳng ai để ý tới trên bàn rượu đã thiếu mất hai đồng chí.

Ánh đèn đường tỏa sáng, con đường dốc vắng người chỉ còn lại tiếng bước chân của Jimin và Jungkook. Anh ngửa cổ vươn vai vặn vẹo một lúc khẽ than thở.

"Thật mệt chết."

Jungkook đi sau lưng anh, vừa nghe vậy liền rón rén đưa hai tay lên giúp anh đấm bóp. Lực ở tay cậu vừa đủ, không mạnh không nhẹ khiến Jimin thoải mái. Xúc cảm ở bàn tay cậu đặc biệt ấm áp, chạm lên vùng da trắng nõn nơi bả vai và cổ của Jimin. Anh khựng lại, ngửa cổ về phía sau, vừa hay chạm ánh mắt với con ngươi to tròn sâu thẳm đen láy. Jungkook chưa say, anh cũng thế, chỉ là trong hơi thở có vị rượu ngòn ngọt chếnh choáng.

Xung quanh yên tĩnh chỉ còn hơi thở phập phồng, ánh trăng chiếu rọi lên mái tóc, lên khuôn mặt hồng hồng, đôi mắt óng ánh nước của Jimin. Tất cả sự rung động đó khiến yết hầu Jungkook trượt lên trượt xuống một đường. Bàn tay đang bóp vai anh cũng ngưng lại. Jimin nở nụ cười. Jungkook tròn xoe đôi mắt nhìn anh. Jimin đang cười. Đôi mắt cong cong híp lại và nắng của cả mùa đông như thu về trong nụ cười rạng rỡ, sáng bừng tất cả, thiêu cháy tất cả. Ánh đèn chiếu rọi xuống bao bọc lấy hai người, khắp nơi như muôn hoa nở rộ. Jimin vươn tay vỗ nhẹ một cái lên má cậu khiến nơi đó bỏng rát.

"Em đáng yêu ngoan ngoãn như cún con vậy Jungkookie."

Vậy, vậy anh có thể nuôi em, cưng chiều em, khiến em trở thành cún con của anh không?

Jungkook không dám nói ra, chỉ biết im lặng chân thành nhìn Jimin. Anh nắm lấy bàn tay cậu, khàn giọng nói.

"Đi thôi, anh muốn ăn kem."

Cậu chầm chậm bước theo anh, nhìn xuống bàn tay đang đan lấy tay mình. Từng ngón tay nhỏ hơn ngón tay cậu, dịu dàng siết chặt. Bước chân rộn ràng hòa bóng mình vào bóng đen trước mắt, nhìn bóng của anh bị bóng mình bao bọc. Đột nhiên rất muốn, rất muốn ôm lấy anh!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net