Bất khả kháng lực (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này hơi nặng, cảnh báo chút xíu nhe~

***

Khi Jimin biết chuyện gì vừa xảy ra, thì Jungkook đã lần được hai nhũ tiêu nhỏ bé của Jimin và đồng thời cái hoodie rộng thùng thình của Jimin cũng trở nên chật chội vì Jungkook vừa chui tọt vào đó.

5' trước, Jungkook đã ngay lập tức vác Jimin lên vai, phóng thẳng vào phòng mình với tốc độ ánh sáng mà không ai kịp nhìn thấy gì. À mà cơ bản là cả đám xỉn lăn ra ngủ hết cả, chỉ có Jimin dù say đến không đứng vững nhưng vẫn đến cạnh xem thằng nhóc này có sao không.

- Ah!... Jungkook, em làm gì vậy... buông... ah... hyung ra mau! - Jimin sắp không chống đỡ nổi rồi. Giãy giụa cỡ nào cũng không thể đẩy ra được, Jungkook rải đều nụ hôn của mình khắp khuôn ngực Jimin. Jimin quá ngọt ngào để Jungkook có thể dừng lại.

- em phải làm sạch hết, không cho mùi của ai dính vào Jiminie cả. - Jungkook chui ra khỏi hoodie, hôn lên cánh môi mọng đang rên rỉ của Jimin.

- Jungkook, làm ơn tỉnh táo lại đi, hyung là Jimin! Nghe thấy không hả? - Jimin đập vào khuôn ngực rắn chắc của Jungkook tới đau cả tay, lần trước cũng say nhưng còn may chưa tới bước cuối cũng, hôm nay có thoát được không đây?

Nhưng mà, Jimin có muốn thoát không đây?

Một chút len lén trong lòng của Jimin làm xao lãng. Nhưng không được, đã quyết rồi, không thể để rơi vào nữa!

- đừng... em xin hyung... đừng ruồng bỏ em... - Jungkook đang say, nhưng lời nói nghe như tiếng nức nở tận đáy lòng. Jungkook cố chấp hôn Jimin, như thể chỉ cần thả ra Jimin sẽ lại chạy mất.

Bàn tay không yên phận, xoa nắn hai nụ hoa nhỏ trong tay, rồi chuyển xuống hôn lấy nó, tháo phăng hoodie vướng víu. Jimin lúc này chính là cực phẩm.

- trời ơi... Jiminie... hyung đẹp quá... - mỗi nhịp ngừng là một dấu hôn chói mắt được ấn lên ngực Jimin, quyến rũ vô cùng. Tới nước này, Jimin bắt đầu thay vì bị cuốn vào như lúc đầu, dần cảm thấy sợ hãi. Jungkook định làm gì?

Ép Jimin vào tường, Jungkook tự xé bung áo sơmi của mình. Từng cơ bắp săn chắc hiện ra trước mắt Jimin, nhưng không kịp để Jimin nhìn kỹ, Jungkook lật người Jimin úp sấp vào tường, hôn lên cái gáy mềm mại, thơm mùi sữa nhè nhẹ của Jimin. Bàn tay hư hỏng bắt đầu lần mò xuống dưới thắt lưng quần, cách một lớp vải xoa nắn vật nhỏ đang run rẩy.

Jimin thật sự bắt đầu hoảng loạn. Khoái cảm đang dần ập tới, nhưng Jimin không thể thoát được. Jungkook quá mạnh mẽ để Jimin có thể kháng cự, chỉ có thể dùng hết sức đẩy Jungkook tránh xa.

Nhưng Jungkook đã quá say để có thể để ý. Trước mắt Jungkook là một Jimin non mềm, quá đỗi ngọt ngào, là người Jungkook yêu.

Yêu? Có thật là yêu không? Jungkook chỉ biết ngoài Jimin, ham muốn chiếm hữu Jungkook không thế dành cho ai khác. Jimin phải thuộc về mình, chỉ riêng mình thôi.

Nghĩ tới đó, Jungkook bắt lấy hai bàn tay đang làm loạn nắm chặt, một tay không khoan nhượng kéo thẳng quần Jimin xuống.

Và Jungkook gần như phát điên.

- Ối Jungkook, buông hyung ra! Em tính làm gì??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net