🍃55🍃🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khung trời lớn xanh thẳm dưới tán cây tươi mát. Buổi sáng ở Florence đầy tĩnh lặng và thảnh thơi. Ánh nắng óng ánh như thuỷ ngân. Không gian êm ái, rèm cửa đung đưa.

Jimin đang ngủ bỗng thấy cơ thể như được nâng lên, rồi vùi trong hương thơm của mùi xà phòng tinh khiết. Một trận gió lành lạnh lùa trên da thịt khiến anh hơi rùng mình. Mắt vẫn nhắm chặt, quơ tay lấy chăn để đắp lại, vô tình quơ trúng một vật thể cao lớn nào đó. Anh hơi hé mi chỉ thấy một đỉnh đầu đen láy vùi trước ngực mình. Mái tóc đen bồng bềnh phủ phục trên da anh. Quần áo đã bị lột ra từ bao giờ không biết. Vòng tay to lớn cuốn lấy eo anh đầy gắt gao, đầu ngực thoáng chốc đã bị đôi môi nóng bỏng hút vào trong miệng. Cảm giác thèm khát quen thuộc khiến mọi giác quan trên cơ thể anh run rẩy, muốn hét lên.

Jungkook không nói gì cả. Đáy mắt cậu sẫm lại, hơi thở đậm mùi dục vọng, đem quần áo trên người lột ra hết, gấp gáp muốn nuốt chửng lấy anh. Bộ dạng như truyền thuyết người hoá sói này khiến Jimin hoảng sợ. Anh lùi người lại về sát đầu giường nhưng không kịp, cổ chân trắng nõn bị bàn tay cậu túm chặt. Anh thấy thân thể mình bị một sức mạnh khổng lồ kéo ngược lại, ép nằm sấp trên giường. Jimin thở dốc. Cánh tay cậu ghì chặt đầu anh, cổ anh, bả vai anh, cố định lại một chỗ trốn cũng không trốn được. Anh hoang mang tột độ còn chưa kịp nói lời nào đã cảm thấy dưới thân bị xé toác ra, hét lên một tiếng rồi cảm nhận dục vọng của cậu đâm vào thật sâu trong cơ thể, tựa như mũi khoan, mạnh mẽ khoan đục cơ thể anh không cách nào dừng lại.

"Chậm lại... Chậm lại Jungkook à..."

Jimin bật từng tiếng kêu khàn khàn. Nước mắt chảy xuống chóp mũi rồi rơi xuống ga giường êm ái. Anh cảm nhận cơ thể mình bị va đập, không ngừng đẩy về phía trước, chỉ có thể nằm sấp trên giường, mơ màng gào thét. Thân thể cao lớn kia không chịu dừng lại, dường như muốn đâm chết anh. Jimin siết chặt drap giường, dùng hết sức bình sinh giãy dụa thoát khỏi trận địa kinh hoàng này. Anh lắc lắc đầu, tóc mái đẫm mồ hôi hoà lẫn với nước mắt, nức nở vô cùng.

"Anh không thích..."

Nhưng cậu dường như nghe không hiểu tiếng người, chỉ dốc sức mà làm. Hơi thở nặng nề phả trên gáy anh. Jimin cảm giác cơ thể bị đốt cháy, mềm nhũn. Khoái cảm mãnh liệt đánh thật mạnh vào đại não khiến anh run rẩy, yếu ớt như mèo nhỏ mới sinh. Anh yêu kiều rên rỉ, thấy cả người cậu đổ ập xuống người mình. Bàn tay được đan chặt lại, cậu hơi thả lỏng, dịu dàng kề bên tai anh thì thầm.

"Có muốn nhìn em không?"

"Muốn..."

Vừa nói dứt lời, Jimin đã thấy người mình bị lật lại. Mồ hôi trên trán cậu rơi xuống ngực anh. Đôi mắt sẫm nhìn sâu vào đáy mắt anh tựa hồ muốn hút đi hết sinh khí. Hai tay cậu chống trên gối, bả vai to lớn khiến anh không nhịn được vô thức chạm lên. Làn da cậu thoáng run rẩy, giống như đang cố hết sức mà kìm lại dục vọng trong người mình. Jimin nghe thấy tiếng trái tim cậu đập thình thịch. Nhịp đập mạnh mẽ quen thuộc mỗi khi ôm anh vào lòng, tai anh áp trên ngực cậu, cảm nhận rõ ràng nhịp tim mình tựa hồ nối liền với nhịp tim của đối phương. Anh thoáng cười, hơi ngẩng đầu mút lấy môi cậu. Jungkook như người giữa sa mạc vớ được nguồn nước, không nhân nhượng mà ngậm cắn môi anh. Bên dưới lại bắt đầu chuyển động. Lần này anh không kháng cự nữa, chỉ mặc kệ cho cậu ra vào trong cơ thể mình.

Cậu nhớ anh, nhớ tới muốn điên lên được. Thế nên buổi sáng tỉnh giấc vừa nhìn thấy anh nằm trong lòng, mọi giác quan trong cơ thể bỗng bàng hoàng lại nở rộ như pháo hoa, xúc động tới khao khát. Cậu không muốn biến nỗi nhớ nhung của mình trần tục tới hoang dại như vậy, thế nhưng lại không cách nào kiềm chế được bản thân. Từng đốt ngón tay, toàn bộ cơ thể giống như ma xui quỷ khiến lột sạch quần áo, cưỡng bức anh, nhìn anh gào thét cào cấu rên rỉ lại càng khiến cậu thoả mãn hưng phấn.

