Bất khả kháng lực 2 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mị mới chấp bút cho một fic mới, mọi ngừi hãy ủng hộ Mị nhen ❤️

***

Jimin sợ hãi thật sự. Dù trước giờ là một lòng một dạ yêu thương Jungkook, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ trao thân cho Jungkook theo - đúng - nghĩa - đen như thế này.

Còn Jungkook hiện tại thì sao? Rượu nhấn chìm rồi, cứ thế muốn gì thì làm ngay thôi, chưa kể sức trai trẻ 20 tuổi đời đang hừng hực, Jimin thoát thế nào được?

Jungkook buông một câu chửi thề trước khi nắn bóp bờ mong cong vút của Jimin. Quái lạ, hyung ấy gầy đến thế, tại sao mông lại đầy đặn nõn nà như vậy? Thật khó tránh làm người khác nảy sinh tà niệm. Ôi Chúa ơi, đùi hyung ấy... không có chút mỡ thừa, săn chắc quá đẹp mắt. Không nhịn được, Jungkook quỳ xuống hôn lên mông Jimin, bàn tay xoa nắn như thể trong tay mình là báu vật quý giá.

Jimin bất giác được thả ra khi Jungkook quỳ xuống, vội vàng xoay người lại tính đẩy Jungkook ra, ai ngờ vừa vặn để lộ Jimin bé ngay trước mặt Jungkook. Và điều Jimin dù có đánh chết cũng không tin - Jungkook ngang nhiên khẩu giao cho Jimin - đang xảy ra trước mặt. Cảm giác nóng ấm bao trùm làm Jimin muốn ngã khuỵ, khoái cảm ập tới cơ thể nhỏ bé chưa trải qua chuyện người lớn bao giờ, chỉ có thể chống tay lên vai Jungkook thở dốc.

Cái đầu tóc quả dừa lên xuống dưới chân Jimin, làm mặt Jimin đỏ lựng, rượu trong người Jimin cũng không hề ít, bảo Jimin chống đỡ lại lúc này là không thể, chân Jimin bủn rủn, muốn ngã xuống đến nơi, Jungkook vẫn nồng nhiệt lên xuống, hậu quả là Jimin hét lên, đem toàn bộ phóng vào miệng Jungkook.

Ấy vậy mà Jungkook nuốt sạch, không chừa một mảnh.

Lúc này thần trí có chút hồi tỉnh, Jimin loạng choạng che lấy thân thể, cố gắng để bản thân cách xa Jungkook một chút.

- Kook...Kookie... xin em, tỉnh lại đi... - hơi thở đứt quãng, Jimin đã tự cho phép mình trầm luân lúc nãy là đã quá đáng tự trách bản thân rồi. Nếu để Jungkook lộng hành thêm lần nữa, có lẽ Jimin tự tử mất thôi.

- Jiminie... của em... của em hết...- Jungkook không đời nào buông tha Jimin lúc này. Ánh mắt ậng nước, bờ môi căng mọng của Jimin đang giết chết Jungkook. Jungkook hôn lên từng cm trên cơ thể Jimin, mặc kệ bị Jimin kháng cự như thế nào. Dù chưa cởi hết, Jimin cũng tựa hồ cảm nhận được vật nóng bỏng đang kêu gào được giải thoát bên dưới lớp quần jeans của Jungkook. Nó cọ vào người Jimin một cách không hề che giấu, nóng ấm, làm Jimin rùng mình. Không lẽ.. Jungkook thật sự định...

Không đợi Jimin kịp nhận ra, Jungkook kéo phăng thặt lưng, mở nút quần, giải phóng quái vật. Jimin sợ hãi. Của Jungkook to gấp mấy lần Jimin, đứng sừng sững nổi gân và căng cứng, chứng tỏ chủ nhân của nó đang khó chịu như thế nào.

Đúng, Jungkook đang muốn Jimin, ngay tại lúc này, và Jimin đừng mơ mà thoát.

Jimin chỉ kịp la lên một tiếng.

- Kook.. AH!!

Không khuếch trướng, không keo bôi trơn, không có gì chuẩn bị trước, thằng nhóc 20 tuổi đang điên vì tình Jungkook đẩy Jimin ngã lên giường, cắm thẳng vào cúc huyệt non mềm chưa ai động tới của Jimin.

Ông trời~~~

Jungkook gầm lên vì sự bao bọc nồng ấm sướng đến tê dại của Jimin, chặt đến khó tin, như muốn cắn đứt Jungkook. Rượu, tình, dục đang cuốn lấy chút tỉnh táo cuối cùng, đưa đẩy Jungkook lên tới tận mây xanh. Jimin quá tuyệt vời để Jungkook có thể suy nghĩ đến bất kỳ việc gì khác, ngoài làm sao để cắn nuốt hết Jimin, biến Jimin thành của riêng mình. Jungkook bắt đầu luật động, một thằng nhóc say xỉn đang đè lên người mà nó yêu, chưa có kinh nghiệm giường chiếu gì thì sao? Là quái vật xổng chuồng.

Từng đợt đưa đẩy, Jungkook như một con dã thú ăn tươi nuốt sống Jimin, ôm ghì lấy thân thể tuyệt đẹp bên dưới, từng cú đẩy như muốn chạm đến tận cùng của Jimin. Những tiếng lép nhép của dịch tình, tiếng da thịt chạm vào nhau, tiếng thở dốc kích tình vang lên cả căn phòng. Ái tình nồng đượm.

Jungkook đang say sưa trong men rượu mang tên Jimin. Hyung ấy tuyệt vời đến như vậy, ngọt ngào đến như vậy, tưởng như Jungkook sắp chết mất rồi.

Nhưng với Jimin.

Không khoái cảm, không hạnh phúc, chỉ có đau đớn. Jungkook không thể nhìn thấy máu của Jimin đã làm ướt cả ga giường, từng đợt đẩy của Jungkook là sự đau đớn không thể kể xiết. Nhưng Jimin không còn cảm nhận được nó nữa. Trái tim Jimin như ai đó chém trăm ngàn nhát dao, Jimin chết tâm rồi.

Tay bị Jungkook lấy thắt lưng trói, cả thân thể bị ghì chặt, cúc huyệt non mềm bị hành hạ. Jimin không biết mình đã ngất đi khi nào, và Jungkook sau khi đạt tới đỉnh trầm luân đã phòng hết vào Jimin ra sao. Chỉ biết từ nay, Jimin đã không còn chút niềm tin nào vào cuộc sống nữa.

Và sáng hôm sau, là buổi sáng mà cả đời Jungkook không bao giờ quên được

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net