Gió ngoài hiên cửa thổi qua khiến tấm rèm trắng mỏng lay động. Jimin không biết căn phòng này cách âm có đủ tốt hay không, bởi vì anh có cảm giác tiếng rên rỉ của mình đã bao phủ cả căn nhà. Jungkook vẫn còn làm, vẫn còn sức làm, vẫn còn tiếp tục muốn làm. Thân thể anh đã mềm nhũn, đờ đẫn rời rạc, chỉ biết nhắm mắt mà kêu la. Hai mắt sớm đã mất đi tiêu cự, anh không còn nhìn thấy đôi mắt đen láy của cậu nữa. Tầm mắt hiện tại chỉ còn sự nhoè nhoẹt hư ảo dập dìu, anh bấu víu lấy cơ thể cậu. Từng đợt khoái cảm nhanh dần nhanh dần dồn dập tới khiến Jimin bật thốt. Thanh âm đục ngầu, hai nắm tay nhỏ không biết lấy đâu sức lực mà đấm lên ngực cậu.

"Dừng lại... Anh nói em dừng lại. Hức... Không chịu nổi nữa mà.."

Một luồng khoái cảm chạy dài dưới lòng bàn chân khiến anh nhanh chóng co rút, tứ chi tê liệt, hét không thành tiếng. Cuối cùng nằm gục xuống gối, có cảm giác thật sự bị ép ra thành nước, không bắn ra được nữa. Jungkook thở hồng hộc, mồ hôi nhỏ tí tách, nhìn anh há miệng thở dốc. Dáng vẻ dâm đãng này của anh thật sự quá khiêu khích cậu.

"Ji...Jimin..."

Anh không nhúc nhích nổi, chỉ nằm đờ đẫn, một lát sau mới mấp máy môi.

"Còn làm nữa, anh thật sự sẽ chặt đứt cậu nhỏ của em."

Jungkook cắn môi. Cậu vẫn chưa thoả mãn nhưng nhìn bộ dạng như muốn hôn mê bất tỉnh kia của anh thì liền cụp đuôi lại, vừa vươn tay ôm lấy cơ thể mềm nhũn thì lại bị anh nạt nộ.

"Đừng chạm vào anh!! Em lại muốn sex tiếp đúng không?"

"Không có... Em chỉ muốn tắm rửa cho anh thôi."

Jimin thở phì phò, vùi mặt vào gối, nói không ra hơi.

"Hông xụi lơ rồi. Không di chuyển nổi nữa."

Jungkook cong khoé môi, luồn tay qua tóc anh xoa nhè nhẹ thoáng chốc đã thấy anh chìm vào giấc ngủ sâu li bì. Cậu thở dài, nhẹ nhàng cẩn thận bế anh vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ, thay lại ga giường rồi đắp chăn cho anh ngủ.

Ngủ cả nửa ngày, Jimin mới tỉnh giấc, trên người mặc quần áo ngủ thơm mùi của Jungkook. Bên ngoài đã sẩm tối, cả phòng tĩnh lặng, chỉ nghe thấy tiếng sột soạt giở sách của cậu ngồi bên giường. Một tay cầm sách, một tay nắm chặt tay anh. Nụ cười trên khoé môi dần đậm, anh lồm cồm ngồi dậy, thắt lưng và hông vẫn còn ê ẩm. Jungkook vội ngẩng đầu, đặt sách xuống, áy náy lên tiếng.

"Anh dậy rồi à? Có đói không?"

"Đói..."

"Được. Đợi em một chút, em xuống nhà lấy đồ ăn cho anh."

Jungkook hớt hải vội buông tay anh ra nhưng chưa kịp xoay người đã bị anh níu lại. Từng ngón từng ngón đan chặt vào nhau. Cậu cụp mắt nhìn anh, trên người đầy dấu hôn của trận hoan ái, những dấu vết của riêng một mình cậu. Đôi mắt nâu ướt át dưới ánh đèn lại càng gợi cảm, xinh đẹp. Bộ dạng yếu đuối này khiến tim cậu thót lên, khom người ngồi xuống, cuốn lấy anh vào lòng như đứa trẻ.

"Sao vậy?"

Jimin im lặng vài giây, sau đó mới túm lấy áo cậu, hỏi thật khẽ.

"Em... sống có tốt không?"

Thanh âm của anh vẫn còn trầm đục nhuốm màu của dục vọng nhưng qua tai cậu lại dịu dàng đáng yêu như chú mèo nhỏ, cào cào khiến đáy lòng run rẩy. Hạnh phúc tựa hồ như muốn trào ra khỏi trái tim. Jungkook ôm ghì lấy anh, chóp mũi cọ lên cổ anh hít một hơi thật đầy hương thơm mà cậu vốn đã quen thuộc vào buồng phổi. Sau đó lại thấy giận chính bản thân mình, cậu vừa gặp lại đã như tên cuồng sex, không nói năng gì cũng không để anh kịp nói câu gì ngoại trừ thở dốc rồi rên rỉ. Vậy mà anh chẳng những không trách móc, còn dịu dàng nhớ bản thân chưa kịp hỏi thăm cậu sau bao tháng ngày xa cách, dong dài đằng đẵng nhớ thương.

Jungkook dụi vào hõm cổ Jimin đầy biết ơn và trân trọng. Cậu luồn tay qua từng lọn tóc mềm mại, siết lấy chiếc gáy thanh tú, cảm nhận trái tim của anh đang đập kế bên lồng ngực mình. Không gian lặng thinh như thế, cậu thoáng thấy sống mũi cay cay. Thanh âm ngọt ngào chảy vào tai anh như rót mật.

"Không tốt. Em nhớ anh, rất nhớ anh, ôi Jiminie... em thật sự nhớ anh tới muốn điên rồi. Em nhớ anh."

————————————-
Hết ngược rồi dự là 18+ tới tận the end quá huhu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